Tông Kim Hải: “???” Hắn chỉ muốn hỏi xem đối phương có hứng thi đấu một trận với hắn không thôi, nhưng giờ thì thôi vậy, hắn sợ bệnh ngu có thể lây qua đường thi đấu!
Ở nơi khác, Tiêu Dịch kéo Vân Ca vào không gian cá nhân trong Thiên Tế. Hắn thu lại vẻ bộp chộp lúc nãy, nghiêm túc hỏi: “Con gặp vấn đề gì? Năng lực tinh thần của con hiện đang không ổn định.”
Vân Ca biết được Tiêu Dịch từng là chủ nhân của một tinh cầu, tinh cầu của hắn bị trùng tộc xâm chiếm và mất đi sinh cơ, từ đó hắn không thể liên hệ với tinh cầu và mất đi thân phận chủ tinh cầu.
Có lẽ thầy cô biết được một số chuyện.
Vân Ca hỏi: “Thưa thầy, thầy có biết gì chủ tinh cầu không?”
Tiêu Dịch nhẹ nhàng nói: “Vậy là họ đã tìm đến con.”
Vân Ca chuẩn bị hỏi tiếp, nhưng Tiêu Dịch đưa ngón tay lên môi, ý bảo cô giữ im lặng.
“Nói chuyện ở đây sẽ bị những chủ nhân nơi này nghe được. Sau khi mất đi tinh cầu, những ký ức sót lại về nó cũng không nhiều. Thầy không thể giúp con trong chuyện này, cũng không ai có thể giúp con. Con chỉ có thể tự mình vượt qua.”
“Nỗi sợ hãi về những điều chưa biết, chúng sẽ trở nên hưng phấn vì sự sợ hãi của con. Người không sợ hãi sẽ vượt qua được tất cả.”
“Hãy kiểm soát chúng, chứ đừng để chúng kiểm soát con.”
“Rời khỏi Thiên Tế, hạn chế đến đây. Đến đây nhiều không có lợi gì cho con!”
Vân Ca bị Tiêu Dịch đẩy ra khỏi không gian cá nhân.
Cô chớp mắt lần nữa, nhận ra cô đã đăng xuất.
Cảnh Trí đang treo trên tường tỉnh dậy, lời đầu tiên hắn nói là: “Chủ nhân, tôi biết được nguyên nhân tại sao tôi không thể truy cập vào hệ thống Tinh Võng và Thiên Tế rồi.”
Vân Ca nghe Cảnh Trí nói, Tinh Võng và Thiên Tế của tinh hệ bọn họ căn bản không phải là một thế giới ảo xây dựng trên mạng, mà là một loại thế giới tinh thần do một thực thể tinh thần cường đại nào đó tạo ra! Dựa trên cảm giác của hắn khi cố gắng tiếp cận Thiên Tế và hệ thống Tinh Võng, hệ thống Tinh Võng là một thế giới tinh thần được xây dựng bởi nhiều thực thể tinh thần cường đại, mà Thiên Tế, có kích thước nhỏ hơn nhiều, là một thế giới tinh thần được xây dựng bởi một thực thể tinh thần đơn lẻ.
Vào mùa mưa, lần đầu gặp Hải Hoàng hắn đã cảm thấy hơi kỳ quái, bởi vì cảm giác mà Hải Hoàng mang lại cho hắn không giống như sinh vật có thực, mà giống như một thực thể tinh thần cường đại hơn.
Lúc đó, hắn không chắc chắn, dựa vào thông tin về tinh hệ mà Vân Ca có được, mức độ phát triển tinh thần lực trong tinh heej của bọn họ chưa đạt đến giai đoạn tạo ra các thực thể tinh thần.
Hắn vừa nói vừa rút ra con d.a.o trong ngực.
Vân Ca bình thản nói: “Tôi biết rồi.”
Thế giới mà cô quen biết, hóa ra còn ẩn chứa nhiều bí mật mà cô không biết.
Những gì thầy nói là đúng, cô sợ những điều chưa biết, cô không biết Hải Hoàng là một sự tồn tại như thế nào, vì vậy hai lần trước cô không dám phản kháng và để cho đối phương chi phối.
Có gì phải sợ chứ, chỉ cần “chiến” là được!
Áp dụng câu nói của người chơi, “Kẻ nào dám làm phiền tôi, tôi sẽ băm chúng thành từng mảnh vứt đi!”
Cảnh Trí nhìn vào mắt cô, cảm giác như trở lại thời điểm lần đầu tiên gặp Vân Ca, cô nhóc này đã trở lại trạng thái điên cuồng không sợ hãi như lúc đầu.
Vân Ca duỗi cơ thể, “Thời gian này, tôi lơ là quá rồi, môi trường ấm áp bình yên đã khiến tôi quên mất một điều, tôi đang sống trong một thế giới vô cùng tồi tệ.”
Cảnh Trí muốn nói Vân Ca đã nỗ lực rất nhiều. Cô chưa bao giờ lơ là trong việc rèn luyện và xây dựng trò chơi. Cô tận tâm đến mức đặt trọn tâm trí vào việc xây dựng tinh cầu…
Vân Ca để Cảnh Trí đứng trong lòng bàn tay, đặt hắn lên vai, hào hứng nói: “Hét lên cùng tôi – Chúng ta cùng nhau lật đổ thế giới đầy bí ẩn c.h.ế.t tiệt này!”
Cảnh Trí trả lời: “Là một hệ thống, tôi không thể nói tục.”
Vân Ca kề d.a.o lên cổ Cảnh Trí, thanh âm của Cảnh Trí nhỏ như tiếng muỗi: “Chúng ta cùng nhau lật đổ thế giới đầy bí ẩn c.h.ế.t tiệt này!”