Âm Quan Minh Thê

Chương 164



“Long vương a, ngài đã ban phước hàng ngàn năm cho thôn đằng long của
chúng tôi,xin hãy nhận món quà trung thành nhất từ nô bộc của ngài! “

Lưu khởi sơn quỳ bên cạnh bờ nước, hướng đầm rồng thốt ra lời cầu nguyện trung thành,những người dân thô. đằng long quỳ xuống sau lưng ông ta

Sau đó, lưu khởi sơn nâng chiếc chén sứ chứa máu tươi lên và đổ vào trong đầm nước

Máu tươi rất nhanh đã nhuộm đỏ cả một vùng nước trước mặt lưu khởi sơn,
mà lưu khởi sơn thì lấy từ trong áo choàng ra một động vật có xương sống không biết là cái gì, ông ta nhẹ nhàng nhúng bộ xương xuống đầm nước
rồi lấy lên, đi đến trước mặt bảy người được chọn làm linh đồng

“Vươn tay các cậu ra”

Lưu khởi sơn đi đến trước mặt bảy người nói như vậy với họ

Lúc này, bảy người không dám có chút chậm trễ nào, liền đưa tay ra, lưu
khởi sơn đi đến trước mặt cậu con trai ở cuối bên trái, để bộ xương vào
lòng bàn tay cậu ta

Cơ thể của cậu con trai đó vì sợ hãi mà run rẩy dữ dội, sợ bản thân sẽ trở thành người bị long vương chọn trúng

Nhưng chẳng qua cũng rất may mắn, bộ xương này nằm trong tay cậu ta không hề có một chút phản ứng nào

“Long vương vô phúc với cậu, lui xuống đi. “

Lưu khởi sơn gật đầu nói với cậu ta

Nghe đến đây, cậu ta đột ngột ngã xuống mặt đất, trên mặt sớm đã đổ đầy
mồ hôi, cậu ta gật đầu, rồi mau chóng chạy về hướng phía sau, đến trước
mặt ba mẹ của mình khóc lớn lên, cảm thấy may mắn với quãng đời còn lại

Tiếp sau đó, lưu khởi sơn lại tiếp tục bỏ bộ xương vào lòng bàn tay ba
người khác, nhưng bộ xương cũng không có bất kì phản ứng nào khác, ba
người này đều được lưu khởi sơn thả ra

Mà trước mắt, trong số linh đồng được chọn chỉ còn ba người

Lưu khởi sơn đến trước mặt người thứ năm, rồi bỏ bộ xương vào lòng bàn tay anh ta như đã làm lúc trước

“A!….. “

Vào lúc này, anh ta nắm lấy bộ xương trong lòng bàn tay, bàn tay anh ta
liền cháy xém phảng phất như đang chạm vào một mỏ hàn nóng rực, từng
trận âm thanh thống khổ phát ra từ miệng anh ta, mà ánh mắt của anh ta
lúc này cũng đã trở nên vạn phần sợ hãi

Tham Khảo Thêm:  Chương 1043

“Không….. Đại tế sư, không phải, tôi không phải là người long vương muốn, tôi không phải… “

Anh ta hét lên tuyệt vọng, rồi quỳ xuống mặt đất cầu xin lưu khởi sơn

Sau đó, lưu khởi sơn lại lắc lắc đầu, ông ts đỡ tay cậu con trai và nở
nụ cười hoà ái:”Long vương đã chọn trúng cậu, đây là vinh quang của cậu, cũng là Vinh quang của gia tộc cậu, mà cậu….. làm sao lại có thể từ
chối? “

“Dẫn cậu ta lên tế đàn! “

Lưu khởi sơn đã thu liễm nụ cười lại, ra lệnh với người đứng bên cạnh,
hai hán tráng(ng đàn ông mạnh mẽ?) liền đi đến, bắt lấy hai tay cậu ta
rồi đưa đến tế đàn, bất luận cậu con trai đó có la hét như thế nào, cũng không có ích lợi gì

Linh đồng cần cho nghi thức tế lễ là một nam một nữ, mà bây giờ, nam đã
được chọn, người con trai bên cạnh cũng thả lỏng mà thở ra, lưu khởi sơn chỉ gật đầu với cậu ta rồi cho cậu ta rời đi, sau đó lưu khởi sơn đi
đến trước mặt người thứ bảy

Người thứ bảy này, tất nhiên chính là lưu miêu, trong bảy người này chỉ
có một mình lưu miêu là con gái, chuyện này cũng có nghĩa là, chắc chắn
cô ấy được chọn trở thành linh đồng làm tế phẩm

“Lưu miêu, mời cô đưa tay ra. “Tuy mọi người đều biết kết quả như thế
nào, nhưng lưu khởi sơn vẫn tuân theo quy định, nói với lưu miêu

Trong mắt lưu miêu chỉ có vẻ oán hận, cô không thèm nhìn vào đôi mắt gớm ghiếc của lưu khởi sơn

Lưu khởi sơn nhăn mày, sau đó nắm lấy tay lưu mưu, bỏ bộ xương vào lòng bàn tay

Một đám khói thiêu đốt lập tức bốc lên từ lòng bàn tay lưu miêu, lưu miêu kêu lên thống khổ, nhíu mày thật chặt

“Đưa cô ta lên tế đàn! “

Lúc này lưu khởi sơn nở một nụ cười ghê tởm, sau đó không để ý lưu miêu nữa mà chỉ huy những người xung quanh

“Đại tế sư, lưu miêu là con gái của tộc trưởng, trong lịch sử lễ tế,
chưa từng có đạo lí lấy con của tộc trưởng ra để làm linh đồng! “

Tham Khảo Thêm:  Chương 54

Vào lúc này có mấy người dân đứng dậy, chất vấn đại tế sư

Nghe vậy, lưu khởi sơn quay đầu, nhìn về phía bọn họ, trong mắt loé lên
tia không hài lòng:”Nhưng mà, đây chính là ý tứ của long vương, long
vương chọn trúng cô ta, thì cô ta bắt buộc phải trở thành linh đồng! “

“Con của tộc trưởng không thể trở thành linh đồng, từ trước đến giờ vẫn
luôn là vậy, đại tế sư ngài làm như vậy, là trái với truyền thống tổ
tiên ta! “Một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi đứng lên nói với lưu khởi sơn

Cùng lúc đó một người đàn ông đi đến trước mặt lưu chính hồng lãnh đạm,
nói:”Tộc trưởng, lưu miêu chính là con gái của ông a, chẳng lẽ ông nhẫn
tâm để cô ấy chết như vậy sao? Ông hãy nói một câu đi! “

Tuy nhiên lưu chính hồng lại lạnh nhạt quay đầu lại khàn giọng nói:”Cô ta…. chết chính là vinh hạnh, không thể cản được. “

Lưu miêu nghe thấy lưu chính hồng nói, nước mắt không nhịn được mà rơi
xuống, thân thể cũng bắt đầu lảo đảo không vững, trong mắt là vẻ thất
vọng cùng với tuyệt vọng

“Tộc trưởng, ngài làm sao lại có thể như vậy? Cô ấy chính là con gái ngài a! “

Nghe những lời này, trong mắt những dân làng đó cũng vạn phần đau khổ,
ông ấy còn muốn nói thêm gì đó, nhưng ánh mắt của lưu khởi sơn lại khoá
chặt trên người ông ấy

“Một đám lừa gạt, đáng trách! “

Mấy chữ lạnh lẽo thốt ra từ miệng lưu khởi sơn, một giây tiếp theo, lưu
khởi sơn vén áo choàng rộng lên, huyết anh vốn đang trốn bên trong lại
đột nhiên nhảy ra, bổ nhào lên người đàn ông trung niên!

Lúc này, huyết anh ra tay không hề lưu tình như với chúng tôi, mà vừa xuất thủ chính là sát chiêu

Răng rắc! Răng rắc!

Một trận âm thanh xương vỡ nát vang lên, huyết anh bổ về phía cổ của
người đàn ông trung niên, sau đó cắn mạnh xuống, xương lập tức vỡ nát

Người đàn ông này hét lên đau đớn, rất nhiều máu chảy ra từ cổ ông ấy, cả người ngã thẳng xuống đất

Nhưng huyết anh cũng không buông ra mà nằm trên cơ thể đang co rút của
người đàn ông, nó bắt đầu tham lam nuốt lấy máu tươi từ cổ ông ấy, cảnh
tượng vô cùng đẫm máu

Tham Khảo Thêm:  Chương 351

Sau khi người đàn ông kia chết, huyết anh lại nhìn về phía hai người
khác lúc nãy nói giúp lưu miêu, nhanh chóng bổ về phía họ, rồi lại dùng
phương phap như lúc nãy nuoits lấy máu tươi

“Đại tế sư, ông ta ông ta lại luyện cấm thuật của thôn…. ông ta luyện huyết anh cổ! “

Một màn bất ngờ này khiến mọi người náo động. Nhất thời mọi người liền
bàn tán, trên mặt mỗi người đều là vẻ kinh hoàng và bối rối

Trog nháy mắt, mấy người này đều bị huyết anh cắn chết, mà huyết anh sau khi nuốt xong máu tươi của họ, thì liền chui vào trong ao choàng của
lưu khởi sơn

“Còn có ai muốn nói chuyện thay cho lưu miêu? Chỉ cần đứng ra đây! “

Lưu khởi sơn không ngừng cười và nói với mọi người

Tiếng bàn tán và oán hận của mọi người đều dừng lại, đối diện với vẻ sợ
hãi, rất nhiều người đều chuyển ánh mắt lên người lưu chính hồng-ba của
lưu miêu, nhưng thân là tộc trưởng, trên mặt ông lại không có bất cứ
biểu tình liên quan nào, vô cảm thờ ơ

Mọi người đều không dám trái lời, an phận ngồi xuống chỗ ngồi, ngay khi
lưu khởi sơn phất tay, lưu miêu lập tức được đưa lên tế đàn

Lưu miêu và một người con trai khác được chọn làm linh đồng, lúc này
đang bị buộc vào cọc gỗ trên đỉnh bàn thờ. Lúc này, lưu khởi sơn cũng đi lên tế đàn theo chiếc thang

“Long vương toàn năng không gì là không thể, tế phẩm của ngài đã đến
rồi, mà bây giờ, xin ngài hãy hiện chân thân, tận hưởng tế phẩm mà dân
làng tận tâm chuẩn bị cho ngài! “

Một khắc này, lưu khởi sơn quỳ xuống trước tế đàn, cầu nguyện với đầm rồng bên dưới

Những người dân xung quanh lúc này cũng không ngừng than thở, từng người quỳ xuống, hướng đầm rồng cầu nguyện

Gululu! Gululu!

Trong tiếng cầu nguyện của lưu khởi sơn, đầm rồng đột nhiên nổi lên bọt
nước, với những ánh sáng xung quanh, tôi lờ mờ nhìn thấy một bóng đen
khổng lồ đang dần ló ra từ đáy đầm rồng

A!

Một tia nước tung toé bắn ra, tôi sững sờ phát hiện ở giữa đầm rồng, có
một bóng đen to lớn ngẩng đầu, từ trong nước lộ ra hình dạng!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.