Ta Là Nhân Vật Trùm Phản Diện

Chương 88: Đi một chuyến đi



Đế đô, Tố Thần Hầu phủ.

Môn nhân đệ tử của Tố Thần Hầu phủ có mấy vạn, trong đó đại đa số đều là Sở thị đệ tử.

Bên trong tổ địa Sở thị nhất tộc, có trăm vạn tộc nhân.

Nhưng mà thế hệ trẻ tuổi chỉ có tồn tại xuất sắc nhất.

Mới có thể tiến về đế đô.

Mới có thể tiến vào Tố Thần Hầu phủ, trở thành đệ tử dòng chính của Sở thị nhất tộc.

Mà Tố Thần Hầu phủ đối với đệ tử của Sở thị nhất tộc đều là nghiêm ngặt như thế.

Yêu cầu đối với đệ tử họ ngoại thì càng thêm khắt khe!

Đầu tiên, đệ tử họ ngoại liền sẽ bị điều tra kỹ càng về mười đời gia phả, chỉ có thiếu niên xuất thân trong sạch mới có thể được Tố Thăn Hầu phủ tuyển chọn.

Hơn nữa, thiên phú cũng phải xuất chúng mới được.

Tố Thần Hầu phủ có một tòa Võ các, năm đó chính là một vị lão tổ Hư Thần cảnh đỉnh phong thành lập nên.

Võ các tổng cộng có chín điện, mỗi một điện đều có thí luyện cực kì kinh khủng

Chỉ có đả thông được Ngũ điện ở trong đó, mới có tư cách bái nhập Tố Thần Hầu phủ.

Bất quá liền xem như đả thông Ngũ điện của Võ các, cũng muốn bị khắc xuống thần hồn ấn ký, phát thệ với tâm ma đời này chỉ hiệu trung với Tố Thần Hầu phủ.

Mới có thể chân chính bái nhập Tố Thần Hầu phủ.

Nhưng mà liền xem như yêu cầu và điều kiện khắt khe đến thế, vẫn là có vô số thiên tài trẻ tuổi đối với chuyện này vẫn cứ ùa ùa kéo đến!

Không phải ai khác, bởi vì Tố Thần Hầu phủ không chỉ là quái vật khổng lồ ở thần triều.

Mà còn là thánh địa tu luyện của Trung Châu, nổi danh cùng với Tam Thanh Sơn!

Có thể nói, bái nhập Tố Thần Hầu phú, không có ai mà không phải là nhân vật thiên tài

Sở Hư chắp tay mà đi, bay về phía chỗ sâu của Hầu phú.

Trên đường đi, gặp phải không ít môn nhân đệ tử của Hầu phủ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 39

Rất nhiều môn nhân đệ tử thấy Sở Hư, trên mặt nhao nhao lộ ra vẻ kính sợ, đều là cung kính thi lễ vẽ phía Sở Hư.

Kỳ thật những môn nhân đệ tử này đều là nhân vật thiên kiêu, tâm cao khí ngạo.

Không ai phục ai.

Nhưng mà đối với Sở Hư, bọn hắn là hoàn toàn thật lòng chịu phục..

Không chỉ là bởi vì thân phận của Sở Hư, mà còn bởi vì thiên phú của Sở Hư.

Phải biết có thể đả thông Ngũ điện của Võ các, liền có thể bái nhập Tố Thần Hầu phủ.

Đả thông Lục Điện, liền sẽ đạt được sự coi trọng của các lão tổ.

Đả thông Thất Điện, chính là đỉnh cấp yêu nghiệt!

Mà bây giờ, bốn vị môn nhân đệ tử xuất sắc nhất của Tố Thần Hầu phủ, liền đả thông Thất Điện, chính là thiên kiêu yêu nghiệt nổi danh ở Trung Châu.

Mặc dù Sở Hư là Thế tử của Tố Thần Hầu phú, không cần khiêu chiến Võ các làm gì.

Nhưng mà bởi vì tò mò, Sở Hư cũng từng thử một cái.

Lần thử đó, liền trực tiếp đả thông Cửu điện.

Trực tiếp liền sáng tạo ra một cái kỷ lục hoàn toàn mới!

Mà cũng là khiến cho địa vị của Sở Hư ở Sở thị nhất tộc triệt để xác định.

Trước đó, mặc dù Sở Hư là Thế tử của Tố Thần Hầu phủ, nhưng mà còn chưa được xác định là thiếu chủ của Sở thị nhất tộc.

Dù sao Sở thị nhất tộc cũng là có mấy vị nhân vật thiên kiêu cực kì xuất sắc.

Bọn hẳn cũng đều có mấy vị lão tổ ủng hộ.

Bất quá sau khi Sở Hư đá thông Võ các Cửu điện, Sở thị nhất tộc liền lập tức quyết định.

Lập Sở Hư làm Sở thị thiếu chủ!

Trước khi Sở thị nhất tộc lập xuống thiếu chủ, gia tộc rất hài lòng nhìn rất nhiều thiên kiêu tranh đấu với nhau, để chọn ra người xuất sắc nhất.

Bất quá hết thảy chuyện này, đều không có ý nghĩa ở trước mặt thiên phú cường đại đến mức kinh khủng kia của Sở Hư.

Sau khi Sở thị nhất tộc lập Sở Hư làm thiếu chủ, liền nghiêm cấm có người khiêu khích uy quyền của Sở Hư.

Tham Khảo Thêm:  Chương 3: Lần thứ hai

Để tránh Sở thị nhất tộc lâm vào trong lục đục nội bộ không dứt

Có thể nói không chỉ là Tố Thần Hầu phủ.

Toàn bộ Sở thị nhất tộc, bây giờ đều trở thành trợ lực trong tay Sở Hư…

Chỗ sâu của Tố Thần Hầu phủ, có một tòa linh sơn cao mấy chục vạn trượng.

Phía trên linh sơn, có một tòa Thiên Cung hùng vĩ lơ lửng.

Mà Sở Hư, cũng đi vào trong Thiên Cung.

Bên trong đại điện, có vô số đại đạo chảy xiết.

Phảng phất như tinh hà lưu chuyển, lập tức từng tôn tồn tại cổ lão giáng lâm.

Khí tức của bọn hắn cực kì kinh khủng, thậm chí tràn ngập một tia thần uy làm cho người ta sợ hãi.

Chính là mấy vị lão tổ của Sở thị nhất tộc.

Mà Sở Hư cũng cung kính bái về phía mấy vị lão tổ, nói: “Gặp qua Tam tổ, Ngũ tổ, Lục Tổ, Cửu Tổ.”

Mấy vị lão tổ này, đều là Hư Thần đại năng, Đại Tông Sư tiếng tăm lừng lẫy.

Tự nhiên là đáng giá để Sở Hư giữ nguyên sự tôn kính.

Bên ngoài Tố Thần Hầu phủ có lục đại Hư Thăn đại năng, trong đó có bốn tôn chính là bốn vị lão tổ này.

Về phần tổ địa Sở Châu, thì có càng nhiều lão tổ đang ngủ say!

Về phần có bao nhiêu, thực lực rốt cuộc là kinh khủng cỡ nào.

Không ai biết rõ…

Mà bên trong dòng nước lũ đại đạo, thân ảnh của từng tôn cổ lão cũng đều hài lòng nhìn qua Sở Hư.

Sở thị Tam tổ hài lòng mở miệng: “Không tệ, đã là Huyền Đan cảnh thất trọng, không hổ là Kỳ Lân Tử của Sở thị ta!”

Mà mấy vị lão tổ khác cũng đều cười tán thưởng.

Thiên phú của Sở Hư thì không cần nhiều lời.

Thứ mà mấy vị lão tổ hài lòng nhất ở Sở Hư, chính là mưu lược và thủ đoạn của hắn.

Và lòng dạ độc ác, trong mắt chỉ có lợi ích

Nếu như lòng dạ đàn bà, hay là mưu lược bình thường, liền xem như thiên phú của Sở Hư lại cao hơn.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1: 1: Ân Ái Trong Mưa

hất tộc cũng sẽ không để cho Sở Hư trở thành thiếu chủ.

Chỉ có hạng nhân vật kiêu hùng này, mới có tư cách chấp chưởng Sở thị nhất tộc!

Vẻ mặt của Sở Hư mỉm cười, không có chút vẻ tự đắc nào, nhẹ giọng hỏi: “Không biết mấy vị lão tổ triệu kiến, là có chuyện gì?”

Mấy vị thần sắc của lão tổ nghiêm lại, nhìn nhau một cái, khẽ gật đầu.

Sở thị Tam tổ mở miệng nói: “Vân Châu châu mục đã phát hiện tung tích của món đồ vật đó.

Món đồ vật đó đã từng xuất hiện ở khắp nơi bên trong Thiên Lan thành của Vân Châu.

Hư nhi, ngươi tiến về Vân Châu một chuyến đi.”

Vân Châu châu mục Sở Chính Hợp, chính là tộc thúc của Sở Hư.

Một đại cường giả Thiên Cung cảnh, là Đại tướng chấp chưởng nơi biên cương của Vân Châu!

Mà Thiên Lan thành chính là một tòa hùng thành của Vân Châu, nghe đồn là nơi mà Thần Linh xây dựng lên.

Qua vài trăm vạn năm, cho tới bây giờ đều còn sót lại khí tức của Thần Linh.

Thần Linh uy áp cũng áp chế cảnh giới tu vi của tất cả mọi người đến Ngọc Đài cảnh.

Sở thị Ngũ tổ cũng trầm giọng nói: “Món đồ vật đó đã sinh ra linh trí, còn liên tục thay đổi hình dạng:

Mấy chục vạn năm qua, vẫn luôn phiêu đăng ở bên trong từng cái bí cảnh.

Mặc dù nói Sở thị nhất tộc ta vẫn muốn thu lấy món đồ vật kia, nhưng đều là thất bại trong gang tấc!

Việc này liên quan đến đại kế mấy chục vạn năm mà Sở thị ta ấp ủ!

Nhưng mà nếu như chúng ta xuất thủ, sợ rằng sẽ làm cho Cơ thị hoài nghĩ.

Hư nhi, ngươi đích thân đi một chuyến đi…”

Thần sắc của Sở Hư nghiêm lại, chậm rãi gật đầu.

Món đồ vật đó, cuối cùng đã xuất hiện rồi sao…

Mà nghĩ tới Vân Châu, thần sắc Sở Hư cũng là hơi động.

Bỗng nhiên là nhớ tới thân ảnh của một vị thiếu nữ…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.