Mặc Uyên lại nói một vài tin tức khác.
Diệp Tinh yên lặng nghe, hắn cũng coi như có một chút hiểu biết đối với gia tộc Ba Quân.
“Nhìn bản đồ này, gia tộc Ba Quân có lẽ ở gần hơn một chút, lát nữa liền đi gia tộc Ba Quân này, sau đó lại đi gặp Thất sư huynh cũng được.” Diệp Tinh nhanh chóng quyết định trong lòng.
Thuận tiện thôi, hắn đi gia tộc Ba Quân rất nhanh có thể trở về.
Sau đó Diệp Tinh cùng Mặc Uyên nhanh chóng đi vào trận truyền tống chạy tới nơi tiếp theo.
“Hả?” Đi tới một chỗ, bỗng nhiên Diệp Tinh dừng bước.
Xoẹt…
Lúc này bên trong nhẫn không gian của hắn có một mảnh vỡ xuất hiện dao động.
“Đây là…” Ý thức Diệp Tinh chìm vào trong nhẫn không gian.
Thứ dẫn đến dao động chính là một mảnh vỡ nhỏ to bằng bàn tay, phía trên còn có một bí văn kỳ dị.
“Lại xuất hiện dao động? Tình huống gì đây?” Trong mắt Diệp Tinh lộ ra một tia nghi ngờ.
Đây là mảnh vỡ hắn ở phát hiện trong không gian dược viên của gia tộc Nguyên Lam, lúc ấy mảnh vỡ này bị Tức Nhưỡng bao phủ.
Lúc trước Diệp Tinh ở trong tộc Không Nguyên, thanh chiến đao màu đen kia cũng khiến cho mảnh vỡ này dao động, không nghĩ tới hiện tại mảnh vỡ này lại phát sinh dao động lần nữa.
“Mảnh vỡ này rốt cuộc là cái gì?”
“Còn có thanh chiến đao màu đen kia nữa?” Diệp Tinh nghi ngờ trong lòng.
Lúc trước cho dù chiến đao màu đen kia dao động, nhưng sau khi hắn thu thập nó, mảnh vỡ cùng chiến đao lại không có bất kỳ phản ứng gì nữa.
– Đi thôi! Suy nghĩ một hồi, Diệp Tinh không có do dự, hắn nhanh chóng bay theo hướng phương hướng mà mảnh vỡ cảm ứng được.
……
Đây là một dãy núi thật lớn, lúc này nơi này còn có đoàn người nhanh chóng đang bay.
Trên mặt những người này rõ ràng mang theo một tia gấp gáp, còn thỉnh thoảng chú ý phía sau.
Nhìn bộ dáng của những người này, dường như đang bảo vệ hai người ở khu vực trung tâm.
Hai người này nhìn qua là một đôi chị em. Một trong số đó là một cô gái khoảng hai mươi tuổi, trong mắt cô gái tràn đầy vẻ cảnh giác, còn có một tia mệt mỏi.
Tay phải của cô ta nắm lấy một cậu bé chỉ khoảng mười tuổi, khuôn mặt của cậu bé trông bẩn thỉu, nhưng đôi mắt chuyển động, vừa nhìn đã rất cổ linh tinh quái.
” Tiểu thư Vũ Mạch, còn có mười phút nữa là có thể đến trận truyền tống tiếp theo.” Một vị lão giả tóc râu trắng đi tới trước, có chút cung kính nói.
“Ta biết rồi ông Detrick.” Cô gái gật đầu và nói một cách lịch sự.
“Ông Detrick, khi chúng ta đến trận truyền tống tiếp theo là có thể đến phủ Ba Quân sao?” Cậu bé tò mò hỏi.
Lão giả Detrick cười cười, nói: Vũ Hoành thiếu gia, chúng ta còn cần phải trải qua mấy cái trận truyền tống nữa, ít nhất cũng cần mười ngày.
“Ồ.”
Cậu bé gật gật đầu, lập tức ánh mắt lại sáng ngời nhìn cách đó không xa, ở nơi đó, một con hung thú hình thể nhỏ nhắn, màu đen, mọc răng nanh xuất hiện.
“Là thỏ răng đen.” Nhìn thấy con thỏ, cậu bé nhất thời mừng rỡ nói, vội vàng chạy tới.
– Vũ Hoành! Cô gái Vũ Mạch nhất thời lo lắng hô: “Đừng đến đó. ”
“Chị ơi, xem em bắt được con thỏ răng đen này rồi hẵng đi!” Cậu bé chạy rất nhanh.
Soạt!
Đúng lúc này, bỗng nhiên lão giả Detrick hành động, tốc độ vô cùng kinh người, nhanh chóng đi tới trước mặt cậu bé Vũ Hoành, lập tức bắt cậu lên.
“Ông Detrick, ta sai rồi.” Cậu bé thấy mình bị bắt, nhất thời đáng thương nói.
“Thiếu gia Vũ Hoành, dọc theo đường đi chúng ta cũng phải cẩn thận, đường đi quan trọng hơn.” Lão giả Detrick nghiêm mặt nói.
“À, ta biết mà, ta chỉ muốn bắt con thỏ răng đen kia thôi.” Cậu bé chỉ vào con thỏ răng đen và nói.
“Được, ta giúp thiếu gia bắt nó.” Lão giả Detrick nói.
Bóng dáng ông ta xẹt qua, nhanh chóng hướng tới chỗ con thỏ răng đen.
Vút! Vút! Vút!
Đúng lúc này, bỗng nhiên từng mũi tên từ trong rừng xuất hiện, tốc độ nhanh đến cực hạn, trực tiếp bay tới.
– Không hay rồi!
Nhìn thấy từng mũi tên này bay tới, sắc mặt lão giả Detrick nhất thời đại biến, tay phải ông ta nắm chặt, nhất thời trước người xuất hiện một tầng màng mỏng màu vàng.
– Địch tập kích, chiến đấu! Sau đó lão giả Detrick giận dữ nói.
“Ông Detrick.” Trên mặt cô gái Vũ Mạch còn có cậu bé Vũ Hoành tràn đầy vẻ kinh hoàng.
“Tiểu thư, thiếu gia, các người chú ý an toàn của mình.” Detrick vội vàng nói.
Lão giả một bên ngăn cản công kích, còn một bên bay tới chỗ hai người Vũ Mạch.
Soạt! Soạt! Soạt!
Từng bóng dáng từ chỗ sâu trong rừng tuôn ra, cầm đầu chính là một người đàn ông trung niên vô cùng cường tráng.
– Sâm Lam Nguyên, là ngươi!!!
Lão giả Detrick nhìn thấy người đàn ông cường tráng nhất thời tức giận gầm lên.
– Ha ha, lão già, hôm nay các ngươi thể trốn khỏi nơi này đâu! Sâm Lam Nguyên cười to nói.
Trên mặt ông ta lộ ra nụ cười dữ tợn, trực tiếp đánh về phía hai chị em Vũ Mạch, Vũ Hoành.
– Sâm Lam Nguyên, lá gan của ngươi quá lớn, dám đối phó người của gia tộc Ba Quân!
Trên mặt lão giả Detrick mang theo nổi giận, không ngừng ngăn cản công kích chung quanh.
“Nhưng bây giờ cũng có phải đâu.” Sâm Lam Nguyên dữ tợn cười nói: “Muốn đi gia tộc Ba Quân á, nằm mơ đi!”
Ông ta vung chiến đao lên, không ngừng đánh tới.
“Chị.” Cậu bé rất sợ hãi nắm lấy góc áo của chị gái mình.
Cô gái Vũ Mạch cũng vô cùng hoảng sợ, nhưng mà vẫn là bảo vệ em trai của mình, cô cầm một thanh trường kiếm, trong tay, cảnh giác chú ý công kích chung quanh.