Thần Đạo Đan Tôn

Chương 761: Lão thi vạn năm



– Ta tên Thi Nhị.

Người áo đen nói.

Thi Nhị, cái này tính là tên gì?

– Từ Thiên Thi Tông đến?

Lăng Hàn lại hỏi.

Thi Nhị cười ha ha:

– Danh tự này thật là, vừa nói ra liền để người ta đoán được.

– Vậy ngươi có thể sửa một cái.

Lăng Hàn cũng cười nói.

– Quên đi, ta không thèm để ý bị người biết.

Thi Nhị không để ý chút nào nói.

Chỉ từ hai người hài hòa đối thoại, ai có thể nghĩ đến ngay vừa rồi Thi Nhị còn vô tình đánh lén Lăng Hàn, muốn đưa hắn vào chỗ chết?

– Cái áo khoác này có công hiệu che đậy thân thể nha?

Lăng Hàn nói.

Thi Nhị gật đầu:

– Không sai, đây là một bí bảo, ở trong khoảng cách nhất định, có thể che đậy thần thức, ngăn cách thị lực, là thần vật ám sát, đột kích.

– Cảm ơn thay ta giải thích nghi hoặc.

Lăng Hàn cười nói.

– Không cần khách khí, ngược lại ngươi là người sắp chết, mà ta đối với người chết trong tay ta, thông thường đều sẽ dành cho tôn trọng nhất định.

Thi Nhị cũng cười nói.

– Đã có Thi Nhị, sẽ còn có Thi Nhất chứ?

Lăng Hàn lại hỏi.

Thi Nhị lắc đầu:

– Không có Thi Nhất, nhưng có Thi Đại, thức tỉnh sớm hơn ta một bước, mở ra linh trí.

Trong lòng Lăng Hàn kinh hoàng, thức tỉnh sớm một bước, mở ra linh trí, đây là ý gì? Lẽ nào Thi Nhị này không phải sinh ra, mà như Thạch Linh, thân thể tồn tại vô số năm, sau đó đột nhiên nắm giữ linh trí, sản sinh sinh mệnh đặc thù?

Thi Nhị nhoẻn miệng cười, cười rất cứng ngắc, khiến người ta nhìn liền cảm giác quái lạ. Hắn nói:

– Ngươi đoán không sai, ta vốn là một bộ thi thể, không biết đời trước là vị cường giả nào, nhưng thi thể trải qua vạn vạn năm bất hủ không thay đổi, cuối cùng được thiên địa ưu ái, một lần nữa súc tích ra thần trí.

Tham Khảo Thêm:  Chương 32: Quá khốn kiếp

Sắc mặt của Lăng Hàn không khỏi nghiêm nghị, chẳng trách hắn cảm giác người này vô cùng già nua lại rất trẻ tuổi, cực kỳ mâu thuẫn, hóa ra là trên lão thi sản sinh tân hồn, trời cao ban cho sinh mệnh kỳ diệu, là tống hợp thể của sống và chết, tự nhiên vừa tuổi trẻ lại già nua rồi.

– Nói như vậy, Thi Đại cũng như thế?

Thi Nhị gật đầu:

– Không sai, Thi Đại mạnh hơn ta, bởi vì hài cốt của hắn tốt hơn. Có điều, lần thứ hai khai hóa sinh mệnh, ta có thể tu luyện lại từ đầu, tương lai, ta sẽ không thua hắn.

Mã đức, biến thái a, đây là lão thi phục sinh, sức chiến đấu không biết sẽ kinh người cỡ nào, có thể vận dụng bí pháp kiếp trước hay không? Phải biết, chủ nhân thân thể này có thể để thi thể vạn vạn năm bất hủ, khi còn sống tuyệt đối là nhân vật cường đại không gì sánh nổi, ý chí võ đạo dung hợp ở trong mỗi một khối huyết nhục xương cốt.

Hiện tại thân thể không hư, nói không chắc ý chí võ đạo còn có thể kích hoạt lần nữa, điều này có thể không kinh người sao?

– Thiên Thi Tông cũng thật để mắt ta, phái ra nhân vật như vậy đến giết ta a.

Lăng Hàn nói, thực lực của đối phương chí ít ở Thiên Nhân ngũ tinh, tin tưởng thực lực như vậy ở Thiên Thi Tông cũng có thể xưng tụng cao thủ trong cao thủ, mạnh hơn hắn tuyệt đối không có mấy cái.

Thi Nhị cười ha ha nói:

– Ai bảo ngươi tự tìm đường chết, thành lập vương triều, đây là bản tông tuyệt đối không thể đồng ý!

Trong lòng Lăng Hàn hơi động nói:

– Lẽ nào Thiên Thi Tông cũng có dự định lập quốc?

Tham Khảo Thêm:  Chương 136: Bắp Cải Càn Long, Cá Cắn Cừu, Gan Xào Lăn 3

– Ha ha, mục tiêu của bản tông là thành lập một Thi quốc khổng lồ, cái này lại không phải bí mật gì!

Thi Nhị từ tốn nói.

Lăng Hàn tựa hồ bắt được cái gì nói:

– Chẳng lẽ nói, Thiên Thi Tông cũng đối với…

Hắn làm động tác khai thiên.

– …có hứng thú?

Thi Nhị nhếch miệng nở nụ cười:

– Không sai, chỉ là hơi khác suy nghĩ của ngươi.

Khai thiên chính là mang theo toàn bộ Hằng Thiên Đại Lục thăng nhập Thần giới, từ toàn thể nâng lên cấp độ của Hằng Thiên Đại Lục, hóa thành Thần thổ. Chờ chút, trong lòng Lăng Hàn ngẩn ra, đã có người tu luyện Minh công, có thể phá tan tầng một hư không khác, tiến vào Minh Giới, như vậy người tu luyện Minh công khai thiên… Hằng Thiên Đại Lục lại thăng vào giới nào?

Minh Giới!

Tê, Thiên Thi Tông cũng có “giấc mơ” thật lớn!

Có điều, lấy thực lực mà hiện nay Thiên Thi Tông biểu hiện, bọn họ có thực lực như vậy sao? Không phải Lăng Hàn xem thường bọn họ, chỉ là chênh lệch có chút xa, phỏng chừng Ngũ Đại Tông Môn tùy ý chọn một cái đi ra cũng có thể quét ngang.

Nếu không, Thiên Thi Tông cần gì phải làm rùa đen rút đầu nhiều năm như vậy?

Thi Nhị không nhanh không chậm, tựa hồ căn bản không phải đến làm sát thủ, hắn chầm chậm nói:

– Ta biết ngươi là kéo dài thời gian, nhưng ta làm sao không phải? Ngươi trúng thi độc của ta, căn bản không thể trục xuất, chỉ có thể càng ngày càng nghiêm trọng! Ta nói rồi, đối với người chết là tương đối tôn trọng.

Lăng Hàn cúi đầu nhìn, chỉ thấy vết thương màu đen bên hông quả nhiên đang khuếch đại, hầu như biến toàn bộ eo hắn thành màu đen.

Chư Toàn Nhi kinh ngạc thốt lên, bị người của Thiên Thi Tông đả thương, ngẫm lại cũng không thể có kết quả tốt, không phải chết chính là biến thành Thi Binh a.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1447: C1447: Diệp trục thiên cảm ứng

Lăng Hàn gật gù nói:

– Không hổ là lão thi vạn năm, Kim Cương thể của ta lại không thể tự động trục xuất thi độc!

Hắn vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, vù, cả người có kim quang lấp lóe, để hắn như biến thành một Chiến Thần thần uy lẫm lẫm.

Thi Nhị chắp hai tay sau lưng, có vẻ không để ý chút nào, không hề có ý tứ ra tay ngăn cản, hắn lạnh nhạt nói:

– Ngươi nói không sai, ta đúng là lão thi vạn năm, chí ít thân thể này là vậy, hơn nữa còn không chỉ vạn năm, mà là mấy trăm ngàn năm!

Hắn giống như đột nhiên có hứng thú nói chuyện, lại nói:

– Ngươi có biết, thi thể cũng như cây cối, có Thi luân. Như Thi luân trên người ta có ít nhất ba mươi vạn vòng, ha ha, rất xin lỗi ta không có nhàn rỗi đi đếm rõ.

Cái này có thể coi là tuổi tác, phỏng chừng là thế hệ già nhất Hằng Thiên Đại Lục, ngay cả đám người Mã Đa Bảo an nghỉ hai mươi vạn năm cũng không bằng.

– Ba mươi vạn năm, thân thể của ta vẫn đặt ở Tuyệt Âm Chi Địa, thi khí hình thành vượt quá tưởng tượng, bằng không cũng không thể sinh dưỡng tân thần thức, chỉ có thể trở thành một Thi Binh.

cả người Lăng Hàn bao phủ ở trong kim quang nói:

– Vậy ngươi hà tất nương nhờ vào Thiên Thi Tông, có thể tự do tự tại, hoành hành ở trong thiên địa?

– Người thế nào cũng phải có chút giấc mơ, giấc mộng của ta tương đồng Thiên Thi Tông, tự nhiên là cùng chung chí hướng. Lại nói…

Thi Nhị nhoẻn miệng cười.

– Ta là thi thể, cần thi khí mới có thể tăng cao tu vi, không vào Thiên Thi Tông thì vào nơi nào?

—————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.