Âm Quan Minh Thê

Chương 172



Trong tiếng gào thét đó,ngọn lửa bắt dầu điên cuồng lan về phía cơ
thể nó, những ngọn lửa bám trên khung xuống, ngọn lửa đan xen nhau, tạo
thành da thịt mới của nó, cơ thể mới của nó

Gào

Một tiếng hét vang màn đêm,long vương không có da thịt,nhưng những
ngọn lửa lại tạo nên cơ thể mới cho nó,trong tiếng gào thét ấy,những
ngọn lửa bắn ra từ trong miệng nó,cùng với đó,còn có một luồng âm khí
lạnh kinh người

Con rồng này…đã bị môn chủ âm quan môn biến thành ma rồng

Nhìn thấy chuyện này,trong lòng tôi lo lắng,trong ấn tượng của
tôi,người của âm quan môn đa số nuôi dưỡng thành những tên đần độn,nhưng môn chủ âm quan môn lai dùng quỷ hỏa và âm khí đốt cháy cơ thể long
vương,biến nó trở thành một ác ma đến từ địa ngục

Cơ thể bốc cháy của long vương,lúc này không còn kêu gào nữa,nó nhìn
môn chủ âm quan môn,cung kính cúi đầu xuống,môn chủ từng bước lại
gần,dẫm lên đầu nó

Gào

Những tiếng gầm gừ cùng lửa bắn ra từ trong miệng long vương

Long vương chở theo môn chủ am quan môn hướng về phía chúng tôi

Toàn thân môn chủ không ngừng tỏa ra hắc khí,chân ông ta dẫm lên cơ
thể long vương đang bốc cháy hướng về phía chúng tôi,giống như một tử
thần đến từ địa ngục

Tôi muốn chạy,nhưng tôi không làm,bởi vì tôi biết bản thân không có
đường chạy,lúc đầu thẩm trường thu nghìn ẩn vạn nấp,nhưng cũng không
thoát khỏi bàn tay môn chủ,huống hồ chi là tôi

“ đỗ minh,chúng ta lại gặp mặt rồi”

Long vương dừng lại trước mặt tôi,hạ người xuống,để môn chủ âm quan
môn đi xuống,môn chủ nhìn tôi,trong âm thanh không có bất kì tình cảm
nào

“ vãn bối…bái kiến môn chủ âm quan môn”

Ghe thấy ông ta nói chuyện với tôi,trong lòng tôi nặng nề,cả người cũng không tự chủ mà run rẩy,lập tức cúi đầu,hoảng loạn ói

Tham Khảo Thêm:  Chương 1623

Môn chủ tự tay giết chết thẩm trường thu,so với lưu khởi sơn,thù hận
giữa chúng tôi càng sâu sắc hơn,chỉ có điều tôi hiểu rằng,tôi và ông ta
không có cửa so sức mạnh,nếu nói báo thù,e chỉ là một câu chuyện cười

“ trường thu là người ngang ngược có dã tâm,còn đồ đệ hắn cũng là
hàng rồng phượng,mới có mấy tháng,ngươi đã đến được thôn đằng long,tìm
lưu khởi sơn báo thù rồi,thật là tuổi trẻ tài cao”

Âm thanh của ông ta nhẹ nhàng,như là đang khen,nhưng thực tế là đang
ẩn chứa ý đồ giết người,chỉ có điều bây giờ chúng tôi chỉ như con kiến
trước mặt ông ta,không có tư cách tức giận

“ vì báo thù cho thẩm trường thu,người đến đây giết lưu khởi sơn,còn
thẩm trường thu lại chết dưới tay thuộc hạ của ta,ta lại đứng đây,đỗ
minh,ngươi có từng nghĩ,tiếp theo sẽ đến lượt ai chết?”

Ông ta hỏi tôi,hắn hơi cúi đầu,dường như rất có hứng thú với chuyện này

“ đỗ minh…không dám”

Tôi hoang mang nói,nhất thời không biết làm thế nào,cả người run cầm cập

“ đỗ minh,trước đây tôi đã tha cho cậu một lần,không có lần thứ
hai,ngươi không ra tay,vậy thì thân là trưởng bối như ta sẽ không nhường nữa” môn chủ âm quan môn nói

“ môn chủ,ngài ở trong đạo môn tốt xấu gì cũng là nhân vật thứ nhất
thứ hai,giết chết những tiểu bối vô danh như chúng toi,e rằng chỉ làm
mất đi thân phận của ngài”

Lúc này,hàn thuận cũng lấy hết dũng khí nói với môn chủ âm quan
môn,không ai muốn chết,chỉ có điều đối mặt với một thần chết như ông
ta,thứ chúng tôi có thể làm,chỉ có thể khua môi múa mép mà thôi

Nhưng mà, ông ta lắc đầu: “ sinh mạng cao hay hèn,chết đi cũng chỉ là bộ xương,chết trong tay ai đều không có gì khác”

Ý trong lời nói đó đã quá rõ ràng,sắc mặt hàn thuận cũng tái
xanh,chúng tôi trả giá đắt như vậy,chết nhiều người như vậy,cuối cùng
đánh bại được lưu khởi sơn,nhưng không ngờ âm môn quan môn chủ đến,làm
cho nội tâm chúng tôi rơi vào đen tối

Tham Khảo Thêm:  Chương 101: Tự tin chút, coi như không thấy

Môn chủ âm quan môn không phí nhiều lời,ông ta dơ tay,một tia hắc khí tỏa ra,đầu tiên hướng tới bao trùm lấy tôi

Hắc khí chứa rất nhiều âm khí,tôi lập tức cảm thấy cơ thể của bản
thân dương khí nhanh chóng tiêu tan,những âm khí mạnh mẽ không thể ngăn
cản kia chui vào trong cơ thể tôi,bắt đầu điên cuồng chiếm lấy sinh mạng tôi

Aaaaa..

Lúc này,tôi hét lên thảm thiết,nhưng tiếng kêu này không phải vì âm
khí,mà là sự nóng rực đột nhiên truyền đến từ trong người tôi

Minh quỷ vẫn luôn mai phục trong người tôi,nó bây giờ sống lại rồi

Lúc này,cơ thể tôi giống như bị thiêu đối,một mùi thịt nướng xộc vào
mũi, tôi cúi đầu, thì phát hiện trên người mình lúc này đã tỏa ra khói
đên,những ngọn lửa màu đen đang phun ra từ đồ áo mình,đôi tay tôi,khuôn
mặt tôi,những lớp da thịt đang bị thiêu cháy với tốc độ chóng mặt,sau đó hóa thành tro,chỉ để lộ một bộ xương,làm tôi không kiềm chế được mà kêu lên đau đớn

Nhưng trong tiếng hét của tôi,những ngọn lửa màu đen bắn ra,nhưng
ngọn lửa này đan xen nhau,dệt thành máu thịt trên khung xương ấy,và biến thành một chiếc áo khoác dài màu đen,da thịt trên mặt tôi cũng đốt cháy hết,chỉ còn lai một cái đầu lâu,ngọn lửa màu xanh đen không ngừng bùng
cháy trên đầu

Aaaaa

Tôi không chịu nổi hét lên,nhưng tiếng hét đó lại hóa thành tiếng
khàn khàn trầm thấp,tôi cảm thấy bản thân ý thức đã bắt đầu mơ hồ,ý chí
của minh quỷ đang từ từ chiếm lấy cơ thể tôi,chiếm cứ lấy linh hồn tôi

Nhưng lúc này,chuỗi hạt trong tay tôi đột nhiên phát sáng,phật quang
tỏa ra,những tia sáng chiếu qua những ngọn lửa xung quanh cơ thể
tôi,chiếu sáng linh ồn tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 113

Ý thức sắp bị chiếm đoạt kia bắt đầu lấy lại được sự tỉnh táo,những
tiếng niệm kinh vang bên tai,chỉ còn lại một cơ thể không bị tiêu diệt
đang khống chế ngọn lửa rừng rực

Chuỗi hạt là tế đức tổ sư tặng tôi, tránh cho minh quỷ khống chế ý
thức của tôi,minh quỷ xuất hiện ở thời khắc quan trọng như thế này,quả
thực đã giúp tôi một chuyện lớn

Tôi lập tức dơ tay ra,sử dụng chiếm hồn thuật, âm khí lập tức xâm nhập vào trong linh hồn tôi

Nhìn thấy tôi đột nhiên hóa thành một ác ma bốc cháy dữ đội,hàn thuận cùng những người khác vô cùng kinh ngạc,từ từ lui lại

“tôi chặn hắn lại,mọi người chạy đi”

Tôi hét với hàn thuận một tiếng,cùng lúc sử dụng chiếm hồn thuật,một ngọn lửa màu đen lập tức phun ra từ ngực tôi,trực tiếp hướng tới môn
chủ âm quan môn

Ông ta không hề trốn tránh,chỉ mặc cho ngọn lửa tấn công cơ thể mình

Rầm

Ngọn lửa xâm nhập cơ thẻ, dẫn đến âm khí bị chấn động,không bất
ngờ,đứng trước sự cách biệt về thực lực,cho dù tôi đã hóa thành minh
quỷ,nhưng tôi vẫn không có cách nào làm môn chủ âm quan môn bị thương

Chỉ có điều,sự tấn công ấy cũng không phải hoàn toàn không có tác
dụng,dưới sự tân công của lửa,chiếc mũ trên đầu ông ta bay ra,hắc khí
lan tỏa xung quanh đó biến mất,lộ ra một khuôn mặt làm người ta thêm
phần sợ hãi

Khuôn mặt ấy,lúc này sớm đã không còn thịt,chỉ còn lại một tầng da khô,giống như lưu khởi sơn,một bộ xương di động

Lúc này,ông ta thu hắc khí về,không hề tiếp tục tấn công,trong mắt ông ta,lúc này tràn đầy kinh ngạc

“ minh quỷ..sao minh quỷ lại có thể xuất hiện trên người ngươi?”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.