Diệp Tinh trong lòng vui sướng, tiếp tục đem những thứ khác đặt ở bên trong.
Đợi đến khi Diệp Tinh lấy ra khối đá màu đen kia, cái kén thần bí kia bỗng nhiên xảy ra dị động.
Suy nghĩ một chút, Diệp Tinh đem kén đen cùng khối đá màu đen đặt cùng một chỗ.
Nhất thời, cái kén đen cùng khối đá đen này giống như hai nam châm hút nhau, cái kén đen dán chặt vào khối đá màu đen.
Ánh sáng trên khối đá màu đen nhanh chóng trở nên ảm đạm, cuối cùng toàn bộ khối đá màu đen biến thành bột phấn, biến mất không thấy tung tích, giống như tình huống xuất hiện lần trước.
Sau khi hấp thu khối đá đen, kén đen cũng dừng lại, không có bất kỳ phản ứng nào nữa.
“Cái kén đen này rốt cuộc là cái gì vậy?”
Diệp Tinh sử dụng linh lực hỏa diễm thiêu đốt một chút, thế nhưng linh lực hỏa diễm cường đại lại không tạo bất kỳ thương tổn nào đối với kén đen.
Lắc đầu, Diệp Tinh dùng đồ đạc bọc lại kén đen, trực tiếp ném vào trong nhẫn không gian.
Sau đó Diệp Tinh đem tất cả đồ vật trên người đặt vào nhẫn không gian.
– Chờ sau khi trở về đem nhân sâm tám trăm năm, lam linh chi cũng bỏ vào trong đó! Diệp Tinh trong lòng thầm nghĩ.
Nhân sâm, lam linh chi đều rất lớn, hắn nhiều nhất chỉ có thể mang theo một ít đã cắt miếng mang theo trên người, không có khả năng mang theo toàn bộ.
Lúc này trên mặt Diệp Tinh tràn đầy vẻ vui sướng.
Đột phá đến vương cảnh, lại có được nhẫn không gian thuộc về riêng mình, sự tự tin của hắn khi đối mặt tận thế đen tối lại nắm chắc hơn một chút.
……
Sau một vài ngày thăm dò thành phố Hồ Nam, Diệp Tinh cũng không có thăm dò chỗ nào khác.
Thời gian tiếp theo hắn đã đi đến các nơi khác để khám phá, nhưng thu hoạch là rất nhỏ.
Thời gian nghỉ hè đang nhanh chóng trôi qua, khi Diệp Tinh đang trên đường đi tìm kiếm bảo vật, lúc này trên thị trường hai app điện thoại di động nhanh chóng bùng nổ, chính là app hỗ trợ học tập và app trị liệu sức khỏe.
Các vấn đề học tập và các vấn đề sức khỏe là mối quan tâm của hầu hết mọi người.
Ai cũng hy vọng con cái của họ có thành tích học tập tốt, đều hy vọng mình và gia đình có sức khỏe tốt.
Lượt tải về của hai ứng dụng lớn này trong cửa hàng ứng dụng không ngừng tăng, theo thời gian, thậm chí có các trường đại học, bệnh viện chuyên nghiệp bắt đầu sử dụng, điều này càng làm tăng sức hấp dẫn của hai app này.
Rất nhiều người trên điện thoại di động đã tải về hai app này, thậm chí họ còn giới thiệu cho gia đình và bạn bè của họ để sử dụng.
Khi hai app đang phát triển, Diệp Tinh lại tiếp tục thăm dò ở khắp mọi nơi.
……
“Nơi này là thành phố Vũ Hán, nơi Thư Lạc Y ở.” Diệp Tinh đi tới một thành phố, nhìn người đi đường qua lại.
Lạc Hoàng Thư Lạc Y, top 10 cao thủ của Hoa Hạ thời tận thế đen tối.
Trong thời kỳ tận thế đen tối, ngoại trừ nhìn cơ duyên ra, kỳ thật thiên phú của mình cũng rất quan trọng.
Không có thiên phú, cho dù cho công pháp tu luyện đỉnh cấp nhất, thì nhiều nhất cũng chỉ đạt tới đỉnh phong của cảnh giới thức tỉnh liền kết thúc, bởi vì cảm ngộ được linh lực đặc thù cần thiên phú, cũng không phải dựa vào tài nguyên là có thể cảm ngộ được.
Cường giả hoàng cảnh chân chính đứng ở đỉnh phong, thiên phú mỗi một người đều cực kỳ cường đại.
Cầm lấy điện thoại di động, Diệp Tinh trực tiếp gọi điện thoại.
Rất nhanh, một người thanh niên cõng em gái của mình đến, chính là Thư Lạc Y.
Trên vai anh ta, có một cô bé nhìn qua chỉ khoảng bảy tuổi, chẳng qua ánh mắt cô bé có chút ngốc nghếch, khóe miệng còn có nước miếng chảy ra, nhìn qua giống như một đứa trẻ mất trí nhớ.
– Diệp Tinh, cậu nói cậu có thể chữa trị cho em gái tôi sao? Thư Lạc Y nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ kích động.
Vừa rồi Diệp Tinh gọi điện thoại cho anh ta làm anh ta kích động chạy tới lập tức.
“Ừm, y thuật của tôi lại có chút tiến bộ, có thể trị được.” Diệp Tinh cười nói.
Hắn nhìn cô bé trong lòng Thư Lạc Y nói: “Em gái anh chậm phát triển trí tuệ là bởi vì não bộ có một ít khối u, gây ra áp bách một ít thần kinh, tôi cần dùng châm để châm cứu, nếu như anh tin tưởng thì bây giờ tôi có thể trị liệu ngay.”
Thư Lạc Y nhìn bộ dáng của em gái mình, trầm mặc vài giây, sau đó cắn răng, nói: “Diệp Tinh, cậu trị đi.”
Trước đó bác sĩ anh ta tìm kiếm cũng đã thử chữa trị bằng châm cứu, chẳng qua hiệu quả hầu như không có.
“Được.” Diệp Tinh gật gật đầu, lấy ra ba cây kim dài, sau đó đến gần cô bé.
Cô bé rõ ràng đối với Diệp Tinh có chút sợ hãi, thấy được Diệp Tinh đang đến mình cô bé lập tức rụt vào trong ngực anh trai của mình.
“Tiểu Linh, không cần sợ.” Thư Lạc Y nhỏ giọng an ủi em gái mình.
Một đoạn nhỏ của ba cây châm dài cắm vào vào da đầu Thư Tiểu Linh, sau đó một tia linh lực theo cây châm tiến vào chỗ có khối u trong đầu Thư Tiểu Linh, bắt đầu chậm rãi chữa trị.
Thời gian trôi qua, một phút… Hai phút…
Dưới linh lực của Diệp Tinh, khối u cơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, thần kinh bị áp bách cũng bắt đầu khôi phục bình thường, mà lúc này ánh mắt Thư Tiểu Linh mở to, nghiêng đầu nhỏ nhìn Diệp Tinh, trong mắt tựa hồ khôi phục một tia thanh minh.
“Được rồi.” Đợi qua mười phút, Diệp Tinh lấy lại châm dài.
– Diệp Tinh, em gái tôi sao rồi? Thư Lạc Y vội vàng hỏi. Sự chú ý của anh ta luôn luôn nằm trên cây châm dài kia.
“Anh.” Diệp Tinh còn chưa nói gì, bỗng nhiên một thanh âm non nớt vang lên.