Vân Ca gặp được Quý Quảng Bình, Cố Cốc thì đi theo sau hắn, việc khai thác vàng quang ảnh chưa làm xong, nên bọn họ sẽ cứ ở chỗ này.
Quý Quảng Bình hỏi: “Vân nữ sĩ đã mua không ít người bionic, lại nói về chuyện này, tôi vẫn luôn tò mò không biết vị đại sư nào đã tạo ra chip trí năng cho mấy người bionic của cô vậy. Mỗi người đều có một tính cách riêng rất đặc biệt.”
Vân Ca nói: “Tôi tình cờ gặp một người, sau khi bị quấn vào, tôi không cách nào ném đi được, người nọ cũng không có bản lĩnh gì, chỉ có thể viết ra một số chương trình để tạo ra mấy người bionic không giống nhau như vậy thôi.”
Cảnh Trí: “?” Sao lại cảm thấy mình bị xúc phạm.
Quý Quảng Bình thấy Vân Ca không muốn đề cập thêm, nên hắn chuyển chủ đề: “Người bionic không dễ sử dụng như các chuyên gia, tại sao cô không thuê nhiều chuyên gia hơn để phát triển tinh cầu?”
Cố Cốc cũng rất tò mò, hắn ta ngước nhìn Vân Ca, chờ đợi câu trả lời của cô.
“Không có tiền.” Vân Ca dừng một chút, “Nếu không phải cần thiết, lấy hoàn cảnh hiện tại của tinh cầu chưa trải qua cải biến, không trả giá cao cũng không có ai tới đây?”
Quý Quảng Bình và Cố Cốc nghe xong đều im lặng, lý do đơn giản mà cay đắng làm sao! Họ mở miệng muốn an ủi Vân Ca một chút, nhưng lại không biết nên nói như thế nào.
Hoàn cảnh của TU787 thực sự rất tệ, mùa khô vừa rồi mọi người không thể rời khỏi căn cứ nếu không mặc quần áo bảo hộ, hiện tại tới mùa đông, mọi người không thể rời khỏi căn cứ nếu không đeo mặt nạ phòng độc.
Không phải thời tiết mùa đông quá xấu, tuyết phủ tinh cầu TU787 rất đẹp, trên tuyết sẽ có những tác phẩm điêu khắc bằng băng tinh xảo, nhưng những tác phẩm điêu khắc bằng băng này là được tạo ra bởi Tuyết Yêu.
Tuyết Yêu là những sinh vật trong suốt và vô hình, chúng chỉ để lại dấu chân trên tuyết khi đi lại, dựa vào phương thức hít thở của con mồi mà bắt. Không thể g.i.ế.c được chúng, nếu bị chúng chạm vào thì da trên người thì sẽ chuyển sang màu đen, nếu không kịp thời cắt thịt xử lý vết thương kịp thời, chỗ bị thâm đen sẽ bị thối rữa và sinh ra dòi.
Khi Tuyết Yêu xuất hiện sẽ có những đám tro lạ lơ lửng trong không khí, lúc này người chơi cần phải nín thở cho đến khi Tuyết Yêu đi khỏi đó.
Tuyết Yêu xuất hiện ở thời gian và địa điểm rất ngẫu nhiên, mỗi lần xuất hiện kéo dài một phút, sau đó mới biến mất, Tuyết Yêu xuất hiện trung bình 7 lần một ngày. Từ đầu mùa đông đến nay, chỉ có một lần Tuyết Yêu xuất hiện hơn mười lần.
Điều này đã gây rắc rối lớn cho tiến độ khai thác vàng quang ảnh, trụ sở Kỳ Tích cũng rất đau đầu với tiến độ khai thác lạc hậu này, thời gian khai thác càng dài càng tốn nhiều hơn cho việc đầu tư và chi phí nhân lực, không có tư bản nào sẵn sàng trả nhiều vốn như vậy.
Nhưng nếu yêu cầu họ từ bỏ vàng quang ảnh trên TU787, họ cũng luyến tiếc. Ngoại trừ TU787, không có tinh cầu nào khác tìm thấy được vàng quang ảnh, ngay cả tiến trình trên Ám Tinh còn chậm hơn TU787.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, người của Kỳ Tích sẽ không nguyện ý tin tưởng có loài sinh vật như vậy.
Cái tinh cầu này không có chỗ nào không nguy hiểm, cho dù tiền lương tăng gấp đôi, thậm chí gấp ba, cũng không có người muốn ở lại.
Quý Quảng Bình và Cố Cốc nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ có thể thở dài một hơi: “Vân nữ sĩ, cô cũng không dễ dàng gì.”
Vân Ca: “…”
Cố Cốc nhớ lại các hoạt động của bảng xếp hạng độ phổ biến của tinh cầu, hắn ta nói: “Đánh giá khoáng thạch sắp kết thúc, Vân nữ sĩ, cô đã đăng ký giám định vàng quang ảnh chưa? Nếu cô lọt vào trước top năm, có thể nhận được rất nhiều tiền thưởng.”
Vân Ca gật đầu, “Tưởng tiên sinh đã giúp tôi đem nó đi giám định, cảm ơn mọi người đã nhắc nhở.”
Lô quang giáp mà cô đặt hàng ở Kỳ Tích cũng sắp hoàn thành, Tưởng Chí Hổ sẽ mang cả quang giáp và kết quả giám định về.
Quý Quảng Bình thầm nói trong lòng: Lại thêm một tháng.