Điểm mà Lê Tường thích nhất ở hai nàng này chính là đôi mắt trong suốt của họ.
Nàng đi qua bên người hai tỷ muội này, phát hiện trên tay hai người đều có những vết chai nông sâu khác nhau, rõ ràng hai người này rất chăm chỉ làm việc.
“Phụ thân, ngươi thấy thế nào?”
Lê Giang lắc đầu, chỉ cần nhìn lướt qua một đống người này, hắn đã cảm thấy đầu óc mình choáng váng rồi. Bởi vậy, nhìn một hồi lâu hắn cũng chẳng nhớ được mặt mấy người.
“Tự ngươi cảm thấy ai tốt thì nhận đi, phụ thân không có ý kiến.”
Nói xong, hắn lập tức lùi ra ngoài sảnh, bày ra bộ dáng ta mặc kệ. Lê Tường bất đắc dĩ chỉ có thể tự mình đánh giá tiếp.
Xem xong mười mấy người này, nàng phát hiện bản thân mình vẫn thích nhất là đôi tỷ muội song sinh kia, đang chuẩn bị qua bên đó hỏi một câu kỹ càng hơn thì đột nhiên có một cô nương lao tới, bắt lấy tay nàng, rồi cực kỳ tự tin nói: “Cô nương, ngươi mua ta đi! Ta biết giặt quần áo, biết nấu cơm, cái gì cũng biết, kể cả chuyện khác cũng có thể.”
Chuyện khác?
Lê Tường nhìn theo ánh mắt của nàng ta, đã thấy được thân thể phụ thân vẫn còn cường tráng của mình, khuôn mặt lập tức đen lại.
Cái quái gì thế này? Nàng ta cho rằng nàng tới đây làm gì chứ?
Lê Tường cảm thấy tâm tình mình cực kỳ tệ, nàng trực tiếp bẻ cánh tay tiểu cô nương kia.
Đại khái là sợ nàng nổi giận, nên cô nương kia cũng không giãy dụa gì, nàng ta thành thành thật thật tránh ra một bên.
Có điều tay nàng ta thì bỏ ra nhưng ánh mắt nàng ta vẫn nhìn chằm chằm và Lê Tường và phụ thân của nàng.
Lúc trước nàng ta lén nghe quản sự nói, bên ngoài có một lão gia trong nhà chỉ có duy nhất một nữ nhi, hắn đã muốn có nhi tử tới điên rồi. Lần này tới đây là muốn mua một người thiếp về nhà.
Chỉ cần được người ta mua về, lại sinh được một nhi tử, chắc chắn cuộc đời nàng ta sẽ sung sướng hơn nhiều so với đại phu nhân.[Truyện được đăng tải duy nhất tại .]Đừng nhìn đôi phụ thân nữ nhi này ăn mặc không ra gì, nhưng nàng ta cực kỳ tin tưởng rằng vẻ ngoài đó chỉ là bọn họ giả vờ mà thôi. Rốt cuộc nếu là một gia đình bình thường, làm sao nữ nhi nhà bọn họ lại có khí độ như vậy, hơn nữa, hồi nãy đại quản sự còn vừa nói vừa cười với nàng?
Tóm lại chắc chắn suy đoán của nàng ta không sai!
Cô nương này cứ nhìn chằm chằm vào đôi phụ thân nữ nhi nhà Lê Tường tựa như đang nhìn một miếng thịt mỡ, khiến người ta cực kỳ khó chịu. Lê Tường dứt khoát nói một câu với quản sự Chu, để hắn cho người dẫn nàng ta đi xuống.
“Ngươi muốn mua hai tỷ muội song sinh kia?”
“Ừm? Ta biểu hiện quá rõ ràng sao?”
Quản sự Chu gật gật đầu, cười nói: “Tổng cộng ngươi đã nhìn hai nàng đó bảy lần, cũng dừng lại bên người hai nàng đó lâu nhất. Hơn nữa ta đoán, trong tiềm thức ngươi không muốn mua nam nhân.”
Một câu nói cuối cùng của hắn khiến Lê Tường sửng sốt.
Thật sự là thế sao?
Hình như là thật.
Ở thời đại này, địa vị của nữ tử đã không cao, đặc biệt là những cô nương bán mình kiểu này. Thời điểm điền thẻ tre kia, đúng là nàng không cân nhắc xem rốt cuộc mình muốn mua nam hay mua nữ, nàng chỉ muốn nhìn một chút xem có chọn được đệ tử có duyên với mình hay không?
Kết quả khi những người này xuất hiện, nàng lại theo bản năng thiên về hướng những cô nương hơn.
“Phụ thân, ta muốn mua hai tỷ muội kia. Hai người đều biết nấu cơm, chắc là không quá ngu ngốc.”
Lê Giang đương nhiên không có ý kiến, hắn quay đầu hỏi quản sự Chu kia, nếu muốn mua hai tỷ muội đó thì cần bao nhiêu tiền.
Quản sự Chu vẫy vẫy tay để người khác dẫn tất cả mấy người trong sân đi, chỉ để lại hai tỷ muội song sinh đó, tiếp theo hắn mới cười rất chân thành nói: “Không đắt, đây là văn tự bán đứt của các nàng, hai mươi ngân bối, cực kỳ rẻ.”