Đây là Quá m Kiếm mà Thiệu Anh Vệ thi triển mấy chục năm, bên trong ẩn chứa vô số tinh phách thánh viêm thiên hỏa, uy lực tuyệt luân, đủ để chém chết vạn hỏa thiên hạ.
Giờ khắc này, Thượng Thương cổ thành cấm chế bị bừng tỉnh, lập tức áp chế quá m Kiếm uy thế.
Nhưng, tốc độ một kiếm này lại nhanh đến cực hạn, hơn mấy ngàn vạn mét không gian thời gian đều như bị đông cứng.
Ầm ầm!!
Bí thuật Chu Tước Phục Thiên của Khương Phàm bị đánh nát, kiếm mang vô địch, chém về phía đầu.
Giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, Khương Phàm cường thế xoay chuyển thân thể, nhưng vẫn bị chém đứt cánh tay phải.
Bức tranh vạn cầm tràn ngập đất trời bao phủ xuống cũng bị xé mở.
Toàn thân Khương Phàm lạnh lên, căm tức nhìn qua Thiệu Anh Vệ nơi xa.
Thượng Thương cổ thành không có ngăn chặn hắn?
Là bởi vì hắn là cao giai Niết Bàn cảnh sao?
Xem ra thời gian Thượng Thương cổ thành tồn tại vẫn quá lâu, lực lượng trấn áp đối với trận bộc phát đột nhiên của cao giai Niết Bàn cảnh này vẫn còn có chút cố hết sức.
Khương Phàm quả quyết rút lui. Nhưng…
Bốn vị tộc lão tóc trắng xoá liên tiếp giết tới.
– Ngươi trốn không thoát!
– Tứ Tượng Tuyệt Sát.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
m thanh tựa như sấm nổ chấn động trời cao, bốn vị tộc lão Thiệu gia tế lên bốn mảnh bảo cốt.
Cường quang bạo động, năng lượng như thủy triều cuồn cuộn khắp đất trời.
Chu Tước hoành không, Cự Long gào thét, Bạch Hổ chiến thiên, Huyền Vũ chìm nổi.
Bốn khối bảo cốt phân biệt hiện ra hình dáng bốn Thần Thú, triệt để hoắc loạn vùng trời này, cầm giữ vùng thiên địa này.
Đây là Tứ Tượng Tuyệt Sát, cấm thuật chí cường của Thiệu gia, có thể bằng vào bảo cốt đặc biệt, phong tuyệt thiên địa một phương, trong khống chế hết thảy.
– Đây là Tứ Tượng Tuyệt Sát của Thiệu Thanh Duẫn?
Khương Phàm bị cường quang cùng năng lượng bao phủ, giống như bị hãm lại trong vũng bùn, càng giãy dụa trói buộc sẽ càng chặt, toàn thân bị lực lượng vô hình đè ép.
Tứ Tượng Tuyệt Sát là cấm thuật của Tu La, cần Chu Tước cốt (xương), Cự Long cốt, Huyền Vũ cốt, Bạch Hổ cốt chân chính làm năng lượng đầu nguồn, cưỡng ép diễn biến giam cầm.
Sau này khi chinh chiến Thiên Khải chiến trường, Thiệu Thanh Duẫn cũng tập hợp đủ bốn khối Chí Tôn cốt, cũng mời đến phương pháp diễn biến từ Tu La nơi đó.
Tuy nhiên…
Khương Phàm rất nhanh đã phát hiện vấn đề, đây không phải Chu Tước, Cự Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ chân chính, mà là Phượng Hoàng cốt, Bàn Long cốt, Yêu Hổ cốt, cùng Huyền Quy cốt.
Rống!!
Long hổ tranh bá, quy phượng cùng múa, uy thế vô tận che đậy khung trời, uy lực và năng lượng mãnh liệt giam cầm không gian.
Bọn chúng càng phát ra chân thực, càng phát ra sự cường đại, giống như là cự thú đẫm máu thật sự dục hỏa mà tới.
Bọn chúng phát ra tiếng gào thét cuồng liệt, như Thiên Cổ đang gióng lên, chấn động đến toàn thân Khương Phàm dâng trào khí huyết.
Ngay sau đó năng lượng phun ra đầy trời, riêng phần mình diễn biến thành xiềng xích sắc bén, cuồng kích lĩnh vực, đánh về phía Khương Phàm.
Rầm rầm!
Khương Phàm bị kéo chặt lấy, thân thể hoàn toàn mở ra.
– Khiêu chiến Nhân Gian Ngục, phán ngươi tử hình!
Bốn vị tộc lão Thiệu gia hét lớn, khống chế xiềng xích lôi kéo về bốn phương tám hướng, muốn phân thây Khương Phàm.
Khương Phàm hét lớn, tinh huyết Kim Hoàng bành trướng, thân thể mãnh liệt run run, chấn ra một nguồn man lực như đại dương, quả thực gánh vác được lực lượng xé rách điên cuồng.
Sau đó… liệt diễm tuôn ra khắp người Khương Phàm, ngưng tụ hình thái Chu Tước, cố gắng giằng co, thuận theo xiềng xích phía bên phải phóng tới bảo cốt Phượng Hoàng.
Ầm ầm!
Bạo tạc mãnh liệt, chấn động hư ảnh Phượng Hoàng.
Như Chu Tước săn giết Phượng Hoàng, liệt diễm vô tận cuồng kích khung trời.
Khương Phàm thừa cơ phát lực, cánh tay phải bỗng nhiên chấn vỡ xiềng xích đến từ Phượng Hoàng.
Tứ Tượng Tuyệt Sát bị rung chuyển!
Một tiếng gáy to, vang vọng lĩnh vực, Khương Phàm thi triển Chu Tước Lăng Thiên Thuật, toàn thân bạo động, mang theo năng lượng giam cầm phóng lên tận trời, không đợi Phượng Hoàng bảo cốt ổn định lần nữa liền cường thế giết ra ngoài.
– Không thể nào!
Bốn vị tộc lão bỗng nhiên biến sắc, nhất là lão nhân khống chế bảo cốt Phượng Hoàng, hắn lại chợt cảm giác bảo cốt đã nhận lấy áp chế.
Khương Phàm vừa mới giết ra khỏi Tứ Tượng Tuyệt Sát, Thiệu Anh Vệ đột nhiên xuất hiện trước mặt.
– Đại Mộ bí thuật!
Thiệu Anh Vệ thiêu đốt huyết khí, cưỡng ép rung chuyển cảnh giới bị áp chế, sớm đã ngưng tụ Mộ bia đánh tới Khương Phàm.
Mộ bia đen kịt, nghiêm túc trang nghiêm, một cỗ khí âm hàn quỷ dị, khuấy động thiên địa, để cho người ta rùng mình.
Khương Phàm vừa mới thoát khốn, hắn trở tay không kịp, bị đối diện đánh trúng.
Mộ bia va chạm, nháy mắt đã vỡ nát, hóa thành năng lượng màu đen thẩm thấu đến trong thân thể Khương Phàm.
Năng lượng toàn thân Khương Phàm nhanh chóng biến mất, bị cư.ỡng bức ép đến trong khí hải, tinh huyết Kim Hoàng bị nhận áp chế, nhanh chóng bình tĩnh, thân thể giống như thiên thạch đánh xuống phế tích.
– Oa…
Khương Phàm há miệng phun máu, suy yếu đau đớn hơn, giống như muốn rơi vào trạng thái ngủ say, muốn bị tươi sống mai táng.
Mộ bia thần bí, giống như đứng ở trong thân thể của hắn.
Thân thể của hắn thành phần mộ, mai táng mình!
Tuy nhiên… Khương Phàm lập tức nhắm mắt lại, ý thức câu thông Đại Địa Mẫu Khí, nhấc lên mênh mông thổ triều, nhanh chóng che mất hắn, mang theo chìm vào địa tầng.
– Ngươi trốn không thoát! Đi ra cho ta!
Mấy vị tộc lão Thiệu gia cuồng kích mặt đất, núi cao lay động, đá vụn bay loạn, xuất hiện một cái hố sâu rộng mấy trăm mét.
Nhưng… lại không có người?
– Hắn bị Đại Mộ bí thuật đánh trúng, trốn không xa được, móc ra cho ta.
Thiệu Anh Vệ tức giận quát tháo.
Gia tộc chúa tể thế giới dưới đất lại bị người khác tập kích?
Lại còn là ở ngay trước mặt mấy ngàn người!
Vô cùng nhục nhã!
Nhưng, bọn hắn đào thông hơn phân nửa ngọn núi cũng không tìm được mục tiêu, ngược lại là toàn móc ra những tộc nhân mai táng trước đó kia.
Từng kẻ đều khô cạn mục nát, giống như là đã mai táng mấy chục năm, đã chết không thể chết lại.
– Không!!
Thiệu Anh Vệ ôm lấy thi thể Thiệu Hoa An, đau thương rơi lệ.
– Hoa Vinh đâu? Có ai tìm được thi thể Hoa Vinh không?
Các tộc lão đào thông núi cao, lại không tìm được thi thể Thiệu Hoa Vinh.
– Hắn là ai? Có ai nhận ra không?
Tròng mắt của Thiệu Anh Vệ đều đỏ lên.
– Hắn mang theo mặt nạ, không nhận ra được.
– Hắn là hai hệ linh văn Hỏa Thổ sao? Đầu tiên là thổ triều, sau đó lại là liệt diễm.