“Cái nữ quỷ mà các người nói, đã bị tôi thu lại rồi. Tôi không hi vọng sau này lại có quỷ sai tới tìm cô ấy nữa”
Quỷ sai cao thăm dò, hỏi: “Nữ quỷ mà cô gia nhắc đến là Như Yên sao? Chuyện này có chút phiền phức, tất cả quỷ hồn trong địa phủ đều có hồ sơ, nếu như đột nhiên biến mất thì…”
Lý Cảnh Thiên liếc mắt, trong tay thầm tụ chân khí.
“Không làm được sao?”
Hai quỷ sai căng thẳng!
“Được được được! Chỉ cần cô gia sai bảo, chúng tôi nhất định sẽ làm, không làm được cũng phải tạo điều kiện để làm! Mong cô gia và Như Yên yên tâm, sau này cô ấy được tự do rồi, người của địa phủ tuyệt đối sẽ không tới làm phiền cô ấy nữa. Chỉ là…để cho an toàn, cô gia vẫn nên sắp xếp cho cô ấy một cơ thể”
Lý Cảnh Thiên ghi nhớ chuyện này.
“Còn nữa, lần sau gặp tôi, không được gọi tôi là cô gia!”
“Hả? Cái này…” Hai tên quỷ sai có chút khó xử….
Người của địa phủ tuy là đa số đều chưa gặp con rể của Diêm Vương nhưng đều gọi là cô gia.
Đột nhiên bảo sửa cách gọi, vẫn không quen được.
“Vâng.. của bọn eml”
..anh Thiên! Sau này anh chính là anh Thiên
“Ừ” Lý Cảnh Thiên cuối cùng cũng hài lòng, cho hai tên quỷ sai cuốn xéo.
Quỷ sai rời đi, Quả Nhi mới dám xuống xe.
“Sư huynh, sao anh lại dễ dàng để cho bọn họ rời đi vậy? Bọn họ trở về nhất định sẽ báo tin!”
Sắc mặt Lý Cảnh Thiên cũng không nhẹ nhõm, hẳn kéo. Quả Nhi lên xe, đạp chân ga, lao thẳng về khu biệt thự trung tâm!
Quỷ sai sẽ báo tin, chuyện này hắn đã sớm biết rõ.
Nhưng mà với thực lực của hản bây giờ, giết hai tên quỷ sai thì không sao, nhưng sẽ là công khai trở mặt với địa phủ.
Tu vi hiện tại của hắn chưa ổn định, cảnh giới cũng không cao. Vẫn chưa phải lúc cứng rắn đối đầu với Diêm Vương.
Lý Cảnh Thiên hắn trước giờ chưa đánh trận nào mà không năm chắc phần thẳng, trước khi hắn xác định được phần thắng, hắn sẽ không tùy tiện chọc giận địa phủ.
Chuyện cấp bách trước mắt, là nhanh chóng trở về khu biệt thự. Lợi dụng linh khí mạnh mẽ của khu biệt thự, ngăn chặn đầu trâu mặt ngựa tới tính sổ!
Khu biệt thự trung tâm.
Trời tối, gió lớn, hai bóng người lén lén lút lút ở cổng biệt thự.
“Kỳ lạ, trước đây khu này mặc cho chúng ta ra vào. Sao. bây giờ lại có lực cản lớn thế nhỉ?”
Lời vừa dứt, một bóng trảng đăng sau bay tới, cười hề hề:
“Dạo gần đây chơi nhiều nữ quỷ quá, thận hư rồi phải không?”
Bóng đen bĩu môi.
“Ai chẳng biết, häc vô thường số một địa phủ! Ai thận hư chứ tôi không thể nào bị thận hư được! Anh đố ky với tôi thì có, mấy nữ quỷ đó bằng lòng để tôi cưỡi. Cho dù anh đẹp trai hơn tôi thì đã thế nào? Chiêu hồn phiên nhấc lên, ai còn dám lại gần?”
Dưới ánh trăng, bóng trắng lộ ra diện mạo, hiện ra một khuôn mặt vô cùng dịu dàng.
Hắc vô thường ngẩng đầu lên nhìn, lập tức cau mày.
“Anh thu cái biểu cảm d*m đãng đó lại đi, về địa phủ mà dùng cái gương mặt đó đi ghẹo mấy nữ quỷ, đừng có dùng gương mặt đó nhìn tôi! Tôi là đàn ông hàng thật giá thật, thật như vàng 24k đấy!”
Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen aaZ.Z” để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!