Âm Quan Minh Thê

Chương 180



cổ thuật của thôn đằng long truyền đời này sang đời khác,nhưng tuyệt đối không truyền cho người ngòa,tôi không hiểu rõ cách dùng cổ thuật,nhưng
vì đối phó với lưu diệu,trước khi tới đay,lưu miêu cung từng dạy tôi một ít cách giải độc,ngoài giải huyết cổ ra,tình cổ cũng may mắn được biết
qua,chính vì thế,tôi mới có thể giải độc trên người vương khiết,làm cho
cô ta có thể giải thoát

“ không,đừng,tôi không muốn nhìn thấy con côn trùng kinh tởm này nữa,cậu tha cho tôi đi””

Lưu diệu nắm chặt tay vương khiết,vương khiết dùng sức giãy dụa,nhưng
sức cô ta sao có thể bì lại với lưu diệu chứ,không bao lâu,con côn trùng kia bị cưỡng ép đưa đến bên miệng cô ta

“ khụ khụ,lưu diệu,chuyện của cậu và bạn gái nói sau đi,đừng quên tôi vẫn còn ở đây”

Tôi ho lên hai tiếng nói

Cho đến lúc này,lưu diệu mới dừng động tác trong tay lại,sắc mặt khó coi của cậu ta nhìn tôi: “ đỗ minh,đồ bỉ ổi”

“ hừ,tôi bỉ ổi cũng không bằng một phần nghìn của cậu,dùng thu đoạn hèn
hạ liên tiếp giết chết 4 ngươi,rồi dùng tình độc cưỡng ép một cô gái
hoan toàn không thích cậu đi theo cậu,cậu mà cũng xứng nói hai từ bỉ ổi
với tôi?

Tôi lạnh lùng nói,lửa giận lập tức bùng lên

“ lưu diệu,cậu muốn tôi chết,tôi cũng muốn mạng cậu,nhưng bây giờ,phải xem xem chúng ta ai có bản lĩnh lấy được thứ mình muốn”

Một luồng khí đánh ra từ trong tay tôi,trực tiếp đánh vào lưu diệu cách đó không xa

Lưu diệu vội vàng tránh ra,nhưng bị ảnh hưởng,đồ áo trên người bị rách
mấy lỗ,còn cổ trùng trong tay cũng bị xé rách,nổ tung tại chỗ

“ cổ trùng mà tôi khó khăn nuôi dưỡng!”

Nhìn cổ trùng bị nổ tung,rồi nhìn ánh mắt lạ lẫm và sợ hãi của vương khiết,sắc mặt lưu diệu vì giận giữ mà trở nên méo xệch

“ đỗ minh,cái đồ đáng chết này”

Lưu diệu phẫn nộ,rất nhiều âm khí lập tức tỏa ra từ trên người hắn ta,đến nỗi không khí xung quah cũng trở nên lạnh lẽo

Tham Khảo Thêm:  Chương 29

Chỉ có điều,lúc này thời gian đã muộn,đại đa số sinh viên đã đi ngủ,ở lại đây,chỉ còn tôi cùng lưu diệu và vương khiết

“ vương khiết,cô nhanh đi đi,đây không còn chuyện cô nữa”

Tôi hét với vương khiết,không hề dám xem nhẹ lưu diệu

Răng rắc

Một âm thanh nứt vỡ vang lên xung quanh tôi,tôi bất chợt nhìn dưới
chân,thì phát hiện trên sân vận động bằng phẳng lúc này khắp nơi đã bị
rạn nứt

Tiền thân của viện y học,chính là một nghĩa địa,dưới sự giày vò của lưu
diệu,những cỗ quan taif chôn dưới đất từ từ nứt ra,rất nhiều quan tài
sớm đã bị mối mọt ăn mòn lộ ra,những bộ xương nguyên vẹn hay thiếu sót
cũng lộ nguyên hình,cả sân vận động nhất thời bị âm khí bao trùm

Thân là người bình thường như vương khiest,kêu lên chói tai,sớm đã không quan tâm hình tượng nữ thần,hoảng hốt chạy ra khỏi sân vđ

Tôi không có thời gian quan tâm vương khiết,lưu dieju cũng vậy,rất nhiều bọ xương bò lên,trong tay họ cầm những miếng gỗ quan tài,người thì cầm
đá,từng bước đi về phía tôi,trong lúc họ đi,những bộ xương ma sát với
nhau nghe rất chói tai

Khung cảnh trước mặt rát quen thuộc,giống hoàn toàn với những gì tôi gặp ở núi âm tiếu khi gặp giang hoài,chỉ có điều so với giang hoài,lưu diệu vẫn còn da thịt,còn những bộ xương gọi đến,lại quá yếu

Tôi cắn ngón tay mình,máu tươi bắn ra sau đó dưới sự khống ché của tôi
biến thnahf những huyết bùa trấn yêu,sau đó bay về những bộ xương kia

Huyết bùa trấn yêu vừa rơi trúng người chúng,lập tức tỏa ra khói đen,những bộ xương này lập tức theo đó ngã xuống

“ lưu diệu,khống hồn thuật của cậu vẫn chưa ra gì?”

tôi lạnh lùng nói,lập tức cầm lấy chày giáng ma hướng về phía lưu diệu

Lưu diệu đang dùng khống hồn thuật của âm qan môn,loại thuật này,trước đây lúc giao chiến với giang hoài toi đã từng nhìn thấy

Tham Khảo Thêm:  Chương 1346: Ngày Tàn Của Thành Lạc Đà

Tôi lập tức sử dụng chiếm hồn thuật,rất nhiều âm khí tỏa ra từ trong tay tôi,bao trùm lấy nhiều bộ xương xung quanh,bắt đầu điên cuồng chiếm
đoạt lấy linh hồn mà lưu diệu ksi sinh trên những bộ xương

Dưới sự tấn công của chiếm hồn thuật,những bộ xương ngã xuống,còn lưu diệu cũng theo đó mà kêu lên thảm thiết

Lưu diệu phân tán linh hồn của bản thân lên trên những bộ xương này,nên
sau khi sử dụng chiêm hồn thuật,chắc chắn sẽ làm bị thương đến linh hồn
cậu ta

Cơ thể của lưu diệu run rẩy dữ dội,bởi vì linh hồn bị thương,những dòng
máu tươi ko ngừng chảy ra từ khắp cơ thể hắn,phối hợp cùng với khuôn mặt đang co giật,hiện ra vô cùng đáng sợ

Chày giáng ma trong tay trực tiếp chỉ vào lưu diệu,một luồng khí lập tức tỏa ra,đnahs về phía hắn

Lưu diệu chùi máu trên mặt,lập tức nhanh chóng lùi về sau,đồng
thời,những con côn trùng mau đen đột nhiên bay đến từ trên người hắn

Những con côn trùng này rơi lên nền đất,sau đó từng con mở tay chân ra,nhanh chóng bò về phía tôi

Chắc chắn đây là cổ thuật rồi

Chỉ có điều,cổ thuật chỉ có khí người chủ của nó ở ttrong bóng tối mới
có thể đoạt mạng người khác,nhưng nếu như ở ngoài sáng,hoặc là gặp phải
một đạo gia có đạo hành cao thâm,vậy thì cổ thuật cũng trở trên chẳng
bằng ai,chính vì thế,lưu khởi sơn tuy là đại tế sư,nhưng lúc đầu lúc
liên thủ với hà linh cùng người khác đối phó thẩm trường thu,không hề sử dụng cổ thuật đối phó

Với những cổ trùng này,tôi không quan tâm,lập tức sử dụng ngọn lửa ý iệm,đốt cháy những con côn trùng đó

Nhưng đúng lúc nà,lưu diệu đột nhiên cầm đồng hồ trong tay lên,lắc lắc với tôi

Dưới ánh đèn mờ,chiếc đồng hồ đó tỏa ra một ánh sáng màu vàng đồng,chui
vào trog mắt tôi,làm tinh thần tôi đột nhiên trở nên mơ hồ

Cùng với sự rung lắc của đồng hồ,tôi cảm thấy bản thân tầm nhìn bắt đầu
trở nên mơ hồ,tất cả mọi thứ trong mắt tôi không còn rõ ràng nữa,một
tiếng ù ù vang lên bên tai

Tham Khảo Thêm:  Chương 88: Phiên ngoại 5

Chỉ có điều,tình trạng này kéo dài không lâu,một cảm giác đau đớn chưa
tưng có lan tỏa khắp cơ thể,làm cho tôi khôi phục lại tỉnh táo

Sau khi lấy lại thần trí,tôi bắt đầu nuốt nước bọt thờ phì phò,tôi cúi
đầu thì giật mình phát hiện,những côn trùng lưu diệu gọi đến,lúc này đã
bò lên chân mình

Chúng men theo ống quần chui vào cơ thể tôi,nhwuxng cái vòi trên miejng đâm sâu vào trong da thịt tôi

“ aaa”

Toi kêu lên đau đớn,ngọn lửa ý niệm trong tôi bùng lên,bắt đầu điên cuồng thiêu đốt những con côn trùng đó’’

Dưới sự thiêu đốt,những con côn trùng này nổ tung,thi thủy của chúng bay tung tóe khắp người tôi

Chớp mắt,những con côn trùng này bị thiêu sạch,trong lòng tôi vô cung sợ hãi

Sau khi giiar quyết xong cổ trùng,tôi phát hiện ra trên chân mình,những vết thương mà chúng cắn đã xuất hiện những vết màu đen

Trong cơ thể những con con trùng này,có thi độc,những thi độc này,lúc này đã đi vào cơ thể tôi

Nhìn thấy điều này,trong logn tôi vô cùng sợ hãi,tôi vội vàng sử dụng dương khí,muốn giải trừ thi độc trong cơ thể

Nhưng làm cho tôi thấy vọng là,những thi đôc này ko hề bình thường,khong những ko bị thải ra,ngược lại con thuận theo huyết quản của tôi,bắt đầu nhah chóng lan tràn vào cơ thể

Trước mặt tôi,lưu diệu cười hung ác: “ đỗ minh,những côn trùng này đã
ăn thịt đồng loại lớn lên,đã được tôi nuôi mấy đời,chúng có thi
độc,nhưng không phải thứ tầm thường mà gạo nếp hay dương khí có thể
giả,mày,đợi chết đi”

Nói xong,lưu diệu không tieps tục tấn công tôi nữa,quay người đi vào bóng đêm

“ muốn đi,k dễ vậy đâu”

Tôi nói phẫn nộ,lập tức bước nhanh về phía trước,một luồng khí được đánh ra…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.