Âm Quan Minh Thê

Chương 127



Như bây giờ, Thẩm Trường Thu đã chết,mà cậu là đệ tử của ông ấy, tương
ngộ gậy hàng ma của ông ấy cho cậu, nếu vậy nghĩa trang của ông ấy cũng
thuộc về cậu, thật ra qua chuyện lúc trước, ta cũng đã nói qua với cậu,
chẳng qua lúc đó trong cơ thể cậu có một người khác, cho nên bây giờ ta
mới nói lại với cậu. “

Đàm Bính Khôn đối với yêu cầu của tôi không hề phản đối, mà vừa đi vừa
nói, chúng tôi đã tới trước tông môn của quỷ mộ môn, đó cũng là quảng
trường mà lúc trước linh hồm tôi bị triệu tập, mà ở phía trước quảng
trường, có một đạo quán tên ” quỷ mộ đường”. Mà đây chính là nơi quỷ mộ
môn xử lý sự vụ hằng ngày.

Khi chúng tôi đến, có 9 người từ quỷ mộ đường đi ra, sau đó cung kính
chào hỏi Đàm Bính Khôn, mà ánh mắt nhìn về phía tôi, là tràn đầy cảnh
giác.

Chín người này, có người thì mặc đồ kín người, có người mặc đạo bào cũ,
có một số người thì mặc đồ nông dân, mà trong những người này, tôi còn
nhìn thấy một phụ nữ trung niên bụng cao cao đang mang thai. Từ tạp khí
lộn xộn toả ra trên người bọn họ, thì có vẻ họ không phải là người của
quỷ mộ môn.

“Bây giờ ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là Đỗ Minh bằng xương bằng thịt, còn vị trước kia, thật ra là một người của âm quan môn trú
trong thân thể cậu ấy. “

Đàm Bính Khôn chỉ vào tôi rồi nói với 9 người kia.

Chín người này nghe xong thì khẽ gật đầu, cũng không nói gì nhiều. Đàm
Bính Khôn nói với tôi, chín người này, đều nhận được lời mời đến quỷ mộ
môn giống như tôi, tựa như Thẩm Trường Thu, bọn họ đều nhận nhân tình
của quỷ mộ môn nên đến để trả lại.

“Linh hồn của cậu ấy, so với lúc trước trong thân thể yếu hơn nhiều.”

Sau khi giới thiệu xong, người phụ nữ mang thai 6 giáp nhăn trán nói như thế.

Người phụ nữ mang thai này được gọi là quỷ nương, điều làm tôi thấy kì
lạ là khi nói chuyện bà ấy không hề mở miệng,mà âm thanh của bà ấy là từ bụng phát ra, là tiếng nói giống như đứa trẻ. Loại âm thanh này cùng bộ dáng một người trung niên như bà ấy thật không phù hợp.

Tham Khảo Thêm:  Chương 91: Sao cái tộc này chưa tuyệt chủng vậy?

Nghe vậy, Đàm Bính Khôn cười ngượng ngịu nói:” Tuy đạo hạnh cậu ấy yếu, nhưng cậu ấy còn trẻ, tiềm lực vô lượng. “

“Tiềm lực sâu tới đâu ta không biết, nhưng đại trưởng lão đừng quên
người mà ông để chúng tôi đi đối phó là ai, nếu cậu ta trở thàn gánh
nặng, tôi cũng không có tâm tình mà đi cứu.”

m thanh trẻ con đó lại từ bụng quỷ nương phát ra, âm thanh đó làm người
khác toàn thân nổi da gà, nhưng cách nói chuyện của bà ta cũng làm tôi
vô cùng tức giận.

Từ khi tôi bước vào đạo môn đến bây h, lời mà tôi nghe nhiều nhất chính
là nói đạo hạnh tôi quá yếu, cho dù bây h tôi có năng lực giống như
Giang Hoài, mà cách nói của quỷ nương này, không chỉ là xem nhẹ, mà là
xúc phạm

Tôi hít sâu rồi nở một nụ cười, nói:” Bà yên tâm, nếu bà bị bắt, tôi sẽ không thấy chết mà không cứu. “

“Đạo hạnh không ra làm sao mà khẩu khí lại cuồng vọng”

Quỷ nương cau mày, có một trận gió âm thổi đến từ phía sau bà ấy.

Khi gió âm thổi tới, tôi thấy những cái nút trên quần áo của quỷ nương
bắt đầu mở ra, bà ta đưa ra bàn tay và móng tay bén nhọn của bà ta bắt
đầu cắt một hình chữ thập trên cái bụng phình cao, xuất hiện một tử cung bị vỡ. Bên trong tử cung, có một bé trai còn chưa hoàn toàn thành hình. Mắt em bé là một mảnh đỏ ngầu, tay chân chưa kịp lớn lên, toàn thân đều là máu, có một sơi dây rốn liền với em bé, để nó không bị rơi ra từ bên trong.

Nhìn đứa bé trong bụng, toàn thân tôi đều nổi da gà. Nếu như tôi không
nhìn lầm, quỷ nương này vốn là một người sống ở dương gian, nhưng trong
cái bụng mở ra của bà ta, bên trong tử cung bị vỡ đó, rõ ràng là một quỷ hài không biết đã chết bao lâu! “

Lúc này, trong lòng tôi cảm thấy không ổn, vô thức cầm lấy gậy hàng ma. Mà quỷ hài nằm

trong tử cung mở đôi mắt ra,con ngươi màu xanh quỷ mị

Giây tiếp theo, quỷ hài thoát ra tử cung bị vỡ, lôi theo dây rốn rất
dài, ra khỏi bụng của quỷ nương. Nó mở miệng về phía tôi, trog cái miệng nhỏ sinh ra những chiếc răng nanh sắc nhọn!

Tham Khảo Thêm:  Chương 553

Không cần phải nói, rõ ràng là quỷ nương muốn phân cao thấp với tôi, hoặc là nói muốn giáo huấn tôi một trận.

Tôi không dám có tí xem nhẹ, vội cắn đầu ngón tay của mình, vẽ ra lá bùa máu, đánh vào quỷ hài

Quỷ hài mở miệng thét dài một tiếng, nhưng vì nó chỉ là một hài tử, nên
âm thanh non nớt vừa có chút lạnh lại khiến người khác mao cốt mị nhiên, sau đó quỷ hài liền lao về phía tôi, rõ ràng nó chưa kịp sinh ra đôi
tay, nhưng không biết từ lúc nào lại xuất hiện móng vuốt sắc bén.

Ôi!

Quỷ hài này dùng móng vuốt trong khôg khí tát tôi, không khí xung quanh
của nó lập tức trở nên vặn vẹo, từng đạo khí công tạo thành vết xước
trong không khí, nó bay về phía tôi nhưng bị tôi bắt lấy.

Quỷ hài này cư nhiên lại biết dùng khí công!

Nhìn thấy màn này, tim tôi không nói nên lời, đồng thời tay cũng không
dám có chút sơ xuất nào, mau chóng trốn sang một bên, đồng thời, một lá
bùa máu trấn hồn được đánh về phía nó.

Đinh đinh đinh!

Ba đạo khí công mà quỷ hài đánh ra đều không trúng cơ thể tôi, đều bị
tôi dùng gậy hàng ma chặn lại, khí công lực đạo thực lớn, làm miệng tôi
một trận đau đớn, mà ngực cũng bị khí công xé ra 3 cái lỗ

Khi khí công đánh đến người tôi, thì đồng thời bùa máu trấn hồn cũng
đánh lên người của quỷ hài, mà làm tôi thấy thất vọng là, bùa máu trấn
hồn này cũng không tạo ra bao nhiêu thương tổn cho quỷ hài.

Khi bùa máu trấn hồn rơi lên người của quỷ hài, chỉ khiến nó phát ra một làn khói xanh, cũng không làm nó bị chút đau đớn nào, sau đó bùa máu
biến thành côg dụng ban đầu của nó, hoá thành một bãi máu tươi không có
tác dụng gì.

Quỷ hài cuối đầu, vươn tay ra lau máu còn sót lại trên người tôi, sau đó liền bỏ vào miệng liếm.

Khi liếm máu tôi, cặp mắt xanh của nó lập tức trở nên đỏ tươi, như thể
nó đã phát hiện ra một loại mỹ vị, ánh mắt tham lam nhìn về phía tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 155

“Mùi vị máu thuần dương, ta thích! “

Quỷ hài cười, liếm liếm môi thưởng thức, sau đó kéo theo dây rốn dài bổ về phía tôi!

“Quỷ nương, chúng ta chỉ là luận bàn mà thôi, không được làm cậu ta bị
thương! “Vào lúc này, một người mang giày da mặc tây trang nói với quỷ
nương

Tuy nhiên, quỷ nương vẫn đứng bất động, quỷ hài cũng phớt lờ ý nghĩ của ông ta, tiếp tục lao về phía tôi.

Phần lớn ý niệm là lửa, trong một khắc này tay tôi bốc cháy lên, chốc lát liền bao phủ toàn bộ gậy hàng ma.

Ngay khi quỷ hài bổ về phía tôi, ý niệm gậy hàng ma đang bùng cháy trong tay tôi, liền hướng đầu nó đánh tới.

Bang!

Gậy hàng ma vừa hạ xuống, tạo thành một lỗ hổng dài trên con đường bằng
đá, nhưng quỷ hài này tính tình vô cùng giảo hoạt,rõ ràng nó đang ở giữa không trung, liền dùng dây rốn khống chế góc độ, thoát khỏi gậy hàng
ma, nhảy về phía cánh tay của tôi!

Sau khi rơi đến cánh tay, quỷ hài liền hướng tôi nở một nụ cười quỷ dị,
sau đó mở cái miệng nhỏ toàn là răng nanh, cắn chặt cánh tay tôi.

“A!… “

Tôi hét lên một tiếng, răng nanh của quỷ hài cắm sâu vào tròn da thịt tôi, bắt đầu điên cuồng nuốt lấy máu tôi.

“Cút ra cho ta! “

Tôi ăn đau liền hét lên với quỷ hài, nhưng quỷ hài này hoàn toàn không
nghe lời tôi nói, mà vẫn nằm trên cánh tay tiếp tục hút máu tôi.

Thấy một màn này, tôi cũng không mềm lòng nữa,lập tức buông tay kia ra,
nắm đấm trộn lẫn tia tức giận hướng người quỷ hài đánh xuống

Phụt phụt phụt!

m thanh máu thịt tan vỡ vang lên, ngực của quỷ hài liền bị lõm vào theo
cú đấm của tôi, một đạo khí quét qua thân thể nó, trên thân thể hài nhi
yếu ớt của nó liền mở ra miệng (vết thương) đầy máu.

Một đấm này của tôi nện xuống, nếu đổi lại là người bình thường thì đã
chết rồi, nó thậm chí cả tiếng kêu đau đớn cũng không có, khi nấm đấm
tôi thu về, lồng ngực bị lõm xuống của quỷ hài, cư nhiên lại bắt đầu lấy tốc độ mắt thường thấy được mà hồi phục!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.