Chiến Thần Ở Rể

Chương 296: 296: Thời Khắc Diệt Vong



Lần trước, ở nhà đấu giá Mạnh Ký, chuyện Dương Thanh tiện tay ném cây bút đi, giết chết Trang Tất Phàm trong chớp mắt đã khiến Mạnh Xuyên bị ám ảnh nặng nề.

Chẳng qua anh ta chưa tìm được cao thủ có thể đối phó với Dương Thanh mà thôi, bằng không anh ta đã giết Dương Thanh từ lâu rồi.

Bây giờ khi thấy bên cạnh Mạnh Huy có cao thủ lợi hại như thế, anh ta không khỏi tươi cười.

“Anh, em biết sự lợi hại của Solo, nhưng chúng ta vẫn phải chuẩn bị chút gì đó để đề phòng những chuyện bất ngờ xảy ra chứ?”

Tuy Mạnh Xuyên đã được thấy sự lợi hại của Solo, nhưng anh ta cũng biết về sức mạnh của Dương Thanh nên vẫn hơi lo lắng.

“Mạnh Xuyên, chú thế là không giống người nhà họ Mạnh chúng ta rồi!”

Mạnh Huy ngạo nghễ nhìn Mạnh Xuyên: “Cho dù có ba đầu sáu tay, Dương Thanh dám xông vào nhà họ Mạnh chúng ta chắc? Cho dù cậu ta dám vào thật, chú tưởng cậu ta có cơ hội xuất hiện trước mặt anh ư? Mà ngay cả khi cậu ta đến đây thì chúng ta vẫn còn Solo, sợ gì nào?”

“Nhà họ Mạnh chúng ta có tường đồng vách sắt, nếu để cậu ta vượt qua dễ dàng thế thì chẳng phải mọi thứ trong nhà này chỉ là để trang trí thôi sao?”

Nghe Mạnh Huy nói thế, Mạnh Xuyên cũng bớt lo hơn, vội nói: “Anh, là do em thiển cận, quá đề cao tên đó rồi!”

“Giờ mới giống em trai của Mạnh Huy này chứ!”

Mạnh Huy cười cười, bỗng hỏi: “Chuyện anh bảo chú làm đến đâu rồi?”

Mạnh Xuyên nói: “Anh cứ yên tâm, đã lo liệu xong hết rồi.
Em đã bảo các phương tiện truyền thông đưa tin về việc Châu Ngọc Thúy bị giết, không chừng bây giờ đã lên top tìm kiếm rồi đấy?”

“Sau hôm nay, tập đoàn Nhạn Thanh sẽ bị xóa sổ khỏi Giang Hải!”

Mạnh Huy nhếch môi, nở nụ cười hiểm độc.

“Anh, nếu chúng ta giết Dương Thanh thật, gia tộc Vũ Văn sẽ không làm gì chúng ta chứ? Dù sao tên đó cũng là con rơi của gia tộc Vũ Văn”, Mạnh Xuyên nói.

“Cứ yên tâm, cậu chủ Bân đã hứa với anh, nếu nhà họ Mạnh giết được Dương Thanh thì cứ thẳng tay mà làm”.

Tham Khảo Thêm:  Chương 377-378

Mạnh Huy cười nói: “Ở gia tộc Vũ Văn, cậu chủ Bân có địa vị ngang với anh ở nhà họ Mạnh, không chừng chẳng mấy nữa, cậu chủ Bân sẽ được thừa kế gia tộc Vũ Văn.
Tới khi đó, địa vị của nhà họ Mạnh chúng ta cũng cao hơn một bậc rồi”.

Trong mắt Mạnh Xuyên tràn ngập sự chờ mong, dù sao nếu nhà họ Mạnh mạnh lên thì địa vị của loại cậu ấm ăn chơi như anh ta cũng sẽ cao hơn trước.

Trong lúc hai anh em nhà họ Mạnh đang lên kế hoạch cho tương lai, một tin tức nhanh chóng được đưa lên đầu các trang web.

“Châu Ngọc Thúy đã chết, Dương Thanh nợ chúng ta một lời giải thích!”

“Buổi sáng livestream, buổi chiều chết mất xác, rốt cuộc sự thật là gì?”

“Tổng phụ trách chi nhánh Giang Hải của tập đoàn Nhạn Thanh giết mẹ vợ để cướp của!”

Tin Châu Ngọc Thúy chết xuất hiện trên hầu hết các phương tiện truyền thông.

Thậm chí tên của Châu Ngọc Thúy và Dương Thanh còn xuất hiện trên một số tiêu đề.

Dù sao buổi livestream của Châu Ngọc Thúy cũng vừa mới hot sáng nay, được các tờ báo lớn đưa tin.

Video livestream vẫn chưa hết hot, tên của Châu Ngọc Thúy và Dương Thanh đã bị đông đảo cư dân mạng biết được.

“Không ngờ Châu Ngọc Thúy lại chết!”

“Khi livestream sáng nay, bà ta còn nói với con gái rằng có lẽ mình sẽ bị Dương Thanh giết hại”.

“Đúng là không thể tin nổi, không ngờ một tên ở rể lại độc ác đến thế!”

“Anh ta còn là tổng phụ trách chi nhánh Giang Hải của tập đoàn Nhạn Thanh cơ đấy, rốt cuộc loại cầm thú này trở thành tổng phụ trách kiểu gì vậy?”

Vô số bình luận chửi rủa của cư dân mạng xuất hiện bên dưới các tin tức có liên quan tới Châu Ngọc Thúy.

Trong lúc nhất thời, tập đoàn Nhạn Thanh chịu ảnh hưởng nặng nề, buổi livestream của Châu Ngọc Thúy sáng nay đã khiến giá trị của tập đoàn giảm mạnh.

Bây giờ mới được nửa ngày, tin Châu Ngọc Thúy chết lại chiếm cứ trang nhất của các tờ báo lớn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 3455

Đối với tập đoàn Nhạn Thanh, đây đúng là đã nghèo còn mắc cái eo.

Nhất là chi nhánh Giang Hải của tập đoàn Nhạn Thanh, phải chịu áp lực nặng nề.

Rất nhiều dân mạng chạy đến cửa chi nhánh Giang Hải theo lối tự phát, yêu cầu Dương Thanh cút ra đây.

Tần Y vốn đã rối hết cả lên vì những phiền phức mà công ty gặp phải, khi hay tin Châu Ngọc Thúy chết, cô ta sợ ngây người.

“Không thể nào! Không thể nào! Mẹ sẽ không chết! Dương Thanh đã đồng ý với mình là sẽ đưa mẹ mình về an toàn cơ mà!”

Hồn vía Tần Y như bay đâu mất, mặt cô ta đầm đìa nước mắt.

“Y Y, cậu đừng như vậy, trước khi sự thật sáng tỏ, mọi thứ chỉ là lời đồn.
Rõ ràng có người đang âm thầm thao túng những chuyện này để lật đổ tập đoàn Nhạn Thanh, nếu cậu ngã xuống vào lúc này thì tập đoàn Nhạn Thanh sẽ thực sự xong đời mất”.

Bạn thân của Tần Y – Tôn Điềm ôm chặt lấy cô ta, nói với đôi mắt đỏ hoe.

Sau khi ủy quyền cho Tần Y, Dương Thanh đã chủ động đề nghị để Tôn Điềm làm thư ký của cô ta.

Bây giờ Tôn Điềm đã sớm không còn là người mới vào làm việc nữa, hiểu rất rõ những gì mà tập đoàn Nhạn Thanh gặp phải.

“Đúng! Cậu nói không sai! Đây chỉ là lời đồn, nếu mẹ mất thật rồi, chắc chắn Dương Thanh sẽ nói thật cho mình biết”.

Nghe Tôn Điềm nói thế, Tần Y lau nước mắt, kiên định nói: “Bây giờ mình phải dốc sức bảo vệ công ty, không thể làm trò cười cho đám người muốn tập đoàn Nhạn Thanh sụp đổ kia được!”

“Đây mới là cô bạn thân luôn tự tin của mình chứ! Cố lên! Mình sẽ ở bên cậu, giúp công ty vượt qua khó khăn này!”, Tôn Điềm nắm lấy tay Tần Y, nghiêm túc nói.

Tần Y lập tức vào trạng thái làm việc, hạ lệnh luôn: “Gọi tất cả cấp cao trong công ty đến phòng họp lớn cho mình!”

“Vâng, sếp Tần!”

Trong lúc tập đoàn Nhạn Thanh đang gặp phải nguy cơ lớn lao, Tần Thanh Tâm ở bệnh viện cũng đọc được tin Châu Ngọc Thúy đã chết trên báo.

Tham Khảo Thêm:  Chương 25: 25: Của Tôi

Khi thấy những tin tức này, cô như gặp sét đánh ngang tai, mặt đầm đìa nước mắt: “Mẹ, mẹ mất rồi ư?”

“Mẹ, đều do con hại mẹ!”

“Nếu con không đuổi mẹ đi, sao mẹ lại gặp phải những chuyện này chứ?”

“Mẹ, con xin lỗi, con đã hại mẹ mất rồi!”

Tần Thanh Tâm như sụp đổ, ghé vào giường bệnh của Tần Đại Dũng, khóc lóc thảm thiết.

Lúc này, trong lòng cô tràn ngập sự tự trách và tuyệt vọng.

Tuy trên mạng toàn tin Dương Thanh đã giết Châu Ngọc Thúy nhưng cô không hề tin.

Cô đã tận mắt thấy người của Dương Thanh đưa Châu Ngọc Thúy đi.

Cô cũng đã tận mắt thấy Châu Ngọc Thúy chỉ trích Dương Thanh đánh mình trong buổi livestream.

Nhưng cô biết rõ Dương Thanh là người thế nào.

Trước đó cô gọi cho Dương Thanh, chất vấn anh rằng Châu Ngọc Thúy đang ở đâu cũng chỉ vì nhất thời xúc động mà thôi.

Còn sau đó thì cô nhanh chóng nghĩ thông, nếu Dương Thanh thật sự muốn ra tay với Châu Ngọc Thúy, sao phải nhẫn nhịn tới bây giờ chứ?

Cho dù muốn khiến Châu Ngọc Thúy bốc hơi khỏi cõi đời này thì anh cũng làm được.

Theo Tần Thanh Tâm thấy, rõ ràng có người đã bắt cóc Châu Ngọc Thúy rồi đe dọa để bà ta nói thế.

Lúc này, Tần Thanh Tâm thấy rất tự trách và áy náy.

Cô không chú ý đến việc ngón tay của Tần Đại Dũng đang nằm im bỗng giật nhẹ mấy lần, nhưng nhanh chóng không còn động tĩnh gì nữa.

Tỉnh lỵ, nhà họ Mạnh.

Chiếc Phaeton màu đen chậm rãi dừng trước một trang viên to lớn.

Dương Thanh chậm rãi bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn tấm biển màu vàng treo ở cổng chính trang viên, trong mắt tràn ngập sự lạnh lùng.

“Rầm!”

Anh búng tay, một tiếng động rất lớn vang lên, tấm biển màu vàng đó lập tức rơi xuống đất.

Ba chữ “nhà họ Mạnh” gãy ngang.

“Từ hôm nay trở đi, tỉnh lỵ không còn nhà họ Mạnh nữa!”

Dương Thanh lạnh lùng nói.

Cùng lúc đó, khí thế mạnh mẽ trên người anh bùng nổ.
Anh lập tức bước vào trang viên.

– —————————

.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.