Thương Dĩ Nhu kể lại tình hình điều tra với Khúc Mịch, nhấn mạnh về Lilia.
“Hung thủ giết Mark, ngụy trang hiện trường thành tự sát, không để lại bất cứ manh mối có giá trị. Mấy em điều tra ra Lilia có xích mích vối Mark, hơn nữa thời điểm Mark chết cô ta ở ngay sân trượt tuyết, nơi ở cũng gần, nhưng một kẻ bị tình nghi quan trọng như vậy lại mất tích, việc này cũng không phải ngẫu nhiên.” Khúc Mịch phân tích, “Anh cảm thấy Lilia không phải hung thủ. Các hung thủ giết Mark cho thấy hắn vô cùng thông minh, còn Lilia thì bại lộ quá nhanh, quá đơn giản.”
Thương Dĩ Nhu đồng ý với suy đoán của Khúc Mịch, cô cũng thấy Lilia không giống hung thủ. Từ lần đầu gặp Lilia, trực giác của phụ nữ đã nói với cô đó là cô gái ngang ngược kiêu ngạo chứ không phải hung thủ giết người.
“Lilia không chỉ không phải hung thủ mà rất có khả năng đã bị giết hại. Cô ta bị hung thủ đẩy ra làm người chịu tội thay, gánh tội giết hại Mark!”
Sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Ở đây khắp nơi đều là tuyết, nếu giết người rồi đem đi chôn ở nơi hẻo lánh, cảnh sát không thể nhanh chóng phát hiện ra.
Theo khẩu cung của nhóm bạn Lilia, năm người họ ăn xong cùng rời khỏi nhà hàng, sau đó từng người tự về phòng của mình. Vì tâm trạng Lilia đang không tốt nên họ đưa cô ta đến tận cửa. Lilia nói mình không ngủ được nên đã xin Mervyn hai viên thuốc ngủ. Mervyn bị mất ngủ trường kỳ nên đã mang theo một lọ thuốc tới.
Bọn họ thấy cô ta vào trong mới về phòng. Edward xem phim truyền hình, hắn có thể thuật lại hoàn chỉnh các tình tiết. Mervyn thì gọi điện nói chuyện với bạn gái, có lịch sử cuộc gọi làm chứng. Alice và Jonah làm cùng công ty có chút tình cảm với nhau, bọn họ cùng đi ngâm suối nước nóng, đến nửa đêm mới về, nhân viên phục vụ có thể làm chứng.
Từ khẩu cung của họ, bọn họ đều không có động cơ hay thời gian giết người. Điều Thương Dĩ Nhu không hiểu là tất cả đồ đạc trong phòng Lilia đều đã biến mất, từ túi xách đến mỹ phẩm, ngay cả bàn chải đánh răng cũng không còn sót lại.
“Bất thường thì chắc chắn có vấn đề gì đó.” Khúc Mịch nhắc nhở, bảo Thương Dĩ Nhu quay lại phòng của Lilia, có lẽ sẽ có phát hiện mới.
Thương Dĩ Nhu đến phòng 102, nơi này đã bị dán giấy niêm phong. Cô đi loanh quanh bên trong mấy lần, từ phòng khách nhỏ đến phòng ngủ, từ nhà vệ sinh đến ban công. Nước trong bồn tắm chưa xả hết, ga trải giường thì bừa bộn, chắc là chưa kịp dọn dẹp.
Cô cứ có cảm giác đồ đạc ở nơi này rất kỳ lạ nhưng không thể nói rõ kỳ lạ ở đâu. Những ngôi nhà nhỏ trong khu vực này có vẻ ngoài giống nhau, đồ đạc trong nhà cũng hoàn toàn tương tự. Cô lấy ảnh phòng của Mark ra đối chiếu, cuối cùng cũng phát hiện chi tiết bất thường.
Máy sấy tóc! Đúng, là mấy sấy tóc! Thương Dĩ Nhu tìm kiếm khắp phòng tắm vẫn không thấy máy sấy tóc. Cô lục lọi tủ, cuối cùng cũng tìm thấy một chiếc máy sấy tóc mới toanh đựng trong hộp vẫn chưa mở. Nó không hề có dấu hiệu đã được sử dụng, hơn nữa cũng chưa từng lấy ra khỏi tủ.
Lilia tóc dài, theo điều kiện thời tiết bây giờ thì sau khi tắm xong cô ta không thể đi ngủ ngay mà không sấy tóc. Cô ta ở đây đã ba bốn ngày, sao có thể không dùng đến máy sấy tóc?
Thương Dĩ Nhu vội gọi điện cho Alice: “Cô có mang máy sấy tóc cá nhân đến không?”
“Không.” Bị hỏi một câu kỳ lạ như vậy, Alice bối rối, “Khách sạn bây giờ ở đâu cũng có máy sấy tóc, cần gì mang theo chứ?”
“Lilia có mang theo không?”
“Cô ấy cũng không mang, hai chúng tôi cùng nhau xếp hành lý, việc này tôi có thể khẳng định.”
Thương Dĩ Nhu bỗng nghĩ tới một khả năng.
Khúc Mịch đợi lâu không thấy cô gọi lại thì gọi cho cô.
“Đang nghĩ gì đấy? Có cần anh phân tích giúp em không?” Khúc Mịch lấy cớ ra ngoài đi vệ sinh, trong phòng còn đang họp.
Thương Dĩ Nhu biết anh rất bận nên bảo anh cứ họp trước, đến tối rồi nói.
Cô lại đi loanh quanh trong phòng của Lilia, trừ dấu chân lộn xộn ra thì không có phát hiện nào khác. Giả sử hung thủ giết Lilia, vậy tại sao hắn lại mang tất cả đồ đạc của cô ta đi? Hay là Lilia tự thu dọn hành lý, trên đường bỏ đi thì bị giết hại? Dù là khả năng nào thì về cơ bản có thể kết luận Lilia đã bị giết. Di động của cô ấy không thể liên lạc được. Ở nơi vừa xảy ra bảo tuyết, rõ ràng không thể sống sót ở bên ngoài qua đêm.
Ví dụ như Mark và Lilia bị cùng một người giết thì động cơ của hắn là gì? Mối quan hệ giữa Mark và Lilia chắc chắn không đơn giản như vẻ ngoài, giữa hai người họ nhất định có bí mật mà không ai biết.
Sau khi giết Mark, hung thủ ngụy tạo hiện trường, không chạm vào bất kỳ thứ gì trừ giày của anh ta, nhưng sau khi giết Lilia, căn phòng lại trống rỗng không còn gì. Lần trước là ngụy tạo hiện trường thành vụ tự sát, lần sau là ngụy tạo Lilia tự bỏ đi. Nói cách khác thủ đoạn của hung thủ rất bí ẩn, hắn không phải nhất thời nổi hứng giết người mà đã lên kế hoạch từ lâu.
“Cảnh sát Bell, phiền anh kiểm tra lại thông tin của Mark và Lilia, xem họ trước khi vào công ty có quen nhau không.” Thương Dĩ Nhu gọi điện cho Bell, Bell đồng ý, còn nói đã tìm được số điện thoại liên lạc với bạn gái cũ của Mark.
Thương Dĩ Nhu lập tức gọi điện.
“Chào cô George Anna, tôi là người hỗ trợ cảnh sát ở khu trượt tuyết Whistler thuộc Vancouver. Xin hỏi cô có quen biết Mark không?”
“Quen, nhưng chuyện của anh ta không liên quan đến tôi.” Thái độ của Anna vô cùng thờ ơ.
“Mark chết rồi.”
Bản tin địa phương chỉ nói có một hướng dẫn viên ở khu trượt tuyết Whistler chết, bị nghi là tự sát, không hề nhắc tên.
Người ở đầu bên kia im lặng rất lâu: “Không ngờ anh ta chết rồi. Đồng chí cảnh sát, sao Mark lại chết vậy?”
Nghe Thương Dĩ Nhu nói Mark cắt cổ tay, Anna liền cho rằng đây là vụ tự sát, vội nói: “Chắc chắn Mark không tự sát, anh ấy rất hướng ngoại.”
“Nhưng sau khi cô kết hôn anh ta lại chán nản đến mức từ chức ở công ty cũ.”
“Đồng chí cảnh sát, tôi nghĩ chắc cô hiểu lầm rồi.” Anna giải thích, “Mark rất thích trượt tuyết, anh ta đã có ý định từ chức từ lâu rồi, hơn nữa chúng tôi chia tay trong hòa bình, cảm thấy không hợp nên không bước vào cuộc sống hôn nhân. Chồng hiện tại của tôi là bạn bè từ nhỏ, quen biết hơn hai mươi năm, cả hai đều muốn có một gia đình ổn định nên đến với nhau.”
“Xin lỗi, tôi vô tình quấy rầy cuộc sống của cô, có điều đến nay vẫn chưa bắt được hung thủ giết Mark, Mark sẽ không được yên nghỉ.” Thương Dĩ Nhu có cảm giác sẽ nhận được vài manh mối hữu ích từ chỗ Anna, “Cô có biết Lilia không?”
“Hung thủ? Không phải Mark tự sát sao?” Anna có vẻ khá sốc.
“Cắt cổ tay chưa chắc là tự sát, cô cũng đã nói với tính cách của Mark, anh ta sẽ không tự sát, hơn nữa không có việc gì khiến anh ta phải làm như vậy.”
“Tôi sớm đã biết với bản tính bốc đồng của anh ta sớm muộn gì cũng gặp rắc rối, không ngờ lại gặp họa lớn như vậy. Chỉ cần nói chuyện không hợp là anh ta cãi nhau với người ta, có khi còn đánh nhau. Tôi có khuyên thế nào anh ta cũng không nghe, chính vì vậy mà động chạm đến nhiều người. Lilia kia tôi biết, cô ấy là bạn cấp ba của Mark, thời còn đi học bọn họ đã không hợp nhau rồi, cứ gặp là đánh nhau. Tôi nghe Mark kể anh ta định từ chức, chỉ cần gặp Lilia thôi là thấy khó chịu.”
Bạn cấp ba? Không ai đề cập đến chi tiết này, ngay cả Alice cũng không biết. Xem ra Lilia muốn che giấu mối quan hệ này, nếu vậy cô ta rốt cuộc muốn che giấu việc gì?
Anna lại kể thêm vài chuyện, nghe qua thì không có liên quan đến vụ án. Thương Dĩ Nhu cảm ơn sự phối hợp của Anna, hy vọng cô ấy nếu còn nhớ ra gì thì gọi cho mình.
Thương Dĩ Nhu vừa cúp máy, bên phía Bell cũng đã có tin tức, chứng thực Mark và Lilia từng học chung trường cấp ba, hơn nữa còn cùng là thành viên đội trượt tuyết. Sau này hai người thi vào hai trường đại học khác nhau, không còn liên lạc, mãi đến khi cùng vào một công ty mới tiếp tục có qua lại.
Đây là phát hiện lớn! Cô nói Bell điều tra bạn học của hai người họ, nhất là những thành viên cùng tham gia đội trượt tuyết, hy vọng có thể cởi bỏ bí mật giữ họ.
Buổi tối, Khúc Mịch gọi điện. Qua video anh thấy Thương Dĩ Nhu ngồi trên giường, trước mặt là rất nhiều tài liệu.
“Vợ yêu của anh bây giờ là thần thám rồi.” Anh cười nói.
Thương Dĩ Nhu trừng mắt, ngay sau đó cảm thán: “Trước đây thấy anh phá án thật nhẹ nhàng, bây giờ đến lượt em mỗi một bước chân đều gian nan. Nếu không có anh hỗ trợ phân tích, chắc em đã từ bỏ rồi. Khúc Mịch, xem ra em chỉ hợp làm một pháp y, sau này em sẽ không bao giờ tùy tiện hành động nữa.”
Khúc Mịch biết cô đang xin lỗi chuyện của Feier.