Hơn hai tháng bôn ba đi đường vòng, rốt cuộc Ly Hỏa thánh địa cũng đã chui vào được Đại Hoang, cũng phát hiện được Chí Ám lĩnh vực. Chỉ là tình huống nơi này hoàn toàn không giống so với những gì bọn hắn mong muốn.
Lúc bọn hắn đang tranh luận có nên từ bỏ tấn công, bọn người Lâm Thiên Lộc tiềm phục tại chỗ tối đột nhiên xuất hiện, dẫn đầu khởi xướng tấn công mạnh với bọn hắn.
Ly Hỏa thánh địa ngang nhiên nghênh chiến, trong trận hỗn loạn ngắn ngủi này không chỉ có cường giả hai điện bọn hắn, còn có số lượng lớn “Bằng hữu”, trong đó không thiếu một số cường giả có thanh danh ở bên ngoài.
Hỗn chiến đứt quãng kéo dài hơn mười ngày.
Ban ngày, Vô Hồi thánh địa chủ yếu phòng ngự dây dưa, ban đêm, Vô Hồi thánh địa điên cuồng phản công.
Bởi vì Ly Hỏa thánh địa chưa quen thuộc địa hình, không thích ứng được hắc ám, cuối cùng đã thua mà bỏ chạy ra khỏi Đại Hoang.
Hơn ba ngàn cường giả, thành công chạy trốn không đến một ngàn người.
Lâm Thiên Lộc cao giọng ra lệnh.
– Chớ nóng vội nghỉ ngơi, toàn bộ động thủ chế tạo quan tài cho ta, đem thi thể người Ly Hỏa thánh địa sắp xếp gọn, đưa đến giới tuyến La Phù và Hoang Mãng nguyên, biểu hiện ra với Hoang Mãng nguyên, biểu hiện ra với thánh địa thiên hạ cho ta!
– Tuân lệnh!
Các đệ tử và trưởng lão Vô Hồi thánh địa nhao nhao chạy vào rừng rậm, chặt cây rừng làm quan tài.
Vẻ mặt của Giang Thành Tử rất nghiêm trọng, hắn đang nhìn qua các cường giả Ly Hỏa biến mất trong rừng rậm:
– Bọn hắn sẽ còn lại đến sao?
Phương Thành Vân lắc đầu nói:
– Trong thời gian ngắn hẳn là sẽ không, nhưng bọn hắn đã phát hiện ra Chí Ám lĩnh vực, nếu như lại đến, khẳng định sẽ đổi cách khác.
Bạch Nguyệt phân phó đệ tử bên cạnh, nói:
– Thông bẩm Thánh Chủ, Ly Hỏa thánh địa đã rút lui, bọn hắn không thể đi đến Chí Ám lĩnh vực, cũng không có phát hiện Vương Quốc Hắc Ám, nhưng thực lực Ly Hỏa thánh địa so với chúng ta mong muốn là mạnh hơn.
Đám người Đường Thiết Bình cường đại đều hợp tình hợp lí, dù sao Ly Hỏa thánh địa cũng có đan dược sung túc, còn có thiên tài địa bảo các phương kính hiến, thực lực tăng lên xa so với các thánh địa khác rất dễ dàng, nhưng Ly Hỏa thánh địa lại còn mời chào đến tám bằng hữu Niết Bàn cảnh.
Lâm Thiên Lộc hừ một tiếng:
– Chí Tôn Kim Thành và Hỗn Độn Tử Phủ đáng chết, rõ ràng chúng ta đã thỉnh cầu bọn hắn đi ra hỗ trợ, vậy mà đến bây giờ vẫn đều thờ ơ. Bọn hắn không sợ bí mật của Vương Quốc Hắc Ám bị phát hiện?
Giang Thành Tử nói:
– Vương Quốc Hắc Ám còn có cánh cửa Hư Không cản trở, Ly Hỏa thánh địa không trực tiếp uy hiếp được nơi đó, bọn hắn sẽ không ra tay. Bất kể nói thế nào, chuyện ít nhất cũng đã qua một thời gian, nhưng sau khi đem thi thể ném tới giới tuyến hai nơi, Ngụy Thiên Thu, Hoắc Thiên Túng hẳn là sẽ nhận chút áp lực.
Lâm Thiên Lộc nói:
– Giang Thành Tử, Phương Thành Vân, các ngươi đến biên giới tọa trấn, ta và Bạch Nguyệt tiếp tục trấn thủ Đại Hoang.
Giang Thành Tử gật đầu nói:
– Những ngày hỗn chiến này mang đến cho Đại Hoang đả kích không nhỏ, chúng ta sẽ không mang đi nhiều đệ tử, tất cả đều ở lại giúp các ngươi, hai lão ca chúng ta tự mình đi qua.
Phương Thành Vân bỗng nhiên lộ ra nụ cười khổ sở:
– Nếu không, chúng ta ở lại? Hai người các ngươi đến Hoang Mãng nguyên?
Bạch Nguyệt khẽ nhíu mày, con mắt âm trầm hiện lên tia sắt lạnh:
– Thế nào, ngươi còn sợ Ly Hỏa thánh địa phản kích? Mấy người bọn hắn giữa tháng là chậm, tuy nhiên cứ tới.
Phương Thành Vân cười khổ lắc đầu:
– Ta không sợ Ly Hỏa thánh địa phản kích, ta sợ Thánh Chủ chúng ta sẽ thừa cơ gây hoạ. Ly Hỏa thánh địa đánh lén Đại Hoang? Lấy cớ này hoàn toàn đủ để Thánh Chủ trả thù Ly Hỏa thánh địa. Nói không chừng sẽ còn náo loạn ra gì đó.
– Có lý!
Lâm Thiên Lộc và Bạch Nguyệt chậm rãi gật đầu, trăm miệng một lời:
– Chúng ta ở lại, các ngươi đi!
Khóe mắt Phương Thành Vân, Giang Thành Tử kéo ra.
Khi bọn người Lâm Thiên Lộc quay về Vương Quốc Hắc Ám, bầu không khí náo nhiệt kịch liệt để cho bọn hắn đều không hiểu thấu.
– Khương Phàm khiêu chiến Võ Hầu bảng? Nhanh như vậy đã bắt đầu rồi sao?
– Ta đều quên mất chuyện này!
Bọn hắn không nghĩ tới tiểu gia hỏa kia vậy mà lên đài thật.
Nhưng, sau khi bọn hắn cẩn thận nghe ngóng, lại có được tin tức làm cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
Khương Phàm chiến thắng liên tiếp, chấn nhiếp Võ Hầu bảng.
Thiên tài thần bí Lý Hoàng thảm bại.
Chí Tôn thánh văn do Chí Tôn Kim Thành điều tới cũng thảm bại.
Lẽ ra thi đấu khiêu chiến sẽ tiếp tục ba mươi ngày, nhưng giờ đã có hơn hai mươi ngày trống không.
– Đùa giỡn hay sao?
Lâm Thiên Lộc và Bạch Nguyệt đều khó tin nổi, bọn hắn biết Khương Phàm không đơn giản, nhưng không nghĩ tới hắn lại có thể chống đỡ được thi đấu khiêu chiến Võ Hầu.
– Còn lại một trận cuối cùng. Xem ra chúng ta cần phải đi chứng kiến một chút.
Diễn võ trường!
Khương Phàm vẫn yên lặng ngồi trên đài diễn võ, nhập định, mặt không biểu tình, nhưng quá trình tu luyện trong ý thức hải đã tiến hành đến khí thế ngất trời.
Hơn hai mươi ngày ngắn ngủi, liên tiếp lĩnh hội chín loại quyền pháp, cũng vào hôm nay đã lại thành công tìm hiểu ra quyền pháp thứ mười —— Hỏa Tích Quyền.
– Còn lại mấy ngày?
Khương Phàm mở mắt ra, trong diễn võ trường trống rỗng chỉ còn Hàn Ngạo ở nơi đó trông coi.
– Rốt cuộc ngươi cũng tỉnh?
– Còn lại năm ngày, Ngu Kình Thương cũng sẽ nhanh tới thôi. Hắn kéo dài thời gian càng lâu, khẳng định càng chuẩn bị đầy đủ. Tốt nhất ngươi nên dùng linh chi, rút ngắn lực lượng chênh lệch với Ngu Kình Thương.
Những ngày này Hàn Ngạo bồi tiếp Khương Phàm, hắn nhàn rỗi nhàm chán liền lấy linh chi Cơ Lăng Huyên chia cho hắn ra dùng.
Chỉ là để chuẩn bị, nhưng hiệu quả kinh người vẫn để hắn phấn chấn không thôi.
Trước đó bởi vì Kim Long Sâm đã kích thích lực lượng tăng lên, bây giờ lại tăng vọt lần nữa, vậy mà đã tới gần hai trăm ngàn cực cảnh.
– Còn lại năm ngày, ta đoán chừng có thể ngày mai hắn sẽ tới.
Khương Phàm chần chờ một lát, vẫn lấy linh chi ra ngoài.