Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài

Chương 56: Nạp đầy



Bên trong phòng riêng của KID, không một ai lên tiếng, Quý Thanh Phong mở to hai mắt để xác nhận màn hình ảo trước mặt Du Tố, xác định không phải ảo giác, mà 80 triệu thực sự đã đến từ phòng của bọn họ.

“Anh ơi, anh xác định không phải gôc lố thêm 2 số 0 khi tăng giá đấy chứ?” Quý Thanh Phong bối rối trong giây lát, đây đã không còn là vấn đề góp tiền nữa rồi, nói: “Tôi thừa nhận cái này giả bộ quả thực rất tốt, nhưng chúng ta làm gì có nhiều tiền đến thế đâu?”

Lâm Nghiêu lo lắng hỏi: “Nếu chúng ta không trả đủ tiền, sẽ bị giữ lại ở nơi này làm việc ư? Hay là sẽ bị bán đến thiên hệ bỏ hoang nào đó để trả nợ dần.”

Quý Thanh Phong ở hoảng hốt phản ứng lại: “Trong tài khoản của anh nhiều tiền vậy hả???”

Du Tố thản nhiên nói: “Không dùng đến tiền của bà xã cậu là được.”

Sau đó giải thích đơn giản: “Dị Năng Tinh cấp S thuộc tính phong, loại tấn công rất ít khi thấy được. Trong lịch sử từng ghi nhận Dị Năng Tinh cấp S thuộc tính băng, loại tấn công có giá trị tương tự đã được bán với giá 85 triệu ở tinh hệ trung tâm Tinh vực số 3, được xác nhận là giá trị cao nhất trong tất cả các Tinh vực. Lúc đó, có mấy người đã ra giá lên tới 70 triệu, cuối cùng chỉ còn lại ba căn cứ cơ giáp tranh giành, sau đó đã bị một căn cứ ở Tinh vực số 4 lấy được.”

“Nhưng đây là 80 triệu đó!!! Tinh hệ trung tâm Tinh vực số 3 chính là một tinh hệ lớn, quy mô phòng đấu giá của họ còn lớn hơn Thiên Lang tinh gấp mấy lần.” Quý Thanh Phong nhất thời không biết nên nói gì: “Con lừa 1468 mới ra giá 50 triệu mà anh đã lập tức nhảy lên 80 triệu. Nhỡ đâu người ta không nhiều tiền như vậy thì chẳng phải anh sẽ lãng phí tiền vô ích à?! Chúng ta không thể đấu giá tăng dần từng chút được sao??”

Lâm Nghiêu nhìn bên ngoài, lo lắng nói: “1468 không ra giá nữa rồi.”

Mức 80 triệu đã khiến nhiều người trong phòng đấu giá phải chùn bước.

Rất nhiều cơ giáp sư ở đây đã đoán ra đây là Dị Năng Tinh cấp S tấn công, nhưng không ngờ rằng lại là Dị Năng Tinh quý hiếm như vậy.

Trong khi tất cả mọi người đang chờ phòng 1468 nâng giá tiếp thì bọn họ đã quyết định dừng lại.

Ứng Trầm Lâm đột nhiên nói: “Bọn họ sẽ không tiếp tục nữa đâu.”

Giọng nói kích động của đấu giá viên vang lên: “80 triệu lần thứ ba! Xin chúc mừng phòng VIP số 5666 đã lấy được Dị Năng Tinh Chim Cắt Gió cấp S!!”

Khi tiếng búa vang lên, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu trong phòng riêng của KID vẫn còn đang ngơ ngác. Mãi đến khi vật phẩm tiếp theo xuất hiện, bọn họ mới cảm thấy mấy chục triệu tinh tệ đã bay đi như một cơn gió.

Traira tim Quý Thanh Phong như đang nhỏ máu: “Anh ơi!! Nếu anh cho em 80 triệu đẻ mua em có thể tiết kiệm cho anh 20 triệu đó! Cái tên1468 chỉ đang hư trương thanh thế thôi!”

Ứng Trầm Lâm: “Không phải hư trương thanh thế, nếu tăng từ từ thì giá mua vẫn sẽ tiếp tục đi lên.”

Lâm Nghiêu không hiểu: “Hả?”

Du Tố dư liếc nhìn ra phía ngoài rèm vải rồi nói tiếp: “Cậu nghĩ rằng một người có thể nhanh chóng tăng giá từ 40 triệu lên 50 triệu, chưa kể trước đó vừa mới bỏ ra 12 triệu để mua linh kiện, lại là một người không biết gì sao?”

“Đối phương không chỉ am hiểu và còn là người ở nơi khác đã có chuẩn bị khi đến đây.”

Phòng đấu giá Thiên Lang tinh chỉ là một phòng đấu giá nhỏ, ũng không phải là phòng đấu giá duy nhất trong Tinh Minh có Dị Năng Tinh cấp S.

Khi Thiên Lang tinh tung ra thông tin xem trước, nếu ai đó trả giá Dị Năng Tinh cấp S cao hơn mức tiêu chuẩn, chứng tỏ người này rất có hiểu biết, hơn nữa khi đến đây đều đã có sự chuẩn bị.

Lâm Nghiêu khó hiểu hỏi: “Ở nơi khác? Sao anh biết người ta đến từ nơi khác?”

Ứng Trầm Lâm cũng hiểu được suy nghĩ của Du Tố liền nói: “Là do số phòng, có thể dễ dàng lấy ra 50 triệu thì không có khả năng là phòng 1468 trong cuộc đấu giá này.”

Phòng của bọn họ là sử dụng vé vào cửa của Ứng Trầm Lâm.

Phòng đấu giá Thiên Lang tinh, cấp bậc của một người càng cao thì số phòng của họ sẽ càng nhỏ, một người tiêu tiền như nước nhưng lại không phải ở cấp độ phòng cao nhất.

Người này hẳn là một dân đấu giá lão luyện, trong hoàn cảnh đã hiểu rõ giá trị và chuẩn bị chu đáo, trong nhưng lần cạnh tranh với những người khác trước đó, đã phần nào hiểu được khả năng tăng giá của mỗi người.

Đến cuối một phát tăng lên 10 triệu, chứng tỏ trong mắt đối phương viên Dị Năng Tinh có giá trị cao hơn và cũng cảm thấy thoải mái với mức giao dịch như vậy.

“Người hiểu giá trị sẽ biết giá trị, lý tưởng nhất là số tiền họ chuẩn bị sẽ không thấp hơn giá giao dịch cao nhất trong lịch sử, nhưng cũng không cao hơn là bao. Nếu có số vốn như vậy thì tên này đã sớm đến những phòng đấu giá lớn hơn để cạnh tranh rồi, sẽ không vì một bản xem trước mà đến phòng đấu giá nhỏ này.” Du Tố tiếp tục nói: “Một người có ít tiền, chỉ vì bản xem trước mà phải đến tận đây chứng tỏ tên này cũng đang có tâm lý “săn giá hời”.”

Nói một cách đơn giản, đối phương rất biết cách nhìn hàng,có tiền nhưng không đủ sức cạnh tranh trong các phòng đấu giá lớn, lặn lội đến đây chỉ vì muồn nhặt của hời.

Nếu cạnh tranh từng chút một, dưới tình huống đối phương có chuẩn bị mà đến, sẽ càng dễ đẩy giá lên cao hơn.

Du Tố nói: “Nếu tên này có tiền và có đủ tự tin thì sẽ tiếp tục tranh với tôi.”

“Nhưng hiển nhiên, hắn không có tiền.”

Vừa dứt lời thì tiếng gõ cửa vang lên, là một nhân viên của phòng đấu giá.

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu nhìn nhân viên đi vào, sau khi nói vài lời với Du Tố thì thấy Du Tố nhanh chóng ký vào bảng số liệu mà nhân viên mang đến.

Khi nhân viên rời đi, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu lúc này mới tin vào sự thật rằng trong số họ có một người cực kỳ nhiều tiền.

Ánh mắt Quý Thanh Phong thay đổi “Anh ơi! Thì ra không phải anh kiêu ngạo mà là phú hào thật.”

Tham Khảo Thêm:  Chương 42

Lâm Nghiêu mạnh mẽ gật đầu.

Du Tố: “……”

Cậu ta thấy ở sân đấu giá đã có sự thay đổi “Tôi mua xong rồi. Không phải mấy cậu đang muốn nhặt của hời sao? Mấy cái vật liệu cấp A tiếp theo cũng không tệ.”

Trong phòng 1468, người đàn ông nhìn về phía phòng 5666 với vẻ mặt âm trầm.

Người áo xám quay đầu nhìn người đàn ông, số tiền hai người góp vào cũng đâu đó khoảng 100 triệu tinh tệ. Sau khi đến đây, bọn họ đã điều tra qua một chút, đã sớm xác định được sức cạnh tranh ở nơi này, nhưng không thể ngờ Dị Năng Tinh mà bọn họ nghĩ đã nắm chắc trong tay cứ thế vụt mất.

“Nếu ngài không mua cái linh kiện đó, chúng ta có thể tiếp tục trả giá cao hơn nữa, nói không chừng…”

“Không lấy được.” Người đàn ông hung ác nham hiểm nhìn bên ngoài, đầu óc đã bình tĩnh lại: “Nếu chúng ta tiếp tục tranh thì đối phương cũng sẽ theo đến cùng.”

Đạt tới 90 triệu sẽ vượt quá lịch sử đấu giá của một Dị Năng Tinh đặc biệt. Nếu hắn muốn tiếp tục sẽ vượt quá ngân sách ban đầu, 80 triệu vừa chạm đến điểm mấu chốt giá giao dịch trong suy nghĩ của hắn.

Người áo xám: “Nhưng mà……”

Người đàn ông kìm nén tức giận “Đừng quên, chúng ta còn phải lấy được linh kiện của tên họ Cốc nữa.”

Người áo xám đành phải thôi.

“Hơn nữa ở một nơi thế này mà lại nâng giá cao như vậy, muốn lấy Dị Năng Tinh cấp S cũng không phải có một người.” Người đàn ông cười lạnh nói: “Cảm giác được tiêu nhiều tiền cũng không tồi, nhưng cũng đã đắc tội đến một số người.”

Bên trong địa điểm đấu giá, vật phẩm mới đã lên sân khấu nhưng hầu hết các vị khách trong phòng VIP lại chỉ nhớ đến phòng 5666 đã vung tiền như rác để mua Dị Năng Tinh Chim Cắt cấp S.

“Phòng 5666 là ai vậy?”

“Hình như là cơ giáp sư tự do, không giống ai đó đến từ căn cứ cơ giáp.”

“Phòng thứ cấp cũng có thể là người từ xa đến đấu giá.”

Sau khi Dị Năng Tinh cấp S đã được bán đi, các vật phẩm đều là vật liệu cấp A hoặc cấp S.

Lúc này, đấu giá viên bắt đầu giới thiệu mặt hàng tiếp theo: “Vật phẩm đấu giá tiếp theo sẽ là Xương Vuốt Báo Đỏ cấp A. Giá khởi điểm 80.000, mỗi lần tăng giá tối thiểu 5000!”

Sau cuộc cạnh tranh của những ông lớn vừa rồi, phòng 5666 đang được rất nhiều chú ý bất ngờ ra giá.

Đấu giá viên nói: “Số 5666 ra giá 100.000. Có ai tăng nữa không!”

Hành động gây sốc của phòng 5666 khi ra giá cao chót vót cho viên Dị Năng Tinh đã khiến nhiều người phải kinh ngạc. Trong sân, không ít người đã có phần kiêng kị 5666. Trong thời gian đấu giá sau đó, bọn họ càng chú ý đến 5666 nhiều hơn, để xem vi tay to này sẽ có những bước đi như thế nào.

Tuy nhiên, sau khi đã chi một núi tiền cho Dị Năng Tinh cấp S, tại sao bọn họ lại đột nhiên tỏ ra quan tâm đ ến một vật liệu cấp A be bé thế này? Chẳng lẽ vật liệu cấp A này có gì đó đặc biệt à?

Có người e dè nhưng cũng có người khi nhìn thấy hành động này của 5666 liền nảy sinh ý đồ xấu.

Phòng đấu giá thường xuyên có những cuộc cạnh tranh hiểm độc, thậm chí có người chuyên chọn quả hồng mềm để bóp hoặc là ác ý nâng giá lên, đặc biệt sau khi xác định 5666 là một kẻ lắm tiền. Không ít người muốn Dị Năng Tinh cấp S, vì lợi ích đã bị ảnh hưởng nên mới theo dõi 5666, nếu đã nhiều của như vậy, không hố một phen thì thật đáng tiếc.

“Phòng 5666 không thiếu tiền. Cạnh tranh mấy vòng để nâng giá cao lên.”

“Báo lông đỏ đó tầm khoảng 250.000, mau độn giá lên nữa đi.”

Ở một phòng khác, người đàn ông nhìn 5666 đang muốn mua Báo đỏ, hơi nhíu mày lại: “Con báo đỏ này có gì đặc biệt à?”

Đối phương là người rất có hiểu biết, lại còn biết rõ giá trị của Dị Năng Tinh, không có lý nào lại không biết giá của Báo đỏ.

Người áo xám nói: “Phòng đó đã trả giá 2 lần, chắc là muốn mua thật chứ không phải đột nhiên hứng thú mới mua.”

“Số 6458 ra giá 120.000!”

“Số 7145 ra giá 140.000!”

“Số 5666 ra giá 170.000!”

……

“Số 6458 ra giá 250.000!”

Chỉ là một con báo đỏ cấp A bình thường thôi sao tự nhiên lại được săn đón quá vậy? Có người ôm tâm lý nhặt của hời, lại có người muốn cố ý nâng giá. Vật liệu báo đỏ cấp A bình thường bỗng nhiên thu hút rất nhiều người muốn mua.

Trong phòng KID, Quý Thanh Phong đã trả giá hai lần, ban đầu cậu cho rằng mua cái này là hợp lý nè, kết quả thấy một màn như vậy liền há hốc mồm: “Đám này điên rồi hả? Đến cái xương báo cũng muốn lấy!?”

Lâm Nghiêu đang muốn nhặt của hời thấy vậy liền hỏi: “Đại Phong, chúng ta có nên tăng nữa không?”

Quý Thanh Phong nhíu mày: “Tăng cái rắm, đừng học theo anh Du, cái kiểu tiêu tiền như phá của đó sớm muộn gì cũng bán bã xã để trả nợ.”

Đề Áo dò hỏi: “Du Tố, cậu có tiền tiết kiệm cho bà xã chưa?”

Du Tố: “……”

Ứng Trầm Lâm nhìn một lúc rồi báo giá: “Loại vật liệu báo đỏ này, nếu bỏ ra một chút công sức mua của thương lái thì sẽ mất khoảng 250.000.”

Quý Thanh Phong sau đó nói với Lâm Nghiêu: “Quả nhiên không thiếu những kẻ nhiều tiền mà không có não. Báo lông đỏ 250.000 mà cũng muốn mua, Nghiêu Bảo đừng làm theo nhé. Chúng ta đến đây để nhặt của hời thôi, mau xem cái tiếp theo đi.”

Không giống những vật phẩm khác, vật liệu đều được giới thiệu rất cụ thể chi tiết ở trong danh sách.

Ứng Trầm Lâm lật qua danh sách đấu giá, đã từng nghiên cứu vật liệu cấp A một thời gian, nên anh hiểu rõ đặc tính và giá cả của chúng: “Tiếp theo cái Hồng Huyết Nham tiếp theo sẽ bắt đầu với giá 100.000?”

“Hồng Huyết Nham đều không phải 100.000 sao?” Lâm Nghiêu hỏi.

“Không phải, bình thường Hồng Huyết Nham đều có giá này, nhưng trong bức ảnh minh hoạ thì màu sắc nhạt hơn, hoa văn trên bề mặt đá loang lổ trầm đế, cho thấy nó đã tồn tại ít nhất 500 năm.” Ứng Trầm Lâm cẩn thận giải thích nói: “Em cũng đã từng thí nghiệm qua, Hồng Huyết Nham rất đặc biệt, nhưng loại có niên đại 500 năm trở lên dùng để chế tạo các tấm vỏ bọc bên ngoài còn hiệu quả hơn nhiều so với thậm chí so vơi một số vật liệu cấp A+. Nếu xem xét các đặc tính vật liệu, thì Hồng Huyết Nham này có giá trị ít nhất là 500.000!”

Tham Khảo Thêm:  Chương 221

Quý Thanh Phong nghe vậy vui vẻ: “Thế chẳng phải nhặt được của hời rồi sao?”

Ngay khi mọi người cho rằng số 5666 sẽ tăng giá Báo đỏ lên lần thì lúc này 5666 liền dừng tay.

Đấu giá viên gõ búa 3 lần rồi tuyên bố: “Xin chúc mừng số 6458!!”

Số 6458: “?”

Sao 5666 đã dừng lại rồi? Mới có 250.000 thôi mà!?

Phòng 1468, thấy cảnh này người đàn ông liền nhíu mày, cái tên 5666 này rốt cuộc muốn lấy gì thế?

Các mặt hàng tiếp theo được đưa ra rất nhanh, đấu giá viên đã chuyển sang vật phẩm tiếp theo [ Hồng Huyết Nham ], bất ngờ là 5666 lần này lại tham gia đấu giá.

Do vết xe đổ Báo đỏ đi trước, những người trong phòng đấu giá không có hứng thú cũng bắt đầu quan sát. Một cái vật liệu bắt đầu với mức 100.000, số 5666 nâng lên 200.000 và đã mua được.

Những người tham gia đấu giá bỗng cảm thấy hoang mang trước bước đi của vị “đại gia” phòng 5666 này.

Người này bỗng nhiên cảm thấy hứng thú với các loại vật liệu, dường như vật liệu cấp A nào cũng phải thò chân vào một cái. Mức giá đưa ra cũng rất biến động khó lường, lúc thì trả giá cao lúc thì rút lui, mỗi lần nâng giá hay từ bỏ đều rất đột ngột, khiến người ta không biết đường nào mà lần.

“Không phải chứ, sao đã rút lui rồi!?”

“Tôi vừa tăng giá một cái thế là quyết định không mua nữa.”

“Cái vật liệu này mà cũng muốn lấy hả?!”

“Lần trước đấu giá 500.000 thì lấy, còn lần này mới 100.000 đã không theo nữa rồi?”

“Người này thực sự đang muốn cái gì vậy?”

Trong phòng KID, Du Tố lấy được thêm mấy cái vật liệu thì không xem danh sách nữa. Thay vào đó, ba thành viên còn lại của KID bắt đầu nghiên cứu danh sách để mua được vật liệu giá rẻ đến dần phát nghiện.

Ứng Trầm Lâm nhìn chăm chú vào danh mục đấu giá, chỉ vào một vật phẩm trong đó: “Chúng ta sẽ lấy cái này, chất liệu rất tốt, nếu thắng được có thể dùng để thay đổi hình dáng của vũ khí của mọi người.”

Quý Thanh Phong nghe vậy gật đầu: “Nhưng giá khởi điểm quá cao, dừng tăng lên nhiều quá, mỗi lần 20.000, không không 10.000 là được rồi.”

Lâm Nghiêu ngồi trước màn hình ảo, cẩn thận đếm từng số 0. Nghe bên cạnh thảo luận, nhập vào thêm 10.000.

Khi đối phương đấu giá ngày càng khó đoán, những người chú ý đến số 5666 càng trở nên cảnh giác hơn, xuất phát từ kiêng kị, bọn họ không tùy tiện đi cạnh tranh nữa.

Cho đến khi Xương chân thú Xích Thố cấp S lên sàn, Ứng Trầm Lâm ới chỉ đấu giá một lần thế là đã thành công mua được với cái giá còn thấp hơn nhiều so với dự tính ban đầu. Lúc mua được nó, anh kinh ngạc ngó ra bên ngoài “Hình như em săn được giá hời rồi.”

Du Tố chẳng có hứng thú gì với vật liệu, nghe vậy nói: “Săn được giá rẻ không phải chuyện tốt à? Còn muốn tốn thêm tiền hử?”

Ứng Trầm Lâm: “Bình thường có thể phải tăng hơn 2 triệu.”

Quý Thanh Phong: “Anh ơi, lúc anh vung một phát 30 triệu có nghĩ đến cái sự tốn của nó không?”

Lâm Nghiêu: “Đại Phong, anh Du đâu có giống chúng ta, người ta là phú hào đấy.”

Khi cuộc đấu giá kết thúc, mọi người từ trong những phòng riêng đều rời đi.

Khi các nhân viên bước vào phòng riêng của KID, nhìn bọn họn đang ăn mặc kín mít, trong lòng tăng thêm vài phần kiêng kị.

Ký xong tên, thanh toán xong tiền, vật liệu ở trong thiết bị lưu trữ khí đang được đặt trên một chiếc khay mạ vàng.

Người quản lý cấp cao mỉm cười đưa một tấm thẻ mới cho Ứng Trầm Lâm, cung kính nói: “Tiên sinh, đây là tấm thẻ Black Gold V của phòng đấu giá chúng tôi.”

Ứng Trầm Lâm cầm tấm thẻ, có chút sửng sốt: “Cám ơn.”

Sau khi nhân viên rời đi, Lâm Nghiêu cầm lấy thiết bị lưu trữ rồi hỏi: “Đại Phong, bọn họ có lấy lại cái thiết bị này không?”

“Đồ ngốc! Sao lấy lại được chứ!” Quý Thanh Phong quan sát kỹ hơn, bên ngoài là một lớp vàng đen bóng loáng: “Má ơi, cái thiết bị này tôi biết này, một cái có giá 100.000 đấy. Tôi còn chưa dùng qua bao giờ đâu.”

Lâm Nghiêu hài lòng cất nó đi: “Chúng ta lãi to rồi.”

Phòng đấu giá là địa phương không nên ở lại quá lâu. Sau khi rời đi, các thành viên KID đi trên một hành lang vắng vẻ đến tiền sảnh của phòng đấu giá, bọn họ đứng cạnh quầy tiếp tân đang chờ người. Giang Tư Miểu nghe bọn họ nói trong nhóm là đã mua được một đống đồ, liền bảo bọn họ ở phòng đấu giá chờ, anh sẽ lái xe đến đón.

Lâm Nghiêu hỏi: “Tam Thủy sợ chúng ta trên đường đi sẽ bị cướp mất à?”

Quý Thanh Phong: “Chắc là vậy rồi! Anh ấy hay lo mấy chuyện bao đồng lắm!”

Ứng Trầm Lâm đứng bên cạnh, bỗng chú ý cách đó không xa có hai người đang đi ngang qua.

Ánh mắt anh nhìn vào một người trong đó, thì thấy kia hai người kia rẽ vào một hành lang chỗ khác trên hành lang, đó là phòng tiếp khách VIP của phòng đấu giá.

“Người mặc áo xám đi phía sau chắn hẳn là người của Tinh vực số 2.”

Một giọng nói vang lên, Ứng Trầm Lâm hơi quay đầu lại thì thấy Du Tố đứng đang đứng cạnh mình.

Du Tố nhận thấy sự tò mò của đứa nhỏ này, đơn giản nói: “Dù đã che giấu, nhưng không thể giấu hoàn toàn được.”

Cậu ta nhìn lại: “Đồ vật khác mà cậu muốn đâu?”

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm khẽ ngừng lại, vào lúc này, tin nhắn của Thẩm Tinh Đường xuất hiện trên quang não.

Anh hơi cụp mắt xuống, đáp lại: “Đã lấy được rồi.”

Trong phòng khách nhà đấu giá, quản lý cấp cao đã tiếp đón hai vị khách VIP phòng 1468, Sau khi kết toán vật phẩm xong, ông ta giao thiết bị lưu trữ cho bọn họ.

Tuy nhiên đối phương lại hỏi thăm danh sách vật phẩm của hội đấu giá số 8 vào mấy ngày còn lại.

Người đàn ông mặc áo choàng che kín toàn thân, mũ và khẩu trang không để lộ ra bất cứ gì, chỉ có khẩu âm mang tính đặc trưng của Thiên Lang tinh.

Quản lý cấp cao: “Ngài chờ một lát.”

Ông ta nhanh chóng cử người mang danh mục đấu giá mới nhất đến rồi đưa cho đối phương.

Sau khi ngày đầu tiên của hội đấu giá số 8 kết thúc, thỉnh thoảng sẽ có khách hàng đến hỏi thăm những mặt hàng tiếp theo

Tham Khảo Thêm:  Chương 65: Chương 65

Đương nhiên, phòng đấu giá tất nhiên sẽ không keo kiệt mà tiết lộ, dù sao thông tin về vật phẩm đấu giá là phương pháp chính để họ giữ chân các khách VIP.

Người đàn ông nhìn lướt qua catalogue, cau mày hỏi: “Chỉ vậy thôi à?”

Quản lý cấp cao: “Đúng vậy, đây là chính là danh sách mới nhất!”

Người áo xám bên cạnh nhíu mày nói: “Tại sao hai ngày tới lại không có linh kiện cấp S nào thế?”

Quản lý cấp cao: “Tiên sinh, việc các linh kiện cấp S xuất hiện trong nhà đấu giá vẫn là tương đối hiếm gặp, thậm chí còn ít giá trị hơn. Linh kiện cấp S duy nhất chúng tôi bán đấu giá lần này đã được các ngài mua rồi rồi.”

Linh kiện của Cốc Tiểu Thiên đâu? Cho dù bị KID chèn ép thì phòng đấu giá cũng sẽ không bỏ qua cơ hội kiếm tiền như vậy chứ.

Thế nhưng, người đàn ông lại nói: “Đi thôi!”

Người áo xám sửng sốt, nhưng đã nhanh đuổi theo bước chân của hắn: “Chẳng phải nói linh kiện của Cốc Tiểu Thiên sẽ không thoát được sao?”

Giọng điệu của người đàn ông trở nên tàn nhẫn: “Thẩm Tinh Đường đã sắp xếp xong, chúng ta bị KID chơi một vố rồi!”

KID thắng lợi trở về, khi bước vào căn cứ mỗi người đều có những cảm xúc khác nhau.

Nếu ngày mai không phải có kế hoạch tập luyện cần đi ngủ sớm, thì mấy người này chắc chắn ôm vật liệu nhìn đến sáng mất.

Vui vẻ nhất trong đây chính là Đề Áo. Chẳng ai biết nó đã cùng với Du Tố chạy đến khu ô nhiễm nhiều thế nào chỉ để tìm Năng Tinh tấn công đâu, lần này thật vất vả gặp được, lại còn là tấn công dạng gió nữa chứ. Trên đường trở lại, nó cứ liến thoắng không ngừng ở trong đầu Du Tố mãi.

Cuối cùng khi về đến căn cứ, Du Tố đã phải cưỡng chế tắt nó đi.

Ứng Trầm Lâm trở lại phòng bảo trì, cất vật liệu thú Xích Thố thú tài liệu bỏ vào thiết bị lưu trữ dành cho Uyên, xong việc chuẩn bị đi vào kho hàng thì nhìn thấy Du Tố từ bên ngoài bước vào. Anh dùng ánh mắt dò hỏi đối phương, sau đó Du Tố đã ném thiết bị lưu trữ và chìa khóa sang.

Du Tố nói: “Chuyện vũ khí, làm phiền cậu.”

Ứng Trầm Lâm nắm chặt đồ vật, theo thói quen dùng tinh thần lực dò xét bên trong, nhận thấy Dị Năng Tinh cấp S đang ở trong đó “Không phiền gì đâu, lúc trước tôi đã đồng ý với anh……”

Đang nói nửa chừng: “Có nhiều nguyên liệu quá?”

Ngoại trừ Dị Năng Tinh cấp S, trong thiết bị lưu trữ còn có một số vật liệu cấp A, cấp S khác, chất đống như một ngọn núi nhỏ.

Ứng Trầm Lâm hơi giật mình: “Sửa vũ khí không cần nhiều đến vậy đâu.”

“Còn có một ít vật liệu cường hóa. Sau khi sửa vũ khí xong, phiền cậu xem qua tổng thể tính năng của cơ giáp một chút.” Du Tố nhận thấy Ứng Trầm Lâm vẫn cúi đầu, hình như đang nhìn vào vật liệu bên trong, liền nói tiếp: “Bên trong cậu cứ thoải mái lấy, ngoại trừ để sửa chữa cơ giáp, còn lại coi như tiền thù lao đi.”

Ngoài cửa, tiếng Quý Thanh Phong từ phía xa truyền đến “Anh Du đang ở đâu đấy? Tam Thủy nói đã có thể lệ thi đấu của vòng 1/8, chúng ta cần phải hội ý gấp.”

Du Tố nghe thấy vậy, vỗ vỗ vào vai Ứng Trầm Lâm rồi xoay người rời khỏi phòng bảo trì.

Tiền thù lao……?

Ứng Trầm Lâm nhìn núi vật liệu rồi lại nhìn về phía Đề Áo bên cạnh. Quả nhiên, so với Uyên, nuôi tốn cơm hơn.

Đề Áo vất vả lắm mới tự khởi động lại được, vừa mới tỉnh lại nó đã chú ý đến thiếu niên đang bận rộn ở bên cạnh. Nó sớm đã quen với việc bị Du Tố cưỡng chế tắt máy rồi nên biết ngay là lại bị ném vào phòng sửa chữa rồi.

Trên mặt bàn rộng lớn, nó và thiết bị cứ như vậy bị đặt ở nam sinh bên cạnh, Nhìn thấy hình dáng ban đầu của vũ khí đang được phác thảo, thiết kế vũ khí dựa theo Dị Năng Tinh cấp S không phải chuyện đơn giản. Trong khoảng thời gian này, nó đã thấy Ứng Trầm Lâm thiết kế một số vũ khí, nhưng Dị Năng Tinh cấp S là tốn nhiều thời gian nhất. Khi ấy, Dị Năng Tinh thuộc tính kép cấp S của thằn lằn cát đã khiến Ứng Trầm Lâm đã phải vẽ đi vẽ lại rất nhiều lần.

Đề Áo lo lắng nhưng lại không dám sốt ruột, chỉ có thể đứng im bên cạnh quan sát.

Rõ ràng nó đã nói với Du Tố muốn một món vũ khí ngầu lòi rồi, nhưng Du Tố lại chẳng nói gì với Ứng Trầm Lâm cả.

Đề Áo buồn bực nhìn bản phác thảo của Ứng Trầm Lâm, chú ý đến các hình vẽ khác nhau bên trong.

Đột nhiên, nó nhìn thấy một bức vẽ khác kẹp trong bản phác thảo, phong cách hoàn toàn khác với những gì nó từng thấy trước đây. Nhìn qua trông giống vũ khí dạng pháo, mà lại không hoàn toàn giống vậy. Nhưng nó khẳng định, chưa có ai trong KID từng sử dụng loại vũ khí này.

Đề Áo cảm thấy vị trí đứng quá xa, đang định nghiêm túc xem lại thì Ứng Trầm Lâm đã lật sang trang khác.

Cái vũ khí gì đây……?

Đề Áo tiếc nuối thu hồi ánh mắt, lúc này nó đột nhiên nhìn thấy thứ gì đó và vội vàng nhìn về phía cổ Ứng Trầm Lâm.

Giấu dưới lớp áo, dường như có một tia sáng mờ nhạt.

Đúng lúc, tin nhắn của Thẩm Tinh Đường hiện lên trên quang não.

“Trầm Lâm? Về linh kiện cấp S ở phòng đấu giá em nhờ chị, đã điều tra ra được một số thông tin rồi.”

Ứng Trầm Lâm dừng công việc, tiện tay cầm lấy bảng số liệu: “Vâng, em qua ngay đây!”

Đề Áo nhìn Ứng Trầm Lâm rời đi, tầm mắt vẫn dõi theo bóng lưng anh.

Cho đến khi đối phương đi khỏi, nó quay lại và bắt đầu kiểm tra trí năng của mình. Hình như vừa rồi đã nhận được tín hiệu từ cơ giáp của Ứng Trầm Lâm.

Dù chỉ trong chớp mắt, nhưng tần số năng lượng của tín hiệu đó dường như đã cao hơn cấp thi đấu A+.

– —

Đây đã là chương cuối cùng của Khu vực ô nhiễm Fialgue, cũng được coi là xong (theo ý mình) phần mở đầu của bộ truyện, giúp mọi người hiểu được phần nào bối cảnh và các nhân vật trong đây.

Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người trong thời gian qua, hẹn gặp lại ở Khu ô nhiễm tiếp theo nhé! Hay cực luôn đó (^o^)/


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.