Mạt Thế Chi Anh Đào Của Ta Sẽ Nổ Tung

Chương 91: Tang thi vây thành



Sau khi đóng cửa thành, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Các người là người nơi nào?” Quân nhân căn cứ Tây Bắc dò hỏi lai lịch của đám người Triển Vân.

“Chúng tôi đến từ căn cứ Phương Nam, tôi có chuyện quan trọng muốn thương nghị cùng lãnh đạo căn cứ, xin hỏi mọi người lãnh đạo căn cứ ở nơi nào?”

Uy danh của căn cứ Phương Nam khi chế tạo ra được thuốc giải độc cùng thuốc dị năng, người ở căn cứ Tây Bắc ai cũng biết đến, hơn nữa bọn họ còn biết lãnh đạo phái ra một đội ngũ đến căn cứ Phương Nam cầu viện, lại không nghĩ đến căn cứ Phương Nam chỉ phái những người này tới, hơn nữa trong đội ngũ này còn có trẻ em và phụ nữ…?

Bất quá nếu là người của căn cứ Phương Nam, tự nhiên không thể chậm trễ, vị quân nhân kia lập tức nói: “Mời ngài đi theo tôi.”

Triển Vân để những người khác đợi ở đây, còn anh theo vị quân nhân kia đi lên tường thành.

Phía trên tường thành, Triển Vân gặp được vị quân nhân trung niên đã hạ mệnh lệnh mở cửa thành, ông tên Trịnh Diệu Hoa, là quân hàm thiếu tá, trước mắt là quan chỉ huy tối cao của căn cứ Tây Bắc.

Triển Vân tự thuật đơn giản về lại lịch của bọn họ một chút, cũng biểu đạt nguyện ý hỗ trợ căn cứ Tây Bắc, chiến đấu với tang thi triệu lúc này đây.

“Tuy rằng tôi phi thường cảm ơn quý căn cứ đã nguyện ý lại đây hỗ trợ chúng tôi vào thời khắc nguy cấp, nhưng xin thứ cho tôi nói thẳng, ngài thật sự có thể làm được sao?” Trịnh Diệu Hoa đứng phía trên tường thành, ánh mắt vi diệu nhìn về phía đám ngừoi Tô Duệ Triết đang đứng.

Triển Vân cười cười, đối với giọng điệu không xem trọng của Trịnh Diệu Hoa cũng không để ý, “Chúng tôi là đội ngũ tinh anh được căn cứ Phương Nam phái ra, đừng nhìn bọn họ thoạt nhìn không ra gì, nhưng mỗi người đứng đó đều là dị năng giả cấp hai, tôi cùng người yêu của tôi đều là dị năng giả cấp ba.”

Trịnh Diệu Hoa: “…”

Ông thật sự không biết nên cảm khái một chút hay không, đội ngũ này của Triển Vân có thực lực mạnh, mà loại thời điểm này Triển Vân cũng không quên tú ân ái.

“Mọi người định làm như thế nào? Cần chúng tôi phối hợp làm sao?” Trịnh Diệu Hoa đối với thực lực của bọn họ vẫn là có chút tin tưởng, bằng không đội ngũ này cũng không có khả năng xuyên qua đàn tang thi mà tiến vào căn cứ của bọn họ.

“Các người dùng tất cả hoả lực hấp dẫn lực chú ý của tang thi, toàn bộ dị năng giả hệ công kích của căn cứ đều lên tường thành chiến đấu, đội ngũ của tôi sẽ nghĩ cách tìm ra đầu lĩnh của chúng nó, đem con tang thi đó giết chết.” Chính là bắt giặc phải bắt vua trước, muốn phá vòng vây tang thi nói khó cũng không khó, chỉ cần giết được con tang thi cấp bốn này, sẽ không có tang thi khác bị hấp dẫn lại đây, như vậy tang thi triều sẽ chậm rãi bị tiêu diệt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 173: 173: Đấu Giá Cũng Thật Đắc Khách

“Đầu lĩnh? Tang thi còn có đầu lĩnh?!” Trịnh Diệu Hoa không dám tin tưởng hỏi.

“Không sai, tang thi cao cấp có thể sai sử tang thi cấp thấp, theo như suy đoán của chúng tôi, lần vây thành này hẳn do con tang thi cấp bốn kia làm ra.”

Thời điểm nghe được mấy chữ “tang thi cấp bốn”, sắc mặt Trịnh Diệu Hoa đều thay đổi, căn cứ bọn họ chỉ có một người dị năng giả cấp ba, là bị chết dưới tay con tang thi cấp bốn kia.

“Đó chính là con tang thi cấp bốn a! Các cậu xác định các cậu có thể chứ? Căn cứ chúng tôi đã có một dị năng giả chết trong tay nó!”

“Măc kệ được hay không, phải thử một lần mới biết được. Chúng tôi không chỉ có thuốc giải độc cùng thuốc dị năng, người yêu của tôi có dị năng tương đối đặc thù, có thể chuyển hoá thực vật thành vũ khí, tạo thành thương tổn rất lớn đối với tang thi.”

“Vậy xin nhờ các cậu.” Hiện giờ Trịnh Diệu Hoa chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống, căn cứ đang bị mấy vạn tang thi vây thành, dù sao cũng phải chết, chi bằng nghe bọn họ liều một phen, có thể tìm ra một đường sinh cơ.

“Được.”

Trịnh Diệu Hoa lập tức hạ mệnh lệnh, để tất cả pháo đài chuẩn bị công kích, cũng điều động tất cả dị năng giả hệ chiến đấu trong căn cứ lên tường thành chiến đấu.

Rống rống rống!

Bên ngoài căn cứ truyền đến từng đợt gào rống của tang thi, tất cả tang thi đều đi tới dưới tường thành, phía sau nhào lên phía trước, ý đồ muốn chụp sập tường thành, sau đó vào bên trong cắn nuốt bọn họ.

Có vài con tang thi ở đằng sau nóng vôi, dẫm lên tang thi phía trước rồi nhảy lên, móng vuốt của chúng thiếu chút nữa là đã bắt được đầu tường.

“Nổ súng! Lập tức nổ súng!” Một màn mạo hiểm này khiến binh lính thủ thành kinh sợ, lập tức la lớn.

Tiếng súng hết đợt này đến đợt khác vang lên, pháo đài cũng không ngừng oanh tạc đến những nơi dày đặc, nhưng hiệu quả cực nhỏ.

Dị năng giả hệ thổ trong căn cứ đều bắt đầu gia cố tường thành, để tránh cho tường thành bị mấy vạn tang thi chụp sập.

Dị năng giả hệ Hoả lại không ngừng tung hoả cầu về đàn tang thi, tang thi bởi vì có độ hư thối cao nên bao quanh người chúng là một tầng thi du, hoả cầu rơi xuống người chúng, nháy mắt làm thân thể chúng nó bị đốt, tang thi không cảm thấy đau đớn, cho nên chúng nó không dập lửa, ngọn lửa từ từ thiêu rụi chúng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 80: Người chống lưng

Các dị năng giả khác đều liều mạng phóng thích dị năng đến bầy tang thi, hiện giờ tang thi vây thành, bọn họ không có khả năng xông ra bên ngoài, hiện tại chỉ có thể liều mạng giết chết tang thi, mới có thể giết ra một đường sống, nếu lâm thời lùi bước thì cũng chỉ còn một con đường chết.

Dị năng giả hệ lực lượng và tốc độ thì cầm vũ khí lạnh, đứng ở trên tường thành chém giết tang thi.

Trong lúc nhất thời, chiến trường vô cùng kịch liệt.

Triển Vân cùng Tô Duệ Triết lấy một bao viên đạn đậu Hà Lan, giao cho Trịnh Diệu Hoa, để ông giao cho binh lính có kỹ thuật bắn súng tốt.

Triển Vân nói, viên đạn này là loại đặc biệt, không cần nhắm chuẩn phần đầu, chỉ cần đánh trúng cơ thể tang thi là có thể giết chết chúng.

Ngoài ra, còn phải tận lực để ý những con tang thi có trình độ hư thối thấp, nhưng hành động lại nhanh hơn những con tang thi khác. Những con đó đều là tang thi tiến hoá, lực công kích so với tang thi bình thường thì cao hơn mấy lần, tường thành căn cứ sẽ dễ bị phá hư nếu gặp phải những con tang thi tiến hoá.

Trịnh Diệu Hoa nhìn viên đạn màu xanh lục, trực giác ông cảm thấy viên đạn này không bình thường, sau khi nói cảm ơn liền phân phát xuống.

Tác dụng của viên đạn đậu Hà Lan xuất hiện ngay lập tức, chỉ cần đánh trúng thân thể là đã giết chết được tang thi, cũng đẩy nhanh tốc độ xử lý tang thi của nhóm quân nhân.

“Đông Đông, nhóc xem thử xem có thể tìm thấy con tang thi nào khác với những con tang thi khác trong đàn hay không?” Sau khi an bài xong những người khác, Triển Vân cuối cùng cũng giao cho Dư Đông Đông một nhiệm vụ gian khổ.

Đừng nhìn Dư Đông Đông chỉ mới hơn bốn tuổi mà coi thường, nhóc hiện tại đã là một dị năng giả hệ tinh thần cấp hai, phạm vi bao trùm tinh thần lực của cậu hiện tại là khoảng 100 mét, vừa lúc có thể bao trùm phân nửa tang thi.

“Được ạ.” Dư Đông Đông ngoan ngoãn gật đầu.

“Hiện tại tới lượt chúng ta.” Triển Vân nhìn về phía Tô Duệ Triết.

Tô Duệ Triết cũng nhẹ gật đầu với anh.

Hai người đồng thời lấy ra một lọ thuốc dị năng uống một hơi cạn sạch, sau đó hai người trực tiếp nắm tay nhau nhảy xuống tường thành.

“Bọn họ làm gì vậy?! Muốn chết hả?!” Tất cả mọi người kinh hãi nhìn hành động của hai người.

Nhưng mà nháy mắt khi hai người Triển Vân cùng Tô Duệ Triết nhảy xuống, anh đã sử dụng dị năng trọng lực, lấy hai người họ làm trung tâm phạm vi 10 mét, trọng lực nặng thêm gấp 20 lần khiến cho tang thi ở khu vực đó đều bị trọng lực áp thành cái bánh nhân thịt.

Tham Khảo Thêm:  Chương 188: Mua Chuộc?

Mà Tô Duệ Triết lại sờ mó ba lô, dùng tay trái nằm lấy một hạt giống, đem chuyển hoá thành một cây súng ống màu vàng đất.

Ngay sau đó, Tô Duệ Triết bóp cò súng, họng súng liền phun ra ngọn lửa cháy hừng hực, đem tang thi gần đó đốt cháy rụi. Ngọn lửa từ cây súng so với hoả hệ dị năng còn muốn mạnh hơn, tang thi bị ngọn lửa đốt tới trong vòng năm giây liền hoá thành tro tàn.

Triển Vân dùng trọng lực tuyệt đối khiến cho tất cả tang thi không thể tới gần bọn họ, mà ngọn lửa của Tô Duệ Triết có lực sát thương siêu cường, không thể nghi ngờ, hai người chính là sự kết hợp mạnh nhất của phòng ngự và tấn công.

Số lượng tang thi thật sự quá mức khổng lồ, muốn ở trong mấy vạn tang thi tìm thấy con tang thi cấp bốn kia nói dễ hơn làm. Mà đạn dược của căn cứ cũng có hạn, dị năng của dị năng giả cũng có hạn, cùng chống lại số lượng tang thi khổng lồ về lâu dài thì chính là một lựa chọn ngu xuẩn.

Con tang thi cấp bốn kia biết lợi dụng tang thi cấp thấp, hẳn là đã có chút trí lực, biết tránh hại tìm lợi, cho nên nó vẫn luôn trốn tránh ở trong đàn tang thi.

Bọn họ dùng thuốc tăng dị năng lên cấp bốn là vì muốn dùng tốc độ nhanh nhất giết chết nhiều tang thi, đem con tang thi cấp bốn kia bức ra.

Mà hành động này của bọn họ cũng thành công, Tô Duệ Triết phun lửa về phía một hướng tang thi, lại không ngừng ném bom anh đào, chỉ dựa vào hai người bọn họ, ngắn ngủn trong vòng mười phút đã giết hơn ba ngàn tang thi, dưới chân bọn họ tràn đầy thịt hôi cùng tinh hạch.

Chỉ là tác dụng của thuốc dị năng chỉ có tác dụng trong vòng nửa giờ, sau khi giải trừ dược hiệu còn có tác dụng phụ, cho nên bọn họ cần tốc chiến tốc thắng, tận khả năng giết thêm nhiều tang thi mới được!

Quả nhiên, dưới công kích cường thế của hai người, có một con tang thi lộ ra sơ hở.

Tang thi bình thường thì không có trí lực, chỉ biết theo bản năng mà công kích cắn nuốt con người, không biết sợ hãi cùng tránh né, nhưng tang thi cấp bốn thì hoàn toàn bất đồng.

Tang thi cấp bốn biết tìm lợi tránh hại, thời điểm các con tang thi khác đều tiến lên phía trước, chỉ cóp một con tang thi lặng lẽ lùi ra sau một ít…

Trong nháy mắt kia, Dư Đông Đông liền phát hiện con tang thi kỳ quái này, cũng đem tin tức này nói cho Trịnh Gia Hoà đang phụ trách bảo hộ nhóc.

Trịnh Gia Hoà vui mừng, lập tức hô to xuống phía dưới, “Triển ca, Tiểu Triết, tìm được rồi!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.