Ẩn Long

Chương 312: 312: Hoàng Phi Và La Tiểu Thất



“Các người… các người muốn đưa tôi đi đâu? Mau thả tôi ra ngoài, tôi muốn được về nhà!”
Nằm ở dưới sàn của một chiếc xe tải lớn, cả hai tay hai chân của Irina đều bị trói chặt.

Cô lúc này không khỏi sợ hãi, liên tục vũng vẫy kêu to.
Nhưng lúc này, một âm thanh nữ tính, mang theo mấy phần khó chịu, từ phía sau lưng của cô đột nhiên truyền đến.
“Đừng kêu nữa, ở đây chẳng có ai nghe cô kêu đâu.

Hãy giữ lại chút sức lực cuối cùng, có thể chạy trốn được thì chạy trốn, không thì chấp nhận lấy vận mệnh, chờ đợi bọn họ đem cô như một thứ hàng hóa, bán trao tay cho một gã đàn ông kinh tởm nào đó.

May mắn thì cô có thể được làm một con người tử tể, còn xui xẻo, thì cô chính là một đồ chơi, tùy tiện bọn chúng hành hạ, chà đạp như thế nào thì chà đạp.”
Nghe được âm thanh này, Irina vội vàng xoay đầu nhìn lại.

Cô nhìn thấy, ngồi ở phía sau lưng của mình lúc này là một cô gái người Á Đông, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, dáng người cao gầy, khuôn mặt không tính là quá mức xinh đẹp, nhưng cũng có mấy phần tư sắc.
Chỉ có điều, ánh vào trong mắt của Irina là một dáng vẻ vô cùng thản nhiên, hoàn toàn không giống như là đang đối mặt với một sự nguy hiểm nào đó.

Hơn nữa, ngồi trong xe hiện tại cũng không chỉ có hai người bọn họ, mà còn có rất nhiều cô gái trẻ tuổi khác, phần lớn trên người đều có dấu vết bị đánh đập.

Thậm chí, có người còn xuất hiện một ít dấu hiệu đã bị ***** *** qua.
Tất cả bọn họ, ánh mắt đều mang theo mấy phần vô hồn, trên khuôn mặt hoàn toàn không có một chút sức sống nào.

Cho dù vừa rồi Irina đã gầm thét rất lớn, nhưng bọn họ may mảy cũng chẳng thèm để ý đến.
Thấy được cảnh tượng này, trong lòng của cô càng thêm trở nên rét lạnh.

Thật sự, Irina cũng không hề nghĩ đến, bản thân vừa mới trốn thoát khỏi đám người của Hội Tam Hoàng.

Hiện tại, cô lại rơi vào trong tay của bọn bắt cóc, buôn người.
So với người của Hội Tam Hoàng, thì rõ ràng đám buôn người này còn đáng sợ hơn gấp cả trăm ngàn lần.

Dù sao, cô có thể dựa vào địa vị, thân phận của mình, cùng với người của Hội Tam Hoàng đánh cược, bọn họ cũng sẽ tạm thời không có làm gì cô.
Thế nhưng, rơi vào trong tay của đám buôn người, cô hoàn toàn không có một chút năng lực phản kháng nào.

Thậm chí, bản thân của cô sẽ rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm.
Bởi lẽ, Irina biết rất rõ, chỉ bằng vào vóc dáng này của mình, sợ rằng có rất nhiều gã đàn ông nhòm ngó đến cô.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1

Mà đám buôn ngươi, tất nhiên là sẽ không có một chút lý lẽ gì.

Chỉ cần bọn họ muốn, thì cô chính là đồ chơi ở trong tay của bọn chúng.
“Tôi… tôi làm sao lại bị bắt đến nơi này?”
Trong lòng hoảng sợ, âm thanh của Irina cũng bắt đầu trở nên run rẩy.

Thế nhưng, lần này không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại cô.

Ngay cả cô gái vừa mới dùng lấy thứ tiếng Anh đặc sệt, pha tạp với vài ngôn ngữ địa phương, lúc này cũng ngồi im lặng ở một chỗ, hai mắt đều đã đóng chặt lại.

Cũng không biết cô ta là đang ngủ gật, vẫn là đang thiền định, mà không hề để ý gì đến động tĩnh ở xung quanh.
Ầm ầm!
Đang lúc hoảng loạn, không biết làm như thế nào để trốn thoát khỏi nơi này.

Đột nhiên, phía bên ngoài thùng xe vang lên âm thanh đập cửa đùng đùng.

Ngay sau đó, một luồng ánh sáng, thông qua khe cửa, chíu rọi vào trong thùng xe.
Lúc này, một nhóm đàn ông, với vẻ mặt vô cùng dữ tợn, trợn mắt nhìn về phía các cô gái đang bị nhốt ở trong thùng xe, quát ầm lên.
“#[email protected]%*[email protected]…”
Bởi vì bọn họ dùng tiếng địa phương, nên Irina cũng không hiểu bọn họ nói cái gì.

Nhưng khi cô nhìn một gã đàn ông lực lượng, cầm lấy nắm tóc của một cô gái ở gần đó lôi xuống xe, cô rất nhanh liền hiểu ra, bọn họ là đang muốn để các cô rời khỏi nơi này.
“Đi theo bên cạnh tôi!”
Đột nhiên, cô gái trẻ tuổi người Đông Nam Á, hướng về phía Irina khẽ kêu lên.
Nghe thế, Irina hơi thoáng giật mình một chút.

Nhưng ngay sau đó, cô cũng rất nhanh liền hiểu ý, vội vàng đi ngay sát bên cạnh của đối phương.
“Mày, mày nữa! Đi theo tao!”
Vừa mới bước xuống xe chưa được mấy giây, một gã đàn ông trức ngực có một hình xăm con sói, chỉ tay về phía Irina và cô gái người Đông Nam Á quát lớn lên.
Lần này, mặc dù vẫn không nghe hiểu được đối phương đang nói thứ gì, nhưng nhìn theo động tác của đối phương, lại thấy bước chân của cô gái người Đông Nam Á đuổi đi theo phía sau lưng của gã đàn ông có hình xăm con sói, Irina cũng liền hiểu ý, vội vàng bước theo phía sau lưng của bọn họ.
Mà nhóm phụ nữ còn lại, cũng bị chia tách ra thành mấy nhóm, lần lượt được đưa đi đến các thùng hàng, đang được sắp xếp cẩn thận ở trên bến cảng.

Bọn họ có người thì rất hoảng sợ, run rẩy đi theo sau lưng của những gã đàn ông xăm trổ, có người thì kinh hoảng hét toáng lên, rồi dự định tìm cách chạy trốn.
Nhưng mà, bọn họ chỉ vừa chạy đi chưa tới vài mét, lập tức đã có người lao nhanh tới, trực tiếp đè xuống dưới đất, vung chân múa tay, đánh đến túi bụi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 114: Ngoại truyện 1. NHỮNG CHUYỆN NĂM XƯA (1)

Trong miệng của những cô gái này đều phát ra những tiếng kêu hết sức thảm thiết.

Thậm chí, cả người đều bị đánh đến bất động, nằm dưới mặt đất, không rõ sống chết như thế nào.
Đến cuối cùng, những cô gái còn lại đang có ý định chạy trốn, lúc này đều không dám rục rịch, chỉ có thể lầm lũi, đi ở phía sau lưng của những gã đàn ông này.
“Thất tỷ, người đã đến đông đủ hết rồi sao? Chuyến hàng lần này của chị thật sự rất chất lượng.

Con bé tóc vàng kia là người của bọn họ nhắc đến sao? Con còn nhỏ người Đông Nam Á kia, chị cũng cần phải cẩn thận một chút.

Nghe nói nó từng là đặc công của Đại Việt.

Trước đây đã từng đánh bại mười gã cao thủ của hội Hồng Hưng.

Hiện tại, mặc dù nội công của nó đã bị phế đi.

Nhưng con nhỏ này vẫn rất nguy hiểm.

Đây là hai con hàng mà lão đại đã chọn, chúng ta cũng không thể để xảy ra sơ suất được!”
Vừa nói, Hoàng Phi vừa phả ra khói thuốc, ánh mắt mang theo mấy phần thích thú, chăm chú nhìn về phía bóng lưng của Irina và cô gái người Đông Nam Á.
Nghe thế, người phụ nữ trung niên đang đứng bên cạnh của Hoàng Phi, không khỏi lắc đắc bật cười.
“Tiểu Phi, từ khi nào gan của cậu lại nhỏ như vậy? Chẳng phải chỉ là hai món đồ chơi của lão đại thôi sao? Nếu như cậu muốn, tối nay chị sẽ giúp cậu một tay, đem cả hai con nhỏ này xử lý trước!”
“Thất tỷ, chị chớ có trêu em! Lão đại mà biết được chuyện này, thì em chết chắc!”
“Nếu không, tối nay cậu với chị làm vài hiệp được không?”
Vừa nói, ả đàn bà vừa ghé sát vào trong lỗ tai của Hoàng Phi, thổi nhẹ một hơi.
Hơi đánh rùng mình một cái, ánh mắt của Hoàng Phi lúc này mang theo mấy phần kiêng kỵ, nhìn về phía người phụ nữ xinh đẹp đang đứng ở phía đối diện, trong con mắt mang theo mấy phần tham lam.
Nhưng rất nhanh, đầu óc của hắn liền thanh tỉnh lại, vội vàng đem những ý nghĩ không nên có xuất hiện ở trong đầu, vội vàng hất tung ra ngoài.
“Thất tỷ, hôm nay em còn có việc, em phải trở về trước.

Nếu có rảnh, em sẽ mời chị một bữa tiệc thịnh soạn!”
Nói xong lời này, Hoàng Phi cũng không dám lưu lại ở bên cạnh người phụ nữ này lâu, mà hắn vội vàng xoay người rời đi.

Lúc rời đi, hắn vẫn không quên nhìn xuống phía dưới đũng quần của mình.
Quả thật, người phụ nữ kia thật sự quá mức dụ hoặc.

Không phải bất kỳ người đàn ông nào có thể chịu đựng được trước sự cảm dỗ của chị ta.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Thế nhưng, Hoàn Phi biết rất rõ ràng, người phụ nữ này tuyệt đối là một con rắn độc, không phải ai cũng có thể chạm vào.
Ngoại trừ lão đại của bọn họ, tuyệt nhiên bất kỳ gã đàn ông nào tiếp xúc với chị ta, chỉ trong vòng một đêm liền biến mất, không tìm thấy tung tích.

Trước đó, Hoàng Phi đã từng nghe nói qua, một vị lão đại rất có danh tiếng trong giới hắc bang, chỉ vì trong lúc say rượu buông lời trêu chọc với Thất tỷ.

Sáng sớm ngày hôm sau, bọn họ liền nhìn thấy xác của vị lão đại này, treo lơ lửng ở bên ngoài nhà riêng của ông ta.
Cũng vì chuyện này, từ đó về sau đã rất ít người dám đến gần Thất tỷ.

Thậm chí, cho dù là bị chị ta đến gần, bọn họ đều vô cùng hoảng sợ, lập tức tránh đi.Cho dù là Hoàng Phi, lúc này vẫn còn cảm giác mát lạnh ở phía sau lưng.

May mắn, vừa rồi hắn đã kịp thời tỉnh táo lại.

Nếu không, sáng sớm hôm sau không biết cái xác của hắn có thể bị treo lơ lửng ở nơi nào đó hay không?
Mang theo suy nghĩ lộn xộn ở trong đầu, Hoàng Phi rất nhanh liền rời khỏi bến cảng.

Sau đó, hắn đi thẳng vào trong nhà nghỉ, cẩn thận đem cửa phòng khóa lại, đồng thời quan sát bốn phía xung quanh, kiểm tra không có bất kỳ thiết bị theo dõi nào ở trong phòng.
Lúc này, Hoàng Phi mới lấy ra điện thoại, gọi vào một dãy số rất lạ lẫm.

Không đến mấy giây đồng hồ, một giọng nói trầm thấp từ bên trong điện thoại vang lên.
“Tôi nghe đây!”
“Lão đại, mọi chuyển đã sắp xếp xong! Anh có thể bắt đầu xuất phát!”
“Tốt! Tối nay tôi sẽ tự mình hành động, cậu có thể tạm thời rời đi.

Cũng không cần kinh động đến bọn họ!”
“Vâng, em biết rồi! Lão đại, cẩn thận!”
Tất máy, đem điện thoại bỏ lại bên trong túi quần.

Lúc này, Hoàng Phi hơi thả người, nằm ngửa ở trên mặt giường, trong đôi mắt mang theo mấy phần mơ màng, đầu óc liên tục hiện lên hình ảnh của người phụ nữ xinh đẹp, tên La Tiểu Thất.
Nếu như sự kiện đêm nay thành công, rất có thể người phụ nữ đó sẽ gặp chuyện không may.

Thế nhưng, hắn không có bất kỳ lựa chọn nào khác, đây chính là nhiệm vụ của hắn, cần phải nhanh chóng đem đường dây buôn bán người xuyên biên giới này triệt phá.

Mà La Tiểu Thất chính là một đầu mối then chốt ở trong đó.

Thế nên, sự kiện tối nay nhất định phải thành công, không được phép thất bại.
Oành!
Đang lúc mơ màng suy tư, đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng nổ mạnh, để cho Hoàng Phi không khỏi giật mình, vội vàng bật người tỉnh dậy.
“Chuyện gì?!”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.