Diệp Tinh nhìn viên bi sắt đang bay về phía này, cảm nhận được năng lượng trong nó thì lập tức biến sắc.
“Bùm!”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, sức công kích vô cùng mãnh liệt, cuồng bạo lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng.
Một làn sương mù dày đặc lập tức bao khủ khu vực trước mặt, đồng thời cũng bao phủ toàn bộ thân thể Diệp Tinh ở bên trong.
“Phải để cho ta vận dụng liên tiếp hai con át chủ bài để giết ngươi, Diệp Tinh, ngươi cũng nên chết rồi.” Khôn Ly nhìn làn sương mù phía trước, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một nụ cười.
Không cần biết là đòn tấn công lúc trước hay là viên bi sắt lúc này thì đều là con át chủ bài của Khôn Ly, sức mạnh có thể sánh ngang với Bất tử cảnh!
Tất nhiên là anh ta vẫn chưa hoàn toàn tự tin với hai lá bài này của mình, thế nên sau khi công kích Diệp Tinh thì Khôn Ly cũng nhanh chóng tấn công đánh thức yêu quái loại hổ Bất tử cảnh!
Nguy hiểm bủa vây trùng trùng như vậy, trừ khi Diệp Tinh thực sự có thể sánh ngang với cường giả Bất tử cảnh thì mới có cơ hội sống sót, nếu không thì chẳng còn chút hy vọng nào nữa.
“Thiên phú rất mạnh, nhưng đáng tiếc lại là một kẻ ngu si.”
Khôn Ly vung tay lên, trong tay lập tức xuất hiện hai miếng lệnh bài, bên trên còn khắc “Tám” và “Chín.”
“Vận may của Khôn Ly ta tới rồi, có thể lấy được hai miếng lệnh bài trong mười vị trí đầu tiên.” Khôn Ly vô cùng kích động.
“Chắc là tên Diệp Tinh kia cho rằng ta và hắn mỗi người một miếng. Ha ha, ta lấy một miếng, một miếng khác sẽ bán đi, như vậy chẳng phải là sẽ có được càng nhiều lợi ích hơn sao?”
Trong không gian này đều là những thế lực lớn, có không ít người có thế lực đứng sau không thua kém gì anh ta.
Một trong mười vị trí đầu tiên, điều này đủ để khiến cho tất cả mọi người bên trong không gian phải điên cuồng.
Anh ta đem bán đấu giá thì số tài nguyên nhận được chắc chắn sẽ nhiều hơn những tổn thất của anh ta trước đó.
Dù sao thì những vị trí từ 11 trở xuống chỉ là bình thường thôi, mười vị trí đầu mới là quan trọng. Mười vị trí đầu này đại biểu cho có được một phần ba cơ hội đột phá đến Bất tử cảnh!
Khôn Ly cũng không phải kẻ ngu, mặc dù anh ta coi Diệp Tinh là kẻ thù nhưng vẫn chọn làm bạn với một thiên tài như hắn, thế nên trước đây anh ta không hề có ý định đối phó với Diệp Tinh.
Nhưng khi nhìn thấy hai miếng lệnh bài kia thì trong lòng anh ta đột nhiên nảy sinh ra một kế hoạch vô cùng hoàn hảo.
“Giết chết Diệp Tinh, hắn sẽ không kịp liên lạc với ai, cũng không có bất cứ ai biết được ta là người ra tay. Diệp Tinh chết rồi, lệnh bài tới tay, đúng là một mũi tên bắn trúng hai con chim!”
Khôn Ly nhìn miếng lệnh bài khắc chữ “Tám” trước mặt, tay phải nắm chặt lại.
“Rắc!”
Lệnh bài này lập tức vỡ vụn ra.
Vút vút…
Bỗng nhiên, một làn sóng dao động kỳ lạ lóe lên, ngay sau đó, một cánh cửa nhanh chóng xuất hiện.
Khôn Ly tươi cười, cầm theo miếng lệnh bài kia đi vào bên trong cánh cửa, bóng dáng lập tức biến mất.
…
“Gã Khôn Ly này muốn giết mình?” Năng lượng cuồng bạo điên cuồng đánh tới, cho dù xung quanh Diệp Tinh có Bạch Nguyên phòng ngự châu, nhưng vẫn không thể chống đỡ được những đòn tấn công liên tiếp như vậy. Thân thể hắn không ngừng lùi về phía sau.
“Gào!!!”
Xa xa, yêu thú loại hổ tức giận nhìn Diệp Tinh, không ngờ một con người bé nhỏ lại dám tấn công nó!
Bạch Nguyên phòng ngự châu của Diệp Tinh dao động liên tục, không ngừng ngăn cản những đòn tấn công của yêu thú.
“Phụt!” Mặc dù là thế nhưng mỗi đợt tấn công đều khiến lục phủ ngũ tạng của Diệp Tinh sôi trào, máu tươi trong miệng không ngừng phun ra.
“Không được, Bạch Nguyên phòng ngự châu không chống đỡ được nhiều lần công kích như thế nữa, mình phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này!” Những lúc lâm vào thời điểm nguy cơ tử vong thì Diệp Tinh lại vô cùng bình tĩnh.
Bạch Nguyên phòng ngự châu là do đạo chủ Lăng Hằng cho hắn, mặc dù có thể ngăn cản đòn tấn công của cường giả Bất tử cảnh nhưng lại không thể chống đỡ được quá lâu.
“Đi!” Thân thể Diệp Tinh lóe lên, nhanh chóng tiến về khu vực an toàn.
“Gào! Gào!!!” Yêu thú đột nhiên rống lên hai tiếng, ánh mắt nó nhìn về phía xa, ánh mắt đầy vẻ kiêng kị, giống như nơi đó nó không thể đến gần.
Nó gầm lên dữ dội, sau đó vươn móng vuốt chộp lấy Diệp Tinh.
“Nguy rồi!” Diệp Tinh biến sắc.
Bạch Nguyên phòng ngự châu có thể ngăn cản đòn tấn công của cường giả Bất tử cảnh, nhưng nếu bị tóm lấy thì hắn sẽ không di chuyển được.
Thời gian trôi qua, kết cục như thế nào không cần nói cũng biết.
“Mình phải chết ở đây sao?” Diệp Tinh nghĩ thầm.
Hắn nghĩ tới những chuyện xảy ra trước khi trọng sinh, còn cả những chuyện ở kiếp này.
Từng chuyện từng chuyện giống như những thước phim quay chậm, hiện lên ở trong tâm trí hắn.
Rầm!
Những dao động đáng sợ lần lượt bao trùm lấy hắn, những móng vuốt khổng lồ của yêu thú cũng lao tới.
“Còn chưa tới giây phút cuối cùng thì mình sẽ không từ bỏ hi vọng sống!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, thu lại những cảm xúc trong lòng, lúc này hắn cảm thấy mình bình tĩnh vô cùng.
Bùm!
Bạch Nguyên phòng ngự châu điên cuồng chống cự, Diệp Tinh vung tay phải lên, trong tay hắn xuất hiện mấy viên linh quả, hắn lập tức nuốt hết.
Đây là một bảo vật chữa bệnh vô cùng quý giá, Diệp Tinh đổi được ở thành Thời Không.
Linh quả vào cơ thể nhanh chóng chuyển hóa thành nước, lập tức chữa trị lục phủ ngũ tạng của Diệp Tinh.
Tốc độ bị thương của hắn rõ ràng đã chậm lại, nhưng thương thế lại không ngừng tăng thêm.
“Xoẹt! Xoẹt!”