Luân Hồi Thương Đế

Chương 267: Đế minh cứu viện



Đế minh tổng bộ tạm thời.

Nơi này được thiết lập nên trong thời gian ngắn nên cũng không có xây dựng kiến trúc gì đáng nói, thay vào đó thì nơi này được xây dựng như một đài phòng thủ kiến cố, phạm vi kéo dài hơn năm dặm được thiết kế đủ loại phòng ngự cơ quan cùng cạm bẫy. Trong thời gian ngắn như vậy có thể làm xong những điều này quả thực không phải là chuyện dễ dàng, Đế minh trong lúc hiệu triệu võ giả còn bỏ ra rất nhiều vật tư, điều này khiến cho các võ giả đi đến đây tạm thời nương nhờ vào Đế minh vô cùng cảm phục.

Đế minh cao tầng thiết lập chế độ quân đội tạm thời, có Cổ Yêu chiến trường làm gương nên việc này đối với Đế minh cao tầng không phải việc khó, dù sao thì trong những võ giả này cũng có không ít người từng đến Cổ Yêu chiến trường, thiết lập quân đội trật tự đâu vào đấy.

Trong tổng bộ tạm thời được sắp xếp các tổ đội theo định hướng tốt nhất, mỗi tổ đội ít nhất có bảy vị võ giả, số lượng không thể nhiều hơn mười vị. Tổ trưởng mỗi đội đều có thực lực cường đại, chiến lực đạt đến Động Thiên cảnh tầng hai, cả tổ đội lực lượng đủ để chống lại một con Tà thú bình thường có thực lực Động Thiên cảnh tầng ba!

Thời gian ngắn ngủi nên Đế Minh cũng chỉ tập hợp được cả thảy bốn mươi tổ đội, mỗi mười tổ đội này sẽ hợp thành một đại đội do một vị Đại đội trưởng chỉ huy, đây đều là võ giả cường đại hàng đầu có thể so được với Động Thiên cảnh tầng ba.

Ngoài đó ra thì Đế minh cao tầng còn có mấy vị võ giả cực kỳ cường đại, chiến lực của bọn hắn đối với hầu hết võ giả thuộc Đế minh đều là bí ẩn, những võ giả về sau nương nhờ vào Đế minh chuẩn bị chinh phạt Tà thú càng là không biết được.

Ở trong tổng bộ tạm thời trung tâm có một cái bàn cát, đây là sơ đồ cơ bản của toàn bộ Dược điền được Đế minh tổng hợp, Đế minh cao tầng chính thức có cả thảy mười vị đang ở bên cạnh sơ đồ này bàn luận chiến lược, bốn mươi tổ đội dưới chướng Đế minh đều được bố trí rõ ràng ở trên đó.

“Minh chủ, phát hiện bầy Tà thú, còn không đến mười dặm nữa sẽ đến được chỗ chúng ta”. Lúc này một vị võ giả đi vào hướng đám người kia khom người hành lễ xong hướng Khương Đạo Sơ nói.

Mười vị cao tầng Đế minh nghe vậy thì đều đứng thẳng người, tuy rằng hiện tại tu vi của mọi người đều là Luân Hải cảnh đỉnh phong nhưng khi bị mười người này nhìn đến vị võ giả tiến đến báo tin vẫn cảm thấy áp lực nặng nề.

Tham Khảo Thêm:  Chương 25

“Phát pháo hiệu bị chiến”. Khương Đạo Sơ mở miệng nói, thanh âm hơi có trầm thấp.

“Vâng!”. Võ giả kia lập tức đáp tiếng, y phảng phất như có điều muốn nói nhưng vẫn là lui ra.

“Có chuyện gì nữa sao?”. Tại đây mười vị võ giả cao tầng Đế minh đều không phải võ giả bình thường, bọn hắn đều nhìn ra vị võ giả kia ngập ngừng, trong đó một người mở miệng hỏi.

“Hiện đang có hai vị võ giả nhanh chóng tiếp cận về phía chúng ta, bầy Tà thú cũng là từ phương hướng kia xuất hiện”. Võ giả kia thấp giọng nói.

Mười vị võ giả kia nghe vậy thì hơi chút nhíu mày, trong thời gian này võ giả chạy đến nương nhờ vào Đế minh không ít, cũng nhờ vào đó nên Đế minh mới có thể tập hợp được bốn mươi tổ đội võ giả chuẩn bị cho quyết chiến với Tà thú. Có thêm hai vị võ giả thì có gì lạ?

“Hai người kia hẳn là hai vị Thiên Ác pháp sư”. Võ giả kia nói thêm.

“Thiện Ác pháp sư?”. Mười vị cao tầng của Đế minh nghe được danh tự này thì đều kinh ngạc, dù sao thì thời gian gần đây trong Dược điền đang lưu truyền danh tiếng của hai vị Thiện Ác pháp sư, Đế minh cao tầng tự nhiên là biết được. Thậm chí là Đế minh có thể tập hợp được nhiều võ giả như vậy cũng phải cảm ơn hai vị Thiện Ác pháp sư kia.

“Hai vị Thiện Ác pháp sư còn cách chúng ta bao nhiêu?”. Khương Đạo Sơ mở miệng hỏi.

“Đại khái khoảng năm dặm!”. Vị võ giả kia đáp.

“Ừm, đi xuống phát pháo bị chiến đi”. Khương Đạo Sơ khẽ gật đầu nói. Vị võ kia giả nghe vậy xong liền đáp một tiếng rồi lui xuống, công việc truyền lại tin tức của y xem như đã xong.

“Các vị, ta nghĩ cứu viện hai vị Thiện Ác pháp sư”. Khương Đạo Sơ lúc này mới nhìn xuống mấy vị cao tầng khác của Đế minh nói. Hiện tại hắn tuy là Đế minh Minh chủ nhưng thực tế là cũng không thể làm theo ý cá nhân, Đế minh là do Đế tộc võ giả liên hợp tạo nên, mấy người có mặt ở đây đều là võ giả hàng đầu trong Đế tộc ở Đế minh, Khương Đạo Sơ một người cũng không thể điều đồng bọn hắn.

“Minh chủ, chuyện này e là không được”. Lời vừa nói xong đã có một vị võ giả mở miệng nói. “Chúng ta chuẩn bị đối phó với Tà thú ở đây, tại chỗ này chúng ta mới có thể chiếm được ưu thế địa lợi, chỉ vì cứu viện hai người kia mà khiến toàn bộ Đế minh võ giả gặp nguy hiểm quả thực không đáng”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 103: Tiếng hét lúc nửa đêm 1

“Ta đồng ý với Minh chủ”. Thế nhưng rất nhanh đã có võ giả khác mở miệng, người này đồng ý với cách làm của Khương Đạo Sơ. “Thiện Ác pháp sư là tinh anh của Nhân loại võ giả, đồng cấp Luân Hải cảnh e là không có nhiều pháp sư cường đại như bọn hắn, tuyệt không thể bỏ qua”.

“Ừm, thực lực của bọn hắn rõ như ban ngày, có bọn hắn ở hậu phương công kích Tà thú cũng có thể giảm bớt áp lực rất lớn cho chúng ta”.

“Thế nhưng cũng không thề vì bọn hắn mà mạo hiểm toàn bộ Đế minh được…”. Mấy vị võ giả khác không ngừng mở miệng, rất nhanh hai phe đối lập đã được định ra.

“Các vị nghe ta nói một lời”. Khương Đạo Sơ thấy vậy thì hơi nhíu mày nói, thanh âm hơi có lạnh xuống. Mấy vị cao tầng của Đế minh lập tức im lặng nhìn về phía hắn.

“Ta trước đó đã truyền tin cho hai vị Thiện Ác pháp sư, bọn hắn đã đồng ý hợp tác với chúng ta nhưng không có lập tức tập hợp với chúng ta mà tách ra đơn độc chém giết Tà thú đi lẻ, việc này có thể giúp chúng ta giảm bớt áp lực rất lớn”. Khương Đạo Sơ mở miệng nói. Lời vừa nói xong mấy vị cao tầng kia đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Chuyện này là thật?”. Một vị võ giả hỏi.

“Khương mỗ không có thói quen nói đối”. Khương Đạo Sơ nghiêm nghị đáp. Đám cao tầng Đế minh kia nhận được đáp án này thì đều lâm vào trầm mặc.

“Việc cứu viện hai vị Thiện Ác pháp sư sẽ dẫn đến Đế minh võ giả rơi vào tình thế nguy hiểm nhưng ta chỉ dự định là cứu người trước mà thôi, không có ý định cùng Tà thú lập tức chém giết”. Khương Đạo Sơ lại nói.

“Minh chủ, chúng ta khi nào thì xuất phát?”. Một vị cao tầng hỏi.

“Liền là hiện tại”. Khương Đạo Sơ đáp. “Đây là hành động đặc biệt, không cần nhiều người, chỉ cần người có tốc độ nhanh chóng quấy nhiễu Tà thú tranh thủ thời gian cho hai vị Thiện Ác pháp sư là được”.

“Vậy thì để ta đi đi, các vị tiếp lấy hai vị Thiện Ác pháp sư”. Một vị cao tầng đứng ra nói. “Tốc độ của ta trong mọi người là đứng đầu, tình thế cấp bách ta có thể thiêu đốt khí huyết bộc phát ra tốc độ càng mạnh, đương nhiên, sau đó ta cần linh dược tu bổ khí huyết, các vị xuất ra là được”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 37

Đế minh cao tầng nhìn thấy người đứng ra thì đều gật đầu, hiển nhiên là đều đồng ý với người kia.

“Vậy được, việc quấy nhiễu Tà thú đành nhờ Chu Cương huynh”. Khương Đạo Sơ gật đầu nói, sau đó hơi có chắp tay đối với người kia. “Chu Cương huynh bảo trọng!”.

“Chu huynh bảo trọng!”. Còn lại mấy người cũng là hướng đến Chu Cương nói. Bọn hắn hiểu được hành động của Chu Cương nguy hiểm thế nào, tuyệt đối sẽ không đơn giản giống như y nói. Một khi không may bị Tà thú vây lấy thì Chu Cương có tốc độ nhanh hơn cũng khó mà toàn thân trở ra.

“Hẹn gặp lại!”. Chu Cương cười gật đầu, sau đó lập tức rời đi.

“Các vị, chúng ta cũng nên động thân!”. Khương Đạo Sơ nhìn mấy người còn lại nghiêm nghị nói.

……………….

“Rầm”. “Rầm”. Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt cấp tốc hướng về phía trước lao đi, phía sau lưng hai người Tà thú đã đuổi đến không xa, khoảng cách dĩ nhiên là đã không đủ hai dặm.

“Ầm”. “Rống”. Chợt chỗ Tà thú vang lên tiếng nổ lớn, có Tà thú rống giận xen lẫn đau đớn, Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt nghe được thì đều kinh ngạc, hai người cảm nhận được vừa rồi là có võ giả chủ động tấn công vào bầy Tà thú. Trong nhóm Tà thú dẫn đầu dĩ nhiên là có hai con tách ra di chuyển theo hướng khác.

“Có võ giả dẫn đi sự chú ý của Tà thú!”. Đoạn Ngọc cùng Cơ Tử Nguyệt không ngốc, rất nhanh đã nghĩ đến một cái đáp án. Ở trong tình huống hiện tại bất luận là ai xuất hiện ở trong mắt bầy Tà thú thì đều sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, võ giả kia làm như vậy tự nhiên là đang muốn giúp hai người.

Sau đó Đoạn Ngọc rất nhanh đã cảm nhận được hơn ba mươi đạo khí tức của võ giả ở phía trước nhanh chóng lao về phía hắn, kia tất nhiên là Đế minh võ giả.

******* Hôm qua bị cúm, đến chiều trở nặng không làm được gì, các bạn thông cảm, giờ mới đỡ chút

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.