Thần Đạo Đan Tôn

Chương 189: Ý tưởng mười hạch



Bán đấu giá kết thúc, tự nhiên ai về nhà nấy, người mua được vật phẩm vừa ý tự nhiên hài lòng, mà không mua được thì lắc đầu thở dài. Lăng Hàn là người thắng lợi lớn nhất hôm nay, thu hoạch gần hai trăm triệu lượng, cái này nếu nói ra, phỏng chừng sẽ có người nửa đường cướp bóc, làm một vố có thể ăn cả đời.

Cũng may, không có người đui mù như vậy.

Trở lại Hổ Dương Học Viện, Lăng Hàn ngủ say như chết, một hai trăm triệu lượng bạc, ở trong mắt hắn không khác giấy vụn bao nhiêu, đâu cần giống như tham tài đếm đi đếm lại?

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, hắn theo thường lệ rời giường tu luyện. Hiện tại tiến cảnh quá nhanh, hai ngày trước vừa vọt tới Tụ Nguyên tầng chín, hiện tại đã tiếp cận tầng chín hậu kỳ, chỉ cần tiến thêm bước nữa chính là đỉnh phong, có thể xung kích Dũng Tuyền Cảnh.

– Có phải nên thử khả năng kia một chút không?

Sau khi tu luyện kết thúc, Lăng Hàn thầm nói.

Kiếp trước hắn từng tiến vào rất nhiều di tích, tự nhiên thu được rất nhiều công pháp, võ kỹ, còn có một chút thủ trát của Phá Hư Cảnh, ở trong đó liền nhắc tới một khả năng.

Tụ Nguyên tầng mười!

Chín là con số cực hạn của thiên địa, vì lẽ đó trên đời này lấy chín làm đầu, cửu ngũ chí tôn là đế vương nhân gian, võ đạo cũng như thế, mặc kệ là Luyện Thể hay Thiên Nhân Cảnh, đều là chín tầng cực hạn.

Mà từ Luyện Thể đến Thiên Nhân, kỳ thực cũng chỉ có chín cảnh giới, cuối cùng Phá Hư Cảnh là đánh vỡ ràng buộc, phá hư thành Thần, là một cầu nối đi về bỉ ngạn, có thể nói vượt qua cực hạn.

Nhưng có một vị thượng cổ đại năng nói, kỳ thực mỗi cảnh giới còn có thể tu đến cực cảnh, tu đến viên mãn.

Lăng Hàn được phần thủ trát này, chỉ nói Tụ Nguyên Cảnh có thể hình thành nguyên hạch thứ mười, đánh vỡ cực hạn, nắm giữ cái “nhất” kia, được viên mãn chân chính.

Tham Khảo Thêm:  Chương 16: Kết Thúc?

Như vậy chỗ tốt là vô cùng.

Phải biết sau Tụ Nguyên là Dũng Tuyền, hóa giải từng viên từng viên nguyên hạch thành nguyên lực. Mà sau Dũng Tuyền là Linh Hải, biến nguồn suối thành hải dương nguyên lực vô tận.

Thần Thai, Sinh Hoa, Linh Anh, Hóa Thần, Thiên Nhân,… Các cảnh giới kế tiếp đều có liên hệ chặt chẽ, chỉ từ điểm đó mà nói, kỳ thực Tụ Nguyên Cảnh là cơ sở của võ đạo, quan hệ cực kỳ sâu xa.

Luyện Thể Cảnh chỉ là rèn luyện huyết nhục, gân cốt, Tụ Nguyên Cảnh mới mở đan điền, có thể nói chân chính đi lên con đường tu luyện.

Bởi vậy, ở Tụ Nguyên Cảnh tu ra Cực Cảnh, đạt tới viên mãn, như vậy chỗ tốt là cả đời được lợi.

Vấn đề là, vị thượng cổ đại năng kia cũng chỉ nhắc tới khả năng trên lý thuyết, bản thân hắn không có làm được. Bởi vì hắn đã đạt đến cảnh giới rất cao mới quay đầu lại cân nhắc vấn đề này, nhưng thời gian không thể ngược dòng, để hắn từ Tụ Nguyên Cảnh tu luyện lại từ đầu.

Đại lục này võ đạo xuất hiện đứt gãy rất lớn, đan phương cũng thất truyền rất nhiều. Nói vậy thời đại của vị đại năng kia không biết phát sinh tai nạn gì, nên giả thiết của hắn không được truyền lưu, bị người thực tiễn, mà rơi ở trong trường hà lịch sử, cho đến khi thủ trát bị Lăng Hàn phát hiện.

Đối với Lăng Hàn ngay lúc đó mà nói, phần thủ trát này đương nhiên không có tác dụng gì. Nhưng ai có thể nghĩ tới, hắn sẽ bị Hắc Tháp đập tan, linh hồn vượt qua hơn vạn năm, trùng sinh trên thân thể một thiếu niên, cho hắn cơ hội làm lại từ đầu?

– Phảng phất từ nơi sâu xa đã có thiên ý.

Lăng Hàn xoa cằm, có vẻ hơi do dự.

Hình thành hạch thứ mười, không phải đùa giỡn. Số chín là số lớn nhất, là cân bằng tuyệt đối, mạnh mẽ cắm vào hạch thứ mười, không thể nghi ngờ sẽ phá hủy cân bằng, gây thành đại họa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 46: Tôi yêu cảm giác quen thuộc này.

Bằng không, từng thế hệ có nhiều cường giả, thiên tài như vậy, sao không có ai nghĩ đến mười hạch, thậm chí hai mươi hạch?

Cái này nói rõ bước đi này rất gian nan, thậm chí là không thể.

– Được rồi, trước đạt đến tầng chín đỉnh phong rồi nói sau.

Lăng Hàn lắc đầu, không đi nhọc lòng chuyện này nữa.

Tới trưa, hắn thu được một tin tức tốt và một tin tức xấu.

Tin tức tốt là Mạc Cao xuất quan, thành công thăng cấp Dũng Tuyền Cảnh.

– Chúc mừng Mạc lão sư đột phá.

Lăng Hàn cảm ứng được một luồng nguyên lực mạnh mẽ, lập tức chạy tới chỗ của Mạc Cao. Quả nhiên nhìn thấy đối phương từ trong phòng đi ra, tuy có vẻ hơi bẩn, nhưng tinh khí thần mạnh đến kinh người.

– Ha ha ha ha, kéo mười mấy năm, rốt cục cũng đột phá.

Mạc Cao cảm khái nói.

– Tin tưởng lấy kiếm tâm của Mạc lão sư, có thể ung dung chém tan bình cảnh, tiến quân cảnh giới càng cao hơn.

Lăng Hàn cười nói. Lời này cũng không khuếch đại, Kiếm Tâm tiếp cận thành hình, Mạc Cao tu hành sẽ một đường bằng phẳng, chính là có đại tài nên trưởng thành muộn, hắn sẽ nghênh đón một kỳ đại bạo phát.

Mạc Cao mỉm cười, thân là võ giả, ai không khát vọng cảnh giới tăng lên? Chỉ là so sánh với đó, hắn càng nóng lòng với kiếm mà thôi, hiện tại Kiếm Tâm hình thành, cảnh giới tăng cao, còn có gì không hài lòng.

– Ngươi, tu vi của ngươi!

Bỗng nhiên sắc mặt của Mạc Cao biến đổi, tay chỉ Lăng Hàn, tràn ngập kinh ngạc.

Tụ Nguyên tầng chín!

Hắn có loại cảm giác muốn té xỉu. Thời điểm Lăng Hàn vừa tới, chỉ là Tụ Nguyên tầng năm mà thôi, lúc này mới qua bao lâu? Một tháng mà thôi, tên này đã đến Tụ Nguyên tầng chín, e là không bao lâu nữa sẽ bằng hắn.

Thật là một quái vật.

Lăng Hàn gật đầu nói:

– Tu vi tiến bộ xác thực còn chậm một chút.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1: 1: Hồi Kinh

Hắn còn thở dài.

Tinh tướng!

Cho dù lấy tâm tính như Mạc Cao, cũng không nhịn được muốn chửi tục, tiểu tử này cũng quá tinh tướng đi.

– Cút!

Hắn tức giận nói.

Lăng Hàn cười ha ha, cáo từ rời đi. Mạc Cao vừa đột phá, cần thời gian vững chắc cảnh giới.

Mà tin tức xấu là Lưu Vũ Đồng mang đến.

Kỳ thực tin tức này sớm nằm trong dự liệu, chỉ là đến chậm một chút mà thôi.

Những tiệm may Lăng Hàn mở kia, tối ngày hôm qua gặp phải cướp đoạt và phá hoại. Hiện tại cửa tiệm bị đập phá, quần áo không bị đoạt chính là xé nát, không có cửa tiệm nào có thể mở cửa.

Hiển nhiên, đây là Trần Vận Tường, hoặc là Tôn Tử Diễm bắt đầu phản kích.

Ngày hôm qua điều giải thất bại, đêm đó liền hành động, phỏng chừng là thuyên chuyển lực lượng của Địa Thủy Phái, những lưu manh kia làm việc, tự nhiên là thuận buồm xuôi gió.

– Làm sao bây giờ?

Lưu Vũ Đồng hỏi Lăng Hàn.

– Nếu đối thủ không theo quy củ, vậy chúng ta cũng chỉ có thể dùng lực.

Lăng Hàn mỉm cười.

Lưu Vũ Đồng cả kinh nói:

– Ngươi muốn giết tới Trần gia? Không thể, Tôn Tử Diễm sẽ đoán được. Ngày hôm nay Trần gia khẳng định là đề phòng nghiêm ngặt, thậm chí có Cấm Vệ Quân tồn tại. Nếu như ngươi động võ với Cấm Vệ Quân, vậy ai cũng không cứu được ngươi!

Cấm Vệ Quân đại diện cho Thiên gia, động võ với Cấm Vệ Quân, chuyện này không khác tạo phản.

Lăng Hàn nhoẻn miệng cười, nói:

– Nếu cháu trai kia muốn chơi, vậy chơi với hắn một chút, dù sao hiện tại ta cũng nhàn rỗi không có chuyện gì làm! Chúng ta đi Địa Thủy Phái, trước tiên thu thập con chó săn này đã.

Lưu Vũ Đồng càng hôn mê, nói:

– Chưởng môn của Địa Thủy Phái Dương Thiên là Linh Hải Cảnh!

– Hừm, nên chúng ta trước đi Thiên Vũ Điện một chuyến.

Lăng Hàn cười nói.

—————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.