– Khương Phàm!! Nơi này là nơi nào??
Lý Tịch cao giọng quát hỏi, nhưng, để chính hắn đều ngoài ý muốn chính là, giọng của hắn vậy mà đã thay đổi.
Trở nên lỗ mãng hơn, trở nên hùng hậu hơn, trở nên khàn khàn hơn.
Khương Phàm yên lặng đứng ở trong bóng đêm, nhíu mày nhìn một màn này.
– A! Aaa…!!!
Lý Tịch quái dị uốn éo người, đau đớn gào thét, hắn lảo đảo hai bước, đột nhiên quỳ gối trên xiềng xích, oa một tiếng, phun ra ngụm máu tươi.
– Ta làm sao vậy?! Đây là nơi nào? Khương Phàm, ngươi cho ta ăn cái gì? Ngươi tên hèn hạ, hỗn đản, ngươi sẽ chỉ dùng loại thủ đoạn hạ lưu này thôi sao? A!! Ta thật là khó chịu!!
Lý Tịch đau đớn nắm lấy ngực, toàn thân nóng hổi, giống như muốn bốc cháy lên, ngay sau đó, toàn thân nổi lên nhiệt khí, mồ hôi ướt đẫm y phục.
Đầu ngón tay hắn đang cứng ngắc, xương cốt tại căng cứng, thân thể giãy dụa.
– Tới đây.
Khương Phàm khẽ nói, nhìn phía Vương Quốc Hắc Ám.
Trên xiềng xích ở mấy ngàn mét bên ngoài, một thân ảnh gầy gò đi tới.
Thân hình hắn cao gầy điêu luyện, mang trên mặt mang theo chiếc mặt nạ thép màu đen.
Hắn chính là Lý Dần!
– Giữa bọn hắn quả nhiên có liên hệ.
Khương Phàm đưa Lý Tịch đi tới nơi này, chỉ là muốn xác định phải chăng giữa bọn hắn có phản ứng hay không, không nghĩ tới lại là đưa tới thật.
– Ngươi là ai?
Lý Tịch ngẩng đầu, nhìn qua nam tử xa xa, thì thào khẽ nói.
– Ngươi là ai?
Lý Dần đứng ở đằng xa, thể hiện sau mặt nạ vô cùng phức tạp.
Hắn đang lúc bế quan tu luyện, không hiểu sao lại có cảm giác rất kỳ quái, thật giống như có thứ gì đó đang hấp dẫn hắn, có thứ gì đó đang triệu hoán hắn.
Hắn lần theo cảm giác đi tới, càng là đi tới nơi này, thân thể phản ứng càng mãnh liệt.
Trái tim tăng tốc, huyết dịch nóng hổi.
Linh nguyên trong khí hải táo bạo lên.
Một loại đau đớn không cách nào nói rõ quét sạch toàn thân.
Lý Tịch, Lý Dần, cách hơn ba ngàn mét, nhìn về phía nhau. Lúc ánh mắt giao nhau, trong nháy mắt, trái tim của hai người đột nhiên lại mãnh liệt co rụt lại, trong trí nhớ dần hiện ra vô số mảnh vỡ xốc xếch. Ngay sau đó…
– Aaa….!!
Lý Tịch đau đớn gào thét, toàn thân kịch liệt nhúc nhích, huyết văn quỷ dị từ đầu khớp xương nổi lên, thẩm thấu huyết nhục, bò đầy làn da.
Một khí tức huyết sát bỗng nhiên phóng thích.
Lý Dần cũng lảo đảo mấy bước, quỳ trên mặt đất, đầu tiên là đau đớn rên rỉ, tiếp lấy bỗng nhiên ngẩng đầu, mặt nạ rơi xuống, máu me đầy mặt, quỷ dị giống như là ác thú.
– Aaaa….!!
Gương mặt Lý Tịch dữ tợn, phát ra thật lớn gào thét.
Một tiếng nổ vang, hắn đạp động xiềng xích, giống như con dã thú lao đến Lý Dần.
Thương thương thương!
Kiếm nguyên trùng kích khí hải, xuyên suốt linh văn, kiếm khí mênh mông khuấy động mà ra, hóa thành lít nha lít nhít vòng xoáy, trải rộng vài trăm mét, giống như vô số trái tim đang cổ động.
Từng chuôi kiếm sắc bén ở bên trong dâng lên muốn ra.
– A!!
Toàn thân Lý Dần cuồn cuộn liệt diễm, huyết nhục hài cốt kịch liệt nhúc nhích, hóa thành Bất Tử Điểu màu vàng, lông vũ bao trùm toàn thân, kim quang nương theo kim viêm sôi trào, cường thế lao đến Lý Tịch.
Oanh!!
Lý Tịch bay lên, trong lít nha lít nhít vòng xoáy đánh ra năm trăm thanh lợi kiếm, tiếng tranh minh chói tai vang khuấy động lên kiếm khí như từng cơn sóng triều, ngang nhiên lao đến Lý Dần.
Lý Dần vỗ cánh phi nhanh, toàn thân tăng vọt ánh sáng, giống như là mặt trời lao mà tới.
Một tiếng gáy to bén nhọn, trong liệt diễm vung ra hỏa vũ đầy trời, toàn diện bạo kích lợi kiếm.
Ầm ầm!
Bạo tạc mãnh liệt rung chuyển thâm không!
Toàn bộ lợi kiếm và hỏa vũ vỡ nát, thế lực ngang nhau.
Lý Tịch Lý Dần giết đến nhau, năng lượng đối diện chạm vào nhau.
Bọn hắn dữ tợn, giống như dã thú, toàn thân đều bò đầy huyết văn quỷ dị, điên cuồng Địa Sát một chỗ.
Giống như là kẻ thù sống còn.
Không chết không thôi.
Khương Phàm từ trong bóng tối đi tới, vẻ mặt nghiêm trọng.
Vì sao lại thành như thế này?
Linh hồn Đan Hoàng quấn chặt lấy linh hồn Khương Phàm, cũng kỳ quái chú ý tràng diện ngoài dự liệu bên ngoài.
Ầm ầm!
Lý Tịch cuồng dã đại chiến, tấn công đến cực điểm.
Thiên Dương kiếm văn giao phó hắn lực khống chế cường đại, lít nha lít nhít lợi kiếm liên miên xuất hiện, mỗi một chuôi đều điều khiển thông thuận như cánh tay.
Lý Dần giương cánh bổ nhào, liệt diễm diễn biến thành các loại mãnh thú, tràn ngập đất trời trùng kích đến.
Mặc dù phẩm cấp linh văn của Lý Tịch cao hơn, nhưng Lý Dần lại phong phú kinh nghiệm hơn, mà vô số lần huyết sát đã luyện thành tất cả kỹ thuật giết người.
Cùng với bạo tạc mãnh liệt, hai người chật vật tách nhau ra, máu thịt be bét.
– A!
Lý Tịch cuồng loạn gào thét, kiếm khí khuấy động, vòng xoáy lại nổi lên, năm trăm thanh lợi kiếm bắn tới, dưới sự khống chế của Thiên Dương kiếm văn, tất cả liên tiếp va chạm, giao hòa lẫn nhau.
Mỗi một thanh lợi kiếm dung hợp, thế công đều cường đại hơn một phần, năm trăm thanh giao hòa, tạo nên năm trăm lần tăng cường, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh kiếm dài mười mét, kiếm khí cuốn lên phong bạo kinh khủng, cường thế chém về phía Lý Dần.
Lý Dần bay lên, liệt diễm cuồn cuộn, mãnh thú màu vàng liên tiếp thành hình.
Mãnh hổ! Cự tượng! Hỏa Mãng!
Liệp Lang! Bạo hùng…
Ba mươi loại Yêu thú, cuồng bạo thành hình.
Kim quang sáng chói khắp người Lý Dần, cường thế khống chế Yêu thú, diễn biến ba loại Bá Thế Quyền.
Hống hống hống…
Thú quyền bay lên mang theo khí tức vô địch bá liệt, ngang nhiên nghênh kích kiếm khí.
Ầm ầm!
Lợi kiếm sắc bén cường thế, đối diện bổ ra đường thú quyền đầu tiên, dẫn phát bạo tạc mãnh liệt, ngay sau đó, lợi kiếm lại mãnh liệt bổ đường thứ hai, đường thứ ba.
Thú quyền bạo tạc rung chuyển thâm không, nhưng không có hủy diệt lợi kiếm.
Đây là áp chế của Đại Thừa thánh văn đối với Càn Nguyên thánh văn.
– Tiểu Quang Minh Thánh Thuật!
Lý Tịch đột nhiên tăng vọt tốc độ, cuồng xông về phía trước, tốc độ lợi kiếm cũng tăng lên gấp đôi trong nháy mắt.
Phốc phốc!!