Vạn năm, ung dung mà qua.
Hạt giống thứ ba sau khi trải qua long đong, cuối cùng vẫn tìm được kí chủ.
Ngũ Hành Thụ không phải rất hài lòng với nữ hài nhi đối diện, nhưng cũng không có hà khắc, cũng không có chất vấn.
Nếu số mệnh gặp nhau, vậy thì cứ giao cho số mệnh.
Nó sẽ không áp đặt can thiệp.
Chỉ là… Nàng có thể mang đến kết quả không giống như những chuyện đã từng hay không?
Dạ An Nhiên cẩn thận nghe xong, đại khái đã hiểu ý tứ Ngũ Hành Thụ.
Tâm nguyện suốt đời của nó là bên trong không gian Ngũ Hành mà mình tạo nên, diễn biến ra sinh mệnh chân chính.
Nhưng, cái này khó khăn cỡ nào.
Tạo nên Ngũ Hành không gian rất dễ, cái này thuộc về sức mạnh tự nhiên bình thường, nhưng thai nghén Nhân Ma Yêu Linh, chẳng phải là tương đương với sáng thế sao?
Đây là nghịch loạn Thiên Đạo!
Nhưng nó không hề từ bỏ, lại là tìm kiếm Thần Đình, lại là nếm thử sinh linh trong cơ thể.
Dạ An Nhiên mơ hồ có thể cảm giác được, trừ cái đó ra, Ngũ Hành Thụ khẳng định còn thử qua vô số những cái khác, chỉ là đều đã thất bại.
Mục đích thật sự ban đầu của lão tổ tông này chính là muốn làm Thần Linh Sáng Thế!
Dã tâm quá lớn!
Sau đã thản nhiên tiếp nhận vận mệnh, chỉ hy vọng có thể trước khi chết nhìn thấy giấc mộng của mình có thể trở thành hiện thực, cho dù là hiện ra trên thân sinh linh khác.
Nhưng, vì sao con rồng kia lại chết?
Là trong quá trình diễn biến xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hay là lúc thử thai nghén sinh linh đã xúc phạm cấm chế nào đó.
– Nếu ngươi đã tiếp nhận Hạt giống Ngũ Hành, thì phải bắt đầu diễn biến Thế giới Ngũ Hành. Ngươi chỉ là Thánh linh văn, cũng không phải Ngũ Hành linh văn, quá trình diễn biến sẽ tồn tại rất nhiều biến cố. Từ hôm nay trở đi ngươi cứ ở lại nơi này, ta sẽ ta tận hết khả năng hướng dẫn cho ngươi diễn biến, bảo vệ ngươi phát triển. Chờ sau khi ngươi trưởng thành đến Thánh Linh đỉnh phong, còn có thể thử nghiệm tiếp quản thế giới này của ta, dung hợp uy lực Ngũ Hành của ta.
Mặc dù Ngũ Hành Thụ không hài lòng tư chất của nữ hài nhi trước mặt, nhưng thương thế của hắn đã vô cùng nghiêm trọng, chỉ sợ không kiên trì được bao lâu, cũng không thể nào lại thai nghén Hạt giống Ngũ Hành mới, nữ hài nhi này chính là hi vọng cuối cùng của hắn.
Dạ An Nhiên động tâm.
Ở lại thế giới thần bí lại an tĩnh này, toàn tâm toàn lực truy tìm Ngũ Hành ảo diệu, diễn dịch thế giới hoàn toàn mới.
Sẽ không có ai tới đây quấy rầy nàng, cũng sẽ không có ai uy hiếp nàng.
Thánh Linh cảnh?
Dung hợp thế giới này?
Nếu có Ngũ Hành Thụ bảo vệ cùng kính dâng, rất có thể tương lai của nàng sẽ trưởng thành đến Thần Linh.
Nếu như nàng có thể hoàn chỉnh dung hợp tiểu thế giới cổ lão này, diễn dịch thế giới hoàn toàn mới, nàng sẽ có được sinh mệnh vĩnh hằng, trở thành tồn tại siêu nhiên.
Toàn thân Dạ An Nhiên bất chợt nóng lên.
Đứng ở trước mặt Ngũ Hành Thụ, nàng như có thể nhìn thấy tương lai của mình.
Lại ngắm nhìn thế giới xung quanh, nàng như nghĩ đến mình có thể thần uy vô thượng chưởng khống nơi này.
Loại mộng tưởng này đủ để cho bất cứ kẻ nào cũng phải kích động, để bất cứ kẻ nào cũng phải khát vọng.
Nhưng… Dạ An Nhiên chậm rãi lắc đầu, uyển chuyển cự tuyệt.
– Ta ở bên ngoài còn có lo lắng, ta không thể ở lại đây.
– Cái cuối cùng Nhân tộc theo đuổi, đơn giản chính là võ cực (cực hạn của võ đạo), thiên chi đỉnh (vấn đỉnh thiên hạ). Ngươi có cái gọi là lo lắng, là bởi vì thất tình lục dục của Nhân tộc, là bởi vì ngươi còn rất trẻ. Tin tưởng ta, qua mấy năm ngắn ngủi, ngươi quay đầu lại nhìn, nhi nữ tình trường kỳ thật có cũng được mà không có cũng không sao.
Ngũ Hành Thụ rất bất ngờ, nàng cự tuyệt?
Mặc dù vị truyền nhân ba vạn năm trước kia cũng lựa chọn rời khỏi, nhưng vị truyền nhân đó có tư chất vượt xa quá nữ hài nhi này.
Mà sự thật cũng đã chứng minh, ở bên ngoài trưởng thành sẽ vô cùng nguy hiểm, không chỉ phải một mình đối mặt chuyện ngoài ý muốn cùng biến cố trong quá trình diễn dịch Ngũ Hành không gian, còn phải ứng phó những cường tộc, mãnh thú tham lam đuổi bắt.
Huống chi, lần này mình trực tiếp sẽ đem toàn bộ thế giới cùng Ngũ Hành Chi Linh của mình đều giao cho nàng.
Vậy mà nàng lại không bị lay động?
Nàng không hiểu mình có ý gì, hay là có lo lắng gì đặc biệt?
– Ta…
Dạ An Nhiên xác thực rất động tâm, cũng có chút rối bời, đây tuyệt đối là cơ duyên tuyệt vô cận hữu(*), nói là một bước lên trời đều không chút nào quá đáng.
(*) Chỉ có một, không có cái thứ hai. Gần với ‘Độc nhất vô nhị.’
Nhưng, trong nội tâm nàng lại có người ràng buộc, cũng có chuyện lo lắng.
– Ngươi đã suy nghĩ kỹ, đã cân nhắc kỹ?
Ngũ Hành Thụ hỏi thăm lần nữa.
Dạ An Nhiên nói:
– Ta hy vọng có thể ở lại nơi này, cảm nhận năng lượng Ngũ Hành tốt hơn, ta cũng biết nếu như ta ở lại nơi này, sẽ có trưởng thành tốt hơn. Nhưng, ta không thể.
Ngũ Hành Thụ than nhẹ:
– Hài tử, cho ta một lý do.
Dạ An Nhiên trầm mặc thật lâu, thấp giọng khẽ nói:
– Thứ ta lo lắng, không chỉ ba năm, năm năm, khả năng… Sẽ là cả đời…
– Tình cảm?
Ngũ Hành Thụ đã hiểu.
Đây cũng là cái gọi tình yêu trong Nhân tộc.
Ngũ Hành Thụ đã sống mấy chục vạn năm, chuyện đã trải qua, chuyện đã chứng kiến, cũng rất nhiều, rất nhiều, đối với Nhân tộc, Yêu tộc, thậm chí Linh tộc và Ma tộc đều có hiểu biết rất sâu.
Nhân tộc mặc dù có tiềm lực phi phàm, nhưng cũng có trí mệnh thiếu hụt, chỗ thiếu hụt này chính là cái được gọi là tình cảm.
Bên trong tình cảm, “Tình yêu” là phức tạp nhất, nguy hiểm nhất.
Tình cảm nam tử nữ tử đều khác nhau.
Nam tử chú trọng Võ Đạo hơn, tương đối coi thường tình cảm. Nữ tử thì là khuynh hướng cực đoan, hoặc là tuyệt đối vô tình, hoặc là mối tình thắm thiết.
Trước mặt nó, nữ hài nhi này rất có thể chính là đã động tâm đối với nam hài nào đó.
Bởi vì còn rất trẻ, còn rất u mê, một khi động tâm, liền dễ dàng quên hết tất cả, coi thường các mặt khác.
Ngũ Hành Thụ bất đắc dĩ than nhẹ, hài tử này xác thực không đủ hoàn mỹ.