“Tiền bối…” Triều Từ ngẩng đầu nhìn Thương Trì, không biết phải nói gì.
Triều Từ là thiên chi kiêu tử. Cậu sinh ra trong một gia tộc lớn của Linh Vực, là hậu duệ trực hệ nên địa vị vô cùng tôn quý. Sau này, khi phát hiện ra trong người cậu mang hỗn độn linh thể, Triều gia liền xem cậu như là gia chủ đời tiếp theo để bồi dưỡng, mọi người đều tin rằng Triều Từ sẽ đưa gia tộc lên một tầm cao mới, vì thế cậu được cả gia tộc chiều chuộng từ khi còn rất nhỏ. Sau khi gia nhập Phần Tiêu Tông, cậu cũng là tâm điểm chú ý của mọi người vì kế thừa gia tộc và có thiên phú hơn người.
Ngoài việc ở trước mặt Kỳ Yến Chỉ, cậu luôn bị hắn phớt lờ, thỉnh thoảng cảm thấy hơi tự ti ra, thì ở trước mặt người khác, cậu vẫn luôn kiêu ngạo, chưa bao giờ thiếu đi sự ngưỡng mộ của bọn họ.
Nhưng Thương Trì không như những người khác.
Lại nói, Thương Trì và Triều Từ quen nhau chưa đầy một năm, nhưng mối quan hệ giữa con người với nhau đôi khi lại rất kỳ diệu. Chỉ chưa đầy một năm mà Triều Từ đã xem Thương Trì là người tốt nhất, quan trọng nhất đối với mình ở trong Phần Tiêu Tông, nếu không tính Kỳ Yến Chỉ vào trong đó.
Trong mắt cậu, Thương Trì là một cường giả đến từ thời thượng cổ, sâu không lường được, nhưng cậu và y lại có thể trở thành… tâm giao? Nói tóm lại, hai người bọn họ đã xây dựng một tình bạn rất sâu đậm.
Hơn nữa, Thương Trì đã cứu mạng cậu. Mặc dù Triều Từ không hiểu việc tái tạo cơ thể từ tàn hồn khó khăn như thế nào, nhưng cậu cũng biết rằng việc đó không hề đơn giản.
Cậu có thể không để ý tới lời tỏ tình của những người đồng trang lứa trong Phần Tiêu Tông. Nhưng với lời tỏ tình của Thương Trì, cậu phải giữ nó ở trong lòng.
“Tiền bối… Ta…” Cậu cụp mắt xuống nói, “Triều Từ không đáng để được tiền bối yêu thương.”
Đoạn tình cảm thất bại với Kỳ Yến Chỉ dường như đã làm mất đi sự tự tin của cậu.
Cậu chỉ là một thằng nhóc không có đầu óc, còn tiền bối lại là đại năng thượng cổ, thực sự có thể coi trọng một người như cậu sao?
“Ta biết để ngươi có thể chấp nhận ta ngay lập tức là một việc rất khó khăn. Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, để ngươi có thể hiểu rõ tâm ý của ta. Thế gian chắc gọi cái này là… theo đuổi nhỉ?” Thương Trì nhướng mày, giọng nói mang theo ý cười.
Bề ngoài, y thực sự là một người rất dễ mến, ít nhất là ở trước mặt Triều Từ.
Cho dù là một đại năng từ thời thượng cổ nhưng y chưa bao giờ ra vẻ ta đây. Giống như không bận tâm đến bất cứ điều gì, tự do tự tại, hiểu biết mọi thứ, tạo nên một sự mạnh mẽ khiến người khác tin tưởng.
Ai có thể biết được một người như vậy lại cất giấu những ý đồ tăm tối ở bên trong?
Những suy nghĩ như vậy chỉ lướt qua trong đầu Triều Từ, mà trên khuôn mặt của cậu không hề có biểu hiện gì.
“Cảm ơn tiền bối. Nhưng tiền bối biết đó, những chuyện đã xảy ra đối với ta vẫn như vừa mới đây, ta…”
“Không sao cả.” Thương Trì sờ lên mái tóc mềm mại của cậu, mỉm cười: “Ngươi cứ từ từ suy nghĩ đi. Dù ngươi không thích ta, ta cũng không trách ngươi.”
Lời nói thật ngọt ngào.
…………
Tu Thần Các đã bị san bằng từ lâu, thay vào đó là một tòa cung điện tráng lệ.
Bên dưới nó đang chôn chín nhánh linh mạch cực phẩm, ngoại trừ ba nhánh ban đầu của Phần Tiêu Tông đang cung cấp linh khí cho một phần tông phái này ra, thì lượng linh khí của sáu nhánh còn lại đều bị giữ lại ở đây. Do đó, linh khí bên trong đại điện dày đặc như là sương mù, độ tinh khiết cũng đạt đến mức tối đa.
Ở chính giữa đại điện, có một trận pháp khổng lồ dài gần trăm trượng, được khắc bằng tinh khí và máu của yêu thú Độ Kiếp kỳ.
Một trăm năm trước, Yến Quyết lão tổ, người vốn đang bị mắc kẹt gần hai trăm năm ở cảnh giới Hợp Thể kỳ, đột nhiên đột phá lên Độ Kiếp kỳ khiến cho toàn bộ tông phái đều vô cùng mừng rỡ. Yến Quyết lão tổ vốn là cường giả đứng đầu ở Linh Vực —— Sau lưng còn có lão yêu quái nào khác mạnh hơn hay không thì khoan hãy bàn tới —— Điều đáng chú ý là nhờ đột phá Độ Kiếp kỳ mà địa vị của Phần Tiêu Tông càng trở nên vững chắc hơn bao giờ hết.
Cảnh giới thực sự của Kỳ Yến Chỉ là Đại Thừa hậu kỳ. Hắn là Ma hoàng của Ma Vực, điều này cũng đồng nghĩa với việc kẻ có chiến lực mạnh nhất của Ma Vực đang là Đại Thừa hậu kỳ. Tuy nhiên, không có nhiều người biết được sức mạnh thực sự của hắn, ngay cả ở Ma Vực cũng có rất ít người biết. Sức mạnh mà hắn luôn thể hiện ra bên ngoài chỉ mới ở Độ Kiếp kỳ.
Vì Kỳ Yến Chỉ che giấu thực lực, nên mọi người đều nghĩ rằng Linh Vực bây giờ đã có cường giả Độ Kiếp kỳ, cuối cùng cũng ngang hàng với Ma giới, liền cảm thấy nhẹ nhõm ở trong lòng.
Đương lúc mọi người đang vui vẻ thì hành vi của Yến Quyết lão tổ càng trở nên quái dị. Hắn đi khắp nơi để tìm kiếm linh mạch cực phẩm từ các bí cảnh nguy hiểm khác nhau, thậm chí cả Hư Vô Lĩnh, rồi chôn toàn bộ xuống bên dưới Tu Thần Các. Hắn còn san bằng Tu Thần Các, xây dựng một tòa cung điện nhưng không cho phép bất kỳ ai được đi vào nếu không có sự đồng ý của hắn.
Tuy Phần Tiêu Tông có tông chủ nhưng người nắm quyền thực sự mới là Kỳ Yến Quyết, chưa kể hắn đã đột phá Độ Kiếp kỳ nên không một ai dám phản đối.
Ban đầu, bọn họ nghĩ rằng đây đã là giới hạn, nhưng không ngờ rằng lão tổ lại liên tục mang xác yêu thú Độ Kiếp kỳ trở về, dường như đang bố trí một trận pháp ở bên trong đại điện đó. Bố trí một lần còn chưa đủ, đã vậy còn bố trí lặp đi lặp lại hàng nghìn lần trong một trăm năm qua. Tinh huyết của một con yêu thú Độ Kiếp kỳ cũng chỉ đủ để sử dụng mười lần trở xuống. Chỉ trong vòng vài năm, hắn đã diệt sạch toàn bộ yêu thú Độ Kiếp kỳ của Linh giới, sau đó lại đi đến Hư Vô Lĩnh để tìm.
Hư Vô Lĩnh là một nơi cực kỳ đáng sợ đối với những người bình thường ở cả Linh Vực và Ma Vực. Mặc dù cảnh giới Hợp Thể kỳ đã có thể coi là rất mạnh ở cả hai giới, nhưng ở đó có vô số yêu thú Hợp Thể kỳ, yêu thú Độ Kiếp kỳ cũng có rất nhiều, thậm chí còn có cả Đại Thừa kỳ.
Nhưng dù vậy cũng không thể ngăn lại sự sát hại của lão tổ, mọi người đều lo lắng rằng sẽ có một ngày vùng Hư Vô Lĩnh sẽ bị diệt sạch, sau đó lão tổ sẽ tấn công tới Ma giới.
Hôm nay, linh khí ở Phần Tiêu Tông lại đột nhiên dày đặc. Những người trong Phần Tiêu Tông đã quen với việc này, vì nó đã diễn ra ít nhất mười lần mỗi năm.
Lão tổ lại bày trận.
Hơn một trăm năm, mọi người đã bắt đầu nhận ra điều gì đó. Trận pháp đó rất giống Chiêu Hồn Trận, lão tổ muốn tìm kiếm một người đã chết.
Nhưng rốt cuộc đang tìm ai…
Cách đây hơn trăm năm, đại đệ tử Triều Từ của lão tổ đột ngột qua đời. Hơn một tháng sau đó, lão tổ lại bất ngờ đột phá lên Độ Kiếp kỳ.
Khi đặt hai sự việc này lại với nhau, không khó để đoán ra được người mà lão tổ đang tìm kiếm là ai. Một số người sáng suốt ở Phần Tiêu Tông rất nhanh đã đoán ra được người đó.
Mà lần bày trận này xuất hiện sự khác thường.
Sau khi cột sáng màu trắng chiếu thẳng lên trời cao, nó không biến mất sau vài giờ như thường lệ, mà thay vào đó có vệt ánh sáng đỏ nhạt ẩn hiện ở bên trong.
Những biến đổi này, ngay cả những người ở bên ngoài điện cũng có thể nhận ra, huống chi người đang đứng bên cạnh trận pháp như Kỳ Yến Chỉ.
Trận pháp này là do hắn thực hiện, nó được kết nối với linh lực của hắn.
Vẻ mặt vốn dĩ đang hờ hững của hắn bỗng nhiên sáng lên, niềm hạnh phúc và vui mừng khôn xiết không khỏi dâng trào ở trong lòng, khiến cả hai bàn tay đều run rẩy.
Hơn một thế kỷ trôi qua, cho dù hắn không muốn từ bỏ, nhưng hắn cũng dần hiểu ra rằng có thể thiếu niên sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.
Nhưng hôm nay, hắn không nghĩ lại có thể nhận được một bất ngờ lớn như vậy.
Tâm hắn vừa động, liền điên cuồng truyền linh lực của mình vào trận pháp. Tia sáng càng trở nên rực rỡ hơn, xuyên qua từng tầng mây đến mức khiến mặt trời cũng trở nên nhạt nhòa.
Cùng lúc đó, Triều Từ đang ở cách xa hàng ngàn dặm đột nhiên đau đầu như búa bổ.
Đây là ngày thứ hai sau khi cậu quay trở lại thế giới này, Thương Trì đang định tái tạo đạo cốt cho cậu. Hai người đang ở trong phòng tu hành thì Triều Từ đột nhiên đau đầu.
Cảm giác linh hồn bị kéo đi không còn xa lạ với Triều Từ. Dù sao cậu cũng bị hệ thống kéo tới kéo lui rất nhiều lần.
Kỹ thuật truyền tống linh hồn của hệ thống rất thành thạo nên hầu như không gây ra đau đớn. Nhưng phương pháp cưỡng chế triệu hồn từ xa này rõ ràng thô bạo hơn rất nhiều, khiến Triều Từ đau đầu không chịu được.
Đương nhiên cậu đã kích hoạt chức năng ngăn chặn cảm giác đau ngay lập tức, nhưng vẫn làm ra vẻ mình đang rất đau.
Cậu đương nhiên biết nguyên nhân là gì, cậu cũng hy vọng Thương Trì nhận ra.
“Sao vậy?” Thương Trì thấy thế liền vội vàng hỏi.
“Tiền bối… Ta đau đầu quá.” Triều Từ giả bộ đau đớn, “Như là có cái gì đó… đang kéo ta…”
Thương Trì lập tức điểm ngón tay lên giữa trán Triều Từ, một lúc sau, chân mày của y nhíu chặt, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ u ám.
Là Kỳ Yến Quyết.
Y vội vàng ôm Triều Từ vào lòng, đồng thời dùng linh lực bảo vệ thức hải cho cậu.
Y không giấu Triều Từ điều gì mà nói thẳng: “Đó là Kỳ Yến Quyết, hắn muốn kéo ngươi trở về.”
Một trăm năm trước, trước khi chuyện đó xảy ra với Triều Từ, Thương Trì đã nghi ngờ Kỳ Yến Quyết, thực lực của hắn đã vượt xa Hợp Thể hậu kỳ, có thể đã đạt tới Đại Thừa kỳ. Nhưng y chỉ cho rằng Kỳ Yến Quyết đang che giấu thực lực của mình với thế giới bên ngoài mà thôi.
Mãi cho đến vài chục năm trước, khi đang ở Hư Vô Lĩnh để tìm kiếm nguyên liệu tái tạo cơ thể của Triều Từ, y vô tình nhìn thấy Kỳ Yến Quyết đang săn một con yêu thú Đại Thừa sơ kỳ, lúc đó cơ thể của hắn ngập tràn ma khí, lúc này Thương Trì mới nhận thấy có điều gì đó không ổn.
Hai mươi năm sau cái chết của Triều Từ, Dung Nhã đã đột phá tới Phân Thần kỳ. Không lâu sau đó, Thương Trì cũng tái tạo lại cơ thể cho mình, bắt đầu xây dựng thế lực ở Linh Vực.
Y là linh hoàng thượng cổ, cũng là vị linh hoàng cuối cùng của thời đó. Để trở thành linh hoàng, không những phải trở thành người mạnh nhất ở Linh Vực, mà tu vi cũng phải đạt ít nhất từ Đại Thừa kỳ trở lên. Khi đó, con đường phi thăng đột nhiên sụp đổ, vô số cường giả phát điên, toàn bộ Linh Vực và Ma Vực đều rơi vào hỗn chiến.
Thương Trì cũng là một trong những kẻ điên đó.
Y thuần túy là người theo đuổi sức mạnh, lúc đó y đã là Đại Thừa hậu kỳ, chỉ còn cách phi thăng một bước. Nhưng sau đó lại biết được con đường phi thăng đã bị hủy, làm y sao có thể chịu đựng được?
Sau đó, y đã tàn sát tất cả những cường giả ở cả hai cõi, với hy vọng rằng, bằng cách huyết tế bọn họ y có thể mở lại con đường phi thăng.
Cuối cùng, con đường phi thăng đã xuất hiện.
Dưới tiếng rống giận của Thiên Đạo, Thương Trì giẫm máu bước lên Thông Thiên Lộ. Y đã vô cùng hưng phấn, nhưng khi thực sự tiến vào thượng giới y lại hoàn toàn choáng váng.
Đập vào mắt là sự tối tăm và hỗn loạn.
Không phải con đường lên trời đã bị cắt đứt mà là thượng giới đã bị sụp đổ.
Thượng giới bây giờ chỉ còn lại một mảng “hư vô”.
Thương Trì cười lớn rồi quay trở về Linh Vực để nhận sự trừng phạt của Thiên Đạo.
Thiên Đạo đã phá hủy cơ thể của y và cố gắng hủy hoại linh thể. Nhưng tất nhiên Thương Trì không phải là người dễ bắt nạt. Y đã chiến đấu với Thiên Đạo. Nhưng suy cho cùng, Thiên Đạo mang sức mạnh của cả một thế giới, không bao giờ mệt mỏi, cuối cùng Thương Trì chỉ có thể nhốt mình vào một thế giới nhỏ hoàn toàn cô lập với thế giới bên ngoài. Đó là bí cảnh mà sau này Dung Nhã đã tìm thấy.
Y đã ở trong đó cho đến khi Dung Nhã xuất hiện. Dung Nhã là ngũ hành đạo thể vạn năm hiếm có, ngay từ tên gọi đã có thể cảm nhận được sự ưu ái của Thiên Đạo đối với những người có thể chất này.
Chỉ cần y ở trong thức hải của cô, Thiên Đạo sẽ không thể giáng xuống thiên phạt.
Mà thực tế, sau hàng vạn năm, Thiên Đạo đã không còn điên cuồng như trước nữa. Chỉ là Thương Trì đã ở trong tiểu thế giới quá lâu, linh thể của y đang có dấu hiệu tiêu tán, nhưng ngũ hành đạo thể có thể giúp y ổn định nó. Một khi linh thể của y đủ mạnh, y sẽ không cần phải sợ hãi nữa.
Hơn nữa, y đã phát hiện một điều thú vị.
Mấy vạn năm trước, sau khi đạt đến Đại Thừa kỳ hậu kỳ, không còn cách nào để trở nên mạnh hơn mà chỉ có thể phi thăng. Nhưng bây giờ, có thể là do sự sụp đổ của thượng giới, nên Thiên Đạo của thế giới này đang tự sửa chữa, hiện tại cho dù đạt tới Đại Thừa hậu kỳ, về sau vẫn còn có thể trở nên mạnh hơn.
Nếu thế giới này thực sự có nhiều Đại Thừa kỳ, thì thực lực của bọn họ cũng chênh lệch với nhau như trời với đất.
Tỷ như Kỳ Yến Chỉ, là người mạnh nhất trong số đó.
Những suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong đầu của Thương Trì, sau đó y liền tập trung toàn lực để bảo vệ thức hải của Triều Từ, mãi đến vài canh giờ sau lực kéo mới dần dần yếu đi.
Lúc này Triều Từ đã đổ đầy mồ hôi, sắc môi trắng bệch, mệt mỏi dựa vào lòng Thương Trì.
“Khi nãy tiền bối nói là Kỳ Yến Quyết đang muốn triệu hồn ta?” Triều Từ nói một cách yếu ớt và khó khăn.
Cậu không còn gọi người đó là sư tôn nữa.
Thương Trì gật đầu.
“Vì… vì sao?” Triều Từ bàng hoàng không thôi.
Có lẽ trên đời này vẫn còn rất nhiều người mong muốn Triều Từ được sống.
Ít nhất là những người thân của Triều Từ mong muốn như vậy.
Nhưng trong số họ… tại sao lại có Kỳ Yến Quyết?
Rõ ràng chính hắn đã lấy đi mạng sống của mình.
“Hắn đã dùng đạo cốt của ngươi để cứu Dung Nhã, nhưng sau đó lại hối hận.” Thương Trì bình tĩnh nói.
Đột nhiên, y lại trào phúng cười: “Có lẽ không phải là hối hận. Hắn chưa từng hối hận vì đã cứu Dung Nhã, hắn chỉ đơn giản muốn ngươi trở về mà thôi.”
Triều Từ tựa vào trong ngực Thương Trì, không khỏi nhếch môi.
Thật mỉa mai khi nhắc tới chuyện đó.
Người đó đã dùng tính mạng của mình để đổi lấy tính mạng của Dung Nhã, sau đó lại muốn mình trở lại.
“A Từ.” Thương Trì do dự hỏi, “Ngươi… còn yêu hắn không?”
Sau khi nói xong câu này, y có cảm giác rằng cơ thể của người đang tựa trong lòng mình đột nhiên trở nên cứng đờ.
…………