Để Ta Mang Các Vị Vùng Lên

Chương 54: Our World 1



Qua lớp cát bụi mù mịt, một vệt sáng rơi xuống chân trời.
Chạng vạng, ống khói nhả ra từng luồng mây mù.

Cùng với tiếng còi kêu inh ỏi hòa lẫn vào nhau, xung quanh càng trở lên hỗn loạn.
Cảm giác bị đè nặng khiến Kinh Thế không kiềm được cựa quậy hai cái.

Cả người ướt đẫm mồ hôi và cát bụi khó chịu.

Kinh Thế đứng dậy từ chỗ đang ngồi và phủi cát bụi bám trên quần áo vải thô.

Trên ngực gắn một bảng tên bằng kim loại sáng màu: [ Liar ] ( Kẻ nói dối)
Hắn đang đứng giữa một sân bãi cằn cỗi rộng lớn.

Xung quanh là những tù nhân mặc đồng phục màu xám tụ tập thành nhóm hoặc lảng vảng riêng.

Rất nhiều người nước ngoài với tóc và làn da mang màu sắc khác nhau.

Không lâu sau, loa phát thanh thông báo để tập hợp mọi người lại.

[ Phó bản: Our world ]
[ Cấp độ: S+
Số lượng người chơi: 10/10
Đã thiết lập thân phận và mức độ phạm tội ngẫu nhiên: Tội phạm lừa đảo chiếm đoạt tài sản ( Tầng 1)
Nhiệm vụ chính tuyến: Người dọn dẹp.
Quy tắc:
1.

Dọn dẹp sạch sẽ thi thể người chơi nếu có.
2.

Không được để người chơi khác biết về vai trò của bạn.
3.

Phải tạo cảm giác thần bí ( Hệ thống sẽ cung cấp lỗ đen ở địa điểm chỉ định khi người chơi tiếp cận xác chết để hỗ trợ dọn dẹp)
4.

Sau khi đợt người chơi này thành công rời khỏi phó bản hoặc chết hết, nhiệm vụ sẽ tự động thông qua.

]
Cái cơ chế phân vai này rất bất ổn.

Kinh Thế nheo mắt lộ vẻ trầm tư.
Rõ ràng hắn chỉ cần lừa giết toàn bộ người chơi là có thể qua màn.

Nhưng cách làm này cũng chẳng phải tốt lành gì.

Ai biết liệu khi lộ ra có kẻ nào muốn trước tiên làm hắn treo để loại trừ tai hoạ ngầm hay không.
Tóm lại là chẳng thể làm người ta yên tâm chút nào.

Phải nhanh chóng đi tìm những người còn lại tập hợp thôi.
Nhà tù được bao bọc bởi tường xi măng vững chắc có hàng rào điện bao quanh.

Trên trời lơ lửng hai, ba phi thuyền màu xám.

Toàn bộ cảnh ngục mặc đồ đen, vũ trang đầy đủ.

Còng tay, roi da và súng giắt trên thắt lưng.

Tất cả đều rất có yếu tố khoa học và thẩm mỹ thời đại cũ của văn hóa phương Tây.
Top 10 ai nấy đều có một số lượng fan khả quan.

Khi phó bản bắt đầu, số lượng khán giả đổ về phòng livestream nhiều chưa từng có.

Đơn vị tính theo hàng triệu cũng không phải nói quá.
Lượng truy cập lớn đến mức mới trôi qua một đoạn thời gian, phòng live của toàn bộ người chơi đã liên tục lọt top.

Các cuộc thảo luận sôi nổi diễn ra:
[ Rồi rồi tới công chiện nữa rồi.

Lần này là concept nhà tù hở? Mấy người nghĩ tui thích mấy kiểu như vầy lắm à? Hí hí.

]
[ Mặt anh Kinh nhìn cưng ác, xứng đáng làm chồng em ~ ( Thưởng 350 điểm) ]
[ Thấy phó bản cấp S bật sáng là não tự động get ra ai luôn.

Ngày mới rất nhiều năng lượng.

Cám ơn.

( Thưởng 400 điểm) ]
[ Sống đủ lâu tới mức thấy anh Kinh vào tù.

Ủa mà tui thấy bên phòng chúa tể lẫn hội trưởng Sứ giả cũng bật live kìa? Mấy người trong top đầu nhan sắc ai cũng đỉnh ghê.

]
[ Lầu trên nói thật à? Để tui chạy sang bên kia xem thử.

]
[ Tui tưởng anh Kinh là gu tui rồi nhưng lầm rồi.

Đẹp trai là tui mê hết, làm gì có gu đ** nào.

]
[ Xin chào những cô gái tự nhận mình là không dễ dãi nhưng trai đẹp nào cũng gọi là chồng.

]
Kinh Thế trước tiên hạ thấp cảm giác tồn tại, hoà lẫn vào trong đám tù nhân.

Dùng cách làm quen và hỏi thăm vu vơ để tìm hiểu qua tình hình trước rồi tóm tắt đại khái lại.
Trước mặt hỉnh thoảng có người lui tới, lặng lẽ mà yên tĩnh.

Sẽ có người rảnh rỗi dừng lại, bình tĩnh trần thuật cho hắn một vài tin tức hữu ích.

Hỏi xong Kinh Thế đều sẽ khom lưng, nghiêm túc cảm ơn.
Một trong những thành phố lớn sau khi bị phong tỏa đã được quy hoạch thành nhà tù đệ nhất quốc tế.

Cả một thành phố lớn bị biến đổi kiến trúc, hoá thành một lồng giam khổng lồ.

Là nhà tù dành cho những tội phạm từ đơn giản đến nguy hiểm bậc nhất trên thế giới.
Thiết kế theo kiểu kiến trúc Phục Hưng.

Mọi thứ máy móc bên trong đều hoạt động dựa trên kết cấu của động cơ hơi nước.

Không thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong các phân khu.

Nhưng vẫn xác định được bố cục các khu khá tương đồng, không phức tạp lắm.
Ở đây, mọi người dùng bí danh để gọi các tù nhân, đồng phục thống nhất một màu xám với bảng tên ở ngực.

Và cấp bậc bên trong sẽ được danh định trước bằng cách đo theo cấp bậc hồ sơ phạm tội.

Mọi hành động của tù nhân đều bị kiểm soát chặt chẽ.

Thậm chí đối với người có hành vi phản kháng kịch liệt, các cảnh ngục được phép trực tiếp bắn chết.
Hiện tại đang là giờ ăn trưa.

Tất cả tù nhân sau khi tập hợp đều đi về hướng nhà ăn.
Khu vực này rộng đến mức khó hiểu, giống như kiểu căn tin phổ biến.

Tham Khảo Thêm:  Chương 68

Đèn ống treo trên đỉnh đầu phát ra ánh sáng trắng.
Khi Kinh Thế còn đang xếp hàng nhận cơm và suy nghĩ tiếp theo mình nên hành động như thế nào, một tổ hợp đặc biệt hấp dẫn tầm mắt hắn.
Một em gái da trắng như tuyết, mắt hạnh tròn to, là kiểu nữ sinh đáng yêu yếu đuối.

Một người nam thân hình thon gầy với đôi mắt hẹp dài hơi xếch và một thanh niên điển trai cả người toả ra chính khí.

Ba người đứng chung một chỗ.

Tổ hợp này có những đặc điểm vô cùng nổi bật, đánh sâu vào thị giác.
Bảng tên lần lượt là [ Giả thiên sứ ], [ Sát thủ ] và [ Thẩm phán ].

Kinh Thế đoán bảng tên là dựa theo đặc điểm tù nhân hoặc tội trạng để định ra.
Điều kỳ lạ hơn cả là thái độ của các tù nhân khác với người chơi nữ.

Họ hoàn toàn xem em gái kia như một tên đàn ông mà đối xử, có lẽ là do thiết lập của hệ thống để phù hợp với phó bản.

Mặc dù như vậy khá thiệt thòi cho những người chơi nữ.
Trên tay [ Giả thiên sứ ] còn đeo một vòng tay nhỏ tinh xảo phát ra ánh hồng.

Bên hông [ Sát thủ ] cũng có vật gì đó hơi cộm lên dưới quân áo, trông hình dạng thì chắc là dao găm.
Không phải đạo cụ có thể thấy trong thương thành hệ thống, chỉ có thể là vũ khí cá nhân.

Hai người chơi sở hữu và trang bị vũ khí, đều là người chơi có kinh nghiệm.

Hẳn [ Thẩm phán ] cũng tương tự.
Kinh Thế cầm khay cơm đứng lù lù trong góc, đôi mắt thanh triệt sáng ngời.

Giữ một khoảng cách không xa không gần quan sát.
Ba người kia chỉ dừng lại ở đây một chút, cũng không vội đi nhận cơm mà trước hết phân công toả ra nhiều hướng tìm hiểu thông tin.

Hành động phối hợp nhuần nhuyễn như đã làm qua nhiều lần.
Kinh Thế dõi mắt theo hướng bọn họ biến mất, quay đầu tìm bàn ngồi xuống.
Sau khi loanh quanh một vòng, ấy vậy mà bắt được một tên trẻ tuổi vừa loạng choạng bước vào nhà ăn.

Mái tóc dài màu đỏ khiến gã nổi bật giữa đám đông tù nhân.
Bảng tên [ Kẻ hoang tưởng ] thật sự cho người ta một vài ấn tượng theo nhiều nghĩa.
Vừa nhác thấy Kinh Thế, thái độ của đối phương lập tức chuyển từ thản nhiên sang cảnh giác mọi thứ.

Kiểu nhìn thôi đã biết thằng này dễ ăn hiếp.
Kinh Thế tóm tóc đỏ về chỗ mình.

Trì Ảnh ban đầu còn thử giãy dụa một cách vụng về và nỗ lực, nhưng vô ích.
Cả người gã xiêu xiêu vẹo vẹo bị Kinh Thế lôi đến trước mặt.
Người nọ ánh mắt sáng quắc: “Rất vui vì gặp được cậu.”
Trì Ảnh: “…Vui chỗ nào cậu chỉ tớ với.”
Phòng livestream trầm trồ một trận:
[ Trì Ảnh – bé con đáng thương cam chịu.

]
[ Chào hỏi thân thiện và đáng yêu quá.

Nhưng hai người này quen nhau từ lúc nào vậy? Tui có một sự hoang mang bự chà bá.

]
[ Hội trưởng bị xách cổ trông đáng iu ghê.

Mà ai phổ cập cho tí thông tin với, mối quan hệ của hai người là gì vậy? ]
[ Hình ảnh con nô tì mới sắp bị đày vào cung của Kinh nương nương.

]
[ Lầu trên thật là…!Giờ tôi không thể nhìn hội trưởng một cách bình thường nữa rồi.

]
Tránh dông dài Kinh Thế đi thẳng vào vấn đề chính.

Hai người trao đổi thông tin mình có cho nhau.
Trì Ảnh đến sớm hơn hắn vài tiếng, đã thăm dò xong toàn bộ sơ đồ lẫn cấu trúc nhà tù.

Còn đánh dấu chi tiết những nơi bị giám sát và những nơi canh gác lỏng lẻo.
Kinh Thế thực sự rất ngạc nhiên về điều đó.

Thành thật mà nói, nếu là hắn đi làm, chắc chắn phải mất nửa ngày mới xong.
Ngồi xuống bàn đặt sát vách tường cạnh cửa sổ.

Kinh Thế vừa cầm đũa ăn cơm vừa nghe gã miêu tả tỉ mỉ.
Nhà tù này xác định có tất cả năm tầng.

Từ tầng một trên mặt đất đi sâu xuống dưới lòng đất.

Càng xuống sâu, mức độ nguy hiểm của tội phạm càng tăng lên.

Tầng một bọn họ đang ở là nơi chuyên thu dụng những kẻ lừa đảo, tà giáo hoặc giang hồ lưu manh.

Chỉ cần không có động thái đặc biệt nào, là sẽ ở yên chỗ này đến khi thụ án xong thì có thể rời khỏi.
Tầng hai đều là tội phạm truy nã quốc tế.

Tố chất cơ sở của thân thể và trí lực đều hơn hẳn người bình thường.
Tầng ba là tội phạm thiên tài và quỷ tài, tầng bốn bao gồm kẻ điên và quái thai, đa phần đều thuộc loại tinh thần có vấn đề nghiêm trọng.
Tầng năm chỉ toàn quái vật.

Nơi nguy hiểm nhất trong nhà tù.

Các tội phạm đều rỉ tai nhau rằng đừng cố gắng bén mảng xuống tầng sâu hơn.

Vì chỉ cần xuống tới tầng hai thôi đã là địa ngục rồi.

Nếu còn không sợ chết mà đi xa hơn, nỗi sợ hãi có thể khiến người ta phát điên lên.
Hay nói cách khác, nếu ngươi chỉ mang tội nhẹ, tốt nhất ở yên tại chỗ thì mọi thứ đều sẽ trong phạm vi có thể giải quyết được.
: “Tôi phát hiện ba người chơi khác, tầng này tổng cộng năm người chơi.

Tham Khảo Thêm:  Quyển 2 - Chương 70

Khả năng những người khác bị phân bổ ở tầng sâu hơn do thiết lập mức độ phạm tội ngẫu nhiên.” Kinh Thế cẩn thận suy nghĩ câu từ: “Mười người năm tầng, mỗi tầng hẹo hai là vừa xinh.”
: “Đừng nói đáng sợ như vậy chứ…” Trì Ảnh vò đầu.
Đồ ăn ở đây cũng rất ổn.

Hai người vừa ăn vừa thảo luận.

Họ đều hiểu rõ bản thân cần phải nắm bắt thời gian, tìm mọi cách đi xuống dưới.
Trước nhất tìm được Dung Ly và Vin, sau đó đi cứu top 2.

Trong khi ấy phải thực hiện nhiệm vụ thông quan cùng lúc.
Kinh Thế còn gánh thêm việc phải kè kè theo những người khác nữa, đem họ đồng thời thông quan hoặc giúp dọn dẹp.

Nhưng hắn cũng không phải không có nghĩ tới, rằng đã xuống dưới thì không thể lên trên.
Chỉ còn cách là tìm ra từng người rồi lôi toàn bộ đi cùng.

Ái chà…
Kinh Thế mân mê đôi đũa trong tay, một âm mưu tà ác bắt đầu hình thành.
Trì Ảnh giống như cảm nhận được gì đó.

Gã hơi rùng mình, nói với một giọng nhẹ nhàng hơn chút
: “Mức độ phạm tội của chúng ta bây giờ quá nhẹ.

Muốn xuống dưới phải tự mình tăng độ nguy hiểm lên.

Nhưng một lúc mấy người liền có vấn đề thì chắc chắn sẽ bị nghi ngờ.”
Kinh Thế gật đầu, thuận tay thó lấy đôi đũa gỗ bên cạnh bẻ thành đầu nhọn giấu đi.
: “Đừng nói cậu định tìm ai đó xiên bừa đấy nhé?!” Trì Ảnh che miệng nấc: “Với cả cậu chưa ăn rau trong khay kìa.”
Kinh Thế đẩy đĩa rau xanh còn nguyên sang cho gã, vẻ mặt hiền hoà
: “Ăn nhiều rau, tốt cho sức khoẻ.”
Trì Ảnh: “…” Hiểu tại sao cậu và Linh Uyên bên nhau rồi.

Cùng một cái nết cả.
Hệ thống trong đầu cũng nhảy nhót đánh chữ: [ Đồng loại thì hấp dẫn nhau ~ ]
_
Toà nhà tầng một.
Hành lang mỗi bên chia ra ba mươi căn buồng giam.

Phòng giam thuộc kiểu phòng sáu người tiêu chuẩn với giường tầng.

Bên ngoài là ổ khóa nặng nề, nhưng thuộc loại cũ.

Nhà tắ.m chung nằm cuối hành lang, chỉ mở vào giờ nhất định.
Toà nhà bên cạnh có một số phòng giải trí đơn giản và nơi phục vụ y tế, nhà ăn.
Thứ đáng chú ý duy nhất là thang máy lớn đi xuống lòng đất nằm ở cuối hành lang mỗi toà.

Nơi có gần mười cảnh vệ canh giữ.

Lực lượng hùng hậu phô trương khiến đám tù nhân cũng không dám đến gần.
Đang trong giờ giải lao, Kinh Thế và Trì Ảnh đi ra sân bãi thảo luận kế hoạch.
Trông dáng vóc hai người gầy gò yếu đuối dễ bị ăn đập.

Một người luôn bày ra một loại ngang ngược khó thuần.

Có tên tóc đỏ nổi bần bật còn lại theo sát nữa, càng thêm hấp dẫn sự chú ý.

Trở thành đích ngắm cho vài kẻ có ý đồ xấu.
Ngay cả một trong số các vị đại ca của tầng một cũng có vẻ không hài lòng với thái độ của hắn nhưng Kinh Thế chả rảnh hơi đâu mà quan tâm đến nó.

Thái độ thờ ơ ấy khiến bọn họ càng muốn dạy dỗ cho tên ẻo lả này chút quy củ trong nhà tù.
: “Ê! Thằng nói dối và thằng hoang tưởng đi với nhau, hợp cạ đấy!”
Một vị đại ca mặt sẹo với dáng người lực lưỡng đã cầm đầu đi lên chặn đường.

Kinh Thế và Trì Ảnh muốn tránh đi, lại bị đám đàn em của mặt sẹo vây thành vòng bao lấy.
Bầu không khí dần dần đông cứng, mọi ánh mắt đổ dồn về phía này.

Có những ánh mắt đầy thương hại, cũng có hả hê xem kịch hoặc vui sướng khi người gặp họa.
: “Dáng vóc cũng không tệ đâu.

Đến phòng tao chơi chút đi.” Thái độ mặt sẹo dữ tợn.

Mấy tên đàn em cũng cười d.m đãng phụ hoạ.
Dáng người vạm vỡ của đối phương không làm Kinh Thế nao núng.

Trì Ảnh ngược lại xoay trái xoay phải, sẵn sàng tung ra đạo cụ hoặc tìm cách gọi cảnh ngục tới.
Thấy hai người vẫn yên lặng.

Tên đại ca kia liền hùng hổ nắm lấy cổ áo Kinh Thế với ánh mắt giận dữ, nhấn mạnh từng âm tiết
: “Chúng mày bị điếc à? Không biết mở mồm ra mà cảm ơn tao đi.”
Kinh Thế tươi cười quỷ dị: “Thằng bố mày.”
Những người nãy giờ vẫn đang cười đùa sắc mặt đều cứng lại trong chốc lát.
: “Mày vừa nói gì đấy?” Mặt sẹo trừng mắt, ngoáy ngoáy tai: “Hay chắc mỗi mình tao là nghe thấy thôi?”
: “Ừ.

Mỗi mày thôi, nói ra để tìm đồng minh hay gì.” Kinh Thế cười rộ lên.
Giọng điệu của hắn cực kỳ không hài hòa, lại còn đanh đá
: “Muốn chặn đường kiếm chuyện thì tìm thằng to hơn mày đi.

Ỷ đông hiếp yếu thì đáng mặt đàn ông chắc? Mồm xoen xoét mà đầu như con tôm ấy, c*t cứ lộn m* lên não.”
: “…”
Phòng livestream của Kinh Thế:
[ Thô nhưng thấm từng chữ.

( Thưởng 400 điểm) ]
[ Đấy đm các em thấy tác hại của nuôi dạy chểnh mảng chưa.

]
[ Gần mực thì đen, mới chơi với Linh Uyên một thời gian mà văn vẻ đã sai lệch rồi.

]
[ Moá nó 12 giờ đêm cười như tà nhập.

Giáo viên văn của anh Kinh mà nghe thấy khẳng định muốn đồng quy vu tận với chó Linh Uyên.

Tham Khảo Thêm:  Chương 32

]
[ Thiên hạ đệ nhất khả ái thư ký Kinh, siêu cấp lợi hại! Mắng người mà trông vẫn rất quy củ.

( Thưởng 400 điểm) ]
[ Trực phòng live này đã lấy đi sự điềm tĩnh cuối cùng của tui.

Há há.

]
Tên đại ca bị mắng cho ngu người.

Vừa phản ứng lại đã nhăn nhó gầm lên: “Mày tìm chết!”
Mặt sẹo vừa vung nắm đấm, cả người đã bay lên không.
Rầm!
Tất cả mọi người có mặt ở đây cùng giật mình bật thốt lên.
Chỉ thấy Kinh Thế bắt lấy cái tay giơ lên của mặt sẹo với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai.

Tư thế đẹp mắt cho gã một cú lộn qua vai đáp xuống trên đất.
Sắc mặt tên đại ca cũng trắng bệch trong phút chốc, đau đến mức điên cuồng rú lên.

Không phải mặt sẹo không phản kích, mà là căn bản đánh không lại đối phương.

Chỉ có thể kinh hồn táng đảm tuỳ ý bị Kinh Thế lôi xềnh xệch trên đất.
Thanh niên kia cười khẩy xách cổ áo gã về, lại một chân đá người lộc cộc lộc cộc lăn vài vòng ra xa.
Hình ảnh thực sự làm mắt người khác kíc.h thích.
Những người xung quanh chưa bao giờ gặp phải chuyện tà môn như thế, ai nấy đều như đi vào cõi thần tiên.
: “Bên kia đang làm gì?!”
Trận náo loạn này rất nhanh đã dẫn đến vài cảnh ngục.

Tiếng roi da vang lên như xé rách không trung.

Ba cảnh ngục sắc mặt không tốt trước tiên chạy tới, thoạt nhìn như muốn bắt lỗi.
Kinh Thế nhanh hơn bao giờ hết thu tay lại.

Khiêm tốn đứng nép vào cạnh Trì Ảnh, vẻ mặt vô tội hồn nhiên.

Thành thật thể hiện ra bộ dạng yếu đuối, bất lực, vô tội, đáng thương.

: “Mấy người..!!!” Cảnh ngục dẫn đầu vừa nhìn thấy Kinh Thế, mắt liền như phủ lên bộ lọc.
Hỡi ôi, thanh niên tuổi trẻ đầy hứa hẹn nhường kia ấy vậy mà đã phải vào tù.

Lọt vào nơi toàn những kẻ nguy hiểm như này, sống cũng không dễ dàng gì.

Vẻ thương hại trong mắt cảnh ngục dâng cao.
So ra thì tên to con còn lại đúng thật là không bằng cầm thú!
: “Cả ngày chỉ biết tụ tập bắt nạt người mới!” Cảnh ngục đánh xuống một roi, ép đám tù nhân tản ra.

Vừa quay sang Kinh Thế đã mềm giọng: “Lũ này cậy mạnh hiếp yếu quen thói.

Cậu có việc cứ đến tìm tôi.”
Vị cảnh ngục này thật dễ nói chuyện.

Kinh Thế phải tốn thời gian rất lâu mới sắp xếp được từ ngữ: “Cảm ơn anh.

Hẳn là gã cũng không cố tình, tôi hiểu mà.”
Giám sát viên vỗ vai hắn: “Cậu đúng là tuổi trẻ thiện lương.”
: “Cảnh ngục, đừng tin nó!” Mặt sẹo liều mạng lùi về sau, hai mắt đỏ đậm.

Nổi giận đùng đùng chỉ vào Kinh Thế gào lên: “Thứ táng tận lương tâm nhà mày…!!!”
: “Trật tự đi!!!” Những cảnh ngục còn lại thô lỗ quát lớn một tiếng, tiếng nói trở nên bén nhọn: ” Muốn bị ném xuống tầng dưới hay gì?”
Mặc dù không hiểu sao cấp trên dễ dãi với thanh niên kia như thế, nhưng họ đã quen tuân lệnh.

Nghe theo chắc chắn không sai.
: “…” Cứ thấy quái quái chỗ nào.
[ Tính chất danh hiệu: Độ thiện cảm của NPC thuộc tính liên quan đến nhân ngư và thần thánh tăng lên, thiện cảm của NPC thuộc tính dã thú hạ xuống.

]
Không lẽ quản ngục kia là tín đồ của giáo phái nào đó hoặc có gì đó liên quan đến cá à?
: “Còn la hét nữa thì đừng trách.” Cảnh ngục nửa híp mắt, động tác trông có vẻ ngạo mạn: “Giờ giải lao đã hết, mau về phòng đi.”
Toàn bộ quá trình cực kỳ quỷ dị.

Đám đàn em mấy lần muốn mở miệng nhưng cuối cùng do dự không nói ra được.

Nghe đến việc bị ném xuống tầng dưới càng bị dọa cho khúm núm, không dám nói gì.
Mặt sẹo bị tức đến liên tục run nhè nhẹ, một lúc lâu nói không ra lời.

Sau đó nữa vẫn bị mấy tên đàn em khuyên bảo rời đi.
Trì Ảnh biểu tình một lời khó nói hết.

Một số tên có máu mặt ở gần đó cũng thu lại vẻ khinh thường, các phạm nhân khác nhanh chóng giải tán.
Trên đường trở về phòng giam, tóc đỏ dè dặt nói với Kinh Thế
: “Cậu đỉnh phết đấy, gây rối mà vẫn được xét vô tội”
Kinh Thế nở nụ cười kiêu ngạo.
Trì Ảnh: “Nhưng nếu họ đều cho là mình vô tội, thế thì mức độ nguy hiểm tăng lên kiểu gì?”
Kinh Thế: “…”!!!
Biểu cảm của hắn sụp đổ, ngước mắt nhìn lên với vẻ cay đắng.
Trì Ảnh: “Có suy xét rốt cuộc muốn đi tự thú không?”
: “Thì…!Làm lại lần nữa đi.” Nói đến đây, Kinh Thế xấu hổ nhìn đi nơi khác: “Lần này quy mô lớn chút.

Đem cả ba người chơi kia theo luôn.”
: “Vụ này thì dính dáng gì tới họ chứ?” Trì Ảnh mờ mịt.
Nhưng có dính dáng đến tôi đấy.

Nói ra sợ doạ chết cậu.

Kinh Thế hừ một tiếng.

: “Mà cứ cho là được đi.” Tóc đỏ ánh mắt u oán, trời xui đất khiến hỏi: “Nhưng nhỡ ba người đó không chấp thuận theo chúng ta thì sao?”
Kinh Thế nở nụ cười ngọt ngào, thanh âm dịu dàng
: “Họ làm gì có lựa chọn.”
Trì Ảnh: “…”
_.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.