Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 482



Người đứng đầu: “…Tôi cần suy nghĩ thêm.”

Khi Vân Ca liên lạc lại với Mạc Nhu, tâm tình Mạc Nhu rất tốt và nói: “Chả trách cô luôn thích đánh cướp người ta, cảm giác đánh cướp người khác thật quá thoải mái.”

“Việc chúng ta đang làm là việc tốt.” Vân Ca không nói nên lời khi nghe thấy tiếng cười của Mạc Nhu, liền nói “Cô lo việc của tinh cầu đi, chúng ta không cần liên lạc trong một khoảng thời gian. Ngoài ra, còn có một cô gái tên là Sư Huyên Huyên, khuyên cô ta về nhà với cha mẹ đi, giấy phép nhập cư của bọn họ đã hết hạn, Bái Tinh không thiếu mấy người như bọn họ.”

Thiển Hạ nghe những lời của Vân Ca liền: “Tại sao không thiếu, nhãi con sao có thể mở mắt nói dối như vậy.”

Vân Ca lườm cô một cái, Thiển Hạ lè lưỡi, “Chúng ta bắt đầu hành động được chưa?”

Vân Ca gật đầu.

Hàng chục ngàn người chơi chia thành các nhóm với số lượng khác nhau, xuất hiện ở những nơi mà bọn hải tặc thường xuất hiện.

Vân Ca lần lượt chạy đến các đại bản doanh của đám hải tặc, may mà đám hải tặc trong Tháp Tẩy Tội muốn có thêm bạn động hành, bọn họ biết được vị trí các đại bản doanh các nhóm hải tặc khác, Vân Ca không cần phải đi dò tìm từng cái một.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

Sau khi bọn hải tặc liên minh với nhau, đã khiến cho Bái Tinh vấp ngã nhiều lần.

Bọn họ thông qua một số “người của mình” trên Bái Tinh mà biết được tình hình của Bái Tinh, cười đến không khép miệng lại được.

Bái Tinh đã lâu rồi không gây phiền phức cho bọn họ nữa, “rất lâu” ở đây là 7 ngày lẻ 4 giờ.

Gần đây đám hải tặc tinh tế cảm thấy được sự thoái mái chưa từng có.

Bọn họ cực kỳ đắc ý, đây chính là kết cục của việc chọc giận bọn họ.

Để tránh việc trong tương lai xuất hiện tinh cầu to gan như Bái Tinh, bọn họ phải dạy cho Bái Tinh một bài học, g.i.ế.c gà dọa khi để đe dọa những kẻ khác.

Chúng đã cướp 5 tinh hạm vận tải lớn của Bái Tinh, trong đó có rất nhiều hàng hóa đủ để cho bọn họ sống dư giả cả nửa năm.

Hải tặc tinh tế: “Ha ha ha! Lần này thì Bái Tinh tổn thất lớn rồi, đây chính là kết quả của việc không nghe lời, lại dám đối đầu với chúng ta. Các anh em, chúng ta mới chính là bá chủ của tinh hệ này.” Lời còn chưa dứt, tinh hạm của bọn họ đột nhiên bị tập kích, phát hiện bên ngoài tinh hạm có mấy trăm đội quang giáp, ánh sáng của giáp có hoa văn đặc thù, bên trên có viết mấy chữ lớn “Thanh Thanh Thảo Nguyên”, nhìn qua liền biết của Bái Tinh.

Tham Khảo Thêm:  Chương 235

Hải tặc cười lớn, từ sau khi các nhóm hải tặc cùng nhau hành động, mỗi lần hành động cũng phải có ít nhất 3000 người, đội quang giáp ít nhất cũng có 1500 người.

Lần này có tổng cộng 2000 quang giáp sĩ,

Số lượng quang giáp sĩ bên ngoài, chẳng qua cũng chỉ là một ít cặn bã.

Hùng Sơ Mặc: “Bọn hải tặc này làm sao vậy? Còn chưa chịu ra sao?” Hắn vừa dứt lời, vô số quang giáp từ trong tinh hạm của bọn hải tặc lao ra, số lượng nhiều gấp bốn lần của bọn họ.

Người chơi: “Cái miệng thối của ngươi!”

Hùng Sơ Mạc: “Rút lui!”

Hải tặc nhìn thấy đội quang giáp ban nãy vừa đánh tới lại đột nhiên bỏ chạy như chạy, liền cười lớn lên, rõ ràng là đội quang giáp này đã bị chúng dọa sợ rồi.

Bọn họ đuổi theo không rời.

Đuổi theo! Đuổi theo! Đuổi theo!

Tại sao lại không đuổi chứ?

Đám hải tặc sợ đây là kế Điệu Hổ Ly Sơn nên liền quay lại tinh hạm, đám quang giáp lại lần nữa quay lại.

Đám hải tặc lại lần nữa lao ra đuổi theo, quân quang giáp lại chạy. Bọn họ không đuổi kịp, nhìn quân quang giáp đắc ý mà lắc m.ô.n.g về phía chúng.

Hải tặc: “…” Tức c.h.ế.t mất!

Bọn họ tiếp tục đuổi theo, cứ đuổi được nửa đường thì dừng lại, lần này bọn họ đuổi theo xa hơn lần trước một chút.

Tham Khảo Thêm:  Chương 68: Bỏ trốn

Vẫn lo chiêu dương đông kích tây, tuy đối phương chỉ có tầm 500 quang giáp sĩ, nhưng bọn họ vẫn không yên tâm.

Bái Tinh nổi tiếng xảo quyệt và gian trá. Sau khi quay trở lại tinh hạm, không có chuyện gì xảy ra, bọn họ khởi động được 5 phút thì đám quân quang giáp kia lại quay lại.

Đám hải tặc như muốn phát điên, lại chạy ra đuổi theo, tình hình cũng giống như hai lần trước.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.