Đây là một sự tồn tại tương tự như Tinh Võng và Thiên Tế.
Sương trắng dưới đầu gối tràn ngập không gian, bóng người lần lượt hiện ra bên cạnh chiếc bàn dài, gương mặt ẩn hiện dưới màn sương, thân hình cũng bị màn sương bao phủ, thỉnh thoảng sương mù chậm rãi di chuyển bay sang nơi khác, để lộ quần áo trên người.
Có hàng trăm người ở đây, họ không nói một lời nào, hình như là đang đợi ai đó.
Cuối cùng, người đứng đầu chiếc bàn dài cũng xuất hiện, mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào nơi đó.
Người đầu tiên có chữ “Zero” trên n.g.ự.c trái, nhìn lại những người khác, trên n.g.ự.c bọn họ cũng có các chữ số viết hoa, ngoại trừ Zero, những người có số chẵn đứng phía bên trái của chiếc bàn dài, những người có số lẻ đứng phía bên phải của bàn dài.
Số 5 nói: “Anh định làm gì với sự việc lần này? Liên minh đã nghi ngờ, nếu chúng ta bị điều tra, bí mật của chúng ta bị công chúng phát hiện, anh có nghĩ chúng ta có thể tiếp tục như thế này một cách an toàn sao?”
Vừa nghe liền biết giọng nói của bọn họ không phải giọng nói gốc, mà là giọng nói đã qua xử lý, nghe không giống giọng người một chút nào.
Số 7 khẽ cười: “Cho dù đám lợn này phát hiện ra thì thế nào, đến lúc đó lại để cho bảo bối của chúng ta ăn hết chúng nó, lại nuôi một lứa lợn mới.”
Số 7 giơ tay lên, sau lưng hắn xuất hiện một bóng đen cực lớn, bóng đen hình dáng giống như một con rắn, nó đem đầu vùi vào trong lòng bàn tay, lưỡi rắn thè ra.
Số 5 mỉa mai hắn: “Anh thực sự nghĩ chúng là bất khả chiến bại a.”
Số 7 vỗ bàn, “Các người cảm thấy đám heo này còn có thể hợp tác với trùng tộc sao? Không phải bọn họ sợ nhất là Trùng tộc à!”
Số 5: “Mỗi lần mở miệng là heo, chẳng phải anh cũng cùng chung tộc quần với đám heo đó sao?”
Số 7: “Tôi không giống như bọn họ, bị nuôi nhốt lại không chút cảm giác gì.”
Số 5: “Nuôi nhốt? Thật là một câu nói nực cười, rõ ràng là giúp đỡ lẫn nhau, anh không khỏi quá mức thượng đẳng rồi.”
Số 7: “Anh nói cũng thật dễ nghe, ha ha, giúp đỡ lẫn nhau, có bản lĩnh đừng để nó cắn nuốt những sinh vật đồng tộc giúp đỡ lẫn nhau của anh đi.” Bóng đen phía sau số 7 xè xè ra âm thanh uy hiếp, một bóng đen như hổ xuất hiện sau lưng số 5, hai bóng đen giống như giương cung bạt kiếm, mắt thấy gần sắp đánh nhau…
Zero mở miệng: “Im lặng.”
Số 5 và số 7 ngừng cãi nhau, bóng đen sau họ cũng biến mất.
Zero: “Lần này ai chọn TU787?”
Số 413 lên tiếng: “Là tôi, TU787 tìm được trứng Trùng Tộc, tôi cảm thấy rất hứng thú với thứ kia.”
Zero: “Tôi tin mọi người ở đây không ai là không quan tâm đến thứ đó, chúng ta đều biết, chúng ta sợ Trùng Tộc đến mức nào.”
Zero dừng lại một chút, nhẹ giọng nói: “Nếu cậu quyết tâm ra tay với TU787, trước khi ra tay nhất định phải điều tra tình huống tinh cầu kia, hiện tại nháo chuyện thành như vậy, liên lụy tới tất cả mọi người, cậu tính trả giá thế nào để bồi thường?”
Số 413 như bị một khí thế vô hình áp chế, hắn ta cúi đầu xuống, một bóng đen hình con gấu xuất hiện sau lưng hắn, bóng đen giãy dụa, hắn tách một nửa bóng đen ra và ném nó lên không trung, hàng trăm bóng đen ngay lập tức xuất hiện, cướp lấy phần bị tách ra trên không trung.
Zero hài lòng vì số 413 rất biết điều.
“Số 4, nói cho bọn họ biết về chủ nhân TU787.”
Số 4: “Chủ tinh cầu TU787, họ tên Vân Ca, là con gái duy nhất của số 6.”
Đám người này không ngờ tới con gái của số 6 cũng là một chủ tinh cầu!
Lập tức có người hỏi: “Cô ấy có biết chuyện của số 6 không?”.
Số 7: “Cô ấy thậm chí còn không biết tới sự tồn tại của sinh vật cộng sinh. Chắc hẳn số 6 không nói với cô ấy về chúng ta. Dù sao hắn vẫn luôn cảm thấy chúng ta quá tàn nhẫn mà, không phải sao?”
Số 4: “Hiện tại cô ấy hẳn đã biết, căn cứ vào năng lượng d.a.o động mà tôi cảm ứng được, sinh vật cộng sinh của TU787 đã thức tỉnh, đã thực hiện lần dung hợp đầu tiên với cô ấy… Dung hợp không thành công cũng không thất bại.”