Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 831: C831: Chương 831



Ankanda vì muốn vây Mặc Uyên thật chặt nên tất cả mọi tác dụng của Thời gian tĩnh chỉ và Lĩnh vực châu đều tập trung lên người Mặc Uyên.

“Áo giáp Bạch Nguyên!”

Trong thời khắc sinh tử, Diệp Tinh lập tức khởi động áo giáp Bạch Nguyên, đồng thời cũng ăn hàng loạt loại quả chữa thương.

Áo giáp Bạch Nguyên là con át chủ bài của Diệp Tinh. Diệp Tinh biết, mình chỉ cần chặn được một đòn tấn công là được rồi.

“Chết đi!” ánh mắt Ankanda tràn ngập hưng phấn.

Loại bỏ chướng ngại cho chủ nhân, đây là thời điểm huy hoàng nhất của ông ta!

Trong tay ông ta xuất hiện một thanh trường kiếm, nhanh chóng đâm về phía Diệp Tinh, một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao trùm lấy Diệp Tinh.

“Thực lực à!”

Trong thời khắc vô cùng nguy hiểm như thế này, trong lòng Diệp Tinh lại vô cùng bình tĩnh. Hắn đã gặp được rất nhiều cơ duyên, thậm chí cảm thấy bản thân mình ở trong Hư không cảnh có thể càn quét phần lớn cường giả Chân linh cảnh.

Nhưng thực lực này vẫn còn chưa đủ, trước mặt cường giả chân chính, hắn vẫn không có năng lực phản kháng.

Ầm!

Đúng lúc này, luồng khí lưu màu đen bên cạnh Ankanda điên cuồng phun trào, ngay sau đó ngưng tụ thành một đạo đao gió. Cây đao gió này dài chưa tới hai mét, nhưng khi nhìn thấy nó, ánh mắt Ankanda lập tức tràn đầy sợ hãi.

“Không!”

Đao gió vừa xuất hiện đã lập tức xuyên qua thân thể ông ta.

Thân thể Ankanda đang lao tới trước mặt Diệp Tinh cũng vì thế mà tiêu tán, bóng dáng biến mất không chút dấu vết.

Tham Khảo Thêm:  Chương 128: C128: Chương 128

“Vút!”

Tiếng gió chói tai lại vang lên, khí lưu màu đen phun trào, quấn lấy những thứ còn lại sau khi chết của Ankanda, lao thẳng vào luồng khí lưu.

“Diệp Tinh!” Mặc Uyên nhanh chóng bay tới, nhìn thấy luồng khí lưu màu đen kia thì lập tức hỏi: “Tên cường giả kia chết rồi?”

“Ừ.” Diệp Tinh gật đầu, nhìn luồng khí lưu màu đen trước mặt.

Sắc mặt hắn lúc này vô cùng bình tĩnh, nhưng sau lưng đều là mồ hôi lạnh.

“Dị tộc! Nhất định là cường giả dị tộc!” Mặc Uyên trầm giọng nói, ánh mắt ngập tràn sự tức giận.

Đám dị tộc này chỗ nào cũng nhúng tay vào, cho dù nhân tộc có thực lực mạnh mẽ thì cũng không thể nào tiêu diệt bọn chúng tận gốc được.

“Dị tộc?” Diệp Tinh trầm ngâm.

Nếu như vừa rồi không có áo giáp Bạch Nguyên thì vừa rồi hắn chắc chắn không có bất cứ biện pháp nào chống lại được.

“Cử một cường giả nắm giữ đạo tắc thời gian nguyên vẹn đến ám sát, dị tộc này cũng dám sai người thật đấy.” Mặc Uyên trầm giọng nói, lúc này thân thể ông ta vẫn vô cùng căng thẳng, không buông lỏng cảnh giác một chút nào.

“Viên Viên!” Không tới một giây sau, nhóm của Húc Hồn đã lập tức bay tới. Anh ta vội vàng đến bên cạnh em gái mình, lo lắng cô bé bị thương.

“Anh, em không sao.” Viên Viên cười hì hì: “Trên người em có rất nhiều phương pháp phòng ngự.”

Cô bé nhìn Diệp Tinh, tươi cười nói tiếp: “Anh Diệp Tinh đúng là vận may nghịch thiên, có một cường giả muốn giết anh Diệp Tinh, nhưng cuối cùng lại thành tự mình đi vào chỗ chết!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 145: Tách Hộ (3)

Diệp Tinh nghe Viên Viên nói thế thì trong lòng khẽ động.

“Chẳng lẽ đao gió vừa rồi xuất hiện để bảo vệ mình?” Trong lòng hắn bỗng xuất hiện một ý tưởng kinh người.

Những hộp bảo vật không ngừng xuất hiện trước mặt hắn, thậm chí một vị cường giả Bất tử cảnh muốn áp sát hắn thì còn chưa đến gần đã bị đao gió chém chết, chuyện này giống như có ai đứng đằng sau thao túng vậy.

Tất nhiên, người đứng đằng sau thao túng dường như đứng về phía Diệp Tinh. Nhưng bởi vì không biết nên Diệp Tinh vẫn cứ cảm thấy trong lòng bất an.

Mặc Uyên đứng bên cạnh Diệp Tinh, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Diệp Tinh, tên cường giả vừa rồi rất có thể là người của dị tộc, nhất định phải báo chuyện này cho thành Thời Không. Thông qua tên cường giả này, nói không chừng có thể điều tra được một số kẻ dị tộc đang mai phục ở nhân tộc chúng ta.”

Một cường giả bị bại lộ nói không chừng có thể khiến cho cả một dị tộc bị bại lộ. Không tới lúc mấu chốt thì đám dị tộc này sẽ không làm ra những hành động thiếu suy nghĩ.

“Còn nữa, nếu như dị tộc ra tay thì chắc chắn bọn chúng đã biết được tung tích của ngươi. Tên cường giả này chết thì nói không chừng còn có những tên cường giả khác, Diệp Tinh, chúng ta không thể tiếp tục ở lại Bất Tử giới nữa.

Mặc Uyên không cần biết Bất Tử giới có cơ duyên gì với Diệp Tinh, nhiệm vụ hàng đầu của ông ta là phải đảm bảo an toàn cho hắn, mà nơi này bây giờ đã không còn an toàn nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 157: Quyết chiến (5)

“Được!” Diệp Tinh không chút do dự, trực tiếp gật đầu.

Hắn vẫn cảm nhận được lực hấp dẫn, nhưng cho dù nơi này thực sự có cơ duyên thì hắn cũng không thể tiếp tục ở lại nữa.

Nếu những lời Mặc Uyên nói là thật, nếu như lát nữa lại có thêm một cường giả nữa ra tay thì Diệp Tinh không chắc mình có thể chạy thoát.

Cơ duyên quan trọng, nhưng tính mạng còn quan trọng hơn.

Diệp Tinh nhìn về phía cách đó không xa, khí lưu màu đen bên trong đó phun trào điên cuồng, đó là khu vực bên trong của Bất Tử giới!

Khu vực bên trong tất nhiên thần bí hơn bên ngoài, bảo vậy cũng nhiều hơn.

Khí lưu màu đen tiếp tục phun ra, hình như chính nó đã hấp dẫn lực chú ý của Diệp Tinh.

“Chờ sau này thực lực cường đại rồi lại tới thăm dò một lần nữa!” Diệp Tinh hít sâu một hơi, nhanh chóng đưa ra quyết định.

Hư không cảnh có thể cảm nhận được lực hấp dẫn, đạt tới Chân linh cảnh chắc chắn cũng có thể cảm nhận được, chỉ cần cảnh giới ở dưới Bất tử cảnh là được rồi.

Sau khi quyết định xong, Diệp Tinh không chút do dự, xoay người chuẩn bị rời đi.

Ong…

Ngay lúc hắn quay người lại thì khu vực bên trong Bất Tử giới đột nhiên điên cuồng khuấy động, những dao động kỳ dị thoáng qua.

Những dao động này vụt qua, sau đó khí lưu màu đen tách ra, đủ loại ánh sáng chói mắt nhanh chóng xuất hiện.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.