Cuối cùng, các phương đạt thành ăn ý, Bán Thánh, Thánh Nhân, cao giai Niết Bàn cảnh phân tán đến ngoài bốn cửa thành, chờ đợi tin tức. Còn lại tiếp nhận phong ấn, tiến vào Thượng Thương cổ thành thăm dò.
Ngày mười tháng năm, bọn người Khương Phàm ngày đêm kiêm trình, rốt cuộc cũng đến được Thượng Thương cổ thành.
Nếu như không phải là bởi vì tận lực tránh khỏi lãnh địa của một ít cường tộc đại phái, không ngừng đi đường vòng, bọn hắn còn có thể càng nhanh hơn.
Trong thời gian này Khương Phàm đã nhiều lần thử mở ra thân thể bảo tàng, lại đều không thể thành công.
Tuy nhiên, hắn từ trong nhẫn không gian của Lãnh Văn Thanh đạt được chế phẩm Thương Sinh Cung phục, ngưng tụ ra Sát Sinh Tiễn, uy lực vô cùng vui mừng.
– Nơi đó chính là Thượng Thương cổ thành.
Khương Phàm đứng tại đỉnh núi, nhìn qua tường thành nguy nga xa xa.
Ở trong trí nhớ kiếp trước, Thượng Thương cổ thành chỉ còn là cái tên, ngay cả hình dáng đều bị rừng rậm tươi tốt bao phủ, không nghĩ tới lại còn tường thành rộng rãi bao la hùng vĩ đang ngủ say như vậy.
– Tất cả đều là hoàng tộc hoàng đạo sao?
Dương Biện nhìn lên năng lượng cuồn cuộn trên bầu trời, hắn kích động lại càng khiếp sợ.
Loại ‘hội tụ’ quy mô này tại hải vực bọn hắn cũng không thấy nhiều.
– Yêu thú không được đi đến, cảnh giới ở bên trong sẽ thụ áp chế.
Bọn người Khương Phàm đã tìm hiểu tốt tình huống, đây coi như là một tin tức tốt.
Nhưng Thánh Linh và Bán Thánh ở phía ngoài lại đang nhìn chằm chằm, đi đến thì dễ, đi ra sẽ phải tiếp nhận nghi vấn của bọn hắn.
– Ta ở lại bên ngoài, các ngươi coi chừng.
Khương Bân đã thay đổi thành hình người.
– Chú ý an toàn, không được sinh sự. Ngươi đi xung quanh Bắc Bộ, khả năng cuối cùng chúng ta sẽ đi ra từ nơi đó.
Khương Phàm không thể không làm tốt chuẩn bị bại lộ thân phận.
Đến lúc đó, nơi tương đối an toàn, chỉ có cửa thành Bắc, nơi đó có Cửu Thiên Thần Giáo.
– Ta cũng không vào đi.
Hàn Ngạo chau mày, ngắm nhìn nguy nga đại thành cao lớn.
Hắn giống như có thể rõ ràng cảm nhận được địch ý của tường thành, Đại Long Đao cũng đang chấn động.
Bức tường kia coi hắn là rồng.
– Các ngươi bảo vệ tốt mình.
Khương Phàm chào hỏi Lý Dần, Dương Biện, Chu Thanh Thọ, trà trộn vào biển người náo nhiệt phía trước.
Tường thành không chỉ có nguy nga, còn vô cùng khoan hậu, thời điểm đi qua cửa thành lại đi hơn ba trăm mét.
Ánh sáng rực rỡ bao phủ bọn hắn, vậy mà kíc/h thích thú hồn của Khương Phàm, Lý Dần, Dương Biện, có loại cảm giác áp bách bị theo dõi.
Xuyên qua cửa thành, bên trong là rừng rậm tươi tốt.
Đại thụ cổ lão cao mấy trăm mét mấy ngàn mét có thể thấy được ở khắp nơi, thân cây tráng kiện, chạc cây tươi tốt, giống như là núi cao san sát đọng lại cùng một chỗ.
Tia sáng lờ mờ, lộ ra kiềm chế cùng nguy hiểm.
– Đuổi theo.
Khương Phàm xông vào rừng rậm lờ mờ, cảm nhận được ngọc tỉ truyền quốc.
Thế nhưng, loại cảm giác này vẫn rất phiêu miểu, có thể xác định đại khái phương hướng, cũng rất khó xác định vị trí chân thực.
Tuy nhiên điều này cũng làm cho Khương Phàm nhẹ nhàng thở ra, chí ít vết nứt phong ấn cũng không hề nghiêm trọng như tưởng tượng.
Rất có thể là do lúc đó nhận lấy hệ thống thế giới kíc.h thích, sinh ra cộng minh kịch liệt, sau khi truyền thừa kết thúc k.ích thích cũng đã biến mất, ngọc tỉ truyền quốc liền khôi phục bình tĩnh, lực lượng phong ấn một lần nữa bắt đầu nhận áp chế.
Tuy nhiên, đã có vết nứt liền phải kịp thời phong ấn, bằng không đợi những Thánh Vương kia giáng lâm, hoặc là Thánh Hoàng đích thân tới, vết nứt dù có nhỏ hơn đi nữa thì cũng đều có thể bị bọn hắn phát hiện.
– Thiên Hậu hẳn là sẽ đến, còn có Diêm bá. Tìm tới bọn hắn, bọn hắn hẳn là có cách.
Khương Phàm xâm nhập rừng rậm, tìm kiếm bóng dáng Thiên Hậu.
Phạm vi Thượng Thương cổ thành vô cùng lớn, tung hoành mấy ngàn dặm, cho nên ngoại trừ lối vào náo nhiệt điểm, càng là đi vào trong, bóng người càng ít.
Khương Phàm mang theo bọn người Dương Biện bay vọt vào trong xâm nhập.
– Giữ vững tinh thần, tình huống nơi này sẽ càng ngày càng hỗn loạn, tất cả mọi người đều là con mồi.
Khương Phàm nhắc nhở bọn hắn, cũng đang yên lặng cảm nhận Thiên Hậu, Diêm bá.
Nửa ngày sau, một mảnh cường quang (ánh sáng chói mắt) mãnh liệt nở rộ sâu trong rừng rậm, phóng lên tận trời, đụng chạm bình chướng bảo vệ cách vạn mét phía trên, kí.ch thích tạo thành gợn sóng.
Trong vòng phạm vi trăm dặm có thể thấy rõ ràng, rừng rậm mờ tối đều bị chiếu thấu.
Nhưng ánh sáng mặc dù mãnh liệt, cũng biến mất rất nhanh.
– Có trọng bảo xuất thế?
Số lượng lớn tán tu bạo động, xông về nguồn sáng.
– Đi qua nhìn một chút.
Khương Phàm mặc dù vội vã tìm Thiên Hậu, nhưng cũng không phải quá vội vã như vậy, có bảo bối đương nhiên muốn nhìn.
– Đều lùi xuống cho ta! Đây là Tru Thiên Thần Điện chúng ta phát hiện, không có chuyện của các ngươi.
Tám vị nam nữ tử canh giữ ở xung quanh hố sâu, quát tháo đám tán tu đang chạy đến.
Đám tán tu tranh nhau nhìn đến hố sâu, mặt mũi tràn đầy tham lam, lại đều không dám mạo phạm Tru Thiên Thần Điện. . truyện teen hay
Có người lấy lòng nói:
– Tru Thiên Thần Điện không hổ là Chí Tôn hoàng đạo, vừa mới tiến đến liền phát hiện bảo địa. Không biết các ngươi là làm thế nào phát hiện, có thể điểm chỉ đạo cho chúng ta hay không?
– Cút!!
Tám vị trấn thủ đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn, tản ra khí thế cường đại.
Bọn hắn xem xét chính là bị áp súc cảnh giới, thực lực thật sự khẳng định là tại Niết Bàn cảnh tam trọng thiên đi lên.
Người kia chưa từ bỏ ý định, vẫn mặt mũi tràn đầy nịnh nọt:
– Chúng ta đều là từ Nam Bộ tới, một mực rất kính sợ Tru Thiên Thần Điện. Ha ha, các ngươi ăn thịt, có thể cho ta uống chút canh hay không?
– Cút! Muốn chết sao?
Cường giả Chí Tôn hoàng đạo cũng sẽ không để ý những tên gia hỏa hèn mọn này.
– Đúng đúng đúng.
Người kia liên tục cười làm lành lui lại, nhưng con mắt vẫn trực nhìn chằm chằm hố sâu phía trước.
Càng ngày càng nhiều người tụ tập đến nơi đây, không thiếu cường tộc, thế lực Trung Nam nhưng đều bị Tru Thiên Thần Điện ngăn ở bên ngoài.
Cho đến khi… đội ngũ Thái Cổ Thần Miếu đến, bầu không khí lập tức khẩn trương lên.
– Oa a, Thái Cổ Thần Miếu, hoàng đạo Tây Nam.
– Lần đầu tiên nhìn thấy hai đại hoàng đạo gặp nhau, bọn hắn cơ bản đều là hoạt động tại chiến trường Thiên Khải.
– Có ai biết nam tử phía trước không, thật là anh tuấn, thật là có khí chất.
– Thái Cổ Thần Miếu đều có nhân vật thiên kiêu nào?