Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ

Chương 967: C967: Chương 967



Hơi nhìn một chút, ý thức Diệp Tinh lại tiến vào bên trong tấm bia đá thứ hai.

“Hậu thế, trong tấm bia đá này ẩn chứa bí tịch công pháp của tộc ta từ bất tử cảnh cho đến thánh hoàng cảnh.

Đồng dạng có một âm thanh vang lên.

– Dĩ nhiên còn có bí tịch công pháp cấp bậc thánh hoàng?

Diệp Tinh hơi kinh hãi.

Ý thức của hắn chìm vào trong từng quang cầu, nhất thời từng đạo bí pháp công kích vô cùng huyền ảo, phức tạp bị hắn nhìn thấy.

“Nếu như đồ nơi này truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ dẫn đến chấn động thật lớn! Vô số tộc quần chắc chắn sẽ tới tranh đoạt!”

Rất nhiều thế lực không trưởng thành nổi chính là thiếu công pháp, bí tịch tu luyện. Những thứ này giá trị tuyệt đối vô hạn, là truyền thừa chân chính của một đại tộc quần.

“Nhưng mà cũng vô dụng đối với mình.” Nhìn một chút, Diệp Tinh lại lắc đầu.

Trong bảo khố nhân tộc có đại lượng công pháp, bí tịch, hơn nữa còn thích hợp với nhân tộc. Diệp Tinh cũng không có hứng thú quá lớn đối với công pháp tộc quần Tiểu Hắc lưu lại.

Nếu như muốn, hắn có thể đổi được rất nhiều bí tịch trong bảo khố nhân tộc.

– Nhìn tấm cuối cùng xem nào!

Thu hồi ý thức, Diệp Tinh lại bắt đầu điều tra một tấm bia đá cuối cùng.

Tiến vào không gian bia đá, Diệp Tinh lại sửng sốt, cả không gian xuất hiện một con cự thú hỗn độn khổng lồ. Cự thú này mơ hồ, nhìn không rõ ràng.

“Đây là?”

Diệp Tinh nhìn cự thú, bỗng nhiên ánh mắt của hắn nhìn về phía một chỗ.

Trên lưng cự thú hỗn độn lại cõng một thanh kiếm. Thanh kiếm này cũng mơ hồ, nhưng mà phía trên lại có dao động cực kỳ sắc bén tản ra.

Tham Khảo Thêm:  Chương 511: - Chương 511

“Thanh kiếm đó… hình như có chút đặc thù?”

Diệp Tinh cẩn thận nhìn.

Bỗng nhiên ý thức của hắn tựa như bị thanh kiếm kia kéo vào.

!!!

Hắn phảng phất tiến vào một thế giới kiếm, ở phiến thế giới này, từng đạo kiếm quang chớp động, hai đạo kiếm quang ngẫu nhiên tổ hợp cùng một chỗ, uy lực càng là bạo tăng.

“Đây là cái gì?”

Trong mắt Diệp Tinh tràn đầy vẻ khiếp sợ, từng đạo kiếm quang chớp động, phảng phất đại biểu cho kiếm chi đại đạo cả vũ trụ, cường đại đến mức không thể tưởng tượng nổi.

– Về sau, ta trong lúc vô tình tiến vào một chỗ trong vũ trụ, quan sát thế giới kiếm, cuối cùng hoàn toàn nắm giữ kiếm chi đại đạo. Ngoại trừ kiếm chi đại đạo ra, còn có một vài đại đạo khác cùng dây dưa với nhau. Ta hao tổn sức lực cực lớn để lưu lại cho hậu thế nghiên cứu, hậu thế tộc ta có thể dựa vào đó sáng tạo ra công kích kiếm đạo thích hợp nhất với mình…”

Một âm thanh truyền vào trong đầu Diệp Tinh.

“Kiếm chi đại đạo? Còn đại đạo nào khác nữa sao? Nghiên cứu, sáng tạo công kích?” Diệp Tinh hơi kinh hãi, cẩn thận nhìn.

Dần dần đôi mắt của hắn sáng lên.

“Hình như có dao động của kiếm trận Vạn Huyền! Cũng có một vài công kích khác dao động!” Hắn cảm nhận nó một cách cẩn thận.

Kiếm trận Vạn Huyền, kiếm pháp hắn chủ tu, chia làm bảy cấp độ.

Hiện tại Diệp Tinh ở cấp độ thứ tư kiếm trận Thiên Huyền, đã có thể khống chế mấy chục nghìn thanh trường kiếm.

Nếu Diệp Tinh có thể khống chế 99999 thanh trường kiếm, đó chính là tiếp xúc với cấp độ thứ năm kiếm trận Vạn Huyền, chỉ cần thi triển một chiêu này, thực lực có thể địch lại cường giả bất tử cảnh bình thường!

Tham Khảo Thêm:  Chương 39: Đợi nàng đến

Chỉ là ở chân linh cảnh có thể nắm giữ một chiêu này, trong lịch sử cả nhân tộc có một phần, chỉ là số lượng không nhiều lắm.

– Kiếm trận Vạn Huyền của mình rõ ràng có rất nhiều chỗ cải tiến!

Quan sát công kích bên trong tấm bia đá thứ ba trước mắt, Diệp Tinh lập tức sinh ra rất nhiều xúc động.

“Thích hợp để tạo ra các công kích? Đúng rồi, không biết mình có thể cải tiến kiếm trận Vạn Huyền của mình không nhỉ?”

Bỗng nhiên ánh mắt Diệp Tinh sáng lên.

“Kiếm trận Vạn Huyền không cần lấy đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh làm chủ, mình có thể thử tu luyện kiếm pháp đạo tắc tử vong!”

Trước đây lựa chọn tu luyện kiếm trận Vạn Huyền, cũng là do thiên phú đạo tắc không gian, đạo tắc sinh mệnh của Diệp Tinh mạnh nhất, lĩnh ngộ sâu nhất, cho nên là lựa chọn thích hợp nhất để tu luyện kiếm trận Vạn Huyền.

Nhưng hiện tại đạo tắc tử vong của hắn lĩnh ngộ rõ ràng càng mạnh, cho nên hắn hẳn là chủ tu đạo tắc tử vong, mà không phải đem tinh lực đặt ở trên kiếm trận Vạn Huyền.

Chỉ là hắn nghiên cứu sâu nhất với kiếm trận Vạn Huyền, hơn nữa kích động trước mắt nói không chừng có thể nghiên cứu ra kiếm pháp thích hợp hơn với mình.

Tuy rằng hiện tại Diệp Tinh có thực lực bất tử cảnh bình thường, thế nhưng trên thực tế đơn thuần luận công kích cũng không có đạt tới, hắn chỉ là dựa vào đạo tắc mạnh mẽ thi triển ra mà thôi.

Nếu là công kích chân chính đạt tới cấp độ bất tử cảnh, thực lực của hắn còn có thể tiến bộ một phần.

Thủ đoạn công kích cường đại cũng có thể gia tăng thực lực.

Tham Khảo Thêm:  Chương 165

Hiện tại, Diệp Tinh thiếu công kích thích hợp với mình.

“Chỉ nghiên cứu kiếm trận Vạn Huyền cũng không tốt, mình cũng có thể nghiên cứu một vài bí tịch loại đạo tắc tử vong.” Diệp Tinh hưng phấn trong lòng, suy nghĩ trong đầu càng ngày càng rõ ràng.

Một lúc lâu sau, hắn hít sâu một hơi, Diệp Tinh cảm thấy nếu mình muốn chân chính sáng tạo ra có lẽ cần một đoạn thời gian rất dài.

“Thời gian tu luyện của mình cũng không lâu, không cần gấp gáp, chậm rãi nghiên cứu là được! Tại thời điểm sáng tạo công kích thích hợp với mình chắc chắn cũng có lợi với việc mình lĩnh ngộ đạo tắc tử vong. Cuối cùng mình vẫn phải lấy lĩnh ngộ đạo tắc tử vong làm chủ, sáng tạo công kích tử vong làm phụ!”

Cho tới bây giờ Diệp Tinh mới tu luyện hơn 100 năm mà thôi,khoảng thời gian này quá mức ngắn ngủi.

Làm tốt quyết định, sau đó Diệp Tinh không suy nghĩ nhiều nữa, ý thức chìm vào trong tấm bia đá thứ ba, bắt đầu nghiên cứu kiếm pháp đạo tắc tửu vong.

……

Trên một hành tinh trong thiên hà.

Vụt!

Xa xa một bóng dáng nhanh chóng bay tới, đây là một vị lão giả, trong tay còn cầm một cái nhẫn không gian.

“Diệp Tinh, đây là thứ ngươi mua.” Lão giả nhìn Diệp Tinh mỉm cười nói.

Ông ta đưa nhẫn không gian giới ra.

“Cảm ơn.” Diệp Tinh mỉm cười tiếp nhận.

Lão giả ngay cả xưng cũng không dám, nhìn Diệp Tinh, trên mặt ông ta còn tràn đầy vẻ cung kính.

“Mặc dù là đệ tử Thánh tôn Thời Không, nhưng Diệp Tinh này không kiêu ngạo không nóng nảy, biểu hiện ôn hòa như vậy, so với thiên tài khác vẫn tốt hơn nhiều lắm.”

Lão giả âm thầm nghĩ trong lòng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.