Dư Tình Khả Đãi

Chương 27



“Tôi muốn bắt đầu lại từ đầu với cậu.” Câu nói ấy vang bên tai Cảnh Tú tựa như tiếng pháo hoa nở rộ dưới đáy lòng. Ban đầu âm thanh khiến người ta hoảng hốt, sau đó rực rỡ sắc màu để cuối cùng chỉ còn sót lại vẻ tịch liêu cùng dư hương khói thuốc.
Cảnh Tú nhìn Quý Hựu Ngôn, trong lòng mâu thuẫn, cảm giác mình vừa mừng rỡ, lại vừa khổ sở.
Nếu nói việc chấp nhận tới tham gia show sống còn này không hề liên quan gì đến mong muốn gần kề Quý Hựu Ngôn nối lại tình xưa thì chính là lừa mình dối người. Năm xưa tại phòng bệnh, khi cô nản lòng thoái chí đưa ra đề nghị chia tay, Quý Hựu Ngôn không nói gì, không một lời níu kéo, đầu không ngoảnh lại, thực sự bỏ đi. Cô nán lại Pháp chờ đợi đến mức cạn kiệt hy vọng và kiên nhẫn hết lần này đến lần khác.
Chỉ một câu nhẹ tênh “Tôi hối hận rồi, tôi muốn bắt đầu lại từ đầu với cậu” là có thể xua tan những dày vò khốn khổ kia ư? Đa số các trường hợp gương vỡ lại lành rốt cuộc rồi cũng sẽ giẫm lên vết xe đổ mà thôi.
Trái tim Cảnh Tú dần nguội lạnh.
Khóe môi cô giần giật, thanh âm thốt ra có hơi khàn, “Cậu là người vồn vã vậy ư?”
Cô lạnh lùng nói, “Một tuần trước cậu còn đề nghị chúng ta làm bạn, một tuần sau cậu cảm thấy có thể trở thành người yêu sao?”
Quý Hựu Ngôn nhận ra tâm trạng Cảnh Tú chuyển biến bèn giải thích, “Không phải vậy. A Tú, tôi chưa từng muốn làm bạn với cậu. Một tuần trước tôi không có lựa chọn nào khác giữa người dưng và bạn bè.”
“Vậy giờ cậu có lựa chọn khác rồi à?” Cảnh Tú nhìn cô, ánh mắt nhuốm vẻ trào phúng, “Ai cho cậu sự tự tin đó thế? Quý Hựu Ngôn, cậu coi tôi là ai? Dựa vào đâu mà cậu cho rằng tôi vẫn còn mong mỏi ở cậu?”
Cổ họng Quý Hựu Ngôn đặc quánh, cay đắng đáp, “Không phải cậu mong mỏi ở tôi, mà là tôi mặt dày cố chấp dính chặt lấy cậu.”
Cảnh Tú nghe thấy cô dùng những từ ngữ nặng nề như vậy để hình dung bản thân thì khẽ run rẩy, ngón tay đặt trên thành ghế siết chặt.
“Tôi không muốn.” Lời cự tuyệt của cô lạnh như băng. Ngừng một lúc, cô lảng sang chuyện khác, “Tôi không cần cậu giúp tôi thanh minh, bảo người đại diện của cậu đè hot search xuống đi.”
Mình bị từ chối rồi. Quý Hựu Ngôn cắn môi, con ngươi ảm đạm. Nhưng cô nhanh chóng tự an ủi bản thân, vốn dĩ cô cũng không nghĩ Cảnh Tú sẽ chấp nhận, cô chỉ muốn cho Cảnh Tú thấy được tấm lòng của mình, muốn Cảnh Tú biết cô đang theo đuổi Cảnh Tú.
Thái độ của Cảnh Tú không phải kiên quyết khước từ đã là kết quả rất tốt rồi.
Quý Hựu Ngôn xốc lại tinh thần, che giấu biểu cảm thất bại xen lẫn mất mát vừa xong, trả lời Cảnh Tú, “Vậy nếu không phải tôi giúp cậu, mà là cậu giúp tôi thì sao?”
Cảnh Tú nhíu mày nhìn cô.
Quý Hựu Ngôn bình tĩnh đáp, “Tôi đã làm lớn chuyện rồi, hiện tại trên mạng đều truyền nhau tin Đoạn Vân Khê không chừa thủ đoạn cố tình dính líu tới tôi để tăng độ phủ sóng, fan của tôi sắp sửa san bằng weibo của anh ta rồi, giờ nếu tôi không thanh minh cho cậu, không giải thích về hai bài đăng mập mờ dành cho cậu trên weibo thì Đoạn Vân Khê còn lâu mới ngồi không chờ chết. Cô giáo Cảnh, hiện tại tôi đang ở thế đã đâm lao đành phải theo lao.”
Cảnh Tú lạnh lùng bảo, “Đây là chuyện của cậu, tôi đã bảo cậu đừng nhúng tay vào rồi.”
Quý Hựu Ngôn buồn rầu nhìn Cảnh Tú, Cảnh Tú vẫn thờ ơ không động lòng.
Một lát sau, Quý Hựu Ngôn cười khổ, “Tôi hiểu ý cậu.”
Cảnh Tú siết chặt bàn tay, hít sâu một hơi, đột nhiên đẩy ghế về đằng sau, dứt khoát rời đi.
Ghế tựa vẫn còn xoay tròn theo quán tính, va quệt mạnh vào chiếc bàn họp để đến mức phát ra một tiếng động lớn. Quý Hựu Ngôn thất thần nhìn nó, liệu có phải mình đã khiến Cảnh Tú giận dữ quá mức chịu đựng hay không?
Cảnh Tú kiên quyết như vậy, có khi nào… mình thực sự lại suy diễn rồi?
Cô còn chưa kịp tổn thương thì điện thoại đặt trên bàn reo chuông, màn hình hiển thị cuộc gọi đến từ Ngụy Di Chân.
Ngụy Di Chân cập nhật cho cô tin tức mới nhất, “Tưởng Thuần vừa gọi cho chị, bảo là cô Cảnh đồng ý phương án của em, về thông tin cụ thể thì giờ chị sẽ tìm gặp Tưởng Thuần để bàn bạc chi tiết.”
Trong nháy mắt Quý Hựu Ngôn cười tươi rạng rỡ. Cô biết Cảnh Tú sẽ chẳng thấy chết mà không cứu đâu mà.
Cô nhắc nhở Ngụy Di Chân, “Chị giúp em sớm thu lại người bình luận lật tẩy vụ tài khoản phụ nhé, đợi bên tin tức truyền thông ngờ vực đủ rồi em sẽ lấy tài khoản chính đăng weibo giải thích. Việc cả hai bài đăng trên hai tài khoản weibo đều ám chỉ đến cô Cảnh thì phiền chị giúp em xử lý.”
Ngụy Di Chân uể oải hừ một tiếng coi như đáp lời. Im lặng một chốc, chị mới lo trước tính sau hỏi Quý Hựu Ngôn, “Bây giờ thái độ của em trước việc có scandal với Cảnh Tú thế nào?” Việc này liên quan đến độ chừng mực trong cuộc đàm phán lát nữa với Tưởng Thuần.
Quý Hựu Ngôn rũ mi, lạnh nhạt đáp, “Chỉ cần Cảnh Tú đồng ý thì em cũng đồng ý.” Dừng một đoạn, cô đăm chiêu tiếp tục yêu cầu Ngụy Di Chân, “Đúng rồi chị ơi, bây giờ chị giúp em để trống lịch trình nửa cuối năm sau với, trước đừng vội tiếp nhận công việc gì.”
Nguy Di Chân thắc mắc, “Tại sao? Em có sẵn kế hoạch gì à?”
Quý Hựu Ngôn nhắn nhủ, “Em sắp sửa định đăng ký vào <Hướng dương trong đêm> của Cố Linh Phong, thời gian khai máy chắc dự định nửa cuối năm sau, cụ thể hơn nữa thì vẫn chưa xác định.”
“Hóa ra lúc trước dùng bữa với Cố Linh Phong em ấp ủ dự định này à? Em có nắm chắc không? Sao chị nghe đồn dàn diễn viên đã được quyết định rồi mà?” Ngụy Di Chân hoài nghi. Bộ phim ấy không thể nghi ngờ chính là một cơ hội tuyệt vời, nếu bộ phim điện ảnh đầu tay của Quý Hựu Ngôn được đạo diễn bởi Cố Linh Phong thì giai đoạn chuyển mình sẽ cực kỳ thuận lợi. Có điều đây là một tấm bánh khó tranh, chưa chắc Cố Linh Phong đã thực sự để ý đến Quý Hựu Ngôn, huống hồ có tin danh sách diễn viên đã được chốt.
Quý Hựu Ngôn chạm tay vào chiếc ghế Cảnh Tú vừa ngồi, nhẹ nhàng đáp, “Em không nắm chắc, nhưng em sẽ nỗ lực phấn đấu. Có thể thành hay không muộn nhất cuối năm sẽ biết, chị cứ giúp em dọn trống lịch đi đã.”
Ngụy Di Chân nghĩ có lẽ cô đã có kế hoạch bèn khéo léo dặn dò, “Được rồi, việc dọn trống thì dễ thôi, có điều tốt nhất em đừng để chị hoảng không kịp trở tay là được.”
Quý Hựu Ngôn bật cười đáp ứng, “Chị an tâm, sao có thể chứ.”
Sau khi cúp máy không lâu, Quý Hựu Ngôn phát hiện bình luận “Không đánh răng hay sao mà miếng thối thế” cô dùng tài khoản phụ up trên weibo sớm hôm nay đã được ‘nhân viên nằm vùng’ cố tình khai quật, truyền thông lập tức bắt đầu công khai loan tin, đặt tên với tiêu đề hoành tá tràng: “Lộ diện hành động trượng nghĩa của tài khoản phụ Quý Hựu Ngôn”, “Quý Hựu Ngôn dùng tài khoản phụ bảo vệ Cảnh Tú”. Sau đó những đầu tin tức trước còn cắn Đoạn Vân Khê chặt tới mức kéo không tha cũng bắt đầu xuôi theo chiều gió, liên hệ hai bài đăng “Tôi thông suốt rồi” và “Vẫn tức giận quá” tới vụ việc của Cảnh Tú. Đoạn Vân Khê cũng tận lực lợi dụng hoàn cảnh để tẩy trắng bản thân.
Có vài người nhạy bén lập tức liền đánh đúng chỗ ngứa. Căn cứ vào tuyến thời gian, bài đăng “Cậu ấy là đùa mình rồi” của tài khoản phụ hoàn toàn ăn khớp với việc tổ chương trình giải thích “Cảnh Tú nhốt nữ diễn viên ngoài cửa chỉ là một trò đùa giữa hai người”. Bài đăng weibo này phát sinh trước cho nên có thể thuyết phục đây là sự thật. Việc Cảnh Tú có ức hiếp nữ diễn viên nào đó hay không được được làm sáng tỏ.
Fan Cảnh Tú bắt đầu tổ chức phản công, trách cứ kẻ lật tẩy kia bụng dạ khó lường, yêu cầu người đó xin lỗi, đòi lại công bằng cho Cảnh Tú.
Sau một tiếng, đoàn đội truyền thông cảm thấy ổn thỏa rồi bèn thông báo Quý Hựu Ngôn đăng nhập tài khoản chính để đăng bài lên weibo.
Quý Hựu Ngôn upload bức ảnh tối qua chụp miếng dán giữ nhiệt, đăng tải bài đăng thứ ba trong ngày: Tối hôm qua dù dù giá rét thế nào cũng không khiến lòng người lạnh lẽo, thật lòng cảm ơn cô giáo Cảnh săn sóc tài trợ @ Cảnh Tú. Bức ảnh đính kèm phối hợp với bức ảnh chụp thuốc bôi trị bỏng đăng ở tài khoản phụ, còn có ảnh miếng dán giữ nhiệt và ảnh thảm đỏ tối qua.
Chỉ vẻn vẹn một câu mà lượng thông tin gấp mười.
Điều mọi người phản ứng đầu tiên chính là Quý Hựu Ngôn đã ngầm thừa nhận tài khoản phụ rồi. Cân nhắc thêm một chút thì quan hệ giữa Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú tốt chứ có tệ như lời đồn đâu, Cảnh Tú còn đưa cô cả miếng dán giữ nhiệt lẫn thuốc bôi trị bỏng cơ mà. Phán đoán tiếp theo chính là việc cô nhanh tay xóa bài trên weibo cộng với phát ngôn của tài khoản phụ chẳng lẽ là đang tức giận thay Cảnh Tú?
Thao tác bên phía truyền thông siêu cấp nhanh chóng, lại thêm Ngụy Di Chân, Tưởng Thuần và đoàn đội của Đoạn Vân Khê ba phe góp sức, hot search “Quý Hựu Ngôn chở che Cảnh Tú” và “Đoạn Vân Khê hào hiệp hứng vỏ [cười khóc]” bắt đầu thăng hạng.
Quý Hựu Ngôn đã lộ diện thì Lương Trấn và Tô Lập Hàng có muốn tiếp tục giả điếc nữa cũng không được. Bên dưới tài khoản weibo của bọn họ cũng đã bị các quần chúng ăn dưa hóng chuyện bắt đầu chế nhạo rồi.
Sau đó không lâu Tô Lập Hàng liền phản bác: Nghe đồn cô giáo Cảnh vô cùng nghiêm khắc ư? Hình minh họa là ảnh cắt ra từ vòng một chương trình – Cảnh Tú đứng trên sân khấu diễn cảnh bi kịch, thoạt trông dáng vẻ như đang chịu tổn thương. Tô Lập Hàng cố tình chụp màn hình ở đoạn trông vừa thương lại vừa đáng yêu, còn chèn thêm bốn chữ to đùng “Oan ức quá uhu”.
Lương Trấn cũng lập tức ra mặt, anh ta đơn giản chia sẻ bài đăng giải thích của tổ chương trình. Tuy Quý Hựu Ngôn thấy hành động này của anh chàng có chút hời hợt qua loa, nhưng thôi dù sao cũng đã hỗ trợ bác bỏ tin đồn.
Nhờ liên hợp mà chỉ qua một buổi chiều, tình thế đã hoàn toàn xoay chuyển, cư dân mạng vốn nửa tin nửa ngờ bây giờ đứng thành hàng chạy theo Cảnh Tú, trên mọi nền tảng người người bênh vực Cảnh Tú, quát mắng kẻ lật tẩy vô danh, tất cả hot search đều trở thành “meme của Tô Lập Hàng”, “Lương Trấn bác bỏ tin đồn”, “Quý Hựu Ngôn Cảnh Tú”.
Bên phía Tôn Đình im lặng, đại diện phát ngôn làm như không hay biết gì, bộ dáng đánh cũng không khai. Tưởng Thuần liên lạc với ban lãnh đạo, hiểu được rằng dạo gần đây người đứng đằng sau Tôn Đình đang đánh cờ với thế lực của Cảnh Tú nên Tôn Đình mới dám không thèm nể nang mặt mũi Cảnh Tú, thù mới hận cũ tính hết một lượt, coi như lấy sự việc lần này để rung cây dọa khỉ. Không biết tương lai còn có tai họa gì có thể ập xuống, nhưng tạm thời trận sóng gió hiện tại của Cảnh Tú có thể dừng ở đây được rồi.

Tham Khảo Thêm:  Chương 527: Đột quyết mỹ nam

Buổi tối Cảnh Tú đứng ra mời mọi người coi như báo đáp ân tình phối hợp giúp đỡ khi hoạn nạn khó khăn. Cảnh Tú thậm chí còn chủ động kính mọi người ít rượu, coi như cảm tạ.
Tô Lập Hàng hiếm khi chớp được cơ hội gây khó dễ cho Cảnh Tú bèn trêu chọc, “Cô Cảnh này, không phải cô nên đặc biệt mời cô Quý một ly à. Hôm nay cô Quý đã xả thân vì cô đấy, nghĩa khí chắn hết đao cho cô Cảnh luôn.” Người đã quen với phương thức lăn lộn trong giới giải trí thì chỉ cần suy luận một chút sẽ hiểu rõ việc Quý Hựu Ngôn cố tình để lộ tài khoản phụ nhằm ép hot search của Cảnh Tú xuống.
Cảnh Tú nhìn lướt qua Quý Hựu Ngôn, Quý Hựu Ngôn còn đang sốt ruột vì nãy giờ Cảnh Tú đã uống không ít liền vội vã cười đáp, “Thầy Tô thật là, anh muốn bắt nạt cô Cảnh thì cứ việc nói thẳng ra đi, sao lại mượn danh nghĩa của tôi làm gì?”
Cô thủ thế cười giỡn, “Cẩn thận tôi xiên anh một nhát đấy.”
Tô Lập Hàng phối hợp Quý Hựu Ngôn, vờ run rẩy, mọi người lập tức bật cười.
Đợi tràng cười qua đi, Lương Trấn đột nhiên không đầu không đuôi đánh giá, “Không ngờ quan hệ giữa cô Quý và Cổ Cảnh lại tốt như vậy.” Ánh mắt anh ta còn nhuốm chút mờ ám.
Anh ta vào nghề sớm hơn Tô Lập Hàng, đã từng nghe qua tin đồn về Cảnh Tú với Quý Hựu Ngôn lan truyền khắp giới giải trí một thời. Có điều lúc trước quan sát Quý Hựu Ngôn và Cảnh Tú khiến anh ta cho rằng tin đồn CP năm xưa cùng lắm cũng chỉ là gán ghép. Bây giờ ngẫm lại, có vẻ là thật.
Câu nói của anh ta khiến ánh mắt mọi người trên bàn trở nên bất thường. Ai cũng từng nghe đồn về chuyện Cảnh Tú và Quý Hựu Ngôn từng hẹn hò. Trên bàn có đủ kẻ hiếu kỳ lẫn người lúng túng.
Cảnh Tú nhíu mày, Trần Đức Sinh hiểu ý lập tức định lảng sang chuyện khác nhưng Quý Hựu Ngôn ra chiều hững hờ trả lời, “Lẽ nào người ngoài nhìn vào mối quan hệ giữa tôi với cô Cảnh tệ lắm sao?”
Lương Trấn nhẹ đáp, “Cũng không hẳn.”
Quý Hựu Ngôn mỉm cười, thoải mái khoe khoang, “Có thể thầy Lương chưa biết, năm xưa lúc tôi với cô Cảnh còn chưa ra mắt, CP tôi và cô Cảnh đã từng là CP gây sốt nhất trong show sống còn đấy, quan hệ mà không tốt thì sao có thể đạt được thành tựu như vậy chứ?”
Cô nói thản nhiên như vậy lại khiến Lương Trấn cảm giác giữa cô và Cảnh Tú thực sự không có gì.
Cảnh Tú lạnh nhạt liếc nhìn Quý Hựu Ngôn, bất ngờ với vẻ ung dung tự tại của cô bây giờ. Quý Hựu Ngôn đón nhận tầm mắt Cảnh Tú, đột nhiên quay đầu nhìn cô nở nụ cười híp mắt.
Cảnh Tú ra vẻ tảng lờ, rời tầm nhìn, nhưng cảm giác lạnh lẽo giữa hàng lông mày tựa hồ đã tiêu tán đi nhiều.
Quý Hựu Ngôn thầm mừng rỡ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 160: Ngoài ý muốn 2

Dọc đường trở về khách sạn, Nguyễn Ninh Vi gửi tin nhắn qua WeChat cho Quý Hựu Ngôn, quan tâm hỏi, “Chị, em thấy hết chuyện cô Cảnh trên mạng rồi, mấy đứa học viên tụi em hết sức bất bình thay cô Cảnh nên em muốn hỏi hiện tại bọn em có thể làm gì giúp cô Cảnh không?”
Quý Hựu Ngôn vui vẻ đáp Nguyễn Ninh Vi, “Mọi chuyện ổn cả rồi, đừng lo lắng.”
Cô ôn hòa nhắc, “Sau này tiếp nhận phỏng vấn, ký giả mà hỏi mấy đứa ấn tượng thế nào về giáo viên hướng dẫn thì khen cô Cảnh vài câu là đủ rồi.”
Nguyễn Ninh Vi an tâm đáp ứng, “Vâng ạ.”
Mấy giây sau, ‘Đối phương đang nhập dữ liệu’ mãi mà chưa thấy gửi. Quý Hựu Ngôn đoán hẳn Nguyễn Ninh Vi đang gặp vấn đề nan giải gì, ngay lúc cô mất kiên nhẫn định hỏi thì cuối cùng tin nhắn của Nguyễn Ninh Vi cũng tới, “Chị, hôm nay chị đặc biệt anh dũng đấy, fan CP Ưu Tú bọn em gào rú như xác chết sống dậy.”
Ưu Tú là tên CP trước đây của cô và Cảnh Tú. Quý Hựu Ngôn phì cười, trêu ghẹo Nguyễn Ninh Vi, “Không phải em nói em thoát fan rồi à? Bây giờ còn quan tâm sao?”
Nguyễn Ninh Vi ngượng ngùng đáp, “Thì em cũng là mới hôm nay được chị phục sinh thôi, hiện tại tâm trạng em vẫn còn kích động lắm, ngay cả món nghề viết lách cũng rục rịch muốn tái xuất rồi.”
Quý Hựu Ngôn bật cười thành tiếng, ôi cô bé này. Tối nay cô uống không nhiều, bây giờ nhìn hai chữ ‘anh dũng’ từ Nguyễn Ninh Vi lại hồi tưởng lại loạt diễn biến ngày hôm nay phát sinh, bỗng dưng lại thấy thấm men say. Lòng nóng như lửa đốt, cô cắn môi, buông bỏ rụt rè, “Chị cho phép em viết đây, thế nhưng chị có hai điều kiện, muốn nghe không?”
Nguyễn Ninh Vi hiếu kỳ, “Điều kiện gì ạ?”
Quý Hựu Ngôn ranh ma đáp, “Điều kiện thứ nhất là em giúp chị thêm một câu độc thoại nội tâm.”
“Được chứ.” Nguyễn Ninh Vi đồng ý mà không chút chần chừ. Được chính chủ cấp quyền viết fanfic, lại còn tặng thêm phụ gia độc thoại thì hẳn là ước mơ ngàn đời của các bạn tác giả fan CP rồi.
Quý Hựu Ngôn xoa nhẹ đầu ngón tay, tiếp tục nói, “Điều kiện tiếp theo là em viết xong hãy đưa cả cô Cảnh đọc nữa.”
Nguyễn Ninh Vi: “………..”
Hai giây sau, Nguyễn Ninh Vi bắt đầu điên cuồng thu hồi tin nhắn, một tin, hai tin… thu hồi sạch sành sanh toàn bộ tin nhắn cô nàng gửi từ nãy đến giờ.
“Chị Quý à, coi như đêm nay chị chưa nói câu nào với em nhé, chúc chị ngủ ngon.” Sau đó bỏ của chạy lấy người.
Quý Hựu Ngôn vừa giận vừa buồn cười: “……..”
Nhát như cáy!
Cô rời khỏi khung chat với Nguyễn Ninh Vi, mở weibo, mở hashtag CP Ưu Tú Nguyễn Ninh Vi vừa nhắc đến. Bên trong có rất nhiều những bài đăng gào thét hân hoan.
Cô hứng thú lướt một hồi, sau đó trở về trang weibo cá nhân. Bên dưới bài đăng của cô có rất nhiều lời cảm ơn dồn dập đến từ đội ngũ fan Cảnh Tú.
Cảm ơn cô che chở Cảnh Tú, cảm ơn cô lên tiếng vì Cảnh Tú, thật mừng khi Cảnh Tú có một người bạn tốt như vậy, chúc tình hữu nghị giữa hai người đầu bạc răng long….
Tuyệt đối bất đồng với những bình luận ác ý nhục mạ dành cho cô của fan Cảnh Tú nhiều năm về trước.
Trước giờ cô luôn cố gắng để giành về một chút chấp nhận, hôm nay có vẻ như rốt cuộc cũng thành công đôi phân rồi. Có điều cô lại không hề vui vẻ như trước đây cô từng ngỡ.
Đã không có Cảnh Tú ở ngôi vị số “1” thì vế đằng sau dù nhiều “0” hơn nữa cũng có ý nghĩa gì?
Quý Hựu Ngôn tụt hứng, tựa đầu bên cửa xe nhìn ra cảnh đêm vùn vụt trôi qua bên ngoài, trong lòng bỗng thấy cô đơn.
Nếu thời gian có thể quay ngược trở về thì thật tốt.
Cô mở lại khung chat với Nguyễn Ninh Vi, gửi Nguyễn Ninh Vi tiếng lòng mà cô mong đối phương có thể viết xuống thay mình:
Trước kia điều tôi sợ hãi nhất là bị người đời soi mói, còn bây giờ tôi chỉ mong có ai đó hiểu được lòng mình.
Chỉ cần như vậy đã có thể tặng tôi một niềm vui nho nhỏ.

Tham Khảo Thêm:  Chương 351

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.