(1) Di chuyển tức thời, di chuyển trong nháy mắt. Hạ Hầu Thanh hoài nghi mình bị hoa mắt.
Lý Cảnh Thiên chỉ là một người bình thường, làm sao lại biết thuấn di được chứ? !
Lý Cảnh Thiên thúc đẩy chân khí làm dưới chân sinh gió, trong nháy mắt đã đến phòng của Thượng Quan Nhược Hoa, anh lại nhìn thấy Thượng Quan Nam, Thượng Quan Nhược Minh, Vân Trung Sơn, Liêu Phi Lãng đều đang canh chừng ở đây, sảnh ngoài còn có mấy chuyên gia học giả và mười mấy bác sĩ y tá.
Lý Cảnh Thiên không ngờ tình hình trong này lại như vậy, nhưng cũng có thể nhìn ra Hạ Hầu Thanh không nói ngoa.
Sợ là Thượng Quan Nhược Hoa…. Thật sự không được.
Thấy Lý Cảnh Thiên tiến vào, những người còn lại đều sửng sốt, Thượng Quan Nhược Minh lập tức nhào đến tóm lấy cổ áo Lý Cảnh Thiên.
“Em tao đã bị mày hại thành thế này! Mày còn tới làm gì? !Mày còn ngại hại nó chưa đủ thảm sao? Cút! Mày cút cho tao!”
Thượng Quan Nhược Minh dùng sức đẩy Lý Cảnh Thiên một cái, không ngờ Lý Cảnh Thiên đứng tại chỗ không nhúc. nhích mà anh ta lại tự văng ra ngoài!
Anh ta nổi giận đùng đùng bò dậy.
“Con mẹ nó mày lại dám đánh tao? ! Người đâu! Quản gia!”
Lý Cảnh Thiên cẩn thận quan sát chân khí trong phòng, chỉ cảm thấy còn loãng hơn bên ngoài, như có như không, có thể biến mất vào bất cứ lúc nào.
Thời gian cấp bách, nhưng Thượng Quan Nhược Minh còn căn anh không buông như con chó điên.
Anh bình tĩnh để hộp thuốc xuống, không đi tìm Thượng Quan Nam và Thượng Quan Nhược Minh có thể làm chủ mà đi tới trước mặt Vân Trung Sơn.
“Ông nói tình hình xem.”
Vân Trung Sơn đã sớm biết thần thông của Lý Cảnh Thiên, ông ấy cũng không rõ chuyện giữa anh và Thượng Quan Nhược Hoa, nhưng hiện giờ anh còn có thể mang hộp thuốc đến đây, không nói câu vô nghĩa nào mà trực tiếp hỏi đến bệnh tình thì có thể nhìn ra anh còn có cách.
Chẳng qua…. Thượng Quan gia đã mời tất cả danh y chuyên gia có thể tìm tới tới ở Bạch Thị, cả ông ấy cũng vận dụng quan hệ của phái học viện để mời vài vị chuyên gia giỏi nhất từ tỉnh Giang Nam tới, nhưng kết quả vẫn y như vậy ——
Chuẩn bị hậu sự đi! Nhưng ông ấy vẫn nói tóm tắt lại tình hình bằng vài câu.
“Ban đầu Thượng Quan tiểu thư còn thở được, tuy răng ngủ say không tỉnh, nhưng các chỉ tiêu sức khoẻ đều bình thường, chúng tôi kiểm tra thấy không có gì khác đang ngủ cả…
“Nhưng hôm qua tình hình của Thượng Quan tiểu thư chuyển biến đột ngột. Cô ấy vẫn không tỉnh, hô hấp dồn dập, chúng tôi lập tức gắn máy trợ thở. Ngay sau đó các khí quan trong người cô ấy bắt đầu khô kiệt rất nhanh, nhanh đến mức chúng ta không kịp phản ứng. Điều này thật là quỷ dị!”
Vân Trung Sơn nói xong thì nhíu mày. Ông ấy chưa từng nhìn thấy tốc độ chuyển biến xấu nhanh như vậy.
Ngày hôm qua…
Trong đầu Lý Cảnh Thiên nhanh chóng suy tính.
Nói cách khác, trước hôm qua thì linh khí của khu dân cư Hạch Tâm…. Không, nói chính xác là cung ứng linh khí đến Thượng Quan gia còn bình thường. Hôm qua lại đột nhiên xảy ra sự cố.
Bởi vì….
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: “truyen Az..z” để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!