Sau khi nghe Giang Tư Miểu giải thích, Ứng Trầm Lâm mới biết được tại sao hố đen lại gây ra bạo loạn cho khu ô nhiễm.
Bạo loạn bắt đầu từ khi hố đen tử vong. Ngày hôm đó, vụ nổ của vũ khí hạng nặng đã thiêu rụi hố đen cùng với tất cả vật ô nhiễm xung quanh Khâu Tân, cục quản lý và Liên Minh Cơ Giáp đều cho rằng sự việc đã kết thúc, nhưng không ngờ chưa được bao lâu đã nhận được những báo cáo cấp S được phát hiện ở những khu vực khác.
Báo cáo cấp S xuất hiện ở khu ô nhiễm là chuyện rất bình thường, hàng năm Thự Quang tinh hệ đều nhận được vài báo cáo.
Nhưng khi có nhiều báo cáo cùng một lúc trong khu ô nhiễm, lúc này cục quản lý mới nhận ra có gì đó không ổn. Đám vật ô nhiễm này đột ngột xuất hiện chỉ trong một đêm, phân tán rải rác khắp nơi. Thông tin này đã báo lên Thự Quang để Liên Minh Cơ Giáp điều tra, sau đó xác nhận tất cả những thay đổi này đều liên quan đến hố đen.
Ban đầu cục quản lý Khâu Tân đã thu thập các tính chất năng lượng của hố đen, rồi so sánh với từ trường bất thường ở những khu ô nhiễm nguy cơ cao khác trong Thự Quang mới phát hiện vấn đề.
Hố đen là vật ô nhiễm siêu cấp S có khả năng di chuyển tự do qua hệ thống phòng thủ của Tinh Minh. Trước đó, nó đã đi qua rất nhiều khu ô nhiễm, tiến hành không ít quá trình đào thải ở đó, khi đến Khâu Tân thì mới bị phát hiện.
Lần này hố đen nổ tung sẽ ảnh hưởng đến khả năng đào thải bất thường của nó.
Ví dụ như hố đen khi ở khu ô nhiễm Khâu Tân chỉ mở ra vài cái hố đào thải, nhưng giờ đây thông qua vụ nổ chúng đều được phóng ra cùng một lúc.
Hoắc Diễm nói: “Theo Liên Minh, hố đen sống trong không gian có từ trường hỗn loạn, cho nên mới có thể xuyên thủng hệ thống quan sát của Tinh Minh. Nói một cách đơn giản, đầu não của nó nằm trong từ trường hỗn loạn, chúng ta có thể tiêu diệt là vì lúc đó nó đang ở Khâu Tân.”
Lâm Nghiêu: “Sau đó bị té re, thế là vung vãi khắp nơi.”
“Đang nói chuyện đào thải, nói gì mất vệ sinh thế? Văn minh lên cái coi… Khi hố đen nổ tung, không ai ngờ rằng mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.” Nghe Giang Tư Miểu giải thích, Quý Thanh Phong tiếp lời: “Từ trước đến nay Thự Quang League luôn dùng khu ô nhiễm nguy cơ cao làm địa điểm thi đấu, nhưng giờ lại có nhiều báo cáo cấp S xuất hiện, Liên Minh đang tiến hành một cuộc điều tra toàn diện các vấn đề về khu ô nhiễm trong tuần này.”
Từ những lời mọi người nói, Ứng Trầm Lâm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hố đen bị phát hiện có lẽ do đầu não của nó đang nằm ở đây đúng lúc Khâu Tân được mở ra. Nếu KID không nổ tung ngọn núi đó thì cái đầu sẽ tiếp tục trôi dạt theo sự thay đổi của từ trường, rồi dừng lại khi khu ô nhiễm FS mở ra, dẫn đến những tổn thất và thương vong không thể khắc phục. Hố đen không khác gì quả bom hẹn giờ, chỉ là quả bom này đã được Thự Quang kích nổ sớm.
“Lần này Khâu Tân bị tổn thất nặng nề, không thể dùng làm khu ô nhiễm thi đấu trong ít nhất mười năm nữa.” Giang Tư Miểu nói: “Dùng thi đấu chỉ là việc nhỏ, hiện giờ khó khăn nhất chính là xử lý vật ô nhiễm. Không thể mỗi khu ô nhiễm lại ném một cái vũ khí hạng nặng được, chẳng khác nào đi hủy hoại khu ô nhiễm. Với cả nhiệm vụ của biên quân là bảo vệ biên giới, không phải lúc nào cũng xử lý giúp chúng ta được… Cho nên trách nhiệm dọn dẹp sẽ thuộc về các cơ giáp sư của Liên Minh.”
“Thi đấu đã tạm dừng, cơ giáp sư sẽ phải đi dọn dẹp vật ô nhiễm, hơn nữa sự ảnh hưởng không chỉ mỗi tinh hệ chúng ta, vài khu ô nhiễm ở các tinh vực lân cận cũng đã bị hố đen xâm nhập.” Hoắc Diễm nói: “Liên Minh đang khẩn cấp điều chỉnh kế hoạch ứng phó, nghe nói Chủ tịch Lý đã đi họp trên trụ sở Tinh Minh, đến giờ vẫn chưa về.”
Ứng Trầm Lâm nghe thấy Lý Tĩnh Ngôn thoáng dừng lại, dò hỏi: “Liệu có chuyện gì không ạ?”
“Không sao đâu, lần này Thự Quang chúng ta giải quyết được hố đen một cách ngoạn mục, Chủ tịch lên đấy chắc để nhận khen thưởng rồi?”
Giang Tư Miểu nói: “Khả năng là còn chuyện khác nữa, nhưng giờ vẫn chưa rõ. Dù sao các cơ giáp sư tham gia vào sự kiện ở Khâu Tân vẫn đang nghỉ ngơi, hầu hết cơ giáp vẫn chưa sửa xong, những chuyện còn lại cứ để cho Liên Minh đi.”
Hố đen bạo loạn tạm thời không đến lượt bọn họ quan tâm, chờ các lãnh đạo đau đầu giải quyết xong mới đến lượt bọn họ.
Nói xong chuyện hố đen, ánh mắt mọi người đổ dồn lên người Ứng Trầm Lâm.
Chàng trai trẻ ngồi trên giường bệnh, vẫn chưa thể nhấc nổi tay phải, gương mặt ốm yếu, dáng vẻ mong manh, rất khó có thể tin nổi khi liên tưởng đến một thân phận đáng gờm nào đó.
Ứng Trầm Lâm vẫn đang xem báo cáo sự việc về hố đen trên Tinh Võng, bỗng chú ý tới ánh mắt chung quanh: “Sao vậy ạ?”
Quý Thanh Phong không khỏi liếc nhìn chiếc chìa khóa đặt trên bàn gần đó: “Sao với trăng cái gì? Trước khi giải nghệ, em là người có tiếng tăm kinh thiên động địa như vậy. Nếu không có sự cố lần này, bọn anh đến giờ vẫn không biết cậu bạn Sink về nhà kế thừa tài sản trên Tinh Võng nói kia mỗi ngày đều ở căn cứ cầm tháng lương 8000 đấy.”
Ứng Trầm Lâm nghe vậy dừng lại “Em đã nói với chị Đường chuyện này, lúc đó em còn định lấy chứng chỉ chuyên môn ra, nhưng chị ấy bảo không cần nữa.”
KID: “?”
Quý Thanh Phong nhìn Giang Tư Miểu: “Có chuyện này hở?”
Giang Tư Miểu: “… Hình như là có.”
Đứa nhỏ này quá ngoan, hỏi gì là đáp nấy, lại còn rất thật thà.
Cáo già như Thẩm Tinh Đường cũng không nỡ lòng nào hỏi tiếp nữa, Giang Tư Miểu bình thường càng chẳng đi hỏi. Nhưng nếu cẩn thận so kỹ lại thì những điều Ứng Trầm Lâm đã nói trước đó đều rất giống với Sink, cơ giáp sư đơn chiến đã giải nghệ, giải nghệ trước khi thành niên… Chỉ là bọn họ không ai nhận ra mà thôi.
Với cả, sao có thể trùng hợp thế được? Bọn họ đã trả lương 8000 tinh tệ để thuê đơn binh số 1 Tinh Minh về làm thợ bảo trì đấy!!
Chuyện này nói ra có kẻ đần mới tin, mà bọn họ cũng không phải tên ngốc.
“Đợi Tinh Đường trở về, sẽ tăng lương tháng này cho cậu.” Giang Tư Miểu nói.
Nếu không tăng, một ngày nào đó dân mạng mà biết được sẽ dùng nước bọt nhấn chìm căn cứ bọn họ.
Hợp đồng 8000, Thẩm Tinh Đường dám đưa ra, Ứng Trầm Lâm cũng dám ký.
Lâm Nghiêu ghé vào nói: “Anh đã xem màn trình diễn của em ở mùa giải trước đấy, ngầu khủng khiếp!!”
Lộc Khê gật gật đầu: “Tôi cũng vậy!”
Quý Thanh Phong tự mình kéo xe lăn, chen lên phía trước “Nhường chỗ cái coi!”
Phòng bệnh ngập tràn sự vui vẻ, mãi cho đến khi 30 phút thăm hỏi đã hết, mấy người KID mới lưu luyến ra về.
Sau khi mọi người rời đi, Ứng Trầm Lâm khẽ cúi đầu, tay phải đã còn không có sức lực, một sự nặng nề khó có thể diễn tả được. Từ lúc tỉnh lại cho đến giờ, cả bác sĩ lẫn KID chưa ai nhắc đến tình trạng của anh, điều này khiến anh cảm thấy bất an.
Khi lấy lại được chút sức lực, đang định xuống giường thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
“Xuống giường làm gì?! Nằm im đó cho tôi!”
Ứng Trầm Lâm ngẩng đầu, là một bóng dáng thân quen: “… Tuân Bảo? Sao anh lại ở đây?”
Tuân Bảo xách theo một giỏ hoa quả đi vào, hắn đặt trái cây xuống, nghiêm khắc nói: “Hỏi thế mà không thấy xấu hổ à? Cậu đến KID làm thợ bảo trì thì thôi không nói, đằng này còn lái cơ giáp đi vào khu ô nhiễm? Người anh này tuy bận bịu nhưng vẫn xem được Cơ Giáp League đấy! Lúc trước đã hứa với tôi thế nào hả?!”
Cằn nhằn một tràng, nhưng vẫn không quên lấy trái cây trong giỏ ra gọt: “Nếu tôi không liên lạc với sếp Thẩm của KID mà gọi điện cho cậu thì cậu vẫn sẽ nói là không có việc gì đúng không?”
Ứng Trầm Lâm: “Xin lỗi.”
Bác sĩ Ngô cầm bảng dữ liệu đứng bên cạnh: “Đúng rồi! Dậy dỗ cậu ta một trận đi.”
Lúc này Ứng Trầm Lâm mới chú ý đến phía sau Tuân Bảo còn có hai người nữa, một người là bác sĩ Ngô đã phẫu thuật cho anh, người còn lại thì anh không biết.
“Đừng nhìn như thế, vừa nhận được tin một cái là tôi chạy đến ngay. Cậu có biết tình hình lần này nguy hiểm đến mức nào không hả?”
Bác sĩ Ngô bất lực nhìn anh “Cơ thể đang như thế mà còn dám lái cơ giáp cấp S?”
Ứng Trầm Lâm nhìn ông, căng thẳng: “Tay của cháu sao rồi?”
“Không sao, chỉ là dưới áp lực tải nặng khi điều khiển cơ giáp đã khiến toàn bộ thân kinh máy đứt hết thôi.” Bác sĩ Ngô nhìn biểu hiện của anh, lại nghĩ đến quá trình điều trị cho Ứng Trầm Lâm, ông vẫn chưa thể hết sợ: “Bởi thế nên tôi cùng với bác sĩ ở biến giới đã phải nối dây thần kinh lại cho cậu. Trong số tất cả bệnh nhân của tôi, cậu là người đầu tiên làm loạn đến mức đứt luôn sợi thần kinh đấy.”
Ứng Trầm Lâm cúi đầu, nhìn xuống cánh tay: “Đứt hết rồi……?”
“Chẳng phải ấn tượng lắm sao? Tài cao gan lớn mà.” Người đàn ông xa lạ nhìn anh, cười tủm tỉm: “Người đầu tiên có thể chất cấp B mà lại dám điều khiển cơ giáp cấp S, tôi phục cậu luôn.”
Nghe thấy giọng nói xa lạ, Ứng Trầm Lâm nhìn người đàn ông trẻ hơn kia.
Người này không mang nét đặc trưng của người Hoa Hạ, mũi cao thẳng, mái tóc vàng rực rỡ tóc, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi.
“Vị này là bác sĩ Eric, là bác sĩ mới đến của căn cứ các cậu. Mấy ngày nay vẫn luôn tìm hiểu bệnh tình của cậu.” Bác sĩ Ngô nhìn Eric, nói thêm: “Thể chất cậu ấy đã lên cấp A rồi.”
“Giới hạn trên là A, giới hạn dưới là B, thực tế thể chất cơ bản vẫn là cấp B.” Eric nhìn Ứng Trầm Lâm, cười nói: “Cậu đừng nghĩ việc dây thần kinh bị đứt đáng sợ như lời ông ấy nói. Báo cho cậu một tin tốt, tinh thần lực của cậu cũng đã có những thay đổi bất thường tương ứng.”
Bác sĩ Ngô sửa lại: “Thay đổi bất thường cái gì? Đó là đột phá lên mức cao nhất.”
Ứng Trầm Lâm bối rối nhìn bọn họ.
“Cũng có khác mấy đâu, nhưng việc thay đổi khoảng dao động cũng là một loại bất thường.” Bác sĩ Eric tiếp tục: “Không phải tôi vừa nói, thể chất của cậu kéo dài từ B đến A sao? Trong lúc hôn mê, chúng tôi đã kiểm tra một cách kỹ càng, nhận ra tinh thần lực của cậu đã sớm xuất hiện sự dao động khoảng cách từ lâu rồi.”
Bác sĩ Ngô đến đây cũng là vì muốn nói với Ứng Trầm Lâm chuyện này: “Ngày trước, sau rất nhiều lần làm kiểm tra, lần nào cũng xuất hiện một bước sóng không thuộc về tinh thần lực cấp A, cậu còn nhớ không?”
Ứng Trầm Lâm nhớ rõ, bác sĩ luôn đề cập đến trong mỗi lần kiểm tra tinh thần lực, hơn nữa bước sóng cũng càng trở nên rõ ràng hơn theo thời gian: “Cháu nhớ, bác đã nói đến nói khoảng dao động của tinh thần lực……?”
“Đúng vậy, là loại bước sóng thuộc về tinh thần lực cấp S nhưng yếu hơn một chút, rất hiếm khi xuất hiện. Khi ấy bác sĩ kiểm tra đã cho rằng đây triệu chứng bất thường sau khi phẫu thuật do gen bệnh để lại.”
Bác sĩ Ngô nói tiếp: “Nhưng hóa ra không phải vậy, mà đó là cấp S đã bị suy yếu, vô cùng ít gặp ở những người có tinh thần lực cấp S, nó cũng khác với cường độ tinh thần lực trước khi phẫu thuật.”
“Nói cách khác, mang bước sóng cấp S nhưng biểu hiện lại là cấp A, nhưng nghe thì lại khá là mâu thuẫn. Mãi cho đến lần điều khiển cơ giáp này, chúng tôi mới phát hiện trong cơ giáp vẫn còn lại một ít tinh thần lực của cậu, nên đã đưa ra được khẳng định.” Bác sĩ Ngô nói: “Thật ra, tinh thần lực của cậu đã được cải thiện trước cả thể chất, từ A lên đến S.”
Tuy nói vậy nhưng bác sĩ Ngô vẫn chưa thể giải thích được tại sao lại xuất hiện tình huống như thế. Khi nhận được báo cáo thể chất trong khoảng AB, ông không nghĩ đến khi kiểm tra tinh thần lực cũng lại có vấn đề, tình trạng cải thiện về tinh thần lực hoặc thể chất sau khi phẫu thuật chưa từng được y học ghi lại.
Ứng Trầm Lâm là trường hợp mắc bệnh di truyền và có tình trạng phục hồi phức tạp nhất ông từng gặp. Sau khi thảo luận cùng với vị bác sĩ quân y giàu kinh nghiệm một lúc lâu, cuối cùng xác định có khả năng liên quan đến tài năng S-S thiên bẩm kia.
“Tinh thần lực và thể chất suy giảm sau khi phẫu thuật gen bệnh là điều bình thường, nhưng không có nghĩa không có khả năng khôi phục, bởi vì gen là yếu tố ảnh hưởng đến tinh thần lực và thể chất của cậu.” Bác sĩ Ngô trầm ngâm một lúc rồi nói: “Hiện tại xem ra tình trạng đặc biệt này rất có khả năng liên quan đến gen bệnh.”
Mới đầu Ứng Trầm Lâm còn nghĩ đây là tin xấu, nhưng nghe bác sĩ Ngô nói xong thì thấy không đến mức như vậy “Tinh thần lực của cháu có thể đạt tới cấp S sao?”
“Đúng vậy.” Bác sĩ Ngô nói xong lập tức cảnh cáo: “Nhưng cấm cậu làm thêm chuyện xằng bậy nào nữa, chúng tôi chỉ dựa vào tình trạng hiện giờ để phân tích thôi, việc ghi chép những thay đổi của tinh thần lực thì chờ sau khi xuất viện sẽ giao lại cho bác sĩ Eric phụ trách.”
Ứng Trầm Lâm vị bác sĩ tóc vàng trước mặt, anh nhớ Thẩm Tinh Đường từng nói bác sĩ là một người bạn của cô nhưng tính cách rất kỳ quặc. Anh khẽ gật đầu với bác sĩ Eric, đối phương vẫn tiếp túc cười tủm tỉm nhìn anh.
Một lúc sau, bác sĩ Ngô và bác sĩ Eric muốn quay về để tiếp tục thảo luận về tình trạng của bệnh nhân.
Bác sĩ Ngô không phải bác sĩ Thiên Lang tinh, chuyến đi công tác lần này là do Chủ tịch Lý yêu cầu, cũng chỉ ở lại bệnh viện được hai tuần, ông cần phải bàn giao lại tất cả bệnh án cho bác sĩ mới của căn cứ KID.
Ông tận tình khuyên nhủ: “Cậu Eric, đừng xúi giục đứa nhỏ Ứng Trầm Lâm này hành động liều lĩnh chứ.”
“Sao lại là hành động liều lĩnh được?” Eric đóng cửa phòng bệnh lại, liếc nhìn hai người đang nói chuyện bên trong: “Mọi người đừng nghĩ cậu ta mong manh dễ vỡ, cậu ấy không yếu ớt đến thế đâu. Với cả đây chẳng phải là tin tốt à?”
“Đứng dậy sau khi gục ngã, là kỳ tích đấy.”
“Tôi rất thích tận hưởng kỳ tích, cũng thích tạo ra kỳ tích.”
Cửa phòng bệnh đóng lại, Tuân Bảo len lén nhìn Eric bác sĩ rời đi rồi mới nói: “Sao tôi thấy bác sĩ kia nói chuyện kỳ cục kiểu gì ấy, trông chẳng đáng tin gì cả, nhưng bác sĩ Ngô lại khá tôn trọng anh ta.”
Ứng Trầm Lâm ăn trái cây Tuân Bảo đã gọt xong “Ngọt quá!”
“Đương nhiên, tôi đã mang từ Minh Quang tinh đến đấy, khi còn nhỏ không phải cậu rất thích ăn cái này sao?” Tuân Bảo gạt chuyện bác sĩ sang một bên, chợt nghĩ đến điều gì, lôi một mảnh giấy ra đưa cho Ứng Trầm Lâm: “À đúng rồi, lúc đến đây thì gặp được một cơ giáp sư trong căn cứ của cậu, anh ta nhờ tôi đưa cái này.”
Ứng Trầm Lâm nghi hoặc: “Căn cứ của tôi?”
Tuân Bảo: “Cái người cao cao, thích bắn đồng đội ấy.”
Du Tố nhờ Bảo đưa đến? Ứng Trầm Lâm cầm lấy tờ giấy, mở ra nhìn dòng chữ viết bên trong.
Sau đó ngơ ngác nhìn chiếc chìa kháo cơ giáp màu đỏ đen đang đặt trên bàn, trong mắt tràn đầy cảm xúc.
Tuân Bảo thấy anh nhìn chìa khóa Uyên: “Trong giấy viết gì thế?”
Ứng Trầm Lâm khẽ nói: “Là một tin tốt, rất tốt.”
–
Tinh Minh Liên Minh Cơ Giáp, từ năm đại tinh vực các tinh hệ lại đây mở họp Liên Minh Cơ Giáp chủ tịch số nhiều. Khi cuộc họp kết thúc, những nhà lãnh đạo cấp cao của mỗi tinh hệ bước ra khỏi phòng hội nghị rộng lớn, vừa đi vừa trò chuyện.
Trong đó có vài Chủ tịch Liên Minh thầm liếc nhìn Lý Tĩnh Ngôn đang đi đằng trước, không khỏi bình luận thêm mấy câu.
Nhờ vào những chiến công phi thường mà Lý Tĩnh Ngôn của Thự Quang tinh hệ đã được tổng cục Tinh Minh hết lời khen ngợi trong hội nghị lần này, chủ tịch Liên Minh của Tinh vực số 1 cũng được thơm lây, tươi cười trên mặt chưa lúc nào giảm đi.
Mọi người đều biết, thành tích Cơ Giáp League của Tinh vực số 1 khá là bình thường trong Tinh Minh, thậm chí có thể nói đứng cuối cùng cũng đúng. Trong đó, Thự Quang tinh hệ lại có thành tích yếu nhất của Tinh vực số 1.
Lần này, việc tiêu diệt được hố đen siêu cấp S đã khiến cho mọi người phải ngã ngửa. Ban đầu, khi nhìn thấy thông tin trên Tinh Võng, những vị lãnh đạo của các tinh vực tinh hệ khác đều ngồi chờ Thự Quang tinh hệ chủ động cầu xin sự giúp đỡ, khi đó mới có thể tuân theo lẽ thường lấy đi tài nguyên của Thự Quang tinh hệ một cách hợp pháp.
Tài nguyên của Thự Quang vốn ít ỏi, nhưng hố đen siêu cấp S này đã mang lại rất nhiều tài nguyên cấp S cho Thự Quang, khiến cho những tinh vực dồi dào nhất cũng phải ghen tị đến đỏ mắt.
Nhưng ai mà ngờ Thự Quang tinh hệ không cần nhờ vả đến ai hết, chỉ hoàn toàn dựa vào cơ giáp sư Thự Quang chuyên đứng bét bảng để tiêu diệt hố đen, đó là ô nhiễm siêu cấp S đấy, chưa đầy năm ngày mà đã xử lý xong. Nói một cách dễ hiểu, đã từng có một con ô nhiễm siêu S cấp xuất hiện ở Tinh vực số 2, khi ấy phải mất 15 ngày Tinh vực số 2 mới tiêu diệt được nó.
“Năm ngày đó, nếu không có hình ảnh ghi lại trên Tinh Võng, tôi còn tưởng Thự Quang nói dối.”
“Màn trình diễn của Thự Quang ở giải đấu năm ngoái không được tốt lắm, bọn họ đã có một nhà vô địch đơn chiến Sink, nhưng chẳng hiểu vì sao đã giải nghệ, còn thành tích bên đoàn chiến thì lại rất bết bát, diệt trừ được hố đen đúng là không thể tưởng tượng được.”
“Quan trọng là không có trường hợp nào tử vong nào cả, tôi đã xem qua một phần tư liệu hình ảnh, với kết quả như vậy quả thực không thể hiểu nổi.”
“Cũng bởi việc này mà Tinh Minh đã yêu cầu đẩy nhanh tiến độ lên rồi…”
Trong lúc thảo luận, đã có vài vị lãnh đạo đã bước tới nói chuyện với Lý Tĩnh Ngôn.
Nhưng dường như đã bị Lý Tĩnh Ngôn từ chối, rời đi với vẻ mặt lạnh lùng.
Lần hành động này Thự Quang cực kỳ gây chú ý, trận bạo loạn do hố đen gây ra đã ảnh hưởng đến nhiều khu ô nhiễm nguy cơ cao trong Thự Quang tinh hệ, ngay cả một số khu ô nhiễm bình thường cũng gặp phải tình trạng từ trường bất thường do vụ nổ của hố đen gây ra.
Hố đen đã bao phủ Thự Quang tinh hệ trong thời gian dài, sự biến mất của nó đã gây ra những xáo trộn không nhỏ trong các khu ô nhiễm.
Nếu không, Lý Tĩnh Ngôn đã không đệ đơn báo cáo xin đình chỉ giải đấu cơ giáp của Thự Quang lên Liên Minh.
Cơ giáp bọn họ đã bị thiệt hại rất nặng nề, với tình trạng như vậy cho dù giải đấu của Thự Quang có tổ chức xong, thì thi đấu Tinh vực cùng với giải đấu Tinh Minh về sau sẽ tạo ra một sức ép vô cùng lớn đối với Thự Quang.
Quyết định dừng thi đấu đã được quyết định sau cuộc họp với sự tham gia của rất nhiều căn cứ cơ giáp. Mặc kệ thành tích sẽ ảnh hưởng ra sao, suy nghĩ của Thự Quang vẫn là đặt sự an toàn của cơ giáp sư lên hàng đầu.
Chi bằng tận dụng cơ hội này, cho các cơ giáp sư của Thự Quang có thêm nhiều thời gian hơn để rèn luyện.
Sự hỗn loạn do hố đen gây ra lần này chưa chắc đã là thảm họa, nó cũng đã mang lại nguồn tài nguyên màu mỡ chưa từng có cho Thự Quang.
Trong hội nghị lần này, có nhiều chủ tịch Liên Minh từ các tinh hệ khác đã đến gặp ông để bàn bạc, nói là Thự Quang hiện giờ đang suy yếu, ngỏ ý muốn thỏa thuận hợp tác. Mặt ngoài là như vậy nhưng thật ra là muốn cơ giáp sư của mình đi vào để thu hoạch tài nguyên cấp S.
Lý Tĩnh Ngôn đương nhiên không đồng ý, những tài nguyên đó cơ giáp sư Thự Quang có thể xử lý được, sao nhường cho người khác được.
Thấy mọi người đã rời đi, Lý Tĩnh Ngôn hơi cúi đầu nhìn quang não trong tay, trên giao diện đang hiện thị một dòng văn bản ——
[ Về việc thay đổi cơ thế thi đấu đoàn chiến Cơ Giáp của giải đấu Tinh Minh…]
Ông thầm nghĩ, hy vọng có thể tranh thủ kéo dài thời gian cho cơ giáp sư nhà mình càng lâu càng tốt.
–
Thời gian trông qua rất nhanh, Ứng Trầm Lâm đã dưỡng thương ở bệnh viện suốt một tháng, trong khoảng thời gian đó ngày nào cũng có người đến thăm, bác sĩ yêu cầu anh không được làm việc gì quá sức, ngoài ra còn phải phục hồi chức năng cho tay phải, anh đành phải nằm dài cả ngày lướt xem tin tức trên Tinh Võng.
Trong lúc đó, cơ giáp sư KID cũng đã đi ra ngoài làm nhiệm vụ một lần, khi trở về còn mang theo hai viên Dị Năng Tinh cấp A.
Đến khi tay phải khôi phục gần như hoàn toàn, cuối cùng anh đã được phép xuất viện, cơ giáp sư KID cũng đã kịp thời quay về.
Khi thanh toán viện phí, anh mới biết Thẩm Tinh Đường đã trả hết rồi.
Giang Tư Miểu nói: “Đều tính vào chi phí chung của căn cứ, đây là tai nạn lao động, cô ấy còn nói cậu không cần phải trả lại.”
Quý Thanh Phong nói: “Yên tâm đi, riêng về khoản tiết kiệm thì chị Đường còn giỏi hơn anh nhiều, mỗi người trong căn cứ còn được mua bảo hiểm đặc biệt nữa rồi.”
Cậu nói tiếp: “Lúc trước, căn cứ chỉ mua bảo hiểm cho thợ bảo trì chứ không phải cho cơ giáp sư, sau khi tìm hiểu mới biết được bảo hiểm ban đầu em đóng lại là mức thấp nhất, chị Đường đã rất bất ngờ đấy.”
“Vâng.” Ứng Trầm Lâm trả lời: “Khi còn đánh đơn chiến không gia nhập căn cứ cơ giáp nào, lúc đó còn trẻ, không suy xét quá nhiều.”
Lâm Nghiêu nghi hoặc nhìn anh: “Hả? Em cũng mới 19 thôi mà?”
Ứng Trầm Lâm khựng lại rồi gật đầu: “Vâng.”
Du Tố đang nhìn anh, nghe thấy vậy đuôi mày khẽ nhếch lên.
“À, còn nữa. Chị chủ đã mua thêm cho em một đống bảo hiểm y tế nữa đó, tay phải cũng làm một cái.” Lâm Nghiêu đứng bên cạnh huơ tay lên miêu tả con số: “Chỉ thiếu mua cho bộ tóc nữa thôi!”
Ứng Trầm Lâm lẩm nhẩm số tiền trong đầu, nhận ra việc này lại tiêu tốn một khoản khá lớn.
Túi tiền của anh giờ đã chẳng còn gì nữa rồi.
Một đám người cười nói vui vẻ trở về. Khi bước vào căn cứ, Ứng Trầm Lâm gặp được hai người quen.
Một ông bác ở trong phòng bảo trì đang vội vã đi lại, bên cạnh là đứa cháu chăm chỉ đang cố gắng mang dụng cụ, vật liệu đi theo ông. Loáng thoáng còn nghe được tiếng ông nội Cốc đang răn dạy đứa nhỏ.
Lúc ở bệnh viện, Ứng Trầm Lâm nghe Thẩm Tinh Đường nói đã có hai người mới đến phòng bảo trì hỗ trợ, nhưng anh không ngờ rằng hai người này lại sẽ là ông cháu nhà họ Cốc.
“Khi ông nội Cốc vừa xuất viện thì thấy Tinh Đường ở bên ngoài dán thông báo tuyển học viên bảo trì thế là ông ấy đã dẫn Cốc Tiểu Thiên đến đây, nói là không cần trả tiền, có chỗ ăn ngủ là được.” Giang Tư Miểu nhìn bóng người bận rộn trong phòng bảo trì, nói tiếp: “Tinh Đường bảo không được, thế là dựa theo vị trí việc làm để trả lương.”
Hoắc Diễm cười: “Haha mỗi tội chị chủ lại tiết kiệm quá, cũng chẳng nhận được mấy học viên.”
“Kỹ thuật của ông bác cũng được lắm, trong khoảng thời gian này đều là bác ấy hỗ trợ sửa cơ giáp, coi như là đại ân rồi.”
Du Tố quay đầu, nhận thấy Ứng Trầm Lâm đã bước vào phòng bảo trì.
Ông nội Cốc đang ở bận rộn bỗng chú ý tới động tĩnh phía sau, khi quay người lại thì nhìn thấy một chàng trai trẻ ông không quen.
Ông nội Cốc chưa kịp lên tiếng, chàng trai trẻ đã vươn tay ra.
“Chào bác, cháu là Ứng Trầm Lâm!”