Tuyệt Thế Cường Long

Chương 285: Chính là đang tự tìm đường chết!”



“Kể cả có là tỉnh trưởng của bọn mày khi gặp tao cũng phải tôn sùng tao như khách quý thôi!”  

             “Mày dám đối xử với tao như vậy chính là đang tự tìm đường chết!”  

             Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì nhún vai, nhếch miệng rồi tát vào mặt của Shevchenko, thản nhiên nói: “Vậy thì sao? Bọn họ tôn sùng ông là thượng khách, thì liên quan quái gì tới tôi?”  

             Mọi người nghe Shevchenko nói xong cũng không khỏi tê dại da đầu, không ngờ rằng bối cảnh của bộ lông này thế mà lại lớn như vậy!  

             Nhưng sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn lại tát ông ta thêm một cái run rẩy cả người, đã biết đối phương có bối cảnh như vậy rồi mà Tề Đẳng Nhàn còn dám tiếp tục ra tay, quả thực quá không kiêng nể gì rồi!  

             “Cho ông một cơ hội, quỳ xuống, sau đó thành thật nhận lỗi, tôi sẽ để ông có đủ tay đủ chân mà rời khỏi Hoa quốc.”  

             “Hoặc là, ông cứ tiếp tục nhảy nhót lung tung, tôi sẽ để cho ông biết Hoa quốc không phải là nơi mà bọn Tây như ông có thể diễu võ giương oai.”  

             Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói với Shevchenko, trực tiếp làm lơ tên vệ sĩ hung hãn có thể đánh nhau với gấu chó trước mắt này.  

             Shevchenko cười dữ tợn một tiếng, nói: “Mày nói cái gì cơ? Cho tao cơ hội sao? Thật là buồn cười! Bẻ gãy tay chân tên này cho tao, tao muốn cho nó biết sự lợi hại của tao!”  

             Sau khi nói xong lời này, vệ sĩ của Shevchenko đột nhiên ra tay, tốc độ của hắn ta cực nhanh, thân thể cao to vạm vỡ, cường tráng đến mức không thua kém gì gấu chó thật sự.  

             Chỉ thấy vệ sĩ này đánh một quyền tới, sức gió mà nắm tay tạo ra có thể khiến da mặt của người ta biến đổi, có thể thấy được sức lực của một đấm này kh ủng bố đến bao nhiêu!  

             Nếu như người thường bị một đấm như vậy đánh trúng phần đầu chỉ sợ đầu cũng sẽ nổ tung giống như dưa hấu mất thôi.  

             Mọi người vây xem ở hiện trường phát ra một trận kinh hãi, đều đổ mồ hôi vì Tề Đẳng Nhàn.  

             “Hừ!”  

             Tề Đẳng Nhàn thì lại chỉ hừ lạnh một tiếng, chân phải tiến về phía trước một bước, tay phải thuận thế nhấc lên, một cái roi tay đánh vào nắm đấm.  

             Một tiếng bang giòn tan vang lên, roi tay ở giữa nắm tay của vệ sĩ, đánh cho vệ sĩ kia đau đến mức nhăn cả mày, cuống quít rụt nắm tay lại.  

             Vệ sĩ cũng là biết gặp phải cao thủ, không dám có chút sơ suất nào, lập tức tiến lên, giơ tay một cái chưởng cắt ngang cổ họng của Tề Đẳng Nhàn, đấm một quả xuống phía xương sườn!  

Tham Khảo Thêm:  Chương 844: C844: Tử mẫu hà lưu vực

             “Cẩn thận!”  

             Khán giả đều hô ra tiếng, nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn phải chú ý nắm tay của đối phương.  

             Bàn tay phải của Tề Đẳng Nhàn nhẹ nhàng bâng quơ cắt lên cổ họng ấy, kéo ra chưởng đao của đối phương, đùi phải nhấc lên, dùng đỉnh đầu gối trực tiếp đánh về phía trước!  

             “Rầm!”  

             Nắm tay đập trên đầu gối cứng rắn, phát ra một tiếng trầm vang.  

             Cái nắm tay của vệ sĩ cũng đủ đánh nát một tảng đá cứng rắn rồi, đánh nát băng cứng hơn một ngàn năm của cao nguyên Tuyết Quốc, nhưng mà lần này lại bị Tề Đẳng Nhàn đâm cho đau đớn không chịu nổi, khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện biểu tình nhe răng trợn mắt.  

             Hai chân của Tề Đẳng Nhàn bước giao nhau một bước, đi lại phía trước tìm tòi, bắt đầu chộp về phía mặt!  

             Vệ sĩ này cuống quít lấy đôi tay bảo vệ khuôn mặt, nhưng mà năm ngón tay của Tề Đẳng Nhàn lại giữ chặt cánh tay của hắn, kéo thẳng xuống dưới.  

             “Xoẹt!”  

             Tiếng xé áo vang lên.  

             Chỉ thấy, quần áo của vệ sĩ trong nháy mắt đã bị móng vuốt sắc bén xé rách, mang theo một mảng lớn da thịt và máu bay lên!  

             Mọi người ngạc nhiên, chỉ cảm thấy có hơi kh ủng bố, móng tay của người này chẳng lẽ là chế tạo thành từ sắt thép sao? Thật sự so với gấu còn sắc bén hơn, chỉ cào một cái đã trực tiếp kéo xuống một khối da thịt của đối phương rồi!  

             Vệ sĩ chịu một nhát cào này thì rất đau đớn, nhưng dù sao cũng là cao thủ đã từng được huấn luyện ở cao nguyên Đông Bắc tại Tuyết Quốc, là người đã từng vật lộn với gấu chó, lập tức nhịn đau cắn răng, nhấc một chân lên đá thẳng về phía ngực của Tề Đẳng Nhàn!  

             “Bộp!”  

             Vào ngay lúc này, thân thể của Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên thấp xuống, chỉ thấy hắn trước sau hai chân một bước, cả người giống như một con khỉ co người trên mặt đất, ngồi xổm xuống.  

             Một chiêu “khỉ ngồi xổm” này dùng rất sống động, cho dù là khỉ chân chính cũng không hơn gì như thế này.  

             Ngồi xổm người trong nháy mắt, tránh thoát cú đá, Tề Đẳng Nhàn giơ tay lên, bắt được mắt cá chân của vệ sĩ, sau đó giơ tay vung lên, năm ngón tay tựa như đàn tỳ bà rơi vào trên bắp chân hắn ta.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 602: Tác dụng phụ

             “Răng rắc…”  

             Mọi người liền nghe thấy âm thanh xương cốt đứt gãy truyền đến, miệng của vệ sĩ này rốt cuộc cũng không nhịn nổi, phát ra tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.  

             Lần này Tề Đẳng Nhàn “tay vung tỳ bà”, vậy mà lại trực tiếp đánh gãy xương cẳng chân của vệ sĩ này thành từng khúc.  

             Thấy đối phương còn muốn giãy giụa, hắn không chút do dự, tay phải vừa nhấc đã run lên, đấm cho vệ sĩ này không đứng thẳng được, ngã rầm một tiếng xuống mặt đất.  

             Tiếp theo Tề Bình Nhàn nhấc lấy bắp chân đối phương lui liền hai bước, chính là dùng  “Thái Cực đảo đuổi khỉ” trong Thái Cực Quyền, trong tay giống như thật sự đang kéo một con khỉ lớn vậy, sau khi kéo hai bước, thắt lưng hắn cong lên, thoáng quăng vệ sĩ thân thể cao to lực lưỡng nặng hơn hai trăm cân lên!  

             “Rầm!”  

             Trong vô số ánh mắt khiếp sợ, vệ sĩ kia vậy mà bị Tề Đẳng Nhàn nâng lên cao hai mét giống như thả diều, rồi sau đó nện thật mạnh lên trên sàn nhà!  

             Một đập này khiến toàn bộ mặt đất dường như đều rung động lên, sau đó chính là âm thanh xương cốt đứt gãy liên tiếp truyền vào lỗ tai của mọi người.  

             Vệ sĩ kia há miệng phun ra một ngụm máu, ánh mắt tan rã, trực tiếp ngất lịm trên mặt đất, không rõ sống chết.  

             “Đây là cao thủ mà ông dựa vào sao? Người đàn ông khỏe mạnh có thể vật lộn với gấu chó sao?” Tề Đẳng Nhàn tùy tay ném cẳng chân của vệ sĩ xuống, nhìn Shevchenko, nhàn nhạt hỏi.  

             Sắc mặt của Shevchenko biến đổi, lời nói tàn nhẫn vừa định nói ra, đã nhìn thấy bàn tay to của Tề Đẳng Nhàn chộp về phía mặt.  

             Ông ta còn không chưa kịp nói chuyện đã bị hai cái tay như kìm sắt của Tề Đẳng Nhàn giữ được quai hàm hai bên mặt, đau đến mức một câu cũng nói không nên lời.  

             Tề Đẳng Nhàn nâng đầu gối lên th úc mạnh, đâm cho dạ dày cũng bị co rút, nước mắt ào ào chảy xuôi ra bên ngoài.  

             “Đáng đánh!”  

             “Đáng đánh, chúng tôi ủng hộ cậu, đánh chết cái bọn mũi lõ này đi!”  

             “Bọn mũi lõ tới địa bàn Hoa quốc của chúng ta giương oai, bắt nạt người của chúng ta ngay trên đất nước của chúng ta, cho rằng bản thân mình là thứ gì chứ?”  

             Người xem thấy Tề Đẳng Nhàn hung mãnh như vậy, hai ba cái đã đánh gục vệ sĩ của Shevchenko, lại còn dám ra tay với Shevchenko, đều sôi nổi trầm trồ khen ngợi.  

Tham Khảo Thêm:  Chương 189: Thu Linh (8)

             Shevchenko quỳ xuống trên mặt đất, cắn răng nói: “Nếu dũng cảm thì hôm nay mày giế t chết tao đi, nếu mày mà không giết được tao, ngày mai tao sẽ gi ết chết cả nhà bọn mày!”  

             Ở Tuyết Quốc ông ta chính là nhân vật lớn chỉ ở dưới đầu sỏ, lần này đi đến Hoa quốc đầu tư, ngay cả Từ Ngạo Tuyết cũng tôn sùng là thượng khách, làm sao mã nghĩ được, thế mà sẽ có người dám đối xử thô bạo với mình như vậy?  

             Còn không phải chỉ là sờ mông của một ả đàn bà thôi sao, còn không phải chỉ là đánh cô ta hai bạt tai thôi sao, con ả kia có thể gặp được mình thì cũng là một loại vinh hạnh rồi, hẳn là phải quỳ xuống mang ơn đội nghĩa đấy!  

             “Chơi chết mày? Cũng khá ổn, vậy ông đây sẽ cho mày được toại nguyện.” Tề Đẳng Nhàn nhếch miệng cười, trong ánh mắt nở rộ ra hung quang.  

             Shevchenko nhìn thấy dáng vẻ này của Tề Đẳng Nhàn, thân thể run lên, ông ta cảm nhận được rõ ràng được một cỗ sát ý mãnh liệt đang phát ra từ trên người Tề Đẳng Nhàn.  

             Shevchenko trầm giọng nói: “Mày có biết tao là ai không? Biết địa vị của tao ở Tuyết Quốc là thế nào không?”  

             “Lần này tao đi đến Trung Hải chính là do nhận được lời mời của giám đốc Từ Ngạo Tuyết của tập đoàn Từ thị!”  

             “Kể cả là tỉnh trưởng của bọn mày gặp tao cũng phải coi tao như khách quý đấy!”  

             “Mày dám đối xử với tao như vậy, chính là đang tự tìm đường chết!”  

             Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì nhún vai, một cái miệng rộng cười vào mặt Shevchenko, nhàn nhạt nói: “Vậy thì như thế nào chứ? Bọn họ tôn sùng mày là khách quý, thì liên quan gì đến tao? Ông đây nên chơi chết mày, vậy thì cứ chơi chết mày thôi!”  

             Sau khi mọi người nghe được điều mà Shevchenko nói thì không khỏi tê dại da đầu, không nghĩ tới bối cảnh của bọn Tây này thế mà lại lớn như vậy!  

             Nhưng sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn lại cho ông ta một cái tát, thì cả người lại càng run run, đều đã biết đối phương có bối cảnh như vậy rồi mà Tề Đẳng Nhàn còn dám tiếp tục ra tay, quả thực quá không kiêng nể gì!  

             Dương Quan Quan nhìn Tề Đẳng Nhàn đang trút giận cho mình, trong lòng cảm thấy rất biết ơn, nhưng cũng cảm thấy nếu thật sự khiến cho Shevchenko quá thảm, đến lúc đó chỉ sợ sẽ rước lấy phiền phức rất lớn…  


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.