Dư Tình Khả Đãi

Chương 41



Sau khi Cảnh Tú rời khỏi buổi tiệc mừng thương hiệu thì phải mười một giờ mới về tới khách sạn. Tắm rửa sấy tóc xong xuôi cũng gần mười hai giờ đêm. Rõ ràng rất buồn ngủ, thế nhưng cô vẫn ngồi dựa lưng trên giường không chịu chợp mắt, nhìn từng giây từng phút trôi qua trên màn hình điện thoại.
Rốt cuộc số 23 cũng đổi thành 00. Sau đó vài giây, điện thoại không ngừng reo vang dồn dập thông báo từ WeChat và tiếng nhắc nhở có tin nhắn đến. Cảnh Tú mím môi, mở từng cái một. Cha, mẹ, Đào Hành Nhược, Tống Văn Ngạn, những người bạn, đồng nghiệp thân thiết biết ngày sinh theo lịch âm của cô, ai cũng gửi tin nhắn chúc mừng.
Cô không thiết hồi âm, cứ thế mở từng cái một, tâm trạng thấp thỏm chờ mong ngay cả chính cô cũng không phát giác.
Cuối cùng đôi mắt cô trở nên ảm đạm.
Không có tin nhắn từ Quý Hựu Ngôn. Cảnh Tú xoa mi tâm, nở nụ cười tự giễu.
Sau khi cô trả lời những tin nhắn chúc mừng thì lòng đã chẳng còn bất kỳ đợi mong nào nữa, quyết định tắt đèn đi ngủ. Cô nghĩ có lẽ Quý Hựu Ngôn đã quên rồi. Dù sao cũng không phải chưa từng có chuyện tương tự xảy ra.
Vì thế nên khi đêm hôm khuya khoắt bị Tưởng Thuần đánh thức rồi nghe được tin, cô thậm chí còn hoài nghi mình đang nằm mơ.
Thời khắc nhạy cảm như vậy mà Quý Hựu Ngôn dám đăng weibo chúc mừng sinh nhật mình ư? Cảnh Tú hơi nhíu mày.
Suốt một quãng thời gian dài cô đã luôn là một trong những sự tồn tại không thể đề cập đến trên weibo của Quý Hựu Ngôn. Rõ ràng là người thân cận gần kề nhất, vậy mà sau khi show sống còn kết thúc, Quý Hựu Ngôn upload một loạt ảnh chụp cùng các thí sinh khác, rất nhiều người nhưng duy chỉ ảnh chụp riêng cả hai thì tuyệt đối không dám để lộ dù chỉ một tấm chứ đừng nói là công khai chúc mừng sinh nhật cho cô trên phương tiện truyền thông.
Cảnh Tú véo lòng bàn tay, xác định không phải mình đang nằm mơ thì cổ họng chợt thấy lạnh lẽo.
Cô vô thức gạt phần tóc lòa xòa trên mái, trả lời Tưởng Thuần, “Vâng, chị đợi chút, em đi xem tình hình.”
Tưởng Thuần ngập ngừng như có điều muốn nói. Chị khá sốt ruột, chị định hỏi thử xem Cảnh Tú có muốn ngay tức khắc dập tắt đám lửa đang cháy lan rộng này hay không, nếu như cần thì nhân lúc tình thế chưa quá đà vẫn có thể thu xếp được, đợi đến sáng sớm ngày mai có thể khiến cho mọi thứ gần như trở về với bình yên.
Nhưng rồi cuối cùng chị quyết định bảo Cảnh Tú, “Được.” Chị đã hợp tác với Cảnh Tú biết bao nhiêu lâu nay, tuy lời đáp của Cảnh Tú chỉ vẻn vẹn một câu thoạt trông cực kỳ bình tĩnh, nhưng chị vẫn có thể nhận ra đối phương đang che giấu niềm vui và cả sự mong ngóng.
Cảnh Tú cúp máy, mở mạng đăng nhập vào weibo. Trong đêm khuya bốn bề an tĩnh vắng vẻ, trái tim cô dường như đang đập vô cùng lớn tiếng.
Cô vừa vào trang chính weibo đã không chút chần chừ click mục hot search, kết quả trông thấy được tên mình và tên Quý Hựu Ngôn được sắp xếp bên cạnh nhau.
‘Mười hai giờ đêm Quý Hựu Ngôn tỏ tình Cảnh Tú’, Cảnh Tú nhìn dòng chữ, năm ngón siết chặt mất kiểm soát.
Cô không bấm chọn hot search mà thay vào đó nhập vào ô tìm kiếm ba chữ ‘Quý Hựu Ngôn’, trực tiếp chuyển sang tường nhà weibo Quý Hựu Ngôn.
Bài đăng mới nhất xếp ngay trên cùng chính là thứ Tưởng Thuần vừa thông báo với cô – chiếc video Quý Hựu Ngôn upload lúc mười hai giờ đêm.
Hàng chữ đi kèm chỉ đơn giản là ‘Tôi hát cậu nghe’, bình luận bên dưới đã vượt quá con số một vạn.
Cảnh Tú không chớp mắt bắt đầu ấn mở video. Cô trông thấy Quý Hựu Ngôn nở nụ cười ngượng ngùng nhìn về phía ống kính, sau đó rũ mi, dịu dàng gảy dây đàn. Đối phương diện bộ váy mà cô từng đùa là khi mặc Quý Hựu Ngôn trông rất quyến rũ, gương mặt, ánh mắt, tất cả đều say mê đắm chìm trong vẻ thâm tình.
Cảnh Tú nuốt nước bọt. Cô vừa mở video thì giọng hát chậm rãi trầm thấp của Quý Hựu Ngôn đã vang lên, đi kèm theo đó là cả tiếng tim đập rõ rệt đến mức không ngờ của cô, cứ thế triền miên quẩn quanh bên tai.
Gió nhẹ lay động mái tóc Quý Hựu Ngôn, cõi lòng Cảnh Tú rung động theo từng câu hát, từng nhịp điệu của đối phương.
Cô ngắm Quý Hựu Ngôn trong video, giữa giây phút ngẩn ngơ đột nhiên cảm giác như thể đang trông thấy cảnh tượng lần đầu tiên người con gái ngây ngô năm xưa hát dành tặng mình. Thứ thay đổi là một Quý Hựu Ngôn đã trưởng thành và quyến rũ hơn gấp bội, mà thứ bất biến lại là sự rung động của bản thân.
Cô yêu vẻ mê người của Quý Hựu Ngôn lúc hát, cũng yêu thích nét gợi cảm của Quý Hựu Ngôn khi cất lời.
Năm xưa khi hai người nghỉ phép sang Pháp đã từng nằm tắm nắng bên nhau trên thảm cỏ tại trang viên, mỗi người một bên tai nghe cùng lắng nghe ca khúc ấy. Khi bài hát kết thúc, Quý Hựu Ngôn tháo bên tai nghe của cô xuống, dán sát cạnh lỗ tai cô cười đầy ẩn ý, thấp giọng nói, “Tôi cũng muốn được hòa tan trong những lời ân ái của cậu.” Hơi ấm phả bên khóe tai mẫn cảm, giọng điệu trêu chọc cứ thế xâm chiếm cõi lòng cô. Cảnh Tú nghiêng đầu lẳng lặng nhìn đối phương, mấy giây sau chủ động ghé sát định hôn Quý Hựu Ngôn.
Quý Hựu Ngôn lại cố tình né tránh, cuối cùng chỉ đành mỉm cười tuân theo khi Cảnh Tú nhìn mình bằng ánh mắt đẫm lệ. Môi răng quấn quýt, Quý Hựu Ngôn còn lẩm bẩm, “Sau này tôi hát bằng tiếng Pháp cho cậu nghe nhé?”
Con ngươi Cảnh Tú đỏ bừng, hôn từ hàm xuống đến cổ, giọng khàn đặc đáp lời, “Bây giờ luôn đi…”

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Fan khóc lóc bảo nghe không hiểu bài này, nhưng Cảnh Tú cảm thấy mỗi một lần Quý Hựu Ngôn cắn nhả chữ lại như đang ấn từng dấu ấn xuống trái tim của mình.
Trong đêm khuya thanh tĩnh, Cảnh Tú xem đi xem lại chiếc video, con ngươi trong suốt như nước.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, cắt đứt sự u mê của Cảnh Tú. Tưởng Thuần đợi Cảnh Tú ba mươi phút rồi vẫn chưa nhận được thêm thông tin bèn gọi tới.
“Tú Tú, em thấy ổn không? Có cần đè hot search xuống không?” Tưởng Thuần hỏi.
Cảnh Tú nhàn nhạt đáp lời, “Không cần đâu ạ.”
“Nhưng với tình thế hiện tại, nếu không đè nó xuống mà để nó tùy ý tự do phát triển thì e rằng ngày mai biến chuyển thế nào không phải cái chúng ta có thể dự đoán. Tú Tú, liệu có phải em đang quá mức dung túng hay không?” Tưởng Thuần sốt ruột.
Cảnh Tú đứng dậy rời khỏi giường, cầm cả máy tính bảng lẫn điện thoại lên, cực kỳ tỉnh táo trả lời Tưởng Thuần, “Không sao ạ, chắc chắn…” Ánh mắt cô mềm mại hơn, “Ngôn Ngôn sẽ khắc phục tốt hậu quả.”
Tưởng Thuần lo âu, “Nhưng chuyện này chẳng đem lại cho chúng ta lợi thế nào.” Xét vị thế hiện tại của Cảnh Tú trong giới giải trí kèm theo tác phong suốt bao năm qua, mãi dính phải scandal với Quý Hựu Ngôn thì hại nhiều hơn lợi. Quan trọng và rõ ràng nhất ấy chính là đối với một số nhãn hiệu cao cấp đòi hỏi nhiều về vấn đề đời tư, nếu Cảnh Tú dính dáng tới quá nhiều loại bê bối tương tự thì khả năng cao sẽ mất đi tư cách đại diện.
“Chị sợ lật lên lật xuống nhiều sẽ khiến mọi thứ phức tạp hơn. Sau này người ta cứ nhắc đến tên cô Quý thì ấn tượng còn kéo theo cả em nữa, dính chặt không dứt mất.” Nhiều năm về sau có khi cả xã hội sẽ đồn đại nhau rằng năm xưa bọn họ real thật đấy.
Cảnh Tú siết lấy điện thoại, tựa vào ghế, ánh đèn đổ lên kéo bóng cô dài ngoằng, vừa tinh tế lại vừa đơn bạc.
“Chị, em còn có thể quấn quít bên ai ngoại trừ cô ấy chứ?” Cô rũ mắt nhìn về phía chiếc lắc trên tay, nhẹ giọng hỏi.
Tưởng Thuần sửng sốt, không thể nói tiếp điều gì.
Chị từng tận mắt chứng kiến hành trình từ trước đến nay giữa Cảnh Tú và Quý Hựu Ngôn, dõi theo Cảnh Tú từ một cô gái đôi mươi tự tin, trong sáng lại dần đánh mất nụ cười chân thật trước sự nhu nhược yếu hèn của Quý Hựu Ngôn. Ai cũng đánh giá Cảnh Tú lạnh lùng, nhưng chị luôn thán phục mức độ chung tình của đối phương. Nếu Cảnh Tú cho phép, người theo đuổi cô có thể xếp dọc từ Paris tới Thành Bắc, song Cảnh Tú lần nào cũng kiên quyết chôn chân tại một gốc cây héo rũ mang tên Quý Hựu Ngôn.
Tưởng Thuần hợp tác với Cảnh Tú đã tám năm, ngoài tình nghĩa trong công việc ra còn có cả tình bạn xen lẫn. Chị sợ Cảnh Tú tiếp tục phải chịu tổn thương nên không thể không nhắc nhở, “Tú Tú này, chị không muốn can thiệp vào chuyện của em, nhưng chị phải nói đôi lời thế này.”
“Chị khá lo lắng, từ sau lần bọn họ giúp em chứng minh hiểu nhầm thì bọn họ đã dính chặt lấy chúng ta. Trong sự kiện thảm đỏ, bên tuyên truyền thông báo chị rằng Ngụy Di Chân đích thân nâng hot search tạo scandal, chị theo ý em nên mắt nhắm mắt mở làm như không thấy. Nhưng bâu giờ ngẫm lại cẩn thận, liệu phải chăng đây là một chiêu trò mà cô Quý và Ngụy Di Chân đã sớm bày ra hay không?” Dù sao Quý Hựu Ngôn cũng từng làm qua bao nhiêu lần những vụ thế này rồi.
Trước kia Quý Hựu Ngôn nhất mực thanh cao, cố gắng giữ kiêu ngạo, dốc sức rũ sạch quan hệ với Cảnh Tú, càng không chấp nhận nhờ vả hay vay mượn bất kỳ tài nguyên nào từ Cảnh Tú. Nhưng dù sao đó cũng là trước kia, giới giải trí chẳng khác nào một chảo nhuộm khổng lồ, ai biết sau mấy năm Quý Hựu Ngôn đã thay đổi cỡ nào chứ.
Cảnh Tú trở về giường, trong đầu vang văng vẳng lời giải thích Quý Hựu Ngôn từng nói với vẻ chân thành, “Mục đích của tôi không phải bộ phim điện ảnh của Cố Linh Phong, mà là cậu.”, rồi hai ngày trước còn khẩn cầu cô rằng, “Cho tôi chút thời gian để cậu có thể hiểu rõ tôi hơn nữa.” Cô tiếp tục dùng máy tính bảng mở ra video của Quý Hựu Ngôn, đầu ngón tay khẽ khàng vuốt ve má Quý Hựu Ngôn, hàng mi dài buông xuống, “Không phải đâu ạ. Đây chỉ là món quà sinh nhật cô ấy dành tặng em mà thôi.”
Cô ấy muốn chứng minh bản thân cô ấy đã thay đổi ư?
“Chị, em tin cô ấy.” Thanh âm êm dịu nhưng chắc nịch.
Những gì nên nói chị đều đã nói, nếu Cảnh Tú thật sự quyết tâm thì chị còn làm gì được nữa? Tưởng Thuần thỏa hiệp.
Chị vừa định kết thúc cuộc gọi thì Cảnh Tú lại căn dặn, “Chị giúp em khống chế hướng dư luận nhé, đừng để xuất hiện tình huống có fan mình công kích giọng hát của Ngôn Ngôn.”
Tưởng Thuần ai oán đáp ứng, “Chị sẽ cố gắng.” Có lẽ do đêm khuya khiến người ta đầy cảm tính, Tưởng Thuần ít khi vượt qua khuôn phép, thế mà hôm nay lại hỏi Cảnh Tú, “Tú Tú này…”
“Em thấy đáng giá không?”
Đầu ngón tay của Cảnh Tú khựng lại, gương mặt lộ vẻ khổ tâm. Vấn đề đó Tưởng Thuần đã từng hỏi, cô cũng từng tự hỏi chính mình vô số lần.
Cô nhẹ thở dài, trả lời Tưởng Thuần, “Em không biết.”
Không biết có đáng giá hay không, chỉ biết rằng liệu mình có bỏ được hay không.
Cô không nỡ bỏ. Vậy là đủ rồi.
Sau khi cúp máy, cô lấy sổ ghi chép từ bên đèn bàn.
Đây là cuốn sổ lần trước trên máy bay Quý Hựu Ngôn đã đưa cô để ký tên, Quý Hựu Ngôn bảo cô không cần trả, cô thật sự đã không trả. Trong cuốn sổ ngang dọc vài dòng chữ, ngoài chúng ra thì đều là tranh phác họa Cảnh Tú, có lẽ là khi Quý Hựu Ngôn rảnh rỗi lôi ra vẽ.
Cảnh Tú lật từng tờ một, cuối cùng dừng tại chữ “Nghĩ” trên trang giấy. Bên tai chợt vang lên thanh âm nhẹ nhàng động tâm của Quý Hựu Ngôn, Cảnh Tú mở nắp bút, chữ ‘Nghĩ’ trước đó bị chính cô gạch đi vì tưởng Quý Hựu Ngôn đã quên sinh nhật mình được khoanh thêm một vòng tròn.
Dừng hai giây, cô nhịn không nổi, đích thân viết thêm hai chữ ‘Nghĩ’ nữa.

Tham Khảo Thêm:  Chương 105: Chuyện đêm đó, em còn nhớ (CP phụ)

*

Rạng sáng hôm sau, Quý Hựu Ngôn vừa dậy đã lập tức lấy di động kiểm tra Weibo. Cô thấp thỏm mở top hot search, đập ngay vào mắt chính là dòng ‘Mười hai giờ đêm Quý Hựu Ngôn tỏ tình Cảnh Tú’ đang cực kỳ phổ biến. Trong nháy mắt cô nhảy cẫng lên, bụng như mở cờ.
A Tú nhất định đã trông thấy, không những thế có ngầm đồng ý.
Cô gạt tóc mái đi, ôm điện thoại vào trong lòng, miệng cười đến tận mang tai.
Không biết A Tú đã dậy chưa, cô muốn gửi tin nhắn chúc mừng đến đối phương, nhưng suy nghĩ được lúc bèn quyết định nhịn. Cô muốn chờ Cảnh Tú trở về để trực tiếp chúc mừng bằng miệng, cô muốn tận mắt trông thấy vẻ mặt Cảnh Tú để biết xem liệu đối phương có hài lòng với món quà mình dành tặng hay không.
Cô vừa ăn sáng, vừa nhận điện thoại từ Ngụy Di Chân, đồng ý phương án đợi đến chạng vạng sẽ giải thích mọi việc của chị, sau đó bắt đầu cẩn thận làm bánh gato. Vất vả lắm bánh mới hoàn tất, cô nhờ Lâm Duyệt giúp mình đặt bánh vào trong một chiếc hộp thật đẹp, cất trong tủ lạnh, sau đó vội vàng tìm một nhà tạo mẫu tóc với chuyên gia trang điểm.
Rõ ràng hôm nay không phải ghi hình, nhưng cô vẫn bảo chị Khải với mọi người giúp mình tỉ mẩn lựa chọn trang phục, trang điểm, kiểu tóc, vào giữa trưa thì xịt nước hoa khắp người. căn sẵn thời gian để nó có thể phát tán trở thành mùi hương Cảnh Tú yêu thích.
Lòng cô ngập tràn mong ngóng, cứ thể đợi trong phòng khách nửa tiếng, một tiếng, hai tiếng,… mắt thường cũng nhận ra đã xế chiều mà vẫn chưa thấy Cảnh Tú đâu khiến Quý Hựu Ngôn không nhẫn nại nổi nữa.
Cô gửi tin nhắn cho Diêu Tiêu, hỏi, “Máy bay của cô Cảnh tới trễ à?”
Sau một phút, Diêu Tiêu hồi âm, giọng điệu còn có chút áy náy.
“Cô Quý à, ngại quá đi mất, em quên không thông báo với chị, lịch trình của cô Cảnh thay đổi rồi.”
“Hôm nay chị ấy không về Lăng Châu đâu ạ.”
Không trở về… Quý Hựu Ngôn vô thức lẩm bẩm. Sắc mắt cô nhanh chóng sa sầm như thể đã bị rút kiệt sức sống.
Hóa ra mùi vị của thất vọng A Tú từng nếm trải khi canh giữ chiếc bánh gato khổ sở đợi mình mà mình không về là như thế này.
Đau khổ thâm nhập cả vào trong tâm trí.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1

Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.