Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 62: C62: Cướp đoạt



Biên dịch: Yên Hy

Tới gần khai giảng, Thẩm Dịch cố ý xin nghỉ từ quân bộ trở về, giúp cậu đặt mua các loại vật dụng.

Thân là anh trai Thẩm Ngôn, trong lòng Alpha mang áy náy rất lớn với thiếu niên.

Anh chịu sự quản lý của quân đội trung tâm Thủ Đô Tinh Cầu, cho dù không có nhiệm vụ cần ra ngoài, cũng cần phải có phụ trách công tác an ninh trong thủ đô, đồng thời chiếu cố bồi dưỡng nhiệm vụ tân binh, không thể luôn làm bạn cạnh cậu, chỉ đành đền bù bằng những thứ khác.

Thẩm Ngôn nhìn anh hai mua rất nhiều quần áo giày, áo ngủ cũng một lần mười mấy bộ, còn có đủ loại dược phẩm đa cấp, máy trị liệu, đồ dùng sinh hoạt, đệm chăn, vv… Rất nhiều đồ dùng phòng thân.

“Đây là súng nguyên tử R11 mới nhất của quân bộ, nếu Alpha có ý định gây rối, động tay động chân với em, thì dùng cái này để đối phó.”

Thẩm Dịch tưởng tượng đến em trai bảo bối của mình sắp phải vào Học viện Quân sự Đế quốc, địa phương khắp nơi đều là Alpha, hơn nữa rất có khả năng gặp đủ loại quấy rầy, tâm trạng phiền muộn, sắc mặt cũng theo đó lạnh xuống.

Thẩm Ngôn nhìn khẩu súng trong tay, cho dù là loại súng nguyên tử nhỏ, cũng đủ phá hoại một tòa nhà lớn.

Cho nên, đây là muốn giế.t chết toàn bộ ký túc xá Alpha sao?

Loại vũ khí có tính sát thương này, Học viện Quân sự Đế quốc hẳn không cho mang theo nhỉ.

“Còn có cái này ——” Thẩm Dịch lấy ra một cái hộp, bên trong là một hàng thuốc ức chế cường độ cao, “Tiêm hai ống, cho dù là Alpha cấp S cũng sẽ cực kỳ suy yếu, không thể xúc phạm em nữa.”

Thẩm Ngôn nghĩ tới Hạ Lăng, xác thật như thế.

Thuốc ức chế cường độ cao mang đến tác dụng phụ rất lớn, tốt nhất nên hạn chế sử dụng.

Omega hơi thất thần một chớp mắt, ngay sau đó đem cái tên trong đầu loại bỏ, nhận lấy thuốc ức chế.

Tuy rằng cậu không cần, nhưng đây đều là tâm ý của anh trai, cậu sẽ mang lên.

Đang lúc Thẩm Dịch liệt kê danh sách thật dài, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ giúp em trai nhà mình sắp xếp, quang não Thẩm Ngôn đột nhiên phát ra một tiếng tích.

Click mở tin nhắn, là Lục Vân Thiên gửi tới.

Lục Vân Thiên: 【 Ngôn Ngôn, tôi sắp đến dưới nhà em, có món quà muốn tặng cho em.】

Bởi vì anh em hai người đều ở một chỗ, Thẩm Ngôn cũng không cố tình tránh đi, tầm mắt Thẩm Dịch không cẩn thận đảo qua Ngôn Ngôn trên màn hình, lập tức nhíu mày lại.

Ngôn Ngôn?

Cái xưng hô này nghe tới thấy quá thân mật, ngay cả anh còn chưa kêu.

Đáy lòng nổi lên nhàn nhạt chua xót, càng nhiều còn lại là phẫn nộ cùng địch ý khó có thể ức chế.

Em trai anh vừa mới thành niên không bao lâu, đã có Alpha mơ ước đến, hơn nữa nhìn dáng vẻ còn mơ ước từ lâu.

Nghĩ đến đây, đáy mắt Thẩm Dịch một mảnh lạnh băng, đôi tay ở bên người nắm chặt thành quyền, có loại xúc động muốn giết người.

Nhưng mà thời điểm đối mặt với Thẩm Ngôn rõ ràng là biểu cảm nhẹ nhàng, “Có bạn muốn đến sao?”

“Phải. Anh hai đi nghỉ ngơi một chút, em đi xuống đón anh ấy.”

Thiếu niên cũng không ngờ Lục Vân Thiên sẽ đến, bất quá nếu tới, khẳng định phải tiếp đãi thật tốt.

Hơn nữa Alpha còn nói có quà muốn tặng cậu.

Không biết có phải kẹo mới hay không?

Lần trước hương vị hộp kẹo thủ công kia rất ngon, cậu ăn chỉ còn lại mấy viên.

Nghĩ như vậy, trong lòng Thẩm Ngôn lại có một chút chờ mong, khóe môi cũng nhẹ nhàng nâng lên.

“Anh và em cùng đi.” Thẩm Dịch nhàn nhạt nói.

Kỳ thật lúc này anh đã sắp không khống chế được tức giận mãnh liệt trong nội tâm, đặc biệt khi nhìn đến Thẩm Ngôn không bài xích với xưng hô thân mật này, thậm chí mang theo một tia ý cười.

Trên mặt Thẩm Dịch che kín sương lạnh, cằm căng chặt, anh nhận định là tên Alpha xảo quyệt này quyến rũ em trai mới thành niên của mình.

Anh muốn xem thử kẻ này đến tột cùng là ai.

Bên dưới biệt thự, Aircar RS phiên bản giới hạn dừng một bên, thân xe hình giọt nước, mang đầy tính hiện đại, cùng đủ tính năng ưu việt, đủ để tất cả đàn ông mê muội.

Lục Vân Thiên dựa nửa người vào trên cửa xe, mái tóc vàng hợp lại với thân xe màu vàng nhạt càng bổ sung cho nhau, dáng người cao lớn bao vây trong chế phục màu xanh biển, đường cong cơ bắp hoàn mỹ.

Cổ áo anh cởi bỏ hai nút áo trên đầu, để lộ yết hầu gợi cảm cùng một đoạn xương quai xanh, chỉnh thể toát lên khí chất lười biếng kiêu ngạo.

Mắt đào hoa câu nhân thời điểm nhìn đến Omega chợt sáng lên, đồng thời đứng thẳng người đón, giọng nói trầm thấp ẩn chứa vô hạn ôn nhu: “Ngôn Ngôn.”

Ai ngờ rằng đi theo phía sau Thẩm Ngôn còn một Alpha thân hình cao lớn khác.

Khi nhận thấy có người khác, mặt Lục Vân Thiên nháy mắt trở nên sắc bén, dụ.c vọng chiếm hữu mãnh liệt của Alpha làm anh muốn ngay lập tức giải phóng Pheromone tới áp chế đối thủ.

Chẳng qua anh rất nhanh phản ứng lại, đây là anh trai Thẩm Ngôn- Thẩm Dịch.

Anh từng đọc qua tư liệu của đối phương, tuổi còn trẻ đã là sĩ quan bốn sao, tiền đồ vô hạn.

Đồng thời cũng là người thân quan trọng nhất của Ngôn Ngôn

Cần để lại ấn tượng tốt cho anh ấy, cho dù là hiện tại hay sao này.

Lục Vân Thiên nháy mắt đem địch ý thu liễm sạch sẽ, tư thái lười biếng trở nên nghiêm túc trang trọng, eo lưng thẳng, tận lực duy trì lễ nghi hoàn mỹ giới thiệu bản thân, “Chào anh, tôi là Lục Vân Thiên, bạn của Thẩm Ngôn.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Không thể không nói, không hổ là Nhị hoàng tử điện hạ giỏi về giao tiếp, có thể chuyển đổi tự nhiên các trạng thái, dễ gây hiểu lầm.

Đáng tiếc, ấn tượng của anh ở chỗ Thẩm Dịch đã sớm là số âm.

Ấn tượng đầu tiên Thẩm Dịch đối Lục Vân Thiên không quá tốt.

Cho dù ngũ quan soái khí, tư thế buông lỏng, mắt đào hoa đa tình, còn có câu Ngôn Ngôn kia, đều làm anh không ngờ.

Huống hồ, anh mơ hồ nghe nói lời đồn về Nhị điện hạ.

Được truyền thông gọi với biệt danh tình nhân trong mộng của muôn vàn Omega, chuyện phong lưu nhiều không đếm xuể, còn có chuyện ồn ào huyên náo về độ xứng đôi 100% thời gian trước, trong đó cũng là anh ta.

Cho dù đối phương cuối cùng thoát khỏi thiên định, nhưng Thẩm Dịch cho rằng, người như vậy rất khó một lòng đến già, xuất thân hoàng thất càng cho anh ta vô số dụ hoặc.

A, thủ đoạn cũng nhiều.

Cho nên mới có thể lừa được em trai đơn thuần của anh.

Thẩm Dịch không khỏi nhíu chặt mày, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng, nhưng ngại Thẩm Ngôn ở đây không có phát tác, chỉ dùng ánh mắt lạnh băng nhìn thẳng đối phương, lạnh nhạt trả lời: “Thẩm Dịch, anh trai Thẩm Ngôn.”

Ý cười khóe miệng Lục Vân Thiên tức khắc cứng vài phần, anh có thể cảm nhận được địch ý rõ ràng của Alpha với anh.

Là sợ mình bắt cóc em trai của anh ấy sao?

Tuy rằng anh xác thật có ý định này.

Trong quá trình từ ngoài biệt thự đến phòng khách, Thẩm Dịch đem thanh niên bảo hộ kín không kẽ hở, Lục Vân Thiên tới gần một chút cũng không được, càng đừng nói tới nắm lấy tay Omega.

Mắt đào hoa Alpha nhiễm một tia mất mát, lại vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định nương khe hở đi nhìn người mình thích, vừa lúc lơ đãng đối diện tầm mắt với đối phương.

Cặp mắt tím kia vẫn mỹ lệ như cũ, ở ánh đèn chiếu rọi xuống chiết xạ ra tia sáng kim cương, rực rỡ lấp lánh, dễ dàng làm người say mê trong đó.

Không kịp xem nhiều, ngay sau đó, tầm mắt anh đã bị chặn hoàn toàn.

Thân hình Thẩm Dịch có nét thẳng tắp đặc trưng của một quân nhân, chiều cao anh không kém Lục Vân Thiên mấy centimet, bả vai rộng, đứng giữa hai người, tất nhiên có thể ngăn cách.

Anh lạnh lùng liếc mắt nhìn Lục Vân Thiên, nếu tầm mắt có thể giết người, người phía sau chỉ sợ đã bị anh giết vô số lần, ánh mắt nhìn Alpha tựa như anh ta mang tội ác tày trời.

Lục Vân Thiên dời mắt, ở trong lòng không tiếng động m thở dài.

Xem bộ dáng đối phương canh phòng nghiêm ngặt, có lẽ hôm nay chỉ có thể bất lực trở về.

*

Phòng khách.

Lục Vân Thiên nguyên bản muốn ngồi ở bên người Thẩm Ngôn, nhưng tầm mắt chỉ mới đảo qua, liền nhìn đến Thẩm Dịch bước chân dài đi tới, không chút do dự ngồi chính giữa sô pha, tự động ngăn cách hai người, cả người tỏa ra khí lạnh.

Không khí nhất thời có chút kỳ lạ, ai cũng không nói chuyện.

Thẩm Ngôn cảm thấy anh trai hình như đang có hiểu lầm, vì thế mở miệng giải thích: “Em và Lục Vân Thiên chỉ là bạn bè.”

Nghe được lời này, Thẩm Dịch chân mày nhíu chặt của Thẩm Dịch cũng thả lỏng một ít, may mắn em trai mình có năng lực nhìn nhận xuất sắc, không bị lời ngon tiếng ngọt của đối phương lừa bịp.

Nhưng anh sẽ không nhìn nhầm ánh mắt Lục Vân Thiên, yêu thích cất giấu bên trong quá chói lọi, dường như không thể che giấu.

Nghĩ đến đây, anh lại nhịn không được nhíu mày.

Chỉ là anh vẫn tôn trọng suy nghĩ của Thẩm Ngôn, để không gian đơn độc lại cho hai người.

Lục Vân Thiên buông lông mi xuống, mắt đào hoa ảm đạm được anh che giấu rất tốt.

Cho dù biết giai đoạn bây giờ trong mắt Omega bọn họ chỉ là bạn, nhưng lúc thật sự nghe thấy, vẫn cảm giác trái tim co chặt từng đợt, có cảm giác thở không nổi.

Có điểm khó chịu.

Anh nhắm mắt, đem cảm xúc này đè ép xuống.

Chờ anh lại ngẩng đầu lần nữa, đã trở về thành Nhị điện hạ điển trai cao ngạo kia, giọng nói ưu nhã như đàn cello: “Ngôn Ngôn, tôi mang đến vật liệu em cần, cũng là món quà cho em.”

Thẩm Ngôn nhìn khối kim loại chỉ lớn bằng ngón tay cái không ngừng biến hóa hình thái trong hộp cách ly, mắt tím hiện lên kinh hỉ rõ ràng, thật sự là Biến thể vàng biến dị đặc biệt cậu cần!

Trước mắt cậu cần gấp hai loại vật liệu, cũng là thứ dùng để cường hóa động cơ cùng liên tiếp chỗ quan trọng nhất ——Thép Titan T51 và Biến thể vàng biến dị đặc biệt, hiện tại đều bắt được trong tay.

Nó cũng có nghĩa, cậu có thể chữa trị cơ giáp Linh Vũ!

Còn về những tài liệu hiếm khác, chờ lúc sau từ từ thay đổi cũng không muộn.

“Cảm ơn.” Đôi mắt Thẩm Ngôn cong cong xinh đẹp, phảng phất muôn vàn ngôi sao rơi vào trong đó, có vài tia sáng lan ra, ánh sáng lộng lẫy, cho dù bất luận ngôn từ nào không thể hình dung.

Lục Vân Thiên nhìn đôi mắt cậu, trong nháy mắt thất thần.

“Chỉ có điều, làm sao anh biết tôi cần cái này?” Hưng phấn đi qua, lý trí Omega dần dần khôi phục.

Nghĩ đến chính mình chờ ở các nơi như Thiệu thị, quân bộ đều không tìm được vật liệu này, đồng thời treo giải thưởng tại chợ đen hơn một tuần, tiền thưởng cũng cao tới 2.2 tỷ, cùng với các loại tình báo, vv… n như cũ không có tin tức, đủ để thuyết minh vật liệu này khó kiếm cỡ nào.

Tham Khảo Thêm:  Chương 16

“Anh ——” Thẩm Ngôn cảm nhận tâm trạng nặng trĩu, tấm lòng này… cảm giác không nói nên lời, dường như đã vượt khỏi ranh giới bạn bè bình thường.

Ngước mắt nhìn lại, giữa đôi mắt đào hoa câu nhân kia của Alpha dường như cất chứa một thứ rất sâu, cậu lại không cách nào thấy rõ đó là cái gì.

“Có một vài con đường khác.”

Lục Vân Thiên nhân cơ hội đến gần một ít, nhẹ nhàng nắm lấy tay thiếu niên, tiếng nói trầm tại không gian trống trải có vẻ phá lệ gợi cảm: “Trước đó đã kể với em, quan hệ của anh cùng cha, anh trai tương đối phức tạp, vì thế rời nhà trốn đi một đoạn thời gian, đại khái tầm hai năm……”

Thẩm Ngôn nghe cực kỳ nghiêm túc, trong mắt thỉnh thoảng toát ra một chút kinh ngạc cùng hứng thú, còn sẽ chủ động đưa ra vấn đề mình tò mò.

Đó là cuộc sống cậu chưa từng trải qua, toàn bộ đều mang đến mới lạ.

“Nếu số lần đặt cược quá nhiều lần, liệu tôi có bị ông chủ đuổi ra ngoài không?”

“Sẽ không. Nhưng sẽ lén trừng phạt những kẻ gây rối, hoặc để tuyển thủ cố ý thua trận, có rất nhiều cách.”

“Vậy anh… Lúc mới bắt đầu đánh Hắc Quyền, có bị thương nặng không?”

Thần sắc Lục Vân Thiên hơi giật mình, không nghĩ tới cậu sẽ hỏi điều này.

Này có phải chứng tỏ rằng… Đối phương bắt đầu chủ động quan tâm anh.

“Không nặng.” Khóe môi Alpha sung sướng cong lên, “Từ nhỏ anh đã được trưởng thị vệ dạy dỗ, còn từng được thượng tướng đặc huấn, còn ở trường quân đội hai năm, sẽ không bị thương.”

Không chỉ có như thế, anh còn ở chợ đen ngầm học được không ít kỹ xảo chiến đấu, cải tiến những cách hoang dã đó, thường có thể thu được những kết quả bất ngờ.

“Nếu đối có tò mò với việc này, anh sẽ mang em đến xem thử, em muốn đi nơi nào cũng được.

Tay Lục Vân Thiên thoáng hạ, đem đầu ngón tay thiếu niên nắm chắc, sau đó dựng nửa vào lưng ghế nghiêng đầu nhìn cậu.

Mái tóc vàng nhợt nhạt dưới ánh đèn khúc xạ một tia sáng yếu ớt, đôi mắt hoa đào lặng nhìn chăm chú vào mắt cậu, cứ như đang làm một lời hứa.

Thẩm Ngôn cảm giác trái tim mình không chịu khống chế mà nhảy lên, cảm xúc kỳ lạ lan ra từ đáy lòng.

Là… Cảm động sao, hay là thứ gì khác?

Omega có chút không xác định suy nghĩ.

Song cảm giác này chỉ xuất hiện trong tích tắc, rất nhanh quay về bình tĩnh, phảng phất chỉ là ảo giác.

Cuối cùng, Thẩm Ngôn vẫn chuyển 2.5 tỷ tinh tệ qua.

Cậu có thể nhận tâm ý của đối phương, nhưng không thể nhận món quà quá mức quý trọng như thế.

Sau đó, cậu cũng như ý nguyện nhận được một hộp kẹo thủ công do Lục Vân Thiên đưa tới.

Thiếu niên nâng chiếc hộp nặng trĩu, đem nó cùng cách vật phẩm khác cùng bỏ vào nút không gian, vừa lúc có thể mang đi ký túc xá.

Lục Vân Thiên đi rồi, Thẩm Ngôn nhìn vật liệu trong nhà kho ngầm, bắt đầu xuống tay chuẩn bị phục hồi cơ giáp như cũ.

Cơ giáp Linh Vũ cấp R của cậu, có thể nói là cơ giáp cao cấp nhất toàn tinh tế, thành quả nghiên cứu của quân bộ và các kỹ sư cơ giáp.

Cho dù có sơ đồ thiết kế hoàn chỉnh, cũng cần kỹ sư bậc thầy có kinh nghiệm phong phú tới xử lý tài liệu hiếm.

Người tổng phụ trách Thiệu thị ở Thủ Đô Tinh Cầu Lương Sùng giúp cậu đề cử hai vị kỹ sư, một trong số đó là sư phụ Lâu giúp Hạ Lăng cải tạo cơ giáp Ngân Dực, một vị khác cũng là cao thủ trong ngành, người hẹn đặt cơ giáp theo yêu cầu đã mấy năm.

Đúng là bởi vì có hợp tác cùng Thiệu thị, Thẩm Ngôn mới có thể được hưởng đãi ngộ ưu tiên.

Thiếu niên định xem xong tác phẩm hai người mới đưa ra quyết định.

Chuyện này không gấp được.

Việc xử lý bất kỳ vật liệu quý hiếm nào sẽ ảnh hưởng đến tỷ lệ sử dụng của các bộ phận, đối với cơ giáp cấp R tùy chỉnh cao cấp, điều cần thiết hơn là người phù hợp với nó.

Thẩm Ngôn dự tính phục hồi cơ giáp Linh Vũ như cũ ít nhất yêu cầu bốn tháng, tại thời gian đó, cậu còn có thể thử tìm kiếm vật liệu khác, tranh thủ hoàn thành trong một lần.

*

Trước ngày khai giảng một ngày, Aircar dừng trước Học viện Quân sự Đế quốc nhiều không kể siết, hàng chục bãi gửi xe trong tình trạng chật cứng, một dịp hiếm có.

Ngoại trừ quân giáo sinh Thủ Đô Tinh Cầu, còn có học sinh đến từ tinh cầu xa xôi khác, bọn họ đã sớm dọn vào ký túc xá trước.

Thân là người đứng đầu tứ đại trường quân đội, việc kiểm tra của Học viện Quân sự Đế quốc, cực kỳ nghiêm khắc, trừ tân sinh trúng tuyển, những người khác một suất cũng không được tiến vào.

Thẩm Dịch cũng chỉ có thể đưa đến cửa.

Cửa 3, Học viện Quân sự Đế quốc.

Thiếu niên vừa xuống xe đã hấp dẫn vô số tròng mắt quân giáo sinh, ngay cả học sinh từ chỗ khác cũng bắt đầu không ngừng tiến về đây.

“Là Thẩm Ngôn tới!!”

“Ở đâu ở đâu?! Chờ tao, tới liền——”

“Cửa vào 3, nhanh lên, nhiều người quá.”

“Đậu, tao sắp bị ép chết rồi.”

“Tôi mượn bả vai một chút, aizz, không nhìn được.”

Đám người một đợt một đợt vọt tới, giống như thủy triều gây ra bởi trọng lực, tất cả lao thẳng về phía Omega.

Tham Khảo Thêm:  Chương 36: C36: Chương 36

Khi chính mắt nhìn thấy người thật Omega, tất cả mọi người không tự giác thất thần một lát, hận không thể đem tầm mắt vẫn luôn dính trên người cậu.

Trời ơi, sao lại có người đẹp như thế!

Trước đó vất vả lắm mới sưu tầm được các loại ảnh chụp và video quý giá, ở trước mặt người thật như đồ mô phỏng thấp kém, chẳng thể hiện được một phần mười linh động của đối phương.

Kỹ thuật nhiếp ảnh thực tế ảo của đế quốc thật sự yêu cầu thăng cấp một chút.

Trước khi Thẩm Ngôn tới, các bài thảo luận về anh ấy trong Học viện quân sự đầu tiên luôn ở mức cao.

Nhiều năm như vậy, diễn đàn trường quân đội vẫn là lần đầu tiên náo nhiệt như vậy.

Có thảo luận về giá trị nhan sắc không sánh kịp của cậu, có hâm mộ Tinh thần lực SS của cậu, còn đủ câu hỏi về ký túc xá, phương thức liên hệ, vẫn luôn đính ở trang đầu, nhiệt độ không giảm.

Rất nhiều người cảm thấy top 1 tân sinh là cậu chứ không ai khác.

Huống chi, cậu còn là một Omega!

Có lực hấp dẫn tự nhiên với Alpha, không khỏi làm người ta suy nghĩ bậy bạ.

Thẩm Dịch nhìn bốn phương tám hướng đều có tấm mắt nóng rực bắn lại, mặt hoàn toàn đen.

Anh lạnh mặt nhìn quét một vòng, uy áp sĩ quan bốn sao lộ ra, các tân sinh bị anh nhìn tới nháo nhào rời mắt, cảm giác cổ có điểm lạnh.

Ngũ quan cứng rắn của Thẩm Dịch bao trùm một tầng sương, tức giận đến mức ngực khó chịu, hận không thể lấy súng nguyên tử ra bắn đùng một cái vào những người này.

Tất cả đều là Alpha đáng giận mơ ước em trai anh, còn có Beta.

Tố chất tân sinh lần này thật sự quá kém, tới địa phương như Học viện Quân sự Đế quốc cũng không phải để yêu đương, mà tới huấn luyện!

Anh thật muốn tự mình huấn luyện những người này, để cho bọn họ biết cái gì mới là huấn luyện tàn khốc.

Khi đang giằng co, đám người chen chúc tự giác tách ra một con đường, có không ít người thậm chí sắc mặt trắng bệch mà lui ra phía sau vài bước.

Cùng với từng tiếng xưng hô đàn anh Hạ Lăng tôn trọng sợ hãi, có hương gỗ tùng nhàn nhạt cùng hơi thở băng tuyết lạnh lẽo vờn quanh bốn phía, sau đó Thẩm Ngôn liền thấy được Alpha một thân đồ tác chiến trắng đi tới trước mặt cậu.

Mái tóc dài màu bạc của Hạ Lăng được buộc gọn sau đầu, lộ ra ngũ quan tuấn mỹ góc cạnh, đồng phục chiến đấu không tì vết. Vừa nhìn thấy Omega, ánh mắt lạnh lùng như băng tuyết tan chảy, đôi môi mỏng nhếch lên thành một đường cong.

Hắn hướng Thẩm Dịch lịch sự gật đầu, đôi mắt xanh thẳm yên lặng nhìn về phía thiếu niên: “Tôi tới đón em. Ký túc xá nam 1, biệt thự khu A lầu 4 đã được quét dọn sạch sẽ.”

Tuy rằng xếp hạng thực lực tổng hợp tân sinh còn chưa bắt đầu, nhưng Thẩm Ngôn có được tinh thần lực cấp SS độc nhất vô nhị, được hưởng đặc quyền vào trước.

Thấy một màn này các tân sinh tiếc nuối thở dài, trong lòng không tự chủ lên men.

Tại sao lại như vậy, bọn họ còn có cơ hội sao?

Sẽ không vừa mới bắt đầu đã ——

Sau đó bọn họ liền nhìn đến át chủ bài của học viện quân sự, đóa hoa cao lạnh có bệnh sạch sẽ nặng, tháo găng tay xuống rồi bị phớt lờ.

Thẩm Ngôn hơi tránh đi bàn tay mảnh khảnh trắng nõn lạnh lẽo kia, nhìn biểu tình đối phương vừa hoảng hốt vừa mất mát, mất tự nhiên dời mắt, lông mi dày mảnh rũ xuống, “Tự tôi qua đó được.”

Môi mỏng của Hạ Lăng mím chặt, đôi tay bên người nắm chặt, dùng sức đến mức đầu ngón tay trắng bệch.

Nhưng hắn không nói gì, mà vẫn duy trì khoảng cách bình thường đi theo bên cạnh thiếu niên, thỉnh thoảng nghiêng đầu nhìn cậu, nhưng không thử vươn tay.

Dọc đường đi không khí đều rất trầm mặc.

Thẩm Ngôn làm lơ ánh mắt kinh diễm hoặc ái mộ của những người khác, mắt tím xinh đẹp hơi có chút thất thần.

Tuy rằng hạ quyết tâm muốn giữ khoảng cách với Hạ Lăng, nhưng mà… Nhớ lại ánh mắt mất mát của người nọ vừa rồi, ngực liền cảm thấy rầu rĩ.

“Anh trai Thẩm Ngôn!” Đang nghĩ ngợi, tiếng trong trẻo mang theo kinh ngạc vui vẻ từ phía trước truyền đến, Thiệu Tinh Lan nhìn đến thiếu niên, đôi mắt màu hổ phách đều sáng lên, nhanh chóng chạy như bay về phía cậu.

“Em đợi anh đã lâu, còn tưởng rằng không gặp được, may mắn không bị lỡ.” Chàng trai th.ở dốc vài cái, tiếng nói trong suốt mang theo chút làm nũng, nụ cười sáng ngời.

Nhưng y ở nơi Thẩm Ngôn không nhìn tới hung tợn trừng mắt nhìn Hạ Lăng một cái.

Thế nhưng lại bị hắn giành trước, quả là đồ chán ghét.

“Anh trai Thẩm Ngôn, ký túc xá của em cũng ở khu A một, chúng ta cùng nhau qua thôi.” Thiệu Tinh Lan hưng phấn nói.

Sau đó nhìn về phía Alpha chướng mắt bên cạnh, hơi nheo đôi mắt lại: “Học trưởng hôm nay không cần huấn luyện sao? Em thấy các đàn anh khác đều đang ở sân luyện tập mà.”

“…hoàn thành nhiệm vụ trước.” Đôi mắt xanh thẳm của Hạ Lăng lạnh nhạt như kết băng, không mang theo một chút độ ấm.

Hiện tại hắn hoàn toàn không giống đóa hoa cao lãnh không muốn giao lưu với người khác, mà càng giống Alpha cao cấp bị cướp đi bạn đời, cả người tản ra công kích mãnh liệt: “Khu biệt thự có gác cổng, cấm người ngoài đi vào.”

“Cậu không cần cùng đến.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.