Thời gian nửa canh giờ trôi qua rất nhanh, Đoạn Ngọc tập trung vào tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp lại càng cảm thấy thời gian vội qua, tính ra thì hắn cũng mới vận chuyển Tinh Thần Luân Hải pháp được mười chu thiên mà thôi.
“Ta lúc tu luyện Tinh Thần Luyện Thể pháp đến Đại viên mãn chỉ mất một hơi thở đã vận hành xong một chu thiên, Tinh Thần Luân Hải pháp phức tạp hơn, luyện đến Đại viên mãn e là cũng cần ba hơi thở mới có thể vận chuyển xong một chu thiên”. Đoạn Ngọc khẽ thở ra một hơi thầm nghĩ.
Hắn đã tu luyện Tà Minh tông công pháp nên cảm thấy bản thân tu luyện Tinh Thần môn công pháp rõ ràng là càng thêm phù hợp, nguyên nhân hẳn là vì Đoạn gia nhất mạch từ xa xưa đã tu luyện Tinh Thần môn công pháp, điều này đã dần dần cải biến hậu nhân huyết mạch. Bản thân hắn càng là nhận được Thánh thể do Đoạn Thần Đại Đế ban cho, đây cũng là Thánh thể liên quan đến Tinh Thần môn nhất mạch, tu luyện Tinh Thần môn công pháp tự nhiên là làm ít công to.
Theo như Đoạn Ngọc ước tính thì không quá năm ngày nữa hắn có thể tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp đến Tiểu thành, tốc độ vận chuyển một chu thiên tăng lên, khả năng chuyển hóa lực lượng thành chân nguyên sẽ tăng lên không nhỏ. Tốc đồ đề thăng cấp bậc Tinh Thần Luân Hải pháp này đã đặc biệt khoa trương, Đoạn Ngọc cảm thấy nếu như không phải là thể chất đặc thù thì chắc chắn không thể so được với hắn.
Đoạn Ngọc tỉnh lại rất nhanh đã cảm nhận được mấy ánh mắt hướng đến phía mình, nhìn đến thì thấy đó là đám người Thiết Hoành, trừ ra Thiết Tùng và Thiết Lâm cần khôi phục tiêu hao thì những người khác đều không cần phiền phức như vậy, bọn hắn đi vào Tụ Nguyên trận chỉ là tiện cho việc điều tức mà thôi.
Đám người này rõ ràng là đang dùng ánh mắt khác thường nhìn xem hắn, có loại như muốn nhìn thấu nội tình của hắn.
“Lục sư điệt thật đúng là không đơn giản, tu vi Luân Hải cảnh tầng một lại có thể tu luyện đến Chân Cương cảnh hậu kỳ”. Thiết Hoành hơi có thâm ý cười nói.
Trước đó bọn hắn nhiều ít còn nghi ngờ Đoạn Ngọc ẩn tàng tu vi nhưng khi thấy Đoạn Ngọc vận chuyển công pháp tu luyện thì bọn hắn đều xác định được tu vi của Đoạn Ngọc thực sự chỉ có Luân Hải cảnh tầng một, đem so với luyện thể đạt đến Chân Cương cảnh hậu kỳ thì đúng thực là có phần chói mắt.
Điểm này cho dù là Cơ Tử Nguyệt cũng đang kinh ngạc nhìn xem Đoạn Ngọc, lấy nàng ánh mắt cũng cảm thấy chuyện này không bình thường. Dù sao thì luyện thể so với đề thăng chân nguyên tu vi còn khó hơn rất nhiều, võ giả hầu hết đều là tu vi đi trước luyện thể cảnh giới, một chút võ giả có thiên phú luyện thể đặc biệt cũng mới có thể đem tu vi và luyện thể cảnh giới đặt song song, giống như Đoạn Ngọc thực là dị loại.
“Thiết Hoành thúc chê cười, kỳ thực ta cũng là may mắn đạt được một cây linh dược đặc thù, mơ hồ phục dụng liền đạt được khí lực lớn hơn bình thường mà thôi, có thể luyện thể làm ít công to nhưng dược lực theo thời gian trôi qua cũng nhanh biết mất”. Đoạn Ngọc biểu hiện như thường cười nói, dĩ nhiên là tùy tiện bịa ra một câu chuyện.
Tuy là bịa ra nhưng cũng không phải là nói bừa, Võ đạo thế giới rất lớn, chuyện kỳ quái cũng có không ít, trong lịch sử cũng đã từng xuất hiện qua trường hợp giống như hắn nói, có võ giả ăn qua thiên tài địa bảo mà đột nhiên tăng mạnh.
“Ồ? Như vậy thì đúng thực là may mắn”. Thiết Hoành nghe vậy thì khẽ ồ lên nói, bề ngoài biểu hiện không có nhiều biến hóa.
“Được rồi, mọi người đều đã tỉnh lại, chúng ta cần phải đi tuần tra”. Thoáng chút dừng lại Thiết Hoành mới nói. Một nhóm bảy người rất nhanh đã thu xếp rời khỏi khu vực điều tức này tiến đến khu vực tuần tra, đây xem như là vòng thứ tư bên ngoài Dược điền.
Trên đường bọn hắn gặp phải một nhóm võ giả, nhiệm vụ của bọn hắn chính là thay thế nhóm võ giả này tuần tra khu vực đã được định sẵn, đây tất nhiên là khu vực mà trước đó bọn hắn đã tuần tra, nhiệm vụ xem như đơn giản.
Đoạn Ngọc tách ra với những người khác thì lại bắt đầu tu luyện Tinh Thần Luân Hải pháp, việc này đối với võ giả khác là một hành động vô cùng nguy hiểm nhưng Đoạn Ngọc lại xem nhẹ, Tam giai nguyên thần cho hắn khả năng nhất tâm nhị dụng, phân ra một phần ý thức vận hành công pháp cũng không khó.
Tại khu vực thiên địa nguyên khí không nhiều dẫn đến hiệu suất vận chuyển công pháp giảm xuống cực thấp nhưng Đoạn Ngọc cũng không để ý, hắn chỉ là muốn nhanh chóng nâng cao cấp độ công pháp mà thôi, cho đến hiện tại hắn vẫn không có ý đồ mượn thiên địa nguyên khí ở ngoại giới đến tu luyện.
Đang đi tuần tra trên đường Đoạn Ngọc chợt lật tay, từ trong nhẫn trữ vật hắn lấy ra một bình sứ nhỏ, bên trong chính là Địa Linh dịch. Không có suy nghĩ nhiều hắn đã đem trong đó một giọt lấy ra phục dụng.
Địa Linh dịch có khả năng tôi luyện thể chất, cũng có khả năng củng cố căn cơ, Đoạn Ngọc trước mắt không có thời gian tu luyện Lôi Luyện thuật nhưng có thể dùng nó để củng cố tu vi. Tu vi của hắn hiện tại đã đạt đến Luân Hải cảnh tầng một đỉnh phong, bản thân hắn cảm thấy đã không có chút dấu hiệu bất ổn nào nhưng đề phòng vạn nhất là không sai, ngoài đó ra thì hắn cũng muốn kiểm nghiệm một chút năng lực của Địa Linh dịch.
“…”. Địa Linh dịch nhập thể một khắc hắn liền cảm nhận được một tia mát lạnh từ cổ họng trượt xuống thông qua huyết mạch lan tràn ra xung quanh cơ thể, nếu như lúc này hắn vận chuyển Lôi Luyện thuật thì chắc chắn là có thể mượn cỗ lực lượng này nâng cao thể chất.
Có suy nghĩ như vậy nhưng Đoạn Nhọc rất nhanh đã kiềm xuống, vận chuyển Lôi Luyện thuật vào lúc này mất thời gian mà hiệu quả mang đến không lớn, hắn vẫn là ưu tiên nâng cao tu vi. Đem tu vi củng cố đến tốt nhất, căn cơ đầm chắc đến cực hạn thì sẽ là lúc hắn đột phá cảnh giới, lấy hắn tích lũy lực lượng thì liên tiếp đột phá vài tiểu cảnh giới cũng không thành vấn đề.
“Hiệu quả không sai!”. Sau khi Địa Linh dịch lực lượng hoàn toàn hòa vào huyết mạch trải rộng toàn thân thì rất nhanh Đoạn Ngọc đã bắt đầu cảm nhận được hiệu quả mà Địa Linh dịch mang đến, toàn thân kinh mạch giống như được tẩm bổ một lần, quanh thân chân nguyên lưu chuyển rõ ràng là càng thêm thông thuận mượt mà, lúc trở về luân hải cũng vững mạnh hơn một tia.
Luân Hải cảnh mỗi một tiểu cảnh giới đề thăng chính là mở rộng luân hải, việc này sẽ dẫn đến chân nguyên bị pha loãng, cùng một thể lượng luân hải như vậy mà chân nguyên dày đặc, vững mạnh hơn chính là tiêu chí để đánh giá cảnh giới.
Đoạn Ngọc đã đạt đến Luân Hải cảnh tầng một đỉnh phong, dựa theo lẽ thường thì chân nguyên sẽ không thể càng thêm vững chắc, bây giờ thế mà lại đang càng thêm bàng bạc dày đặc thì tất nhiên là công hiệu của Địa Linh dịch.
“Rống”. Đang lúc Đoạn Ngọc cảm thấy vui vẻ thì một tiếng rống lớn vang vọng từ phía xa truyền đến đem hắn đánh thức, thanh âm tà ác hung lệ kia để hắn bất giác nhớ đến Tà Lân Tích mà hắn và Thiên Tam gặp được trong tà lâm.
“Ngao”. “Hú…”. Sau đó thế mà lại càng có nhiều tiếng thú hống vang lên từ các phương hướng khác nhau truyền đến, cho dù khoảng cách không gần nhưng Đoạn Ngọc vẫn mơ hồ cảm nhận được không giống bình thường.
“Tập hợp!”. Chợt thanh âm của Thiết Hoành vang lên.
Đoạn Ngọc khẽ nhướng mày nhưng vẫn là hướng đến chỗ Thiết Hoành tụ hợp, hắn cảm thấy Thiết Hoành hạ lệnh chắc chắc là có liên quan đến mấy tiếng thú hống vừa mới vang lên kia.
Đoạn Ngọc đuổi đến bên cạnh Thiết Hoành thì thấy Thiết Lâm và Thiết Tùng đã có mặt ở đây, còn lại mấy người khác cũng nhanh chóng đi đến.
“Có Tà thú tập kích”. Thiết Hoành mặt mũi hơi có âm trầm nói.
“Tà thú? Bọn nó không lưu lại trong tà lâm, tập kích bên phía chúng ta làm gì?”. Lệnh Hồng cau mày hỏi. Bọn hắn đã đi đến được chỗ này thì tất nhiên là đều đã đi qua tà lâm, tuy rằng số lượng võ giả gặp phải Tà thú không nhiều nhưng tin tức vẫn là truyền đi, số lượng võ giả biết đến Tà thú tồn tại trong di tích không ít.
Trong tà lâm tồn tại tà khí thích hợp cho Tà thú ở lại, bọn nó tất nhiên là sẽ không vô duyên vô cớ lao ra khỏi tà lâm đi tập kích võ giả.
“Có thể là vì Dược điền!”. Cơ Tử Nguyệt đột nhiên mở miệng. “Các thế lực lớn hội tụ võ giả công kích trận pháp bao quanh Dược điền đã kích động đến trận pháp, trận pháp tuy rằng vẫn còn không phá nhưng lộ ra một chút khe hở tức thời cũng không lạ, những Tà thú kia rất có thể là bị linh dược trong Dược điền hấp dẫn”.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại.”- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v