Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính Kế

Chương 264



Cố Vân Khê thản nhiên nói: “Hẳn là có thể, nếu thật sự không được, để cho con cháu của ngài trở về thay ngài một chuyến, không phải cũng giống như vậy sao?”

Đương nhiên, cái gọi là con cháu của cô ở đây không bao gồm bốn anh em bọn họ.

Con cháu Mạc gia đồng loạt chạy về, đều nhìn chằm chằm Cố Vân Khê và Mạc lão gia.

Phần lớn đều tràn ngập phòng bị, cũng có một phần là tò mò.

Cái tên Cố Vân Khê ở Mạc gia ai không biết, ai mà không hiểu.

Tuổi còn nhỏ mà đã có thể làm cho Mạc lão phu nhân cùng với hai anh em Mạc đại Mạc Nhị đến thổ huyết tàn nhẫn như vậy, cô lại còn thành người thừa kế toàn bộ di sản của Mạc lão gia. Vì vậy, mọi người mới tò mò sao cô có thể làm được?

Chỉ dựa vào sự ưu ái của Mạc lão gia thôi sao?

Mạc lão gia thở dài nói: “Các cháu sống tốt chứ?”

“Tốt, rất tốt.” Cố Vân Khê khẽ cười nói: “Anh trai hiện đi theo Tề lão gia, học tập kinh doanh.”

Sắc mặt ba anh em Mạc gia khó coi, Tề gia a, cũng rất đáng ghét, luôn đứng về phía Cố Vân Khê.

Bọn họ vốn không muốn từ bỏ khối bánh ngọt lớn đại lục này, nên mới không muốn va chạm với bọn người Tề gia.

Tham Khảo Thêm:  Chương 100

Cố Vân Khê liếc mắt một cái liền biết bọn họ đang suy nghĩ cái gì, cô thầm cười, cho bọn họ nghẹn c.h.ế.t đi?

“Thành tích học tập của anh nhỏ và chị hai rất xuất sắc, còn quản lý một nhà máy lớn, xử lý gọn gàng ngăn nắp, cũng không cần người khác giúp đỡ.”

Mạc lão gia vô cùng giật mình, hai đứa nhỏ tầm thường kia cũng ưu tú vậy sao?

“Vậy còn cháu? Cháu không thử kinh doanh sao?”

“Tôi không rảnh.” Cố Vân Khê khẽ lắc đầu: “Về phần tôi, chỉ kiếm được ngàn vạn một năm, lại còn đang chờ trường cấp bằng tốt nghiệp nữa.”

Một con cháu Mạc gia nhịn không được lớn tiếng trào phúng: “Ha ha, đúng là khoác lác quá mức. Cô chỉ mới mấy tuổi chứ, còn đòi có bằng tốt nghiệp đại học sao?”

Cố Vân Khê vẫn cười tươi: “Mười lăm tuổi tôi đã đứng đầu kỳ thi tuyển chọn của lớp thiếu niên, cũng chính là lớp học ‘Thần đồng’ mà các người vẫn thường hay nói nha. Tôi ở đó học tập một năm, tương đương với người bình thường học bốn năm đi, chỉ số thông minh của tôi cùng người bình thường không giống nhau. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, rất nhanh nữa tôi sẽ được cấp bằng tiến sĩ.” Hầu Tiến sĩ từng nói, chỉ cần cô viết một bài luận văn chất lượng cao, trường sẽ phát bằng tốt nghiệp chuyên ngành điện tử cho cô.

Tham Khảo Thêm:  Chương 1814

“Nhà các người thì sao? Hiện tại đã có mấy vị tiến sĩ rồi?”

Đám con cháu Mạc gia ở đây:…… đ.â.m tim, không có một ai chạy khỏi!

Một cô gái nhỏ có chút tò mò hỏi: “Lớp thiếu niên là cái gì vậy?”

“Là lớp học đặc biệt tuyển sinh vô cùng nghiêm ngặt. Bọn họ chỉ tuyển những thiên tài dưới mười lăm tuổi, chỉ số thông minh cao, đặc biệt có thiên phú.” Cố Vân Khê chỉ chỉ chính mình, “Nói cách khác, có thể đi vào chính là nhóm trẻ thông minh nhất cả nước, sau đó tập hợp lực lượng toàn quốc bồi dưỡng ra tài năng làm trụ cột quốc gia.”

Người Mạc gia:…… Học bá gì gì đó rất đáng ghét, bọn họ cảm giác bị đè ép bởi chỉ số thông minh đến từ học bá.

Bọn họ đã gặp rất nhiều người thông minh, nhưng, loại thiếu nữ thiên tài như Cố Vân Khê này có khác biết rất rõ ràng.

Mạc Nhị n.g.ự.c tắc hoảng, thật là cái yêu nghiệt: “Vừa rồi cô nói cái gì? mỗi năm kiếm ngàn vạn? Ha ha, một học sinh như cô, dựa vào cái gì mà một năm kiếm ngàn vạn?”

Cố Vân Khê nói cực kỳ tùy ý, nói: “Tín phiếu nhà nước và cổ phiếu, nhắm chuẩn mục tiêu thì trực tiếp ra tay, chỉ cần nhanh tay, thì chuyện kiếm tiền là chuyện đơn giản nhất.”

Lời này làm cho miệng Mạc gia đều tức đến méo mó, thật là quá đáng.

Tham Khảo Thêm:  Chương 126: Phó quan: Bị đồng tính làm dọa sợ

Mạc lão gia một chút cũng không hoài nghi cô đang nói dối, ngược lại, ông còn rất kiêu ngạo.

“Cháu thừa hưởng tài hoa kinh doanh của ông, thật ra, cháu hoàn toàn có thể tự mình tiếp nhận khách sạn Ngũ Hồ.”

Cô nhường quyền kinh doanh khách sạn Ngũ Hồ cho Tề gia, một phần cổ phần cho chính quyền địa phương, không thể không nói, cô suy nghĩ rất chu đáo.

Cố Vân Khê lười biếng ngồi trên sô pha: “À, tôi không có hứng thú kinh doanh, chỉ kiếm chút tiền tiêu vặt chơi thôi.”

Đây là đỉnh cấp Versailles, để cho vô số người cắn nát răng bạc, tùy tiện kiếm ngàn vạn là tiền tiêu vặt thôi sao?

Mạc lão gia nhịn không được khuyên nhủ: “Cháu có thiên phú như vậy cũng không thể mai một……”

Kỳ thật, ba đứa con trai của ông đều kế thừa thiên phú buôn bán của ông, nhưng mà, nếu so với Cố Vân Khê, thì bọn họ đều không đáng nhắc đến.

Tâm của ba đứa con trai Mạc gia đều bắt đầu động đậy, lão gia kia không phải là muốn giao Mạc thị cho Cố Vân Khê chứ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.