Âm Quan Minh Thê

Chương 99: Đến vì thừa duyên,về vì thừa duyên



Tế đức tổ sư trước khi quy thiên tuy để tôi trở thành tục gia đệ tử của
chùa thừa duyên,nhưng mục đích ban đầu của tôi là vì tu hành phật pháp
tự cứu bản thân,tôi tuy đang tu phật,nhưng trong lòng không có phật,lại
đã định sẵn tôi và phật không thể nào kết duyên

Vì thế,tôi ở trong phật môn tu hành chỉ duy trì được 7 ngày,lúc tôi cảm
thấy trong cơ thể mình dâng lên phật lực,tôi đã thả kinh văn xuống,xin
rút lui với Nhất Phàm trụ trì

Hôm nay,tôi đã ở lại quá lâu trong chùa thừa duyên,lời mời lúc đầu của
Tôn Nguyên và Chu Loan của quỷ mộ môn tôi đã gác lại quá lâu rồi

Trước khi chia tay,tôi đi đến thiên huyền quan một chuyến,biểu thị sự
cảm ơn từ tận đáy long với Nhiễm thiên thành và vu thủ hằng,đồng thời từ biệt bọn họ

Thẩm băng dao hôm nay đã ra khỏi đầm nước lạnh,đã 10 ngày kể từ khi cô
ta đến thiên huyền qua,nhưng trong 10 ngày này,dung mạo của cô ta vẫn
xinh đẹp như cũ,không hề có dấu hiệu vì tách rời máu thuàn dương của tôi mà thối rữa

Giống như lần đầu gặp gỡ,lúc tôi nhìn thấy thẩm băng dao,trên mặt cô ta
vẫn lạnh băng băng,thậm chí lúc đi qua Phật đường,ánh mắt của cô ta
không hề dừng lại một giây trên người tôi,dường như tôi đã trở thành
người xa lạ với cô ta

Điều duy nhất không giống với trước đây,chiếc váy màu xanh da trời chưa
từng thay đổi của thẩm băng dao,hôm nay llajidduowjc thay thế bằng một
chiếc đạo bào màu xanh da trời,mái tóc dài cũng đã búi lên,trong sự lạnh lùng có chút giản dị

Nhìn thấy thẩm băng dao lướt qua trước mắt mình,tôi nhìn cô ta,mấy lần
định nói gì đó,nhưng mấy lần tôi mở miệng,rồi lại nuốt vào trong họng,dù gì quan hệ của tôi và thẩm băng dao,đã không còn giống như trước đây
nữa rồi

“ duyên cũng có lúc tận,đỗ minh,cậu cũng đừng quá râu rĩ nữa,nên đến thì cuối cùng sẽ đến,nên đi cuối cùng cũng sẽ đi”

Lúc ánh mắt của tôi rời khỏi người thẩm băng dao,nhiễm thiên thành bên cạnh nói

Tôi gật đầu “ vậy thì,trong thời gian 3 năm tiếp theo,thẩm băng dao
phiền nhiễm quan chủ chăm sóc nhiều hơn,đợi chuyện của tôi giải quyết
xong,tôi sẽ lại đến tìm cô ấy”

“ yên tâm,cô ấy đã lựa chọn đầm nước lạnh,thì đã lựa chọn thiên huyền
quan,cô ấy đã mặc lên mình đạo bào,có nghĩ là cô ấy đã trở thành đệ tử
trong này,ta nhất định sẽ chỉ bảo nhiều hơn nữa,để giúp đỡ cô ấy nhah
chóng bước vào con đường chính đạo” nhiễm thiên thành nói

Tham Khảo Thêm:  Chương 164

Thông qua những ngày tiếp xúc này,nhiễm thiên thành là người như thế nào tôi hiểu rõ,liên quan đến cuộc sống của thẩm băng dao ở đây thực ra tôi không cần lo lắng,điều duy nhất tôi lo lắng là… thẩm băng dao liệu có
phải thực sự cam tâm tình nguyện ở lại đây tu hành 3 năm?

Tôi không biết bản thân lúc này là loại tâm trạng gì,cuối cùng thở dài một hơi,rời khỏi thiên huyền quan

Trên thế giới này có rất nhiều chuyện,luôn có sự trùng hợp giống
nhau,lúc tôi quay về chùa thừa duyên thu dọn chút đồ đạc chuẩn bị rời
đi,hứa thiến đã đến phòng tôi

Hứa thiến đứng ở cửa nhìn tôi,cô ấy giống như là có tâm sự gì đó,mấy lần muốn nói với tôi gì đó,rồi lại dừng lại

Tôi dừng việc lại,có chút nghi hoặc hỏi: “ sao thế?”

Hứa thiến không trả lời,một miếng ngọc hình Phật xuất hiện trong tay cô ấy

Tôi từng thấy qua miếng ngọc này,chính là xá lị được ngưng tụ thành từ
tro cốt của hứa thiến,đồng thời hoàn toàn giống với dáng vẻ của cô
ấy,viên xá lị này,lúc này lập lòe một ánh sáng Phật màu vàng kim yếu
ớt,ánh sáng này tôi đã từng nhìn thấy,lúc đó Tế đức tổ sư quy vị,tôi
cũng đã từng tận mắt nhìn thấy

Nhưng tế đức tổ sư là cơ thể phật tu hành nghìn năm,ông ấy thân tỏa ra
ánh sáng phật không có gì kì lạ,nhưng hứa thiến từ lúc bắt đầu tới bây
giờ,thời gian cô ấy ở trong chùa thừa duyên tính cộng lại cũng không đến 50 ngày,nhưng xá lị của cô ấy,sao lại có ánh sáng Phật?

“ đỗ minh,bây giờ chị rất khó hiểu,Nhất niệm và Nhất Phàm hai vị cao
tăng tuy là phật pháp thâm sâu,nhưng họ vẫn là người trần mắt thịt,chưa
thành phật giống như tế đức tổ sư,bọn họ không thể biến tro cốt bị chôn
13 năm của chị thành xá lị được,càng không thể làm xá lị của chị tỏa ra
ánh sáng Phật,chị từng hỏi Nhất Phàm cao tăng,nhưng ông ấy nói với
chị,đây là Phật duyên của chị”

Hứa thiến nói như vậy,trong ánh mắt tràn đầy sự khó hiểu

Tham Khảo Thêm:  Chương 15

Lúc hũ tro cốt của hứa thiến biến thành xá lị,tôi bởi vì niềm vui trùng
phùng với hứa thiến mà không để ý lắm,nhưng 20 năm qua của hứa
thiến,không từng qua lại với tăng phật,thì làm thế nào có được tạo hóa
lớn như thế này,nếu như xá lị không phải do nhất niệm hay nhất phàm cao
tăng tạo thành,vậy nó được sản sinh như thế nào

Tôi hơi chau mày,cũng càng cảm thấy chuyện này kì lạ

Lúc này,hứa thiến tiếp tục nói: “ xá lị Phật,ánh sáng Phật…chị không
biết những thứ này đối với chị có ý nghĩa gì,nhưng thời gian này ở trong chùa cùng em chuyên tâm tu phật,chị cứ cảm thấy phật môn đang có thứ gì đó đợi chúng ta,cị không biết rốt cuộc là cái gì,chị chỉ biết,nó rất
quan trọng với chúng ta,như số mệnh của chị”

Âm thanh của hứa thiến càng ngày càng bé

Tôi không ngốc,tôi đương nhiên hiểu ý trong lời nói của cô ấy,tôi đi lên ôm chặt đôi vai hứa thiến hỏi: “ vậy thì,chị có dự định gì không?’

“ đỗ minh,em cung biết,em là người thân duy nhất còn lại của chị trên
thế giới này,chị cũng muốn mãi mãi ở bên cạnh em,chị cũng rất muốn giống như một người chị bên cạnh em…nhưng bây giừ,chị phải ở lại” hứa thiến
cúi đầu,không hề báo trước mà quyết định như vậy

Nghe vật,trong lòng tôi thình thịch

Tôi vốn cho rằng sau khi trải qua chuyện của Giang Hoài,thì sẽ không có
người có thể chia tách tôi và hứa thiến nữa,nhưng không ngờ rằng,lúc tôi định đưa cô ấy đi phiêu bạt chân trời góc bể,thì hứa thiến lại lựa chọn ở lại

Có điều,tôi cũng không thể trách móc cô ấy cái gì,giống như cô ấy
nói,thứ đang đợi cô ấy kia rất quan trọng với cô ấy,quan trọng như số
mạng

Trên mặt tôi miễn cưỡng nở một nụ cười,tôi vuốt mũi hwuas thiến nhỏ
tiếng nói: “ vậy thì,chị định ở lại trong chùa thừa duyên bao lâu? Nếu
như là 3 4 5 10 năm thì em nhất định sẽ không đồng ý,dù gì thế cũng làm
em rất cô đơn”

Nghe tôi nói,sắc mặt hứa thiến lộ ra một nụ cười rạng rỡ,cô ấy lắc đầu: “ đỗ minh,em yen tâm,chị sẽ không ở lại đây quá lau,21 tuổi,đợi sinh
nhật 21 tuổi của chị,cho dù chị có đợi được thứ chị muốn trong phật
môn,chị cũng sẽ rời đi cùng em”

21 tuổi

Tham Khảo Thêm:  Chương 115: C115: Vậy sao

Hôm nay hứa thiến đã 20,cách sinh nhật 21 tuổi chỉ còn 7 tháng,đối với
tôi,thời gian không dài cũng không ngắn,cũng gọi là chấp nhận được

“ được,21 tuổi,đợi sinh nhật 21 tuổi của chị,em sẽ đến chùa thừa duyên đón chị đi” tôi nói

Có được sự đồng ý của tôi,hứa thiến rất vui,sau khi hỏi cách nghĩ của
tôi về sau này,hứa thiến liền rời khỏi phòng,đi đến phật đường

Sau khi cô ấy rời đi,nụ cười trên mặt tôi cũng dần dần thu lại,sau đó thở dài một hơi

Lúc đầu,tôi bảo nhất niệm đại sư đưa tro cốt của hứa thiến đến chùa thừa duyên,sau đó lại cùng thẩm băng dao đến đây,không nghĩ trong thời gian
này,bọn họ lại lần lượt rời khỏi tôi,hứa thiến lựa chọn ở lại chùa thừa
duyên,còn thẩm băng dao thì ở lại thiên huyền quan,cuối cùng người xuống núi,chỉ còn mỗi mình tôi

Tôi tuy là không bằng lòng lắm,nhưng cũng chịu,dù gì mỗi người đều có
sinh mệnh riêng,tôi cũng không phụ thuộc người khác,tôi không thể cưỡng
ép tâm ý của mình lên trên người họ,giống như tôi không thể đồng ý với
thẩm băng dao,đối xử với cô ta như với hứa thiến,cũng không thể nhìn hứa thiến hồn bay phách tán…

Không bao lâu,tôi đã thu dọn xong hành lý,tôi đi đến Phật đường định tạm biệt hứa thiến,thì phát hiện cô ấy lúc này đang chân thành quỳ trước
phật,tay chắp lại,phật đường trống rỗng,lập tức trên người hứa thiến
tỏa ra ánh sáng Phật thánh khiết

“ nhất phàm trụ trì,xin hỏi hứa thiến rốt cuộc sao vậy?”

Nhìn thấy màn này,tôi không dám làm phiền hứa thiến,sau đó lựa chọn lặng lẽ rời đi,Nhất phàm trụ trì đã đến tiễn tôi

“ Đỗ minh,tuy cậu là tục gia đệ tử của chùa thừa duyên,nhưng cậu không
có duyên với phật,vì vậy cậu đã lựa chọn rời đi,hứa thiến là một linh
hồn,lại có duyên sâu nặng với phật,tro cốt kết thành xá lị,cơ thể có ánh sáng phật,vì vậy,cô ấy đã lựa chọn ở lại,phật tổ coi trọng chúng
sinh,không phân người hay quỷ,không phân thần hay ma,tất cả đều trong
định mệnh”

Nhất phàm trụ tri nói,tôi nghe chỉ biết cười khổ

Đến vì thừa duyên,đi vì thừa duyên,có lẽ lúc này,tôi coi như cũng hiểu ý nghĩa thực sự của cái tên chùa thừa duyên rồi

“ đỗ minh,tiếp theo cậu định đi đâu?” tiễn tôi đến cửa,Nhất Phàm trụ trì hỏi

Tôi nhấc hành lý lên nói: “ à,quỷ mộ môn”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.