Âm Quan Minh Thê

Chương 246



Những linh hồn này quỳ xuống trước mặt hứa thiến dơ tay phải ra,trông giống như là một nghi lễ cúng bái nào đó,làm tôi thấy vô cùng khó hiểu

Tôi nhìn hứa thiến,không biết vì sao những linh hồn này lại có những hành động như thế với cô ấy

Hứa thiến vốn dĩ đang vui vẻ lúc này nụ cười lập tức biến mất ko còn thấy đâu nữa

“ tránh Ra”

Hứa thiến có chút tức giận,cô ấy nói với rất nhiều linh hồn xung quanh

Nghe xong,những linh hồn đó lập tức truyền đến động tĩnh,từng người lùi ra sau,nhường đường cho hứa thiến,nhưng chúng vẫn giữ nguyên động tác tay

Hứa thiến không quan tâm chúng nữa,cùng tôi men the con đường núi đi ra bên ngoài,còn những linh hồn kia nhìn thấy hứa thiến đi đến,dạt ra hai bên,quỳ xuống dơ tay hành lễ

“ hứa thiến,trong thời gian chị ở trong chùa thừa duyên,rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Hồi nãy ở trong chùa ko tiện hỏi,nhưng bây giờ xung quanh ko có người khác,nhìn thấy những hành động kid lạ của những linh hồn kia,tôi ko nhịn được nữa mà nói hết nghi vấn trong lòng ra

“ có những chuyện,nên đến rồi cũng sẽ đến”

Hứa thiến không chính diện trả lời câu hỏi của tôi,cô ấy thở dài một tiếng,nói với tôi

Nói xong,hứa thiến ko quan tâm đến tôi nữa,men theo con đường núi mà đi

Nhưng mà,linh hồn ở vùng này dường như rất nhiều,bọn họ từ từ xuất hiện từ trong núi rừng,sau đó từng người quỳ xuống,dơ tay phải ra hành lễ với hứa thiến

Những linh hồn này,đều là những linh hồn đã chết nhiều năm lảng vảng ở vùng này,bây giờ,chúng lại tụ hợp về đây,hành lễ với hứa thiến,trông giống như nô lệ đang quỳ lạy quốc quân vậy

Tôi và hứa thiến xa nhau nửa năm,vốn dĩ tôi có rất nhiều điều muốn nói với cô ấy,nhưng tình cảnh kì lạ trước mặt,lại làm cho tôi ko biết nên nói từ đâu

Cho dù tôi và hứa thiến có đi đến đâu,những linh hồn này đều đi theo quỳ xuống,chân thành quỳ xuống

Tham Khảo Thêm:  Chương 172: Ngoại truyện 3

Mỗi lần những linh hồn này bước lại quá gần,hứa thiến đều sẽ quay đầu lại trừng mắt với chúng một cái,những linh hồn này lập tức sợ hãi lùi lại,nhưng nhanh chóng đi theo lên,đuổi cũng ko đi

Việc này làm cho việc tản bộ của chúng tôi ko còn giống trong tưởng tượng nữa,chúng làm cho tôi thấy rất ko thoải mái

“ hứa thiến,chúng ta đi về chùa đi,tản bộ,e là đi ko nổi nữa rồi”

Những linh hồn này làm cho tôi thật sự khó chịu,nhưng chúng ko có ý muốn hại người,mà sợ hãi hứa thiến,tôi cũng không muốn dùng bạo lực đuổi chúng đi,nên nói với hứa thiến

“ cũng được”

Hứa thiến gật đầu,lập tức quay người đi về trong chùa,những linh hồn sau lưng cô ấy cũng lập tức đi theo,cho đến khi chúng tôi bước vào cửa chùa rồi thì mới dừng bước

Bức tường chùa thừa duyên,bên trong tường thì lan tỏa phật lực,có tăng nhân sống,còn âm khí thì lan tỏa bên ngoài tường,lảng vảng linh hồn,khung cảnh này làm cho người ta thấy rất kì dị,cũng chính vì thế,ngoài tăng nhân trong chùa ra,chùa thừa duyên ko có bất kì khách hành hương bên ngoài nào nữa

Chùa thừa duyên là nơi sạch sẽ của phật,ở đây mà nói chuyện yêu đương nam nữ tất nhiên ko phù hợp,nhưng bên ngoài hồn ma cứ vất vưởng,cũng làm cho người ta thấy càng không thoải mái

Sau khi quay về chùa,hứa thiến ko nói gì nhiều,trực tiếp đi vào trong đại hùng bảo ddiejn,chân thành quỳ xuống trước phật

Hứa thiến chắp tay lại quỳ xuống,lập tức phật quang tỏa ra từ trên người cô ấy,nhưng cùng với phật quang,còn có một luồng âm khí tôi có thể dễ dàng nhận thấy

So với nửa năm trước,hứa thiến bây giờ dường như đã trầm mặc hơn,lời nói cũng trưởng thành hơn,khuôn mặt lúc cô ấy nhìn tôi tuy tràn đày nụ cười nhưng nụ cười lại có chút miễn cưỡng

Đúng vậy,hứa thiến bây giờ đã thay đổi rất khác so với trước đây,nhưng cô ấy rốt cuộc thì vẫn là tương lai của tôi

Tham Khảo Thêm:  Chương 234: Chẳng Biết Xấu Hổ

“ hứa thiến,hay là chúng ta đi một chuyến đến thiên huyền quan đi,đi thăm thẩm băng dao cũng được”

Thấy hứa thiến chuyên tâm niệm phật ko quan tâm đến tôi,tôi ngồi bên cạnh chẳng có gì làm,tùy tiện tìm một chủ đề nói

Hứa thiến dưng việc niệm kinh,cô ấy từ từ mở mắt ra nhìn tôi nói: “ em tự mình đi đi,chị không thể rời khỏi chùa thừa duyên quá xa,bằng không một khi âm khí tỏa ra,khó mà yên ổn”

“ ko sao,đi nhìn cô ấy một cái rồi về ngay,không tốn nhiều thời gian lắm đâu,dù gì em và cô ây cũng là bạn bè” tôi miễn cưỡng cười nói

“ nhưng chị ko phải bạn cô ấy”

Hứa thiến nhìn tôi,dường như ko có ân tượng gì với thẩm băng dao:” đỗ minh,em đừng quên,thẩm băng dao là một con ma,chị không muốn lúc nhìn thấy chị,cô ta cũng như những hồn ma khác,quỳ xuống hành lễ,như vậy chúng ta đều sẽ rất ngại ngùng”

Những loiwif này,làm tôi cứng họng,lẽ nào sự thay đổi hiện tại của hứa thiến,làm cho tất cả hồn ma đều hành lễ với cô ấy?

“ nhưng mà,thẩm băng dao dù gì cũng là người ông nội cô ta gửi gắm,hôm nay em đã quay về chùa thừa duyên,thiên huyền quan cũng cách đây ko xa lắm,nếu như không đi thăm cô ấy,cũng có chút..’ tôi cười nói

“ thế nên,em vẫn nên đi một mình đi”

Hứa thiến nói với tôi một tiếng,sau đó từ từ chắp tay lại,niệm kinh

Dù nói thế nào,hứa thiến cũng không bằng lòng cùng tôi đi đến thiên huyền quan,theo tình theo lí,thẩm băng dao tôi vẫn phải đi gặp mặt,cho dù trước đây đã xảy ra những chuyện ko vui

Hứa thiến không chịu,tôi cũng hết cách,lập tức đứn g dậy nói:” được rồi,thế em đi xem sao”

Nói xong,tôi liền chuẩn bị rời đi,đến thiên huyền quan

Nhưng lúc tôi bước chân ra khỏi cửa,âm thanh của hứa thiến đột nhiên vang lên sau lưng: “ đỗ minh,chị tin tưởng em”

Nghe xong,tôi ngơ ngác,tôi bất chợt quay đầu,thì phát hiện hứa thiến luc s này đang nhìn tôi,trong ánh mắt có một tia lo lắng

Tham Khảo Thêm:  Chương 67: Chương 67

“ hứa thiến chị nói gì cơ,em chỉ đi thăm chút thooi,ko nghĩ là sẽ làm chuyện gì xấu”

Tôi miễn cường cười,không cố gắng tìm hiểu ý câu nói của hứa thiến,dặn dò cô ấy nghỉ ngơi,rồi rời đi

Giống như lần trước,tôi mượn chiếc xe máy của một hòa thượng phụ trách mua đồ ăn trong chùa,sau dó đi theo con đường núi gập gềnh ngoằn nghèo đi đến thiên huyền quan

Thiên huyền quan ở phía đông núi long quyết,chùa thừa duyên ở phía tây,bởi vì hứa thiens,nên vùng chùa thừa duyên có âm khí lan tỏa,vô cùng lạnh lẽo,còn thiên huyền quan vốn dĩ chính là chỗ phong thủy,linh khí dồi dào

Quan chủ nhiễm thiên thành dường như có sở trường về câu cá,mỗi lần tôi đi xe máy đến thiên huyền quan,đều nhìn thấy từ xa xa có một bóng người đang ngồi câu cá,cầm một cần câu tự chế bên bờ trong bộ đạo bào cũ nát

“ đẹ tử bái kiến nhiễm quan chủ”

Nhìn thấy ông ấy,tôi vội vàng dừng lại xuống xe,cung kính nói

Ông ấy chính là quan chủ nhiễm thiên thành,trước đây bởi vì từng sử dụng đầm nước lạnh của thiên huyền quan,đồng thời lại được vu thủ hằng truyền dạy đạo pháp nên đạo hành của tôi đã có sự thăng câp rõ rệt trong thời gian nhắn,nên cung xem như là một đệ tử của thiên huyền quan

“ đỗ minh về rồi à?”

Nhiễm thiên thành nhìn thấy tôi,trên mặt nở một nụ cười hiền từ

Lúc này,phao nổi trên mặt nước đột nhiên chìm xuống,nhiễm thiên thành lập tức nhấc câu lên,thì một con cá mè nặng chừng 1 cân được câu lên bờ

Nhiễm thiên thành đặt vào trong giỏ,nửa năm ko gặp,ông ấy vẫn phơi phới như trước,lúc này,ông ấy nhìn tôi,nét vui mừng trên mặt lập tức thu lại,sau đó là từng chút kinh ngạc

Thất ánh mắt thay đổi của nhiễm thiên thành,trong lòng tôi nghi hoặc,hỏi: “ quan chủ,sao thế?”

“ đỗ minh,qua đây,để ta xem xem”

Nhiễm thiên thành kinh ngạc nhìn tôi,sau đó nói một tiếng,sắc mặt rất nặng nề


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.