Sau Khi Thiếu Gia Thật Trở Về, Thiếu Gia Giả Bỏ Chạy Suốt Đêm

Chương 29: Cậu Ấy Thích Đàn Ông



Đây là một cách chửi xéo, nói hắn đáng ghét như một con ruồi.

Văn Thanh nghe được ý tứ trong đó, đứng cách đó không xa nhìn chằm chằm Văn Từ, ánh mắt hung ác.

Văn Từ giơ nắm đấm lên lắc lư, cười với hắn nói: “Thật sự muốn tôi tiễn cậu sao? Tôi không ngại đâu, chỉ là cậu về nhà khóc lóc thì đừng có hối hận.”

“Không cần.” Văn Thanh nghiêng người, bình tĩnh lại, “Chỉ sợ người khóc lóc không phải là tôi, mà là anh thôi. Văn Từ, tôi khuyên anh nên từ bỏ những suy nghĩ chống đối lại tôi đi, bất kể là phương diện nào thì anh cũng đấu không lại tôi. Ngoài ra, những gì tôi đã nói trước đây không phải là đùa giỡn, tôi đã nói nếu anh không rời khỏi Thành phố R, thì tôi sẽ khiến anh cút khỏi Thành phố R.”

“Nếu không tin thì chúng ta cùng chờ mà xem.” Văn Thanh nhếch môi, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo tựa như đã giành được thắng lợi.

Giọng điệu chắc chắn giống như là đang nói một sự thật hiển nhiên khiến cho Văn Từ cũng phải bật cười. Không biết tại sao Văn Thanh lại có tự tin như vậy, nhàn nhạt nói: “Chắc chắn vậy sao? Tôi sợ cậu còn chưa kịp đuổi tôi ra khỏi Thành phố R, thì cậu đã rời đi trước rồi.”

Tuy nói như vậy nhưng Văn Từ biết rõ, trong tay Văn Thanh có quân bài chắc chắn nắm phần thắng.

Cậu không thể đoán được quân bài đó là gì, chỉ cần Văn Thanh còn giữ nó trong tay, thì việc cậu rời Thành phố R là điều có thể xảy ra.

Văn Từ cũng không sợ, ngược lại còn rất mong chờ.

Bởi vì đến lúc đó, bộ mặt thật của Văn Thanh sẽ bị vạch trần hoàn toàn.

Văn Thanh đứng cách đó không xa không lên tiếng, chỉ nở một nụ cười thần bí chỉ lên trên.

Văn Từ nhìn lên theo ngón tay hắn ta, phía trên hành lang là trần nhà màu trắng, cũng không có cái gì. Ngay khi cậu đoán được thứ mà Văn Thanh chỉ không phải là trần nhà, mà là bầu trời, Văn Thanh liền lên tiếng.

Văn Từ hơi nheo mắt lại.

Văn Thanh là nhân vật chính của cả cuốn tiểu thuyết, có hào quang của nhân vật chính, ông trời quả thực đứng về phía hắn.

Điều mà Văn Từ tò mò chính là lúc Văn Thanh nói lời này, có phải đại biểu cho hắn cũng biết được cốt truyện của tiểu thuyết, cho nên mới dám chắc chắn cậu không đấu lại hắn, “Cậu cũng biết được cốt…”

“Tháng sau sinh nhật mẹ, nếu anh còn có lương tâm thì nhớ tới tham gia, còn nếu không đến vậy thì càng tốt.” Văn Thanh xoay người bước vào thang máy, cắt ngang lời nói còn dang dở của Văn Từ.

Văn Từ không nói tiếp nữa.

Cậu nhớ sinh nhật của mẹ Văn, cũng đã nghĩ xong sẽ tặng mẹ Văn gì rồi.

Sau khi nhìn thấy thang máy xuống đến tầng một, Văn Từ bước vào phòng, khóa cửa lại, cầm một hộp sữa chua uống.

Làm sao Văn Thanh tìm được chỗ này? Chẳng lẽ theo dõi cậu?

Chuyển nhà lại quá phiền phức, nếu Văn Thanh có lòng điều tra theo dõi cậu, thì dù cậu có chuyển cũng vô ích.

Vứt hộp sữa chua đã cạn vào thùng rác, Văn Từ ngồi ở trên sô pha ngáp một cái, nghĩ lại lời Văn Thanh nói, cậu cảm thấy hơi mệt mỏi muốn đi ngủ.

Cậu cảm thấy Văn Thanh đến đây không thể nào chỉ để nói những lời đó, cũng không tin Văn Thanh đến để thông báo sinh nhật của mẹ Văn.

Chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì đó khiến Văn Thanh rất lo lắng, vì vậy mới cố tình đến đây.Văn Từ cảm thấy đúng vậy.

Nhớ tới Văn Thanh có nói Trì Quan Yếm thuộc về hắn, Văn Từ đột nhiên tỉnh táo lại, mở mắt ra.

Theo diễn biến của tiểu thuyết gốc, Trì Quan Yếm thích Văn Thanh, nhưng Trì Quan Yếm hiện tại không hề thích Văn Thanh.

Chẳng lẽ bởi vì Trì Quan Yếm thay đổi, không xoay quanh Văn Thanh nữa nên Văn Thanh lo lắng sao?

Nếu là như vậy, Văn Thanh chắc chắn là biết cốt truyện của tiểu thuyết.

Vậy cậu và Văn Thanh sẽ hoàn toàn đối đầu với nhau.

Bởi vì là vai phụ, cậu đương nhiên hy vọng cốt truyện sẽ thay đổi, cứu vớt chính mình. Còn với tư cách là nhân vật chính, Văn Thanh chắc chắn hy vọng rằng cốt truyện sẽ phát triển như ban đầu —— cậu bị vả mặt, hắn đi đến đỉnh cao của cuộc sống, đạt được cả tình yêu và sự nghiệp.

Mà nhìn dáng vẻ hiện tại của Văn Thanh, hiển nhiên là không có ý định chung sống hòa bình với cậu.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Văn Từ mở máy tính ghi lại tất cả phỏng đoán, sau đó cơ thể căng thẳng mới nhẹ nhàng thả lỏng.

Một lúc sau, cậu khoanh tay chống cằm, nhìn thẳng vào tình tiết được ghi trên màn hình máy tính.

Điều cần thiết bây giờ là đảm bảo rằng Văn Thanh thực sự biết cốt truyện và muốn làm theo cốt truyện ban đầu.

Điện thoại “ding dong” kêu lên một tiếng, nhắc nhở rằng đã nhận được tin nhắn.

Văn Từ cầm lên xem, là Trì Quan Yếm gửi tới: “Chú ý sức khỏe, nhớ uống thuốc.”

Văn Từ thêm tài khoản WeChat của Trì Quan Yếm theo số điện thoại di động, trả lời tin nhắn: “Cám ơn, anh cũng chú ý sức khỏe. Em thêm WeChat của anh rồi, trò chuyện WeChat thuận tiện hơn nhiều

^ _^”

Trì Quan Yếm đồng ý yêu cầu kết bạn.

Sau một hồi suy nghĩ, Văn Từ hỏi: “Anh cũng biết cốt truyện sao?”

Phía trên màn hình vẫn hiển thị đang nhập tin nhắn, nhưng Văn Từ không nhận được câu trả lời.

Vài phút sau, Trì Quan Yếm mới trả lời một câu: “Xin lỗi, vừa rồi anh đang uống nước, cốt truyện gì vậy?”

Vậy là không biết.

Văn Từ nhìn câu trả lời của anh một lúc, sau đó gửi một biểu tượng cảm xúc “không có gì”.

Trì Quan Yếm: “Ôm ôm.jpg.”

Nhìn biểu tượng cảm xúc của hai chú cáo nhỏ đang ôm nhau, Văn Từ không nhịn được cười.

Cậu quay lại màn hình chính, nhìn thấy ứng dụng livestream, mới nhớ ra mấy ngày nay bị ốm chưa có livestream, cũng không đăng thông báo, nhanh chóng đăng nhập ứng dụng xem một chút.

Quả nhiên có rất nhiều fan đã suy đoán tại sao cậu không phát sóng trực tiếp, còn có rất nhiều người lo lắng cho cậu.

Văn Từ đã đăng một bài, nói rằng mấy ngày nay bị ốm nên không livestream được, đồng thời xin lỗi, sau đó điều chỉnh thiết bị, bắt đầu livestream.

Gần trưa, không có nhiều người lắm.

Văn Từ nói chuyện phiếm với bọn họ hơn mười phút, sau khi bắt đầu trò chơi thì rất ít tương tác với bullet screen. Cậu luôn tập trung chơi game, thỉnh thoảng liếc nhìn màn hình máy tính, phản hồi lại một vài bình luận.

Mãi cho đến khi chơi xong một trận, vươn vai một cái ra xem kỹ bullet screen, mới nhận ra bullet screen đã bùng nổ.

Rất nhiều người đang mắng cậu, nói rằng cậu không có quy tắc, không biết cách cư xử, đáng đời không hot được, v.v., còn có một số lời lẽ rất khó nghe.

Văn Từ không biết đã xảy ra chuyện gì, lướt lên thật lâu mới tìm ra nguyên nhân.

Một chủ tài khoản livestream trò chơi có hơn ba mươi vạn fan đã đến phòng livestream của cậu, tặng cậu một món quà hiệu ứng đặc biệt trị giá ba nghìn nhân dân tệ.

Lúc đó Văn Từ đang đánh nhau với kẻ địch, nên không chú ý đến có người gửi quà.

Sau đó, cậu liếc thấy mấy bình luận chạy trên bullet screen, nên trả lời vài câu. Vì không nhìn thấy món quà nên không cảm ơn anh ta, chủ tài khoản livestream kia nghĩ rằng cậu cố ý làm vậy nên thất vọng rời khỏi phòng livestream của cậu.

Bởi vì đối phương lúc đó đang mở livestream để gửi quà cho phòng livestream của Văn Từ. Sau khi ra khỏi phòng livestream của Văn Từ, anh ta lại nói một số lời dễ gây hiểu lầm trong phòng livestream của chính mình, khiến fan của anh ta đến phòng livestream của Văn Từ để mắng người.

Số lượng người xem vốn chỉ có một vạn người đã biến thành ba vạn, sau khi Văn Từ hiểu ra lập tức xin lỗi, “Vừa rồi tôi chơi game, chỉ rảnh xem một vài bình luận, không để ý tới quà tặng. Tôi thực sự xin lỗi. Cảm ơn Anh Muỗi đã tặng Dải Ngân Hà.”

Trong bullet screen, một đám người chế nhạo cậu cố ý, ra vẻ như không nhìn thấy.

Những người đã theo dõi buổi livestream của Văn Từ biết rằng mọi chuyện không giống như đám fan đó nói nên tức giận, họ trực tiếp bay vào cãi nhau với các fan của Anh Muỗi.

Văn Từ trực tiếp cấm phát ngôn những người hung hãn nhất, nói: “Mọi Người đừng lãng phí thời gian cãi nhau với những người đó, tôi đã cấm phát ngôn bọn họ rồi, đừng tức giận, đừng tức giận.”

Sau đó, cậu nhấp vào phòng livestream của Anh Muỗi, định tặng lại một món quà.

Khi vào phòng, Anh Muỗi vừa hay nhắc đến cậu, “Tôi thực sự không ngờ đến cậu ta lại xem thường người khác đến như vậy. Có lẽ là do tôi hơn ba mươi vạn fan nên làm chướng mắt cậu ta. Ôi, tôi đúng là một tấm chiếu mới mà.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 59

“Sau này tôi sẽ không qua nhà khác nữa. Các bạn cũng đừng bảo tôi qua nhà khác nữa. Tôi bị ám ảnh luôn rồi.”

“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên tôi gặp một người như thế. Có lẽ cậu ta nghĩ rằng mình có tiềm năng. Dù sao thì, cậu ta cũng khá hot trong số những streamer mới, hiện tại đã có gần mười vạn fan. Mọi người cũng đừng qua phòng livestream của cậu ta nữa, cậu ta hot hơn tôi, nhiều fan hơn tôi, chúng ta đánh không lại đâu.”

“Quên đi, một món quà ba ngàn tệ thôi mà, coi như làm rớt mất đi. Mọi người tuyệt đối đừng mắng cậu ta. Tôi sợ cậu ta nói tôi cố ý bôi đen cậu ta.”

Người đàn ông tóc vàng trong màn hình nhỏ uống một ngụm nước, liếc nhìn bullet screen, cười nói: “A? Xin lỗi rồi sao? Thôi, xin lỗi rồi thì thôi, không phải cố ý là được.”

Một đám đông người trong bullet screen đang gửi hiệu ứng bất bình cho Anh Muỗi.

“Chỉ xin lỗi trong phòng livestream của mình là được à? Không biết qua đây sao?”

“Đúng vậy, cho rằng bản thân là cái gì, mới có chút fan đó mà đã xem thường người khác rồi.”

“Hehe, khi Anh Muỗi hot còn không biết cậu ta đang ở đâu kìa.”

“Kỹ thuật rác rưởi muốn chết, chỉ dựa vào mỗi cái mặt, còn có người thích cái loại streamer này à?”

“Bạn nói chuyện kiểu gì thế? Kỹ thuật của Từ Vấn kém không được à? Chỉ mới chơi chưa bao lâu, như vậy là đã tốt lắm rồi.”

“Fan não tàn đâu ra đây? Nhanh cút về phòng livestream của tên kia đi, ở đây không hoan nghênh bạn.”

“…”

Văn Từ bị chọc cười.

Fan của cậu còn chưa tới mười vạn, fan của Anh Muỗi hơn ba mươi vạn. Cái gì gọi là cậu hot hơn Anh Muỗi, nhiều fan hơn Anh Muỗi?

Đây rõ ràng là cố ý dẫn dắt dư luận, để người hâm mộ chửi mắng cậu.

Tiền thu được từ buổi livestream có thể trực tiếp đổi lấy tiền hoa để tặng quà. Văn Từ đổi một ít tiền, đập ba gói Dải Ngân Hà và để lại lời nhắn, “Tôi thực sự không nhìn thấy món quà của bạn, bây giờ trả lại.”

Bullet screen: “Đến rồi đến rồi, chính chủ đến rồi.”

“Ông chủ thật hào phóng. Đã xin lỗi rồi còn gửi lại ba cái. Tôi đoán là không nhìn thấy thật.”

“Từ Vấn rất tốt, mỗi món quà đều cảm ơn rất thật lòng. Vừa rồi cậu ấy thật sự là không nhìn thấy. Ngoại trừ quà của Anh Muỗi, cậu ấy cũng không cảm ơn quà của những người khác mà. Rõ ràng là không nhìn thấy, đúng là dắt mũi dư luận.”

Anh Muỗi có hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy món quà, nhưng lại không nói gì cả, chỉ nói chuyện phiếm trong bullet screen. Thậm chí còn trực tiếp bỏ qua lời cảm ơn của Văn Từ và những người tặng quà khác.

Những người trong phòng livestream nhắc nhở anh ta, anh ta cũng giả vờ như không nhìn thấy, đến cuối cùng mới “Ai da” một tiếng, vô cùng ngạc nhiên nói: “Từ Vấn có tặng quà cho tôi à? Thật ngại quá già rồi nên mắt kém, không nhìn thấy. Cảm ơn Từ Vấn đã tặng Dải Ngân Hà, mội lần gửi liền ba cái, ông chủ chơi lớn nha. Nhưng tôi tặng cậu một cái, cậu lại tặng tôi đến ba cái, vậy thì tôi không hoàn tiền lại cho cậu nữa đâu.”

Âm dương quái khí, cộng với nụ cười lấp lánh trên màn hình nhỏ, Văn Từ không nhìn tiếp được nữa, rời khỏi phòng livestream.

Quay trở lại phòng livestream, fan xót xa, “Thật là phí tiền, Anh Muỗi kia rõ ràng là cố ý.”

“Đúng vậy, còn tặng quà nhưng không kịp cảm ơn mà thôi, dắt mũi rõ ràng như vậy.”

“Tôi nghi ngờ anh ta đang cố tình muốn tăng độ hot.”

Văn Từ không thấy tức giận gì cả.

Cậu biết những gì mình nói trong lúc phát sóng trực tiếp rất dễ bị người có ác ý dẫn dắt, nên không nói gì nhiều, chỉ cười: “Tôi không giận, mọi người đừng giận, chỉ là hiểu lầm thôi, đã qua rồi.”

Lúc này, Người Đàn Ông Đau Lòng Đừng Khóc đội danh hiệu fan cấp 50 đã vào phòng livestream.

Ngay khi anh ấy vừa bước vào, phòng livestream đã tràn ngập màn hình, hầu hết fan đều đang phàn nàn với anh ấy, giúp Văn Từ nói ra nỗi bất bình.

Người Đàn Ông Đau Lòng Đừng Khóc đã tặng ba món quà kèm theo lời nhắn: “Đừng quan tâm đến người không quan trọng. Có chơi game không?”

Văn Từ cảm ơn món quà xong, mỉm cười: “Chơi!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 107: NHẬN LẠI ĐÔI TAY.

Có fan đăng bullet screen hỏi Văn Từ mấy ngày mất tích đã đi đâu, Văn Từ thản nhiên nói: “Tôi bị ốm, ở nhà một người bạn vài ngày.”

“Ở đây có Bot, Từ Vấn, qua đây đi.” Giọng CI truyền đến từ trong tai nghe.

(Bots hay Bot trong PUBG Mobile là người chơi ảo, nó chỉ là máy tính chơi, cho nên khi vào bắn thì bạn sẽ thấy bọn này rất “Kém” bắn, di chuyển cũng tệ, không giống như người chơi bình thường, việc xuất hiện là vì nhà phát triển muốn game không quá nặng, nếu trong 1 bản đồ mà có đến 100 người thì game sẽ rất lag, cho nên việc thêm Bot vào sẽ giúp giảm tải cho game.)

Văn Từ một bên cười cảm ơn, một bên chạy đến bắn Bot.

Không hiểu sao cậu luôn cảm thấy giọng CI rất giống Trì Quan Yếm.

Chẳng lẽ CI là Trì Quan Yếm?

Văn Từ lắc lắc đầu, cảm thấy không thể nào.

Trì Quan Yếm trông không giống như người biết chơi game.

Bullet screen trong phòng livestream đã trở lại bình thường, đột nhiên mấy người đội danh hiệu Anh Muỗi đi vào, mắng Văn Từ là vô liêm sỉ và những lời lẽ khó chịu khác, yêu cầu Văn Từ phải xin lỗi một lần nữa.

Fan vừa mới bình tĩnh lại bùng nổ, họ còn đến phòng livestream của Anh Muỗi để chửi bới.

Anh Muỗi đã vào lại phòng livestream của Văn Từ, tặng một câu nói có thể treo trên đầu trong một phút, “Quản cho tốt đám fan chó điên của cậu đi, đừng để bọn họ cắn người lung tung. Tôi đã không tính toán với cậu nữa rồi, cậu còn lôi kéo fan lên mạng – bão tôi? Thật sự đúng như lời fan của tôi nói mà, vô liêm sỉ cùng cực. “

Văn Từ đúng lúc này bị người ta bắn chết, nhìn thấy câu nói này.

“Từ Vấn, không cần quan tâm hắn ta.” CI dường như nhìn thấy câu nói của Anh Muỗi, ấm áp nói: “Loại người này không đáng để cậu mất thời gian.”

Văn Từ cảm thấy đúng vậy.

Nhưng cậu càng cảm thấy, nếu gặp phải người nên mắng mà không mắng, thì người này sẽ chỉ càng nhảy nhót lung tung trước mặt cậu hơn thôi.

Lúc này không mắng thì đợi tới khi nào mắng.

Nghĩ đến đây, Văn Từ cười nói với CI “Chờ chút”, tắt mic trong game rồi chụp ảnh màn hình bài phát biểu chửi thề của fan Anh Muỗi, phóng to đến mức không muốn thấy cũng không được.

Văn Từ thả chuột, dựa vào trên ghế chơi game, trên mặt trắng ngần đầy ý cười, cả người lười biếng.

Cậu thản nhiên nói: “Anh Muỗi này, làm ơn để ý kỹ xem fan của ai cắn người trước đã. Nhìn đi, người fan chửi thề này đang đeo danh hiệu của ai? Anh, Muỗi, đây không phải là anh sao? Mặc dù tên anh là Anh Muỗi, nhưng anh cũng không thể thấy người liền đốt lung tung nha. Chúng ta lại nhấp vào trang chủ của người này để xem xem.”

“Ây da, anh ta vậy mà chỉ theo dõi có một streamer là anh thôi à, tất cả các trạng thái đều là của anh nè. Vị trí trong tư liệu cũng giống với của anh luôn, thậm chí đến tên cũng tương tự nhau, gọi là Em Muỗi. Đây chắc không phải là nick phụ của anh đâu ha? Chắc anh không rãnh rỗi đến mức cố ý dùng nick phụ đến phòng livestream của tôi để dắt mũi dư luận đâu nhỉ? Chắc không phải đâu? Anh hot hơn tôi, có nhiều fan hơn tôi mà, không rảnh rỗi vậy đâu nhỉ? “

Anh Muỗi đang livestream bị mấy câu âm dương quái khí của Văn Từ làm cho tức đến xanh mặt, tay trên bàn phím không kìm được, đập mạnh bàn phím, thốt ra một từ tục tĩu, “Mẹ nó.”

Phòng livestream chìm vào im lặng, sau đó trên màn hình chỉ toàn là dấu chấm hỏi.

Anh Muỗi hốt hoảng lập tức nhanh chóng giải thích: “Xin lỗi mọi người, tôi quá kích động rồi, cảm giác giống như sắp bị nghẽn mạch máu não ấy, thực sự xin lỗi”.

Anh ta luôn thiết lập cho bản thân hình tượng streamer không mắng người, nhưng lần này lại bị hai ba câu của Văn Từ làm cho sụp đổ hình tượng.

Anh Muỗi càng nghĩ càng tức giận, quay lưng về phía máy quay, lấy điện thoại gửi tin nhắn, “Mười vạn tệ không đủ, còn phải thêm tiền. Người này khó đối phó quá, tôi sắp tức chết rồi.

Đầu dây bên kia: “Cho anh một chủ đề, cho anh thêm mười vạn tệ nữa. Trong vòng ba ngày, tôi muốn nhìn thấy anh ta bị mắng lên hot search.”

Anh Muỗi thắc mắc: “Chủ đề gì?”

Bên kia: “Anh ta thích đàn ông.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.