Mà khí hải lại còn phát triển nhiều gấp đôi so với trước đó!
Khương Phàm nhắc nhở:
– Lại cảm nhận ý thức một chút.
– Ý thức?
Gương mặt Lý Dần lại lần nữa có phản ứng, ý thức đã khai phách thành ý thức hải, mênh mông lại sáng tỏ, cảm giác thần thức cả người đều cường đại. Trong thức hải còn có số lượng lớn lợi kiếm đang lơ lửng, không chỉ có số lượng khổng lồ, mà còn vô cùng sắc bén.
– Ta đây là thế nào?
Lý Dần lập tức kích phát linh lực.
Một trận liệt diễm phóng lên tận trời, nóng bỏng mãnh liệt, đỉnh đầu hóa thành Bất Tử Điểu hoa lệ, giương cánh gáy to, tràn ngập hung uy khiếp người.
Lý Dần kích thích lợi kiếm ở khí hải, lợi kiếm lập tức dâng lên Địa Kiếm khí, cuốn qua kinh mạch toàn thân, trùng kích trên trán.
Kiếm văn như ẩn như hiện lập tức rõ ràng.
Trong chớp mắt, kiếm khí khuấy động, trùng kích liệt diễm, liệt diễm tăng vọt, nóng hổi lại sắc bén.
Toàn thân Bất Tử Điểu hiện ra rất nhiều vòng xoáy, trong vòng xoáy lại có kiếm khí dâng lên, hỏa kiếm sắc bén như ẩn như hiện.
Lý Dần khiếp sợ nhìn hỏa điểu ở trên cao.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Sao ta lại có thêm linh nguyên? Mà, uy thế hỏa điểu rõ ràng đã mạnh hơn, thật giống như linh văn đã biến đổi đến mới vấn đề.
– Ngươi đều không nhớ rõ cái gì cả?
Khương Phàm cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ chỉ dung hợp linh văn, không dung hợp ký ức cùng linh hồn?
– Ta giống như…
Lý Dần tản linh lực ra, đột nhiên cảm giác trong trí nhớ của mình có cái gì đó, nhưng lại bắt không được.
– Giống như cái gì.
– Cảm giác không nói ra được.
Lý Dần cảm thấy mình như đang nằm mơ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
– Ngươi vừa dung hợp, ý thức bản thân còn quá mạnh, qua mấy ngày nữa tỉnh táo lại, khả năng những ký ức kia liền sẽ từ từ thẩm thấu ra.
– Ký ức gì?
– Qua mấy ngày liền hiểu.
Khương Phàm ném cho Lý Dần hai cái hộp gấm:
– Một viên là Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan, tăng cường linh văn, thời điểm đột phá Linh Hồn cảnh hãy dùng. Một viên là đan dược Chuẩn Thánh phẩm, Thái Sơ Mệnh Hồn Đan, ổn định cảnh giới Linh Hồn cảnh về sau, dùng cái này có thể kích phát lực lượng huyết mạch, trợ giúp ngươi trưởng thành.
– Sư phụ, cái này quá quý giá.
Lý Dần tranh thủ thời gian đẩy trở về cho Khương Phàm.
– Nhận lấy, đây là chuẩn bị cho ngươi.
Khương Phàm kín đáo đưa hộp gấm qua cho Lý Dần.
Thái Sơ Mệnh Hồn Đan vốn dự định giữ lại cho mình dùng, nhưng cân nhắc đến tình huống của Lý Dần, vẫn nên giao cho hắn đi.
– Vậy ta…
Lý Dần do dự một chút, sau đó lại thu vào nhẫn không gian, hành lễ thật sâu đối với Khương Phàm.
– Khương Phàm, ta còn đang tính tìm tới ngươi! Ngươi biết có bao nhiêu người đang tìm ngươi không? Ngươi biết mình ở bên ngoài sẽ có rất nhiều nguy hiểm hay không? Chúng ta còn tưởng rằng ngươi đã gặp bất trắc.
Lâm Nam tìm tới Khương Phàm, nhịn không được mà chế nhạo một trận.
Khương Phàm nói:
– Lâm sư tỷ đừng khẩn trương như vậy. Ta khởi xướng ước chiến chính là cho bọn hắn một cơ hội quang minh chính đại giết chết ta, trước lúc này bọn hắn là sẽ không ra tay.
– Người muốn giết ngươi cũng không chỉ có Hỗn Độn Tử Phủ, mau cùng ta về thánh điện.
Lâm Nam kỳ quái nhìn Lý Dần.
– Các ngươi biết nhau sao?
Khương Phàm vỗ nhẹ Lý Dần:
– Đi đến Ôn Tuyền Tiên Cảnh đợi ta, ổn định lại tinh thần, cảm nhận tình huống thân thể. Đánh xong lôi đài, ta đi tìm ngươi.
Lý Dần từ biệt Khương Phàm, dọc theo xiềng xích đi đến Vương Quốc Hắc Ám.
– Đừng nói với ta, các ngươi đã sớm biết nhau.
Biểu hiện Lâm Nam rất quái dị, trong khoảng thời gian này một trong những tân tú bắt mắt nhất Vương Quốc Hắc Ám, chính là Lý Dần này.
– Thay ta giữ bí mật.
– Thật là biết nhau sao.
Lâm Nam lắc đầu liền kéo Khương Phàm đi:
– Mọi người đang tìm ngươi đều tìm đến điên rồi. Ngươi cũng thật là, về Vương Quốc Hắc Ám sao không chào hỏi trước, trở về cũng không đến trong điện báo, chúng ta đều là nghe được tin tức, mới biết được ngươi đã trở về.
Khương Phàm dở khóc dở cười:
– Ta cũng không phải hài tử.
– Ta nhắc nhở ngươi trước, sư phụ ta rất tức giận!
– Xảy ra chuyện gì?
– Ngươi nói xem đã xảy ra chuyện gì!
– Chuyện hài tử sao? Ha ha, đùa giỡn thôi, ta cũng không có tâm tư sinh hài tử.
– Ngươi đây là đang đùa sao, ngươi biết mặt mũi đối với hoàng tộc mà nói quan trọng bao nhiêu không? Ngươi nói thì cứ nói đi, nói xong lại còn đi khiêu chiến Hỗn Độn Tử Phủ. Hơn một năm nay bọn hắn đều hận không thể kéo ngươi tới trên đài diễn võ, vậy mà ngươi lại tự đưa mình lên tới cửa.
Lâm Nam thực sự không nhịn được nữa, đúng là quá hồ nháo, hoàn toàn không để ý đến hậu quả.
– Tỷ lo lắng Ngu Thiên Khải sẽ đến?
– Làm sao ngươi biết Ngu Thiên Khải?
– Ta đi Đại Tự Tại điện thỉnh giáo, tựa như có thể so với huyết mạch thiên văn.
– Ta không biết, nhưng sư phụ biết. Huyết mạch truyền thừa của Hỗn Độn Tử Phủ chia làm ba giai đoạn, đoạn đầu tiên là truyền thừa bình thường, đoạn thứ hai là truyền thừa Thánh phẩm, đoạn thứ ba chính là truyền thừa Thiên phẩm.
– Ngu Thiên Khải chính là truyền thừa Thiên phẩm, mà là huyết mạch. Để ta giải thích cho ngươi một khái niệm, Hỗn Độn Tử Phủ sở dĩ gọi là Hỗn Độn Tử Phủ, là bởi vì bọn hắn có Huyết mạch Hỗ Độn! Huyết mạch Thiên phẩm, chính là Huyết mạch Hỗ Độn!
Lâm Nam trước đó còn tưởng rằng mạnh nhất Hỗn Độn Tử Phủ là Ngu Kình Thương, bây giờ mới biết còn có người mạnh hơn, ở nơi đó, người có thể so sánh với Ngu Kình Thương còn có hai kẻ khác, đồng thời còn có người còn mạnh hơn.
Ngay cả thời điểm sư phụ nàng nhắc đến Ngu Thiên Khải cũng đều vô cùng lo lắng.
Nếu như Hỗn Độn Tử Phủ thật sự phái Ngu Thiên Khải tới, Khương Phàm chắc chắn sẽ thua không nghi ngờ được.
– Ta rất chờ mong hắn có thể tới.
– Ngươi điên rồi? Ngươi coi đây là luận bàn sao, nếu như hắn đến thật, chính là muốn phế bỏ ngươi.
– Hàn Ngạo đâu?
– Đừng nói sang chuyện khác. Ngươi biết sư phụ sốt ruột đến cỡ nào không? Các ngươi thành công mở ra Đại Hoang Tù Thiên Trận, trở thành hi vọng của thánh địa, nếu như ngươi ở Vương Quốc Hắc Ám xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sư phụ chính là tội nhân của thánh địa.