– Muốn đánh nhau sao?
Lăng Hàn cười nói, hiện tại hắn nắm giữ cương nhu chi đạo, dù Cổ Minh cao hơn hắn một cảnh giới cũng không sợ.
– Hừ, không phải đánh nhau, mà là chém ngươi!
Cổ Minh ngạo nhiên nói, coi như đối phương nắm giữ bí thuật cao hơn hắn thì lại làm sao, dù sao cảnh giới không tới, bí thuật chưa đại thành, hắn có thể nghiền ép.
– Vậy chiến một trận đi!
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không sợ chiến.
– Soái đệ đệ, chiến cái gì chứ?
Đúng lúc này, chỉ nghe một thanh âm yểu điệu vang lên, khí thế kinh khủng kéo tới, để mỗi người đều cảm thấy ngực đè lên một tảng đá, khó chịu đến muốn thổ huyết.
Đoàn người không khỏi tách ra, chỉ thấy một mỹ nữ vóc người thon dài đầy đặn đang ngồi ở trên người một Yêu Sư cao to, Yêu Sư hùng vũ kinh người, toàn thân che vảy, như Long Lân, khí thế cực kỳ khủng bố, thật giống như hống một tiếng liền có thể đánh rơi ngôi sao.
Trên thực tế, nó quả thật có thể làm được, bởi vì nó là tồn tại Phá Hư Cảnh.
Thái Âm Vương đến rồi.
– Cái này, đây là người nào a, khí thế quá khủng bố, trái tim của ta muốn nổ tung rồi!
– Hơn nữa cũng đẹp đến kinh người, ngươi xem bộ ngực kia, lớn đến ta một tay khẳng định không bắt được, nếu có thể sờ một cái thì tốt rồi.
Đùng!
Có người dại gái nhìn Thái Âm Vương, trong lúc vô tình phun ra suy nghĩ trong lòng, nhất thời cả đầu lâu nổ tung, thân thể không đầu loạng choà loạng choạng mấy lần, ầm ầm ngã xuống, bị chết triệt để.
Những người khác vừa thấy, trong lòng đều ngơ ngác, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Thái Âm Vương.
Bởi vì nàng đang duỗi ra một ngón tay, chỉ vào người kia, hiển nhiên là nàng ra tay giết người.
Vấn đề không phải thực lực của người kia có mạnh hay không, mà là đại bộ phận người nơi này có bối cảnh rất mạnh, ngươi không kiêng kị mà ra tay như thế, không sợ gặp phải họa sát thân sao?
Chỉ có một bộ phận người biết, vị này là Phá Hư Cảnh, trong thiên hạ căn bản không cần kiêng kỵ bất luận người nào! Lại nói, dám nói bậy một cường giả Phá Hư Cảnh, không đáng chết sao?
Coi như hắn là đệ tử chân truyền của Thiên Kiếm Tông, Tuyệt Đao Tông… cũng sẽ chết vô ích.
Phá Hư Cảnh há có thể nhục?
Thái Âm Vương tung người nhảy xuống Yêu Sư, coi như Cổ Minh không biết kính nể là vật gì cũng lùi về phía sau mấy bước, không cách nào ngang hàng khí thế của Thái Âm Vương.
Ngày sau thành tựu của hắn ra sao là một sự việc khác, chí ít hiện tại hắn hoàn toàn không thể so với Thái Âm Vương.
– Không cho ngươi đánh chủ ý Lăng Hàn của Nữu!
Hổ Nữu múa Long Nha Tiễn, nhìn Thái Âm Vương gầm hét lên.
Thái Âm Vương không khỏi sững sờ nói:
– Ngươi lại được Long Nha Tiễn? Thực là ngạc nhiên, cái này không phải được xưng rất khó giải sao, ngay cả bản vương ở năm đó cũng không cách nào… phi, bản vương muốn thu, làm sao có khả năng thu không được!
Đôi mắt đẹp của nàng đảo qua:
– Các ngươi đều dùng qua Võ Đạo Thạch chứ? Ha ha ha ha, nói cho các ngươi biết, bản vương ở trên bia đá lưu qua tên, là người thứ chín mươi chín từ trước tới nay của Hằng Thiên Đại Lục!
Đám người Lăng Hàn đều cười thầm, hiện tại vị này đã bị xoá tên, xuất hiện ba siêu cấp thiên tài như Lăng Hàn, Hổ Nữu, Cổ Minh, nhất thời đá Thái Âm Vương xuống.
Thái Âm Vương còn không biết việc này, thấy vẻ mặt của mọi người quái lạ, liền nói:
– Các ngươi không tin sao? Con mèo nhỏ, mở đường, để bọn họ nhìn tên của bản vương!
Yêu Sư đã bị chỉnh đến ngoan ngoãn, y như con mèo nhỏ vậy, mang theo Thái Âm Vương đi tới trước Võ Đạo Thạch. Thái Âm Vương đắc ý, chỉ vào Võ Đạo Thạch nói:
– Lúc trước chỉ có bản vương và bệ hạ lên bảng, bảy vương khác chỉ gợi ra hồng quang mà thôi, hoàn toàn không thể so với bản vương… hả, tên của bản vương đâu?
Nàng nhìn chằm chằm Võ Đạo Thạch, chỉ thấy ở vị trí chín mươi chín nào có tên của nàng? Một trăm cũng không có.
– Cách lâu như vậy, tảng đá này mắc lỗi sao?
Nàng lẩm bẩm nói.
– Không phải, bị người dồn xuống rồi.
Lăng Hàn mở miệng.
– Lúc mới bắt đầu, xác thực nhìn thấy Thái Âm Vương ở vị trí chín mươi chín.
– Cái gì, ai dám đá bản vương xuống?
Thái Âm Vương nhất thời giận dữ, ánh mắt nhìn lên trên, rất nhanh ngừng ở trên tên của Cổ Minh, nàng đằng đằng sát khí hỏi.
– Tên nào gọi Cổ Minh?
Xoạt, ánh mắt của mọi người đồng thời ngưng đến trên người Cổ Minh, đây là phản xạ có điều kiện, một vị Phá Hư Cảnh mở miệng, sẽ làm người ta theo bản năng làm ra phản ứng, bị khống chế ý chí.
Vẻ mặt của Thái Âm Vương trở nên nguy hiểm, siết nắm tay đến rung động đùng đùng:
– Tiểu tử ngươi rất tốt, lại dám đá tên của bản vương xuống, ngươi nói, bản vương nên chém ngươi thành ba đoạn, hay năm đoạn đây?
Cổ Minh tái mặt rồi, hắn không thể hò hét với một vị Phá Hư Cảnh a! Huống chi đối phương cũng từng lên bảng, hiện tại đạt đến Phá Hư Cảnh, sức chiến đấu hầu như đạt đến cực hạn mà Võ Đạo Thạch thôi diễn ra, này đáng sợ đến mức nào?
Ngay cả các đời thiên kiêu bị phong ấn của Địa Long Tông đến, lấy ra một người mạnh nhất cũng không phải đối thủ của nàng.
Hắn cố lấy bình tĩnh nói:
– Tiền bối, ngài tu luyện nhiều năm, không cảm thấy bắt nạt một tiểu bối như ta là mất thân phận sao?
Sắc mặt của Thái Âm Vương cực kỳ âm trầm nói:
– Ý của ngươi là, bản vương rất già?
– Tiền…
– Tiền muội muội ngươi a!
Thái Âm Vương từ trên người Yêu Sư nhảy xuống, xông tới hành hung Cổ Minh một trận. Lấy thực lực của nàng tự nhiên hoàn toàn nghiền ép Cổ Minh, đánh cho đối phương không làm gì được.
Lăng Hàn cười thầm, Thái Âm Vương đối với tuổi tác là cực kỳ mẫn cảm, ngay cả Mã Đa Bảo cũng dám hành hung, ngươi dám gọi nàng là tiền bối, còn cố ý cường điệu tuổi tác hai người chênh lệch, thực sự là chán sống.
Cổ Minh thật oan, nhưng căn bản không mở miệng cãi lại được, bị Thái Âm Vương đánh đến sưng mặt sưng mũi, cảm thấy mình đã biến thành bao cát, chỉ có thể bị ngược mà thôi.
Cho đến khi Thái Âm Vương đánh thoải mái, hắn mới bụm mặt, vù vù thờ hổn hển nói:
– Tiền bối, không chỉ ta lên bảng, còn có Lăng Hàn và tiểu nha đầu kia!
– Tiền bối?
Thật vất vả lắm Thái Âm Vương mới dẹp hỏa khí lại tới nữa rồi, nàng chỗ nào giống tiền bối a?
Lại đánh!
Oành oành oành… sau một trận loạn đánh, Thái Âm Vương mới vỗ vỗ tay, tinh thần thoải mái. Nàng nhìn về phía Võ Đạo Thạch, nói:
– Hai người các ngươi xếp thứ mấy, lại có thể vượt qua bản vương… đệt!
Nàng nhìn thấy tên của Lăng Hàn và Hổ Nữu, ở hai vị trí đầu!
Cổ Minh nhìn ở trong mắt, khóe miệng không khỏi lộ ra cười gằn, hắn xếp thứ năm mươi mốt còn bị đánh thảm như vậy, các ngươi xếp đệ nhất đệ nhị còn có mệnh sao?
– Ha ha ha ha, các ngươi lại đẩy tên bệ hạ tự đại cuồng kia xuống thứ ba?
Thái Âm Vương ngẩn ra, sau đó đột nhiên cười to.
– Cười chết bản vương, tên béo đáng chết kia tự nhủ sức chiến đấu thiên hạ vô song, lấy cho mình cái tên ‘Đệ Nhất’ rắm thí, không nghĩ tới lại bị đẩy xuống thứ ba! Oa ha ha ha, bản vương thực rất muốn trở lại, nhìn tên béo đáng chết kia có vẻ mặt gì, nhất định phải bảo hắn liếm đáy giày cho bản vương!
– Làm rất đẹp đẽ!
—————