Âm Quan Minh Thê

Chương 191



Toà nhà giải phẫu rất âm u, từng làn gió lạnh từ cuối hành lang thổi đến khiến tôi nhịn không được mà rùng mình

Tôi ngẩng đầu nhìn về phía hành lang thì thấy cửa của các phòng thí
nghiệm xung quanh đều được đóng chặt, chỉ có một cánh cửa ở cuối hành
lang là được mở ra, truyền ra ánh đèn.

Mùa formalin nồng nặc xen lẫn với mùi máu tươi xộc lên cùng với từng trận gió âm thổi đến khiến tôi cau chặt mày

Tôi cầm lấy chày hàng ma rồi đi đến cánh cửa ở cuối hành lang

Dưới tiếng bước chân của tôi, đèn cảm ứng âm thanh trên trần nhà đồng
loạt bật lên, đợi đến khi tôi dừng lại trước cửa, vốn là hành lang âm u
giờ đã được thắp sáng rực rỡ

Căn phòng mở cửa này chính là phòng giải phẫu, mà trong phòng giải phẫu, bàn giải phẫu đặt các thi thể đã được phủ một tấm vải trắng, từng giọt
từng giọt máu không ngừng chảy xuống từ đó, thấm ướt tấm vải trắng, cũng nhuộm đỏ cả sàn nhà

Lúc này lưu diệu đang ngồi trên một cái ghế, cậu ta ung dung ngồi vắt
chéo chân trước cửa sổ, lưng quay về phía tôi, nhìn gió thổi bên ngoài
cửa sổ

Áo khoác trắng trên người cậu ta sớm đã bị máu nhuộm đỏ, mà trên tay cậu ta còn cầm một ly cà phê nóng không biết từ đâu ra, thỉnh thoảng lại
nhấp một ngụm, nhìn khá thoải mái, giống như bản thân không phải đang
ngồi ở phòng giải phẫu, mà là trong một quán cà phê yên tĩnh

Trái tim của lưu diệu, đã bị méo mó đến biến dạng, đối với cảnh tượng
trước mắt này tôi không hề thấy kì lạ, mà điều khiến tôi thấy lạ là tại
sao đến bây giờ mà cậu ta lại có thể bình tĩnh như vậy?

Tôi hắng giọng một tiếng, dường như lưu diệu nhận ra sự hiện diện của
tôi, cậu ta bỏ ly cà phê xuống, quay đầu nở một nụ cười quỷ mị với tôi.

Tôi bị bộ dạng bây giờ của lưu diệu doạ một trận

Trên cổ và mặt của lưu diệu, lúc này đang nổi lên mạch máu màu đen, da
thịt trên người cậu ta đều trở nên thối rữa,nổi ban, mà khi cậu ta cười, từng lớp da thịt cũng bị tách ra chảy ra máu màu nâu

Bộ dạng bây giờ của lưu diệu thật giống như bị trúng thi độc!

Tham Khảo Thêm:  Quyển 3 - Chương 11

“Đỗ minh, có phải là bị ta doạ rồi hay không? “

Lưu diệu cười, như không hề để ý đến bộ dạng bây giờ của bản thân, cậu ta đứng dậy khỏi ghế, ngừng cười

“Nghe nói, ba ta trước khi chết đã hạ huyết cổ lên người ngươi, mà lần
này ngươi đến tìm ta là vì muốn lấy máu của ta để giải huyết cổ, ta tất
nhiên không để ngươi được như ý! “

Đối với câu nói này của lưu diệu, tôi không hề lựa chọn quay đầu, tôi
ngẩng đầu lên nhìn trần nhà của phòng giải phẫu, sau đó đánh ra một đạo
khí, đập vỡ hai camera trên trần

“Ngươi cũng quá cẩn trọng rồi, làm sao, sợ bị xử lý ở đây? “

Thấy hành động này của tôi, tiếng cười của lưu diệu càng trở nên gớm
ghiếc:”Vương khiết ngươi có biết ta yêu cô ấy nhiều bao nhiêu không,
thậm chí không do dự mà hạ tình cổ với cô ấy, nhưng làm sao ngươi lại có thể như vậy, để cô ấy cứ như thế mà rời bỏ ta? Cô ấy không đồng ý ở bên cạnh ta, cho nên phải chết! Cũng có thể nói cô ấy chết là do ngươi! “

“Ba mẹ của ta cũng chết trong tay ngươi, ngươi nói xem, thân là con trai như ta lại làm sao có thể không vì họ báo thù, nhưng tôi muốn báo thù
thì lại không có năng lực này! Ta định giết ngươi trong mơ, nhưng bây
giờ ngươi lại….. “

Lưu diệu muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thở dài:”Ta không thể giết
chết ngươi, nhưng ta cũng không thể chống mắt lên nhìn ngươi sống trên
thế giới này! Không phải ngươi muốn máu của ta sao? Haha, ta sẽ không để ngươi toại nguyện! Ta đã hạ thi độc vào trong máu rồi! Cứ cho là ngươi
có thể lấy được máu của ta, giải huyết cổ trong người, nhưng cũng sẽ
không thể giải được thi độc độc nhất!!”

Lưu diệu giống như điên lên, không ngừng nói với tôi, nhưng cũng khiến tâm trạng tôi trầm xuống

Lưu diệu, từ trong lời nói cậu ta nói với tôi lúc nãy, làm sao tôi lại
thấy như cậu ta đã biết được cái chết của bản thân? Lại còn hạ thi độc
với chính mình! Nhưng nếu như thế, vậy vì sao cậu ta còn phải phí công
sức giết nhiều người như vậy, thậm chí còn khơi dậy sự tứ, giận của con
người và thần thánh?

Tham Khảo Thêm:  Chương 59

Tất cả những chuyện này khiến tôi cảm thấy vạn phần quỷ dị, nhưng quỷ dị thì quỷ dị, dù sao việc nên làm thì tôi vẫn phải làm

“Thi độc thì làm sao, hôm nay, máu của ngươi mạng của ngươi, ta đều muốn lấy! “

Nói xong tôi cũng không nghĩ thêm gì nữa, vứt bỏ những ý niệm rối rắm
qua một bên, cầm chày hàng ma lên hướng lưu diệu mà tấn công

Nhưng vào lúc này, đài giải phẫu bên cạnh tôi, một thi thể được phủ vải
trắng đột nhiên ngồi dậy, người này vung hai cánh tay vốn đã cứng ngắc
của mình vào ngực tôi!

Bùm!…

Một tiếng động lớn vang lên, vì khoảng cách quá gần, tôi không thể phản ứng kịp nên liền bị thi thể đánh trúng

Khí lực của cổ thi thể này rất mạnh, nguyên người của tôi bị đánh đến bay ra ngoài, đập vào bức tường phía sau

Tôi nhịn đau đớn bò dậy khỏi mặt đất, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện
những thi thể nằm trên đài giải phẫu, vào lúc này đều từng người từng
người mà ngồi dậy! Mà trên người bọn họ cũng hệt như lưu diệu, nổi lên
những mạch máu màu đen ngòm, những thi thể này cũng đã bị lưu diệu
truyền thi độc vào!

Những thi thể chết vào đêm qua, lúc này đã bị lưu diệu biến thành xác
sống, nhưng mà bọn họ cí chút không giống với xác sống bình thường

Máu của bọn họ có thi độc, mà trong phần bụng được khâu lại của bọn họ chính là thi thể của trẻ con

Nếu như tôi đoán không lầm, đây chính là một loại phương phap để nuôi
những xác sống của âm quan môn, tên là lưỡng thi cộng thể, mà xác sống
như vậy so với xác sống bình thường mạnh hơn nhiều, bọn họ có thể tạo
thành thương tổn da thịt cho kẻ thù, đồng thời còn có thể truyền thi
độc!

Muốn đối phó những xác sống lướng thi cộng thể này, chỉ có phương pháp
duy nhất là dùng quỷ hồn để tấn công, nhưng những quỷ hồn đến từ quỷ mộ
môn, lần trước đối phó âm quan môn chủ đã chết đi rất nhiều, trước mắt
không có cách nào giải quyết được

Tôi hả miệng ra, một ngụm máu tươi nôn ra lòng bàn tay, sau đó biến
thành từng lá bùa máu trấn hồn, lao đến phía mấy cổ thi thể phía trước
muốn bổ nhào lên người tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 56

Bùa máu trấn hồn đã đánh lên người xác sống, khiến một làn khói dày lập tức bốc lên, những xác sống này lập tức hét lên đau đớn

Nhưng sau khi hét xong, bọn họ lại không hề giống như trong tưởng tượng
của tôi mà hoá thành thi thủy, mà là từng con mắt gớm ghiếc nhìn về phía tôi, rồi lại tiếp tục bổ nhào đến!

Xác sống phía trước bổ đến kẹp chặt cổ tôi, tôi vung tay ra, một đạo khí đánh tới liền khiến hai cánh tay của xác sống bị chặt đứt, thi thuỷ màu đen không ngừng chảy ra

Hít!…

Nhưng xác sống này cũng không hề dừng lại, ngược lại còn mở to miệng, muốn cắn tôi thêm lần nữa!

Tôi liền cầm chày hàng ma lên, trực tiếp đánh vỡ hộp sọ của nó, đến lúc
này xác sống mới ngã xuống đất, một luồng âm khí trào ra từ đó

Tôi vốn dĩ nghĩ rằng có thể thở phào, nhưng vào lúc này trong bụng xác
sống lại truyền tới một trận tiếng nứt, vết khâu bị nứt ra, một lúc sau, cái bao được phủ formalin liền xuất hiện một thi thể trẻ con bò ra từ
bụng!!

Trên người đứa trẻ này đã trở thành màu nâu, nó hả to cái miệng không ngừng chảy thi thủy, từng chút một bò về phía tôi!

Một khắc này trong lòng tôi vô cùng nghiêm trọng, từng xác sống lao về
phía tôi, chúng nắm lấy tay chân của tôi, hả to miệng muốn cắn xuống, mà vết không trên bhngj họ cũng vỡ ra, những đứa trẻ trốn bên trong cũng
thò đầu ra ngoài, rất nhiều thi thủy tuôn ra từ miệng chúng, lần lượt
bắn về cơ thể tôi!

“Cút ra hết cho ta! “

Nhìn thấy cảnh tượng này tôi tức giận hét lên, rất nhiều ngọn lửa ý niệm bùng lên trên người tôi, lao về phía xác sống xung quanh

Ngọn lửa ý niệm đã dính lên người của nhiều xác sống, khiến chúng không
ngừng kêu rên, tuyệt vọng buông bỏ chán tay của tôi, sợ hãi lùi về sau

Tận dụng khoảng trống này, từng đoạ bùa giấy bay đến trên người tôi, hoá thành một bức tường giấy, bức tường giấy này bao quanh tôi rồi dần dần
trở nên trong suốt

Phương thiên kính!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.