103. Chương 103.
Alpha ở lớp bên cạnh không nhịn được chọc chọc đám người lớp A3 hỏi:
“Không phải chứ, Thiệp ca lớp mấy người bị làm sao vậy?”
Đái Văn Giản lanh mồm lanh miệng nói:
“Haizz, việc nhỏ, động dục mà thôi.”
Đám người lớp bên cạnh trong nháy mắt chấn động. Lại có lớp khác duỗi cổ sang không nhìn thấy chi tiết chỉ có thể hỏi người bên cạnh:
“Sao thế?? Ai với ai đấy?”
Lớp bên cạnh:
“Là Giang Thiệp ở lớp A3 cùng với lớp trưởng bên đó, động dục.”
“Mẹ! sao có thể động dục được?”
“Trời mưa trôi hết thuốc ức chế.”
“XXX, không phải là hai Alpha sao?”
“Ừ…. đúng là phải suy nghĩ kỹ.”
Một truyền mười, mười truyền trăm, nháy mắt sân thể dục ồ lên. Có người không thể kiềm chế được còn huýt sáo ồn ào.
Ngực Sở Thao phập phồng, mặt đỏ tai hồng, Giang Thiệp vừa thò tới cậu không thể khống chế được, thậm chí còn nắm chặt lấy mu bàn tay của y. Giang Thiệp dùng cánh tay cọ lên eo cậu, cổ nóng lên, khí huyết phun trào:
“Đừng tránh, lại tránh tôi khống thể khống chế được!”
Sở Thao cắn chặt răng, vừa liều mạng hít lấy tin tức tố của Giang Thiệp vừa phun tào:
“Hiện tại … cậu khống chế được sao?”
Giang Thiệp dõng dạc nói: “Không được.”
Sở Thao: “…”
Nước mưa chảy theo ngọn tóc xuống sườn mặt rồi trượt vào cổ áo, thoáng mát lạnh một chút nhưng rồi lại càng ướt đẫm khô nóng. Lông mi của Sở Thao đều là nước mưa, hơi chút run rẩy nước chảy vào trong mắt, vừa cay vừa xót làm đôi mắt phát đau. Quần áo nữa khô nửa ướt, vốn màu trắng xanh dần dần biến thành màu xanh lam thâm thúy.
Trong lúc giãy giụa, khóa áo đồng phục của cậu bị kéo tuột ra, cổ áo nhăn nheo bèo nhèo, không nhìn ra hình dáng.
Giang Thiệp cũng không tốt hơn là bao, y cắn chặt lấy môi phòng ngừa mình không cẩn thận cắn lên tuyến thế của Sở Thao.
Nếu thật sự cắn vào, chuyện này sẽ ồn ào lớn hơn nữa.
Cô Dương Liễu vô cùng lo lắng từ cuối hàng chạy lên phía trước, nhưng vì cô đi guốc cao gót, không thể chạy nhanh mà sân thể dục vốn gập ghềnh, không ít chỗ lồi lõm, cô lơ đãng một cái bị vấp ngã xấp mặt xuống mặt đất.
Đám lớp A3 ở phía sau lại hoảng loạn một trận, đỡ cô giáo, tám chuyện, ồn ào, còn chen chúc bỏ vị vị trí đi xem náo nhiệt, thật sự là náo nhiệt.
Sở Thao nhanh chóng lấy ra thuốc ức chế từ trong túi ra, ngón tay run rẩy phun thuốc lên cổ mình.
Thuốc ức chế pha lẫn với nước mưa, vừa dính vào làn da lại chảy xuôi xuống, nhưng ít ra cũng có hiệu quả.
Giang Thiệp thanh tỉnh hơn một chút, lực đạo ôm Sở Thao không chặt như lúc đầu nữa.
Sở Thao thở hổn hển dồn dập:
“Đại gia ơi, nhanh phun thuốc đi á! Tôi còn phải hít thở nữa!”
Tin tức tố của cậu sẽ không gây ảnh hưởng tới Giang Thiệp nhưng Giang Thiệp lại có ảnh hưởng tới cậu. Nói không chừng lát nữa, chính cậu mới là người ôm Giang Thiệp không bỏ.
Cuối cùng Giang Thiệp cũng phục hồi tinh thần lại, sờ sờ thuốc ức chế, nhưng trong túi rỗng tuếch.
Giang Thiệp: “Mẹ, để trong lớp rồi!”
Sở Thao: “….”
Sở Thao vừa điên cuồng phun vào cổ mình, vừa thuận tiện phun vào Giang Thiệp.
“Đừng dựa gần tôi, chạy đi, chạy nhanh cách tôi ra xa một chút, đừng để tôi ngửi được!”
Đầu óc của Giang Thiệp căng ra, vất vả lắm mới cưỡng bách mình buông Sở Thao ra được, nỗ lực chạy về phòng học.
Thuốc ức chế của Sở Thao vừa phun cũng bị trôi sạch, quần áo thấm ướt, dính dớp trên da. Nhận thấy tin tức tố của Giang Thiệp đã rời xa, cậu hoảng hốt một lát, không nhịn được đuổi theo.
Thật muốn, cắn y một cái á.
Chỉ một cái thôi.
Giang Thiệp vừa phẩy phẩy tay quạt gió, vừa kêu lên với Sở Thao đang chạy theo sau:
“Bảo bối nhi, khống chế một chút đi, đừng đuổi theo anh nữa!”
Sở Thao run rẩy nói: “Cậu, chạy nhanh đi!”
Giang Thiệp: “Tốc độ .. hai ta… không khác nhau là mấy đi!”
Sở Thao: “Đừng nói … vô nghĩa!”
Giang Thiệp: “Anh đây muốn quay đầu lại thì làm sao bây giờ!”
Sở Thao: “Không được! Nhanh về phòng học phun thuốc ức chế đi!”
Vì thế, Giang Thiệp chạy phía trước, Sở Thao chạy theo phía sau, từ vị trí của lớp, qua hết sân thể dục, lướt qua sân khấu, rồi nhằm thẳng tới khu dạy học rồi biến mất trước mặt mọi người.
Đám quần chúng nhân dân lớp A3 mang theo ánh mắt vừa phức tạp lại sùng kính nhìn về phía lão đại tùy ý cùng lớp trưởng nghiêm trang đùa giỡn truy đuổi nhau dưới mưa.
Thật là ly kinh phản đạo nhưng lại lãng mạn nha.
Phương Thịnh lẩm bẩm cản thán:
“Mẹ nó đây chính là tình yêu đúng không, thật là làm người không thể tưởng tượng được.”
Từ Viên: “Thiệp ca điên rồi, lớp trưởng cũng điên rồi, đều điên cuồng trong đại hội thệ sư này hết rồi.”
Cô Dương lảo đảo đứng lên, gào thét bén nhọn:
“Hai đứa kia, dừng lại cho tôi!”
“Đừng chạy!”
“Đuổi theo bọn họ cho tôi!”
Mà thầy hiệu trưởng đứng trên bục sân khấu, với mái tóc thưa thớt ướt đẫm, môi run rẩy, dõng dạc hùng hồn:
“Trước tan đi! Tránh mưa!”
Đại hội thệ sư 100 ngày đã chấm dứt với một loại không khí có chút buồn cười không hề khí thế mà kết thúc.
Thầy hiệu trưởng lại xách Giang Thiệp và Sở Thao lên văn phòng, tức hộc máu giáo huấn một trận. Nhưng lại sợ làm chậm trễ hai người học tập nên không có trừng phạt gì mà thả hai người ra.
Cảnh tượng tình cảm mãnh liệt phát sinh ở sân thể dục được lan truyền khắp cả trường.
Những bài viết đang đỏ rực như cổ vũ đập vỡ cửa kính phòng bảo vệ hay là nhân cơ hội trả thù chủ nhiệm phòng giáo dục đạo đức đã biến thành tin tức màu hồng phấn.
#818 những chuyện về đại ca và học bá lớp 3 #
# Có ai biết nội tình không, Giang Thiệp và Sở Thao là thật à#
#Mẹ! Làm tôi sợ ngây người! Dưa mới đây, nhanh xem đi#
Trong đó bình luận trong #dưa mới thực sự hấp dẫn người.
Nghe nói, chủ Tus phải chống đỡ sự nguy hiểm khi bị Giang Thiệp diệt khẩu mà lộ ra tình hình cụ thể và tỉ mỉ —–
Chủ thớt: “Lão đại của lớp A3 và học bá Sở Thao là thật sự!”
Bằng lương tâm mà nói, Sở Thao đúng là rất đẹp, lão đại vừa mới khai giảng năm nhất đã coi trọng cậu ta. Vì Sở Thao đi học sớm, phân hóa muộn, lúc ở bên lão đại không biết mình là Alpha cho nên vẫn luôn coi mình là Omega. Kết quả không cẩn thận phân hóa thành Alpha, nhưng ván đã đóng thuyền, Giang Thiệp cũng không có biện pháp, đã vận dùng quan hệ của gia đình, điều chuyển Sở Thao tới lớp A3, cận thủy lâu dài, chuyện đã sắp 3 năm rồi.”
7L: “Hả? Không thể nào, hai Alpha không đánh nhau hay sao? Sự bài xích của tin tức tố, Sở Thao có thể chịu được à?”
Chủ thớt trả lời: “7L sợ là không biết lớp trưởng lớp A3 lực chiến đấu không thua Giang Thiệp đâu! Năm trước lúc hẹn đánh nhau với lão đại bên trường giáo dưỡng ở ngõ nhỏ kia, người động thủ chính là Sở Thao, còn đánh thắng nữa nhưng mà bên trên lại nói là Giang Thiệp bởi vì Sở Thao dù sao cũng là lớp trưởng, hẹn đánh nhau gây ảnh hưởng không tốt.”
12L: “Fuc*! Còn có chuyện như vậy à. Tôi sợ ngây người này! Nhìn lớp trưởng lớp A3 xinh đẹp văn nhã như vậy, không nghĩ tới giá trị vũ lực lại cao như vậy.”
Chủ thớt trả lời: “Ha ha, bằng không lầu trên cho rằng vì sao Tô Cảnh Đồng muốn theo đuổi Sở Thao? Tô Cảnh Đồng luôn thích nhân vật như lão đại các kiểu, mấy người không biết à.”
18L: “Ha…. Tôi nhớ rõ Tô Cảnh Đồng còn theo đuổi cả Giang Thiệp nữa, hiện tại Giang Thiệp ở bên Sở Thao, vậy …. vậy thật là xấu hổ.”
Chủ thớt trả lời: “Đúng, thật là xấu hổ, có thể xếp vào 1/10 truyền kỳ trong trường số 1 Hoài Nam này, Tô Cảnh Đồng đều thích lão đại, ví dụ như Giang Thiệp, ví dụ như Lương Nhất Thiên.”
21L: “Chẹp …. Lương Nhất Thiên không thể đánh đồng được với Giang Thiệp.”
Chủ thớt trả lời: “Tại sao lại không thể, Lương Nhất Thiết rất trâu bò đấy.”
26L: “Nhưng tôi nghe tin đồn nho nhỏ nói là, Giang Thiệp ở bên Sở Thao chỉ vì theo đuổi Sở Tinh Ninh, Sở Thao chỉ là ván cầu thôi.”
Chủ thớt trả lời: “Chỉ là lời đồn thôi, tôi đã nói là Giang Thiệp nhất kiến chung tình với Sở Thao rồi mà, căn bản không dính dáng gì tới Sở Tinh Ninh hết.”
….
Bài đăng này rất nhanh được đẩy lên hot, không ít người tin tưởng lời nói của chủ thớt không chút nghi ngờ.
Nhà trường sợ nó gây ảnh hưởng không tốt cho nên nhanh chóng tìm người xóa bài, truy tìm người đăng bài. Cuối cùng, rất nhanh thông qua địa chỉ IP, người đăng bài đã xuất hiện, đó là Lương Nhất Thiên.
Sau đó hắn bị chủ nhiệm lớp giáo huấn một trận, thê thê thảm thảm mà bị xóa tài khoản.
———————-