Cẩm Tú Điền Viên Nông Nữ Muốn Lên Trời

Chương 73: C73: Xem nàng là đồ ngốc sao



Lý lão gia vuốt vuốt chòm râu, nhẹ nhàng gật đầu: “Thứ này của ngươi coi như cũng được, nhưng không biết các vị phi tử trong cung có thích không.”

Phượng Chỉ U tự nhiên biết Lý lão gia đang cố ý bới lông tìm vết, từ những hành động biểu cảm vừa rồi của ông ta khi xem nàng trị liệu da mặt cho các vị phụ nhân, rõ ràng là rất thích mỹ phẩm của nàng, lúc này còn nói như thế, đơn giản chính là muốn hạ thấp giá cả mà thôi.

Nàng khẽ cười, ánh mắt linh động: “Nếu Lý lão gia không yên tâm, có thể lấy mấy hàng mẫu mang vào trong cung cho các cung nữ thử trước, hiệu quả tốt thì lại dâng lên cho các phi tử sử dụng, hài lòng rồi ngài lại đến chỗ tôi lấy hàng.”

Ánh mắt Lý lão gia chợt lóe, quả nhiên là nha đầu này rất có đầu óc kinh doanh, không dễ lừa gạt.

Ông ta híp híp mắt, tia tinh quang kia cũng ẩn đi theo, tính toán lại một lúc, mới ra vẻ bất đắc dĩ lắc đầu nói:

“Ài, cô nương không cần phiền toái như vậy, chỉ cần giá cả hợp lý, thấy ngươi và huyện lão gia có quen biết, ta sẽ nể mặt ngươi.”

Phượng Chỉ U cười lạnh trong lòng, lão gia hỏa này, thật sự là không gian không thương rồi.

Nể mặt?

Vậy là nể mặt ai?

Tự nể mặt mình à.

Rõ ràng là vì mỹ phẩm của nàng quá tuyệt vời, còn cố chấp nói là vì nể mặt, hừ, thật sự xem nàng như một tiểu nha đầu dễ lừa gạt sao?

Nàng nhếch môi, nhẹ giọng nói: “Lý lão gia tuyệt đối không cần làm thế, hiệu quả mỹ phẩm của tôi ngài cũng đã thấy, nếu vì nể mặt huyện lão gia mới nói như thế, vậy chúng ta cũng không cần hợp tác nữa, mục đích của tôi là đôi bên cùng có lợi, sao có thể khiến ngài khó xử được đây.”

Khóe miệng đang tươi cười của Lý lão gia cứng đờ, nha đầu này quả thật là không đơn giản mà.

Nhìn vị khách cuối cùng đi ra ngoài, lúc này Lý lão gia mới định thần nhàn cười nói: “Cô nương, thứ này lão phu đã xem rồi, cũng không cần ở lâu nữa, về phần chuyện hợp tác, ngày sau chúng ta lại nói vậy.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 16: Vết thương dữ tợn sau lưng, Liễu Mộng Ly đau lòng (2)

Trên mặt Phượng Chỉ U cũng không lộ ra một chút thất vọng, hay do dự nào nói: “Không thành vấn đề, chuyện này ngài cứ quyết định là được rồi.”

Lý lão gia quay người lại nhíu mày, hoàn toàn không nghĩ tới nha đầu này không có một chút ý tứ giữ mình lại, mà còn rất nhàn nhã tự tại như vậy, xem ra, là chắc chắc ông ta sẽ muốn rồi.

Vậy việc ra giá này……?

Lý lão gia một tay xoa xoa gáy, hoàn toàn là đang suy nghĩ, nếu bỏ lỡ thời cơ lần này sợ sau này không có nữa, lỡ như người khác đoạt mất, vậy thì không tốt rồi.

Thậm chí ông cố ý dừng lại ở đây, nha đầu kia cũng không có ý muốn giữ ông lại, qua việc trao đổi vừa rồi, ông dám xác định, nha đầu này có thể nhìn ra ông ta là thật sự muốn mua, hơn nữa không muốn đi lấy lòng ông, nàng ta chính là ăn chắc ông sẽ mua rồi, mới có thể như vậy!

Hừ! Nha đầu này!

Ông ta cắn chặt răng, nha đầu này rõ ràng đã nhìn ra ý đồ của ông, mà không cho mình một cái bậc thang xuống, trong lòng ông có thể thoải mái mới là lạ.

Chỉ là…… Không mua không được a!

Sau bao nhiêu do dự tính toán, ông ta chỉ có thể mặt dày xoay người, ra vẻ như bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, trực tiếp lên tiếng: “Ai nha, nha đầu, không được rồi, hai ngày nữa ta phải đi rồi, chuyến đi lần này tốn hơi nhiều thời gian rồi, không bằng hôm nay chúng ta lại nghiên cứu số mỹ phẩm này của ngươi đi.”

Vẻ mặt Phượng Chỉ U vẫn không đổi, vẫn tươi cười như vừa rồi: “Có thể a, dù sao mỗi ngày tôi đều ở chỗ này, thời gian dư dả, Lý lão gia muốn hôm nay nói chuyện, tất nhiên là có thể rồi, nếu Lý lão gia đã có lòng, không bằng chúng ta nói rõ ràng luôn đi.”

Trong lòng Lý lão gia trăm ngàn lần không hài lòng với Phượng Chỉ U, chẳng qua trên mặt vẫn cười ha hả nói: “Được, vậy lão phu sẽ không hàn huyên với ngươi nữa, mỹ phẩm của ngươi ta vẫn khá hài lòng, ta quyết định tạm thời cùng ngươi hợp tác, đưa số mỹ phẩm này vào cung, lão phu cũng muốn mua công thức của ngươi, ngươi ra giá đi.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 167

Trong lòng Phượng Chỉ U thầm cười nhạo, muốn công thức?

Thật là xem nàng đồ ngốc sao?!

Phượng Chỉ U dùng ánh mắt đánh giá nhìn Lý lão gia từ trên xuống dưới, cười như không cười nói: “Lý lão gia, tất cả mọi người đều là người làm ăn, kiêng kị nhất cũng chính là mấy thứ này, tôi cũng không phải kẻ ngốc, Lý lão gia ngàn vạn lần đừng coi tôi là kẻ ngốc như thế chứ.”

Sắc mặt Lý lão gia nhất thời hơi khó coi: “Nha đầu, ngươi có ý gì, ta khi nào thì coi ngươi là kẻ ngốc?”

Khóe miệng Phượng Chỉ U hơi nhếch lên, đáy mắt châm chọc cũng từng chút từng chút lộ ra: “Tiền đồ của mỹ phẩm này không phải tôi không biết, ngài nói, công thức này, tôi có thể bán cho ngài sao?”

Sắc mặt Lý lão gia khôi phục lại, lại cười ha ha, vung tay lên, nhìn có vẻ rất ung dung.

“Ta còn tưởng rằng ngươi nói là cái gì, thì ra là cái này, nha đầu, đã là cơ hội làm ăn, vậy ngươi cũng nên biết, cái gì cũng có thể dùng tiền mua được, chúng ta có thể ra giá, ngươi cảm thấy cái công thức này của ngươi trị giá bao nhiêu bạc, chúng ta đàm phán mua lại chính là, đơn giản nhất chính là, mỹ phẩm này khả năng đáng giá một đồng, nhưng công thức điều chế có thể không phải một đồng, nha đầu, chuyện này hẳn là trong lòng ngươi hiểu rõ, chúng ta cũng đều làm ăn vì lợi ích, huống chi……”

Nói đến đây, Lý lão gia cố ý dừng lại một chút, đánh giá Phượng Chỉ U, nhưng từ đầu đến cuối sắc mặt của nàng vẫn không có gì thay đổi, từ trên mặt của nàng căn bản là không nhìn ra được cái gì.

Rơi vào đường cùng, ông ta đành phải lên tiếng lần nữa: “Huống chi, nha đầu, hiện tại ngươi chỉ là phát triển ở địa phương nhỏ này, sau này tới những chỗ lớn hơn chưa chắc có thể có đủ ngân lượng quay vòng vốn kia, nói thẳng ra, ngươi hiện tại không có năng lực phát triển lớn mạnh loại hàng này, thấy tiểu nha đầu ngươi cũng là một người thông minh, sao không bán công thức này cho ta, ngươi có tiền rồi, đổi nghề khác làm ăn cũng là một chuyện tốt.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 165

Nụ cười của Phượng Chỉ U không thay đổi: “Lý lão gia, nếu đồ là của tôi, tự nhiên là do tôi quyết định, dù nói gì đi nữa, công thức tôi cũng sẽ không bán, nếu như ngài thật sự là thành tâm hợp tác với tôi, chỉ có thể đến nơi này của tôi nhập hàng.”

Lý lão gia nhíu mày, chẳng qua thấy dáng vẻ này của Phượng Chỉ U, là quyết tâm không bán công thức, trong lòng ông ta thở dài một hơi, chuyện công thức ông ta vốn đã không ôm quá nhiều hy vọng, hiện giờ nàng đã nói như vầy, vậy cũng chỉ có thể lui một bước thôi.

Ông ta vuốt vuốt chòm râu, bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Ai, thôi thôi, vậy thì cứ nhập hàng từ chỗ ngươi đi. Chẳng qua ngươi nói thứ này của ngươi, chi phí hẳn là cũng không quá cao đi, liền dựa theo giá ngươi bán, bán cho ta ba phần thì như thế nào?”

Phượng Chỉ U ra vẻ hơi khó xử: “Lý đại nhân làm như vậy có phải hơi không ổn rồi không?”

Lý lão gia vừa nghe thấy, rất không vui, hừ lạnh lên tiếng: “Cô nương có phải hơi tham lam rồi không, giá lão phu đưa ra, đã là rất cao rồi.”

Phượng Chỉ U cũng không để ý tới thái độ của ông ta, chỉ giải thích như thường lệ: “Lý lão gia, ngài không nên tức giận, tôi tìm ngài là vì muốn chúng ta cùng kiếm nhiều tiền mà, nếu nói thế, vậy giá ngài bán ra cũng sẽ không cao đi?”

Lý lão gia cũng không hiểu ra sao, chẳng qua đã làm ăn bao nhiêu năm rồi, tự nhiên ông ta cũng có hiểu biết, vừa nhìn cái dáng vẻ này Phượng Chỉ U, thì phản ứng lại, nhất định nàng đang có chủ ý gì đó, chẳng qua trên mặt vẫn là ra vẻ khó hiểu nói: “Ta định giá bao nhiêu thì có quan hệ gì với ngươi?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.