Trở Thành Người Cá Được Nuôi Dưỡng

Chương 90: Khôi phục



Từ xưa, các thượng tướng Obis luôn là nhóm người có sức mạnh tinh thần đứng đầu, chẳng qua là do thường xuyên chiến đấu nơi chiến tuyến, thường xuyên sử dụng cơ giáp nên tinh thần lực bị tiêu hao quá mức, lúc còn trẻ đã bị hạ cấp tinh thần lực.

Sau khi bị hạ cấp còn thường dẫn tới tinh thần lực không ổn định, nếu tình hình tốt hơn thì chuyển sang các bộ phận hậu cần, nếu tình hình kém hơn một chút thì chỉ có thể xuất ngũ.

Norman đã kiểm tra thông tin các sĩ quan SS bị giáng cấp tinh thần lực, nhanh chóng chọn ra ứng cử viên.

Norman liên lạc trực tiếp với cựu quân đoàn trưởng quân khu tám Eamon, đi thẳng vào vấn đề: “Tướng quân Eamon, ta nhận được tin có khả năng năm nay tinh thú triều sẽ đến sớm. Cậu có sẵn sàng ra tiền tuyến để giết tinh thú không?”

Eamon: “Thần sẵn sàng!”

Lúc đầu ông xuất ngũ vì trạng thái tinh thần lực quá kém, bị giáng từ cấp SS xuống cấp A, hơn nữa tình hình rất bất ổn.

Sau khi xuất ngũ, Eamon nhanh chóng bị hạ từ cấp A xuống B, lần trước bởi vì An Cẩn lại tăng lên cấp A.

Từ khi con người và người cá có thể giao tiếp với nhau, Bào Bào luôn cung cấp tinh thần lực giúp cho trạng thái tinh thần của ông ổn định ở cấp A.

Thực tế, gần đây ông cũng đang có ý định nộp đơn xin gia nhập quân đội một lần nữa.

Lúc trước ông phải gánh vác trách nhiệm gia đình, dù sao tuổi không còn nhỏ. Sau lại xuất hiện tinh cầu người cá, sau này khả năng không còn người cá cung cấp tinh thần lực nữa, nếu như ông gia nhập quân đội thì tình hình sẽ rất tệ.

Bây giờ Bào Bào bằng lòng ở lại, trạng thái tinh thần của ông đã ổn định, sẽ không có vấn đề gì khi quay lại quân đội.

Norman: “Những lời ta nói sau đây, xin hãy giữ bí mật.”

Eamon biến sắc, đoán rằng Bệ hạ sắp giao cho ông một nhiệm vụ bí mật.

Norman: “Hoàng hậu muốn giúp người bị giáng cấp khôi phục lại tinh thần lực, trước đây đã giúp ông khôi phục lại một cấp còn bây giờ là giúp khôi phục về như cũ, nhưng em ấy không chắc sẽ xảy ra chuyện gì trong quá trình này, ông có bằng lòng thử nghiệm không?”

Hơi thở của Eamon đột nhiên trở nên gấp gáp, như thể trúng số độc đắc, kích động nói: “Thần sẵn lòng thử nghiệm!”

Norman nghiêm túc nhắc nhở: “Có thể sẽ thất bại.”

Eamon: “Thần sẵn sàng chấp nhận toàn bộ rủi ro thất bại.”

Norman: “Đêm nay, ông hãy tới cung điện.”

Eamon: “Tuân lệnh.”

Đến tối, khi Eamon đi ra ngoài thì Bào Bào bất ngờ nhảy ra từ phía sau: “Ông đi chơi đâu vậy? Tui cũng muốn đi cùng!”

Eamon bị quấn lấy không thể rời đi, lại sợ làm ồn khiến mọi người đều biết nên đành hỏi Norman xem có đưa Bào Bào đi cùng được không.

Thấy Norman đồng ý, Eamon thở phào nhẹ nhõm.

Tám giờ.

Eamon đưa Bào Bào vào cung, Bào Bào thấy An Cẩn thì rất vui vẻ, vội vàng chạy tới trước mặt An Cẩn: “An An!

Cậu đứng cách An Cẩn hai bước, không tiến lại gần, sợ đụng phải An Cẩn. Bác sĩ đã nhắc nhở trước bọn họ phải cẩn thận không làm An Cẩn bị thương.

An Cẩn mỉm cười chào cậu, sau đó lại quay qua chào Eamon.

Eamon hành lễ với hai người, trên khuôn mặt rắn rỏi không thể kiềm chế vẻ kích động, tràn ngập chờ mong và hy vọng.

Norman: “Ngồi đi.”

Bốn người ngồi xuống ghế sô pha trong đại sảnh, Eamon lo lắng nhìn An Cẩn.

An Cẩn cười cười, giải thích tình hình cho Bào Bào: “Lát nữa dù có chuyện gì xảy ra thì cậu cũng đừng quá căng thẳng hay kích động.”

Bào Bào gật đầu, An Cẩn nói với Eamon: “Hãy thả lỏng và nhắm mắt lại.”

Eamon làm theo.

An Cẩn không hát mà tập trung vận chuyển dị năng, giống như lúc truyền năng lượng vào thực vật để loại bỏ tạp chất, cậu truyền năng lượng cho Eamon.

Tham Khảo Thêm:  Chương 315: Không Muốn Là Không Muốn (1)

Bây giờ cậu đã có thể sử dụng dị năng cực kì điêu luyện, dù sao ngày nào cậu đều truyền năng lượng để loại trừ tạp chất khỏi thực vật.

Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên cậu truyền tinh thần lực cho con người thông qua dị năng nên cậu rất cẩn thận, ban đầu lượng tinh thần lực cậu truyền đi rất ít, tất cả sự chú ý của cậu đều tập trung vào biển tinh thần của Eamon.

Sợi tinh thần màu đen chiếm diện tích lớn ở rìa biển tinh thần của Eamon, bằng mắt thường có thể thấy nó ngày càng nhạt màu hơn, cuối cùng chuyển thành màu trắng.

Khi tất cả biển tinh thần của Eamon đều là màu trắng, tinh thần lực của ông ở trạng thái tràn đầy. An Cẩn dừng lại một chút, sau đó tiếp tục truyền năng lượng.

Sợi tinh thần màu trắng dần dần trở nên sáng hơn, càng ngày càng sáng, cuối cùng phát ra ánh sáng huỳnh quang, biển tinh thần tràn đầy sức sống.

Khi An Cẩn tiêu hao khoảng hai phần ba tinh thần lực, khuôn mặt bình tĩnh của Eamon đột nhiên nhíu mày và phát ra tiếng kêu khó chịu.

Đồng thời, một cảm giác uy áp mờ nhạt phát ra từ ông ta.

Đôi mắt An Cẩn sáng lên, cậu tiếp tục truyền tinh thần lực.

Sắc mặt của Norman không thay đổi, Bào Bào lúc đầu đang buồn chán chống cằm quan sát chợt ngồi thẳng dậy, trên mặt cậu đột nhiên xuất hiện vảy cá.

Bào Bào cảnh giác trong hai giây, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của An Cẩn và Norman, nghĩ đến lời nhắc nhở trước đó của An Cẩn thì từ từ thả lỏng.

Năm phút sau, uy áp hoàn toàn phát ra, trên trán Eamon đổ mồ hôi lạnh, vẻ mặt cũng dần dần bình tĩnh lại.

Biển tinh thần của ông được mở rộng gấp bội, một nửa diện tích là sợi tinh thần màu đen thẫm, trông cực kì áp lực.

An Cẩn tiếp tục truyền tinh thần lực của mình, giữa đường hấp thụ thêm thú hạch, mới đủ làm cho trạng thái biển tinh thần của Eamon lại tràn đầy.

Sau đó, An Cẩn hấp thụ thú hạch để khôi phục lại toàn bộ tinh thần lực, mãi đến khi tinh thần lực chỉ còn một phần ba thì Eamon lại bộc phát ra uy áp mạnh mẽ một lần nữa.

Norman nhíu mày lo lắng nhìn bạn đời của mình, thấy dáng vẻ An Cẩn bình thường nên cũng yên tâm một chút.

Vây tai cá của Bào Bào dựng đứng lên, thần sắc cảnh giác. Hắn chỉ có thể cố gắng kìm nén không nói, nhưng khó có thể loại bỏ trạng thái cảnh giác.

An Cẩn truyền thêm một ít tinh thần lực để giữ cho biển tinh thần của Eamon ở trạng thái khỏe mạnh, sau đó nói: “Xong rồi.”

Quá trình thăng cấp diễn ra không hề dễ chịu, Eamon đổ mồ hôi rất nhiều, cả người ướt đẫm như thể mới đi ra từ trong nước nhưng khi mở mắt ra, cả người tinh thần thoải mái, trông như trẻ ra vài tuổi.

Eamon cảm nhận được sự thay đổi của biển tinh thần, cảm xúc của ông dao động dữ dội, một lúc sau mới đứng dậy và hành lễ với An Cẩn.

Môi ông mấp máy, muốn nói rất nhiều điều nhưng lại không giỏi nói chuyện, lúc này tâm trạng quá phức tạp, cảm thấy khó có thể diễn đạt hết những gì mình muốn nói.

Cuối cùng, ông khàn giọng nói: “Thần cảm ơn người.”

Sau khi xuất ngũ trong tiếc nuối, ngày nào ông cũng mong chờ thời điểm có thể lấy lại phong độ. Ông biết đó là không có khả năng nhưng trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ.

Thật không ngờ, ngày ấy thực sự đã đến! Ông còn có thể vươn tới đỉnh cao, có thể ra trận giết giặc bảo vệ Tổ quốc!

An Cẩn cười nói: “Không cần khách sáo, tôi đã từng đọc qua bài báo về ông, ông thực sự khiến cho người ta phải kính phục.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 338: Bí mật thương nghiệp rất đáng giá

Eamon nghiêm túc nói: “Đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của một người lính.” Ông nhìn về phía Norman, chào theo nghi thức quân đội, “Nguyên soái, cựu binh Eamon, xin được gia nhập quân đội một lần nữa.”

Norman đứng dậy hành lễ: “Ngày mai ông hãy đến doanh trại huấn luyện của quân khu tám, nhanh chóng khôi phục trạng thái tốt nhất.”

Eamon tràn đầy khí thế: “Tuân lệnh nguyên soái!”

Kể từ khi xuất ngũ, trạng thái tinh thần của ông ngày càng kém, không thể sử dụng cơ giáp. Bây giờ tuy cấp bậc tinh thần của ông đã hồi phục nhưng vẫn cần phải rèn luyện sức chiến đấu.

Eamon do dự một chút: “Sau khi thần đến quân bộ, sự việc cấp bậc tinh thần của thần được khôi phục sẽ bị truyền ra ngoài.”

Norman: “Không sao đâu.”

Rất khó để che giấu chuyện này, dù sao Eamon là tướng quân, phải xuất hiện trước mặt mọi người, việc An Cẩn có thể trợ giúp thăng cấp cũng không phải là bí mật.

Eamon cảm ơn một lần nữa rồi đưa Bào Bào rời đi.

Norman nắm tay An Cẩn, quan sát thần sắc của An Cẩn: “Em có mệt không? Có thấy khó chịu không?”

An Cẩn lắc đầu: “Chỉ tiêu hao tinh thần lực chứ không thấy mệt.” Cậu nói tiếp, “Dựa theo tinh thần lực vừa bị tiêu hao thì một ngày em có thể giúp hai người khôi phục từ cấp A lên cấp SS, nhưng mà phải chia ra buổi sáng và buổi tối.”

DÀNH CHO BẠN

Bệnh tiểu đường không phải do đồ ngọt!

Thêm…

646

162

215

Dù sao nếu sử dụng tinh thần lực liên tục thì tinh thần sẽ mệt mỏi.

Sau khi suy nghĩ, cậu liền hỏi: “Có nhiều tướng quân giống như Eamon không?”

Norman gật đầu: “Tình huống của Eamon là đã thuộc dạng khá lắm rồi, các tướng quân cùng thời với ông ấy hầu hết đã qua đời, tinh thần lực đều xuống dưới cấp B.”

An Cẩn đưa ra quyết định ngay lập tức: “Bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày sắp xếp hai người.” Cậu nắm tay Norman, “Anh có thể xử lý công việc của mình, không cần ở cùng em suốt ngày.”

An Cẩn biết Norman bận rộn nhiều việc, những ngày gần đây, đã tám giờ mà Norman vẫn còn ở quân bộ.

Norman do dự, An Cẩn cười nói: “Anh đừng lo, em rất nhạy cảm với thiện ý và ác ý của người khác, hơn nữa người mà anh chọn đều là người đáng tin, không phải sao?”

Norman suy nghĩ một chút: “Vậy để Joseph và đội hộ vệ ở bên bảo vệ em.”

Thường thì đội hộ vệ chỉ canh gác xung quanh biệt thự. Hắn không ở đây mà lại có người ngoài đến, có hộ vệ bảo vệ bên người An Cẩn sẽ làm hắn yên tâm hơn.

An Cẩn gật đầu đồng ý.

Trại huấn luyện quân khu tám.

Eamon một mình tập luyện ở sân tập số một suốt hai tiếng đồng hồ. Ông nhảy ra khỏi cơ giáp, nhìn cơ giáp màu tím nhạt, vẻ mặt hoài niệm tan biến, chỉ còn lại niềm vui và ý chí chiến đấu.

“Thầy ơi, thầy… Sau cuộc họp, quân đoàn trưởng quân khu tám vội vàng chạy đến phòng huấn luyện, chưa nói hết câu thì nhìn thấy cơ giáp đã cùng Eamon lập nên vô số công trạng, mắt cậu đỏ hoe, “Thầy, thầy thật sự gia nhập quân bộ lần nữa ạ?”

Eamon gật đầu: “Đúng vậy.”

Quân đoàn trưởng quân khu tám muốn khuyên nhủ nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ thoải mái của ông thì cũng không thuyết phục nữa mà nói: “Vậy con nhờ thợ cơ giáp mang cơ giáp đi chỉnh sửa một chút.”

Eamon nói: “Được, phải sửa chữa sẵn tiện nâng cấp, hiện nay kĩ thuật phát triển quá nhanh.”

Ông vừa nói, trên mặt lộ ra nụ cười: “Trước khi thợ máy tới, ta và con cùng đánh một trận, đã lâu rồi ta không luyện tập.”

“Vâng, thưa thầy…” Vẻ mặt quân quân đoàn trưởng quân khu tám bối rối, bây giờ tinh thần lực của thầy là cấp A, mà cậu cấp SS, đánh nhau không công bằng lắm.

Tham Khảo Thêm:  Chương 157

Eamon: “Đánh hết sức đi.” Sau đó nhảy vào cơ giáp.

Quân đoàn trưởng quân khu tám sửng sốt một chút, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa lo lắng, dùng cơ giáp vượt cấp sẽ làm tổn thương tinh thần lực!

Nhìn thấy cơ giáp đứng lên một cách thuận lợi, lại nghe thấy giọng nói thúc giục của Eamon, cậu không khỏi đoán lẽ nào cơ giáp của thầy đã bị hạ cấp?

Sau khi mang cơ giáp ra chiến đấu với Eamon, đôi mắt cậu đầy kinh ngạc.

Cơ giáp là SS! Sư phụ cũng là SS!

Cậu không thể tập trung, hoàn toàn không chiến đấu được gì cả. Cậu chật vật rời khỏi cơ giáp, Eamon cũng xuống khỏi cơ giáp ngay sau đó.

“Thầy ơi, tinh thần lực của người đã khôi phục ạ?”

Eamon gật đầu, nắm tay của quân đoàn trưởng quân khu sốtám, giọng điệu bình tĩnh và kiên định: “Năm nay, chúng ta sẽ cùng nhau chống lại tinh thú triều.”

Hai mắt của quân đoàn trưởng quân khu tám sáng ngời, nắm chặt tay Eamon: “Vâng!”

Chuyện tinh thần lực của Eamon hồi phục nhanh chóng lan truyền trong quân bộ, ngay sau đó, một tin tức thú vị khác lại đến.

Norman tuyên bố một tin tức qua mạng nội bộ quân đội: “Ngoài các sĩ quan đạt cấp SS, những người sẵn sàng ra tiền tuyến tiêu diệt tinh thú dù hiện tại đang ở cấp bậc nào hãy đăng ký ở chỗ nguyên soái.”

Ngoài mạng nội bộ quân đội, Norman cũng thông qua tin tức lưu trữ ở quân bộ gửi một thông báo tương tự tới các sĩ quan đã nghỉ hưu, những người hiện không thuộc quân đội.

Đi kèm với thông báo là thông tin liên lạc của phó quan.

Một viên đá khuấy động hàng ngàn con sóng, mọi người đều đoán thông báo này của Norman có liên quan đến những thay đổi của Eamon.

Muốn giúp các sĩ quan cao cấp phục hồi tinh thần lực!

Các nhân viên quân bộ đều rất phấn khởi, các sĩ quan đã nghỉ hưu bởi vì tinh thần lực bị hạ cấp đều bật dậy tại chỗ, có thể khôi phục cấp bậc tinh thần lực! Lại có thể chiến đấu ngoài tiền tuyến rồi!

Binh lính bình thường cũng hào hứng không kém, càng có nhiều sĩ quan ra trận thì càng ít người hi sinh, thắng trận càng dễ dàng.

Phó quan của Norman nhận được nhiều tin nhắn đăng ký, nhanh chóng sắp xếp lại danh sách nhân viên.

Thông tin mọi người đều được kiểm tra chi tiết và cẩn thận nhằm xoá bỏ những người không có ý thức chiến đấu hoặc thái độ không tốt.

Ngay sau đó, An Cẩn đã gặp sĩ quan thứ hai cần được thăng cấp, vẫn là từ cấp A lên cấp SS.

Càng ngày càng có nhiều sĩ quan được khôi phục cấp bậc, tin tức ngày càng lan truyền rộng rãi. Nhiều người đã lên tiếng bày tỏ nguyện vọng nhập ngũ, hy vọng có thể khôi phục tinh thần lực.

Bộ Thông tin nhanh chóng phản hồi, để đối phó với tinh thú triều, trước mắt vẫn lấy việc khôi phục cấp bậc tinh thần cho các sĩ quan có kinh nghiệm làm chính.

Nhìn thấy câu trả lời, mọi người trầm mặc một chút nhưng cũng có người bày tỏ muốn khôi phục tinh thần lực để gia nhập quân đội, có một số người đúng là lớn lên trong trường quân đội.

Chỉ là hiện tại nhân viên quân bộ chưa khôi phục tinh thần lực hết, tạm thời không có khảo sát thêm.

Rạng sáng ngày 25, Norman đang say ngủ bỗng nhận được tin tức từ tiền tuyến, tinh thú triều bùng phát.

Hắn nhanh chóng đứng dậy, do dự một chút rồi quyết định đánh thức An Cẩn, nhanh chóng thay quần áo cho cậu, dặn dò cẩn thận rồi cúi người hôn lên trán An Cẩn một cái: “Chăm sóc bản thân thật tốt.”

An Cẩn gật gật đầu, ngẩng đầu hôn hắn: “Anh cũng vậy.”

Cậu kiên trì thức dậy, nhìn Norman rời khỏi hoàng cung.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.