Ánh mắt Vân Ca nặng nề nhìn về phía vài trăm quang giáp sĩ đang trông chừng người của Liễu gia, cô dẫm lên váy dài của Thiển Hạ, con ngỗng lớn thuận thế chui vào trong váy của cô.
Vân Ca khom người xuống ôm lấy Tiểu Tỏa Niệt, để Thiển Hạ và Phượng Hoàng tự mình xem xét mà làm việc, còn cô trực tiếp xông tới.
Thiển Hạ và Phượng Hoàng đều ngơ ngác, để bọn họ xem xét rồi làm việc, làm kiểu gì?
Ai mà ngờ được buổi tiệc của Thần Châu Tinh lại kích thích như vậy, lần đầu tiên mọi người chứng kiến có người c.h.ế.t ở trong lúc tổ chức yến hội.
Sư Huyên Huyên bị dọa sợ tới mức khóc oà lên, cô bé nước mắt lưng tròng hỏi Thiển Hạ: “Liễu Tuyết phải làm sao đây, cô ấy cũng bị bắt đi rồi, cô ấy sẽ c.h.ế.t đúng không?”
Thiển Hạ không biết, cô và Phượng Hoàng đỡ Sư Huyên Huyên đến khu vực nghỉ ngơi.
Phượng Hoàng ở bên cạnh Sư Huyên Huyên, còn Thiển Hạ muốn đi tìm Vân Ca.
Mọi người đi đến khu vực nghỉ ngơi, ở một góc khác, Thiển Hạ động phải một người sau đó lao vào vòng ôm của người nọ.
Người bảo vệ đeo mặt nạ lúc nãy đứng ở bên cạnh chủ tinh cầu: “Ai da, cô bé đi đường cẩn thận chút coi.”
Giọng nói của người này lộ rõ sự cà là phất phơ, nhưng có vẻ quen quen.
Bỗng nhiên, tấm kính rơi xuống đất bị một trận sóng xung kích làm nổ tung, Thiển Hạ được người bảo vệ đeo mặt nạ ấy bảo vệ, sau lưng người nọ toàn là mảnh thuỷ tinh vỡ.
Thiển Hạ: “Cảm ơn!”
Cô ấy chỉ nghe thấy đối phương cười nhẹ, trả lời: “… Ngược lại cũng thú vị đấy…”
Thiển Hạ cũng nhìn theo ánh mắt của người nọ. Trong bóng tối, một chiếc quang giáp cao gần 20m bay ra, đó là loại quang giáp mà cô chưa nhìn thấy bao giờ, vừa giống hình người, lại có vài phần không giống.
Đôi cánh trắng ở phía sau lưng quang giáp rõ ràng là cánh chim, hình như nó không sử dụng cánh quạt, mà đơn giản chỉ là dựa vào sự linh hoạt của đôi cánh để thay đổi phương hướng và di chuyển.
Trên tay quang giáp cầm một thanh kiếm dài màu ngọc, không gì có thể cản được nó, phàm những ai muốn ngăn cản nó di chuyển, tất cả đều bị đánh gãy tay chân, chỉ để lại buồng quang giáp bay từ trên không xuống.
Nhưng điều kỳ lạ là, lúc buồng quang giáp hạ xuống lại bị mắc kẹt bởi những sợi lông chim lúc đôi cánh của quang giáp cử động, cuối cùng nó cũng nhẹ nhàng đậu được trên mặt đất bình yên vô sự.
Người bảo vệ đeo mặt nạ nhảy ra khỏi lầu cao, đôi tay của hắn giống như đang bắt thứ gì đó, lao về phía của quang giáp.
Một tiếng động lớn bất chợt vang lên, giữa không trung có bóng hình hai con quái vật khổng lồ đang lơ lửng, chúng có dáng người bằng nhau, sau đó dây leo và xúc tu của chúng bỗng nhiên dính vào một chỗ…
Sau đó chúng nhanh chóng biến mất.
Khu vực thành phố chính của Thần Châu tinh, khí hậu bỗng nhiên thay đổi trở nên kỳ lạ.
Một nửa của khu vực thành trụ chính có mưa lớn, trong khi một nửa còn lại là sa mạc!
Sự xuất hiện của hai sinh vật có sức mạnh khổng lồ đã gây ra biến đổi khí hậu ở thành khu của tinh cầu, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc vì hiện tượng thời tiết kỳ quái ở Thần Châu tinh.
Bọn họ không nhìn thấy hai sinh vật đang đánh nhau giữa không trung, tất cả thiết bị giám sát ở khu vực thành chính của Thần Châu Tinh đều bị mất tín hiệu, vốn dĩ có một số kênh mạng xã hội muốn tranh thủ cơ hội này để săn được những tin tức lớn, thoáng cái tất cả màn hình của bọn họ đều không có tín hiệu, tất cả mọi người đều cảm thấy nghi ngờ.
Thậm chí đến cả các thiết bị như quang não cũng không thể kết nối được với Tinh Võng.
Những chủ tinh cầu của các tinh cầu thủ đô khác đều theo dõi sự việc lần này, cho dù đang ở đâu, làm gì, bọn họ cũng đều nhìn về hướng Thần Châu Tinh.
Nguyên nhân là do một trong số sinh vật cộng sinh nòng cốt của Tinh Võng đã sử dụng một phần sức mạnh lớn, thậm chí còn ảnh hưởng tới Tinh Võng, vì vậy Tinh Võng mới gặp phải hiện tượng rối loạn.