Sau năm 84, mọi người ít coi thường những người buôn bán hơn, đặc biệt là ở đại tạp viện, vì có hai vợ chồng Kiều Hoa cho nên người trong đại tạp viện đều không xem thường những người bày bán vỉa hè.
Lưu Hiểu Hồng làm bà mai hơn mười năm, thấy Lý Hồng Quân có điều kiện kinh thế như vậy đương nhiên sẽ tìm cho anh ta người bạn gái có ‘giàu có” một chút, cũng coi như là môn đăng hộ đối.
Trâu Hoa Anh là một cô gái thành thật, tính cách khá tốt, ôn ôn nhu nhu, lúc nói chuyện cũng nhỏ nhẹ dịu dàng. Khi mà Kiều Hoa gặp Trâu Hoa Anh lần đầu thì cảm giác đầu tiên của cô về cô ta chính là – “hiền thê lương mẫu”
Chính xác, tương lai Trâu Hoa Anh sẽ là mẹ hiền vợ đảm điển hình.
Các phương diện khác cũng không tệ lắm, chỉ có một điều làm Kiều Minh cảm thấy thắc mắc.
“Mẹ ơi, vì sao chị gái này luôn thẹn thùng vậy? Con nói chuyện với chị gái, mặt chị gái đỏ cả lên.” Kiều Minh nhỏ giọng hỏi mẹ mình.
Kiều Hoa bật cười, xoa xoa đầu nhỏ của con trai, “Mẹ cũng không biết, có lẽ là do tính cách của chị gái đó.”
Đi tới giếng múc nước, đem đồ ăn ra rửa xong, Kiều Hoa lại nhờ Từ Sơn Tùng ra cửa hàng mua thêm đồ ăn về nấu, bằng không nhiêu đây người sẽ không đủ ăn.
Đại khái qua tâm hai mươi phút sau, Từ Sơn Tùng vừa mới mang đồ ăn về nhà thì Lý Hồng Quân và Du Phồn cũng tới.
Không thấy người nhưng lại nghe thấy tiếng a.
“Hôm nay có việc gì quan trọng a, Lý Hồng Quân cư nhiên tới gọi tôi nói hai vợ chồng cô muốn mời tôi ăn cơm.”
Hai người vừa cười vừa nói đi vào, mọi người trong đại tạp viện đều tò mò đánh giá Du Phồn.
Đây không phải là lần đầu tiên Du Phồn tới đại tạp viện, lần trước khi chạy qua tìm Kiều Hoa nói Từ Sơn Tùng bị cảnh sát bắt, cô ấy đã tới đây một lần, nhưng lần đó vội quá, Du Phồn không chú ý đến vị trí cụ thể.
Bây giờ thong thả vừa đi vừa ngắm phong cảnh, Du Phồn mới phát hiện ra, đại tạp viện này so với nơi ở của cô ấy sạch sẽ ngăn nắp hơn nhiều, quả thật không tồi.
Đều ở đại tạp viện như nhau nhưng hoàn cảnh lại khác nhau như vậy, đúng là người với người không nên so sánh mà.
Tiến vào trong nội viện, Du Phồn càng cảm thấy viện này quen mắt.
Kiều Hoa rửa đồ ăn xong đứng dậy, bưng rổ rau lên thì lấy Lưu Hiểu Hồng bưng đồ ăn ra đây rửa.
“Em rửa đồ hả? Xong chưa?”
“Em rửa xong rồi, chị rửa đi.”
Khi đang nói chuyện, Du Phồn chợt quay đầu lại, cô ấy cảm thấy sườn mặt của Lưu Hiểu Hồng có chút quen mắt, nhìn chằm chú một hồi — đó là…mẹ của Phương Hữu Vi?
Trai tim Du Phồn đầm thình thình hai tiếng. Thì ra Kiều Hoa và Phương Hữu Vi là hàng xóm!
Này cũng quá trùng hợp rồi!
Cũng không biết, Kiều Hoa có biết cô ấy chính là bạn gái của Phương Hữu Vi không….
Nghĩ nghĩ, có chút mờ mịt, Du Phồn vội vàng che mặt vòng nhanh qua người Lưu Hiểu Hồng.
“Uy! Đi nhanh như vậy, vội vàng đi đầu thai à!”
Trâu Hoa Anh nghe tiếng thì vui vẻ chạy ra đón người.
“Du Phồn! Chỗ này, chỗ này!” Kiều Hoa vẫy tay đón người.
Du Phồn hai ba bước chạy vào nhà, Lý Hồng Quân cũng nhắm mắt đuổi theo cô ấy, Trâu Hoa Anh vui vẻ đi qua.
“Hồng Quân, anh uống nước.” Không biết Trâu Hoa Anh đã rót nước lúc nào, cô ta cẩn thận đưa qua. . Truyện Cổ Đại
Kiều Hoa không khỏi nhớ đến nam nhân nhà mình, anh cũng là người tỉ mỉ cẩn thận như vậy. Xem ra, Trâu Hoa Anh thật sự thích Lý Hồng Quân.
“Tới, ngồi đi.” Thu hồi tầm mắt, Kiều Hoa nhanh chóng để ba người ngồi xuống.
“Nha, Kiều Hoa, hôm nay cô trang điểm sao?” Du Phồn vừa nhìn liền biết Kiều Hoa đã trang điểm, cô ấy nhìn kỹ cô, “Cũng đẹp đó, cô tự mình làm sao?”
Kỹ thuật hóa trang thật tốt, mắt hình như lớn hơn trước không ít, cũng sáng hơn, lông mày thì cong cong, môi đỏ chúm chím nhìn mà muốn cắn một ngụm. Càng không cần phải nói tới da, trắng trắng mịn mịn hệt như da em bé.
Kiều Hoa trêu cô ấy, “Trừ tôi ra thì ai có thể giúp tôi trang điểm? Cô nghĩ là Sơn Tùng hả?”
Vừa nói vừa rót cho Du Phồn một ly trà.
Từ Sơn Tùng vừa vào nhà đã nghe vợ mình trêu chọc, anh buồn cười tiến đến bóp bóp bả vai của cô.
Du Phồn nhận lấy ly nước, uống một ngụm lớn, “Kia, nào có đàn ông nào biết trang điểm.”
Khi nói chuyện, cô ấy cũng không thể rời khỏi mặt Kiều Hoa, không ngừng đánh giá, “Thật là đẹp, khuôn mặt tinh xảo thế này không giống mẹ của một đứa bé chút nào, nhìn cô giống sinh viên mới ra trường hơn.
“Em dâu lúc không trang điểm cũng đẹp.” Lý Hồng Quân xen vào khen.
Hai người này kẻ xướng người họa, làm cho Kiều Hoa không khỏi thẹn thùng.
Trước đó, hai cha con Từ Sơn Tùng khen Kiều Hoa cho rằng mình đã sớm miễn nhiễm, hiện tại được người ngoài khen, tâm trạng cô vẫn lâng lâng khó tả.
“Được rồi, đừng khen tôi.” cô xua xua tay.